Nhạc Tiên Sinh Đang Không Vui- Chương 32

Tác giả: Lạc Lạc

\'\'Xem ra sắp được ăn thịt con cừu nhỏ này rồi.\'\'
Vừa lẩm bẩm xong chính anh cũng bị lời vừa nói khiến cho giật mình, đưa tay lên tát tát mấy cái vào mặt.
Không được, mày không được có suy nghĩ đen tối như thế, mày phải chờ đến khi nào cô ấy tình nguyện bên mày thì mới được phép nghĩ đến...
Nhạc Cận Ninh xuống khỏi xe, anh bước nhanh vào nhà. Nhìn thấy Niệm Ninh đang phồng má tức giận ngồi trên sofa, dưới đất la liệt đồ chơi trẻ nhỏ. Mà mẹ anh chắc đã đưa mấy đứa nhỏ lên lầu rồi, Nhạc Cận Ninh cười cười đi đến gần Niệm Ninh, dơ tay cầm hai cuốn sổ đỏ chót để trước mặt cô.
\'\'Vợ ơi, em đói chưa? Muốn ăn gì không?\'\'
Niệm Ninh không thèm trả lời, cô xấu hổ vì lúc nãy đã gọi anh là \'\'Chồng ơi...\'\' bây giờ chỉ muốn đập đầu vào gối ૮ɦếƭ đi thôi.
Ngượng quá đi thôi...
Cô chôn đầu xuống ghế sofa, cả người mềm oặt không muốn trả lời Nhạc Cận Ninh. Nhìn cô giống như con mèo người biếng Nhạc Cận Ninh bật cười, đưa tay xách người cô lên, anh ngồi xuống ghế sofa, kéo cô ngồi lên đùi mình.
Niệm Ninh bị động tác bất ngờ của anh làm cho giật mình, trái tim đập thình thịch... Thình thịch. Nhạc Cận Ninh thích bế người ta kiểu này hay sao? Lúc nãy ở trên xe cũng vậy, bây giờ lại tiếp tục rồi.
\'\'Bé con đang ngượng ngùng à? Mặt đỏ lên hết thế kia.\'\'
Biết thừa ai đó đang ngượng ngùng nhưng Nhạc vô sỉ vẫn cứ thích trêu đùa, nhìn tai cô gái nhỏ đã đỏ bừng thì bật cười.
Niệm Ninh thẹn quá hoá giận cúi mặt xuống không cho anh nhìn mặt mình nữa, cô muốn nhảy lên để thoát khỏi vòng иgự¢ anh nhưng anh ôm quá chặt khiến cô đành ngồi ngượng ngùng trừng mắt nhìn anh.
\'\'Cái tên Nhạc vô sỉ này, anh có tin tôi dám đánh anh không?\'\'
Nhạc Cận Ninh rất tỉnh trả lời.
\'\'Đừng đánh, đánh anh rồi đau tay thì sao?\'\'
Niệm Ninh nghiến răng nghiến lợi.
\'\'Đau em gái nhà anh í, mau thả tôi ra.\'\'
Vừa dứt lời Nhạc Cận Ninh đã thả cô, anh ngồi trên sofa chống tay nhìn con nhím nhỏ đang xù lông nhếch miệng cười.
\'\'Ngoan nào, tôi không trêu em nữa, em đói chưa?\'\'
Niệm Ninh đưa tay sờ sờ bụng mình, sau đó gật đầu.
Cả sáng nay bất ngờ khi gặp bố mẹ và các chú thím của anh khiến cô không dám ăn cơm ở nhà, Nhạc Cận Ninh đưa cô ra ngoài để làm thủ tục kết hôn nên hai người mỗi người tranh thủ ăn hai cái bánh bao và một cốc sữa đậu nành thôi, bây giờ xong việc, về đến nhà đã hơn mười một giờ. Bụng Niệm Ninh sắp dán vào lưng luôn rồi.
Nhớ đến một việc, cô quay người quan sát xung quanh nhà, không một bóng người. Sáng nay mọi người vẫn còn đông đủ mà, Niệm Ninh quay sang hỏi anh.
\'\'Mọi người đi đâu hết rồi vậy?\'\'
Nhạc Cận Ninh đưa điện thoại cho Niệm Ninh, trên màn hình xuất hiện một dòng tin nhắn của mẹ Nhạc.
\'\'Mẹ và các chú thím của con đưa hai bảo bảo về nhà chú tám ăn lẩu, vừa mới lính chứng hãy cảm nhận cảm giác có vợ bên con dâu đi nhé.\'\'
\'\'Thế giới hai người lãng mạn biết bao.\'\'
\'\'à con bảo con bé kiểm tra tài khoản đi, mẹ và cha con gửi một số tiền cho con bé, không thể để con bé thua thiệt người ta được.\'\'
\'\'Nói với con bé thích thì cứ mua, nhà họ Nhạc có thể nuôi con bé cả đời. Hết thì nói với mẹ.\'\'
Nhìn một loạt tin nhắn của mẹ Nhạc khiến hai mắt cô đỏ ửng, lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác được yêu thương của người lớn. Giống như đây mới chính là mẹ cô, khác hẳn với bà mẹ kế độc ác kia.
Thứ tình cảm này Niệm Ninh rất trân quý, cô không kiểm tra tài khoản có bao nhiêu tiền mà nhìn Nhạc Cận Ninh, sau đó chọc chọc tay anh.
\'\'Tôi có thể, có thể gọi điện cho bác gái nói lời cảm ơn không?\'\'
Nhạc Cận Ninh cười gật đầu.
Khi điện thoại được kết nối, vừa nhìn thấy mẹ Nhạc hiền từ, khuôn mặt phúc hậu và ấm áp khiến Niệm Ninh tự dưng rơi nước mắt, nhận ra sự bất thường của mình cô liền dơ điện thoại lên cao, che đi tầm nhìn của mẹ Nhạc, lau nước mắt sau đó mỉm cười trân thành nhìn vào màn hình điện thoại.
\'\'Bác gái, cháu cảm ơn bác đã quan tâm đến cháu, nhưng tiền.\'\'
Cô định nói mình tự kiếm ra tiền được, không cần phải cho cô nhiều như thế. Thì đã bị mẹ Nhạc cắt ngang.
\'\'Niệm Ninh, con khóc à? Sao thế, ai làm con dâu của ta rơi nước mắt.\'\'
Niệm Ninh nhanh nhẹn đáp lại \'\'Không phải đâu bác gái.\'\'
Thì mẹ Nhạc đã bùng nổ, hùng hổ đứng dậy hét to. Khiến Nhạc Cận Ninh cách xa cô gần một mét cũng nghe thấy được.
\'\' Mẹ biết ngay mà, cái thằng trời đánh Nhạc Cận Ninh kia làm con khóc phải không? Đưa máy cho nó để xem nó có bị quét lá khô ngoài đường cả đêm không.\'\'
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc