Chương 28: Thừa thắng xông lên

Tác giả: Thần Điện Tế Ti

Khi Lôi Nghị và Cố Dương về đến nhà, vừa vặn nhận được điện thoại giao hàng — giường trẻ em y mua đã đến rồi.
“Được, các anh đưa đến đi.” Lôi Nghị đứng ở cửa, nhìn cửa nhà Cố Dương mở rộng, sau khi Cố Dương vào nhà cũng không có đóng cửa, khi đi ngang qua tủ lạnh mở cửa tủ tìm bình sữa chua uống.
Lôi Nghị mở cửa nhà của mình, quả nhiên chưa vào, ngược lại để cửa mở rồi đi bộ đến nhà Cố Dương.
“Điện thoại của ai a?” Cố Dương lấy ra một chai nước nữa đưa cho Lôi Nghị, ngồi ở trên ghế sô pha thuận miệng hỏi.
“Tôi đặt mua giường trẻ em đến rồi. Đang ở dưới lầu, lập tức đưa lên.” Lôi Nghị tiếp nhận nước uống một ngụm, cũng ngồi ở trên ghế sô pha, vừa vặn kế bên Cố Dương, y quay đầu cười nói, “Cũng không biết em có thích hay không?”
“…” Cố Dương trầm mặc chỉ trong chốc lát, trả lời: “Tôi có thích hay không là thứ yếu, bé con thích là tốt rồi.”
Bất quá nói lời này nói cũng như chưa nói, giường trẻ em chính là để cho trẻ con dùng, bé con nhỏ như vậy thì biết cái gì gọi là thích với không thích nha! Có để ngủ đã không tệ rồi!
Trong tâm Cố Dương vẫn đang oán thầm như cũ, hiệu suất của người này thật nhanh, trước là mua một đống lớn quả hạch cùng thực phẩm dinh dưỡng, sau lại là dép và đệm lót phòng tắm chống trơn, sau nữa là quần áo trẻ em, hiện tại lại là giường trẻ em, phỏng chừng mấy ngày nữa, cái gì mà sữa bột trẻ em a tả lót trẻ em a xe đồ chơi trẻ em a đều muốn mua về.
Oán thầm thì oán thầm, nhưng thật ra Cố Dương nghĩ Lôi Nghị có thể yêu thương bé con này như thế cũng rất tốt.
Trong lúc đang nói chuyện, giường trẻ con đã được đưa đến, Lôi Nghị hỏi: “Để ở chỗ của em?”
“Nhà tôi không có chỗ trống, vẫn là để chỗ anh đi.” Cố Dương biết Lôi Nghị sợ mùi sau khi trùng tu thiết bị nhà không có tản hết sẽ có ảnh hưởng, nhưng cũng bảy tám tháng, hẳn là không có ảnh hưởng gì lớn, “Anh không phải là vẫn luôn luôn thông gió thông khí đó sao? Còn có máy thanh lọc không khí, cũng có rất nhiều cây cảnh, tôi thấy những cái cây này lớn lên tốt vô cùng, nên, đã tán ra gần hết rồi đi?”
Lôi Nghị suy nghĩ một chút, cẫn là có chút lo lắng, đi dạo ở chỗ bên này của Cố Dương một vòng, lần lượt chỉ chỉ phòng ngủ và ghế sô pha: “Tôi thấy ở đây cũng không tệ, trước để ở chỗ này đi. Cẩn thận một chút cũng không có gì sai.”
“Được rồi, vậy nghe lời anh.” Cố Dương gật đầu để cho y chỉ huy người đem giường trẻ con tiến vào, đặt ở chỗ được chỉ định.
Này vừa để xuống, cảm giác căn phòng nhỏ lại vài phần, cũng may chỉ một mình hắn ở, tuyệt đối đủ, nếu không thoạt nhìn thật đúng là không quen.
“Cảm ơn hai vị, cực khổ rồi, uống nước đi!” Cố Dương từ trong tủ lạnh lại cầm hai chai nước đưa cho người giao hàng, hai người nói cám ơn, tiếp nhận, để cho Lôi Nghị ký tên, rồi mới đi.
Cố Dương tiến tới nhìn một chút giường trẻ con này, là màu lam nhạt, thập phần trang nhã, mặt trên điêu khắc một ít hình vẽ động vật nhỏ tinh xảo, được làm từ gỗ nguyên chất, góc cạnh đều được mài qua, tránh khỏi bé con va chạm, còn tặng kèm hai con gấu bông, tạo hình con ngựa con, thật đáng yêu.
“Thế nào?” Lôi Nghị cũng đi tới, đứng ở đằng sau Cố Dương, duỗi tay là có thể đem hắn ôm vào trong иgự¢.
Cố Dương vuốt giường trẻ em, cảm khái nói: “Thật không tệ, cái này giá không ít tiền đi?”
“Trước khi bé con bảy tám tuổi đều có thể ngủ trên giường này, chất lượng tốt một chút mới dùng lâu được, đắt một chút cũng đáng giá.” Lôi Nghị giải thích như vậy, y còn đang do dự có duỗi tay hay không, Cố Dương đúng lúc lui về phía sau, dẫm lên trên chân y, Lôi Nghị vội vàng đỡ lấy hắn, thuận thế cũng đem người ôm vào lòng, “Không có sao chứ?”
“…Không có việc gì.” Lưng Cố Dương đang dán trong ngược Lôi Nghị, mà cánh tay Lôi Nghị vừa mới ôm ở bên hông của hắn, nhịp tim Cố Dương không có lý do lại đập nhanh hơn, hắn cúi đầu, nhẹ giọng trả lời một câu.
“Hài lòng không?” Lôi Nghị mỉm cười hỏi.
Cố Dương gật đầu.
Lôi Nghị tiến đến bên tai Cố Dương, thanh âm dẫn theo vài phần mê hoặc: “…Có khen thưởng hay không?”
Cố Dương nghe vậy nhịn không được cười lên một tiếng, cùng là đàn ông, ai không biết tâm địa gian xảo này của ai đó? Vì vậy hắn cũng không có ngại ngùng, thoải mái nghiêng đầu qua, cho Lôi Nghị một nụ hôn, bất quá bởi vì tư thế hạn chế, hắn chỉ là nhẹ nhàng khẽ hôn khóe miệng Lôi Nghị một cái liền lại xoay đầu về.
Lôi Nghị được khơi dậy ý chí chiến đấu, hơi kéo thân thể Cố Dương qua, thật sâu hôn xuống.
Một đêm đầu kia, bởi vì có cồn quấy phá, cho nên hôn môi cũng là mang theo mùi rượu, hơn nữa ý thức hỗn hỗn độn độn, hai người không có bao nhiêu tiền hí, ăn nhịp với nhau, rất nhanh thì đi thẳng vào vấn đề.
Lúc này đây hai người đều là thanh tỉnh, hôn môi lại mang theo chờ mong và thăm dò, cho nên lúc ban đầu rất là ôn nhu.
Nhưng rất nhanh, nụ hôn này liền trở nên có chút điên cuồng.
Kỹ xảo không thể nói là rất tốt, nhưng cũng là không thể nói không tốt, thể lực hai người hầu như ngang nhau, cuộc chiến môi lưỡi, anh tới tôi đi, rất kịch liệt.
Hai bên trái phải chính là sô pha, Lôi Nghị ôm Cố Dương đặt ở trên sô pha, y cũng đè lên, tay dò vào vạt áo, nhẹ nhàng vuốt ve, nụ hôn từ môi liền chuyển đến bên cổ.
Quần áo Cố Dương mặc là kiểu tròng đầu, cho nên Lôi Nghị hôn lên không có đã nghiền, bởi vậy có chút vội vàng hấp tấp muốn đem quần áo của hắn kéo lên, tay ᴆụng tới bụng hơi nhô lên của Cố Dương, đột nhiên thanh tỉnh vài phần.
Cố Dương sớm tỉnh táo lại hơn so với Lôi Nghị, hắn thở gấp nhìn Lôi Nghị, Lôi Nghị cũng liếc nhìn hắn một cái, một lần nữa hôn lên môi của hắn, từ gấp gáp mới vừa rồi từ từ chuyển thành ôn hòa, sau cùng mới chậm rãi buông lỏng hắn ra.
Thế nhưng Lôi Nghị không có đứng dậy, tay chống đỡ hai bên thân thể Cố Dương, chóp mũi cọ sát gò má Cố Dương, Lôi Nghị thấp giọng nói: “Cố Dương… Tôi chuyển đến ở cùng với em … Có được hay không?”
Trong khoảng thời gian ngắn Cố Dương không trả lời, mới hai ba ngày liền ở cùng một chỗ, có thể có chút quá nhanh hay không?
Có thể là bọn họ ngay cả đứa nhỏ đều có rồi, ở cùng một chỗ, kỳ thực chuyện này chỉ là sớm hay muộn.
Lôi Nghị cũng biết tốc độ này có chút nhanh, nhưng y vẫn kiên trì nói: “Tôi sẽ giúp em nấu cơm, giặt quần áo, chăm sóc cuộc sống hàng ngày của em, sau này em tháng lớn hành động có thể tương đối chậm chạp, trong nhà chỉ một mình em tôi lo lắng. Tuy rằng tôi ở ngay cửa đối diện, thế nhưng dù sao vẫn cách hai cái cửa, vạn nhất… Tôi là nói vạn nhất, vạn nhất em có việc gì tôi cũng không thể biết trước tiên… Cho nên, tổng hợp lại cân nhắc, em không cảm thấy tôi chuyển qua đến sẽ tương đối thuận tiện sao?”
Cố Dương nghe Lôi Nghị liệt kê những lý do này, vô pháp phản bác, hắn hơi rủ mắt, vừa muốn trả lời, Lôi Nghị liền ςướק lấy môi hắn, khẽ cắn một chút, mang theo một tia bá đạo khẩn cầu: “Có được hay không?”
Cố Dương lại có chút mắc cười, người này thế nào giống như trẻ con, bất chấp đạo lý chơi xấu, căn bản cũng không phải là giọng điệu thương lượng nha!
Bất quá… Quên đi, muốn dọn đến liền dọn đến đây đi, dù sao cách gần như vậy, chính mình nếu là không thoải mái còn có thể đem y đuổi trở về.
“Giường nhà tôi có chút nhỏ…”
“Không sao, có thể đổi giường lớn trong phòng của tôi đến.” Lôi Nghị biết Cố Dương nói như vậy chính là đã đáp ứng rồi, khóe miệng nhịn không được nhếch lên, cười đến có vài phần thực hiện được ý đồ.
“Tôi đều đã đáp ứng anh, mau đứng lên, thắt lưng của tôi mau gãy.” Cố Dương đẩy người vẫn còn đè trên người hắn Lôi Nghị một cái, nhíu mày oán giận.
Cái tư thế này của hắn đích thật là rất khó chịu, hơn nữa còn phải lo lắng đứa nhỏ trong bụng, thân thể có chút vặn vẹo.
Lôi Nghị nghe vậy vội vàng từ trên người Cố Dương đứng lên, sau đó dìu hắn ngồi tốt, đấm Ϧóþ thắt lưng cho hắn một chút: “Tốt hơn chút nào không?”
“Ừ, không sao, tôi tự mình tới đi.” Cố Dương luôn cảm thấy tay Lôi Nghị bao phủ ở bên hông mình phảng phất như mang theo vô hạn mê hoặc, lửa nóng, đốt cháy, lại như thế xuống dưới phỏng chừng liền không thể khống chế nổi.
Lôi Nghị cảm thấy mình thuận lợi vào ở, cần có thứ gì để chứng minh, vì vậy y liền xoay người đi về hướng nhà mình: “Tôi đi thu dọn đồ, lập tức quay lại!”
Cố Dương: “….”
Thu dọn cái gì nha, tùy tiện mang hai bộ quần áo thay đổi giặt không phải được rồi sao, cách gần như vậy, còn dùng thu dọn sao!
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc