Chương 6: Vì con cái cũng phải có nhiều dự định

Tác giả: Thần Điện Tế Ti

“Chuyện chi nhánh chuẩn bị như thế nào rồi?” Cố Dương một bên nhét hết thứ này đến thứ nọ vào miệng ăn một bên hỏi, dù như thế nào đây cũng là bạn bè của hắn, dù sao cũng phải chủ động để ý quan tâm một chút.
“Cũng chưa có gì nhiều, muốn mở một cái ở trung tâm thành phố kia, địa chỉ cụ thể thì còn chưa có quyết định, bất quá việc này cũng không gấp gáp, để xem kỹ hơn đã.” Lâm Mục đã từng mở một chi nhánh rồi, cho nên loại việc này coi như là quen việc dễ làm, cũng không lo lắng nhiều.
“Cậu nói tôi đầu tư cho cậu, làm nửa ông chủ thế nào?” Cố Dương cười giỡn nói.
Lâm Mục có chút kinh ngạc nhìn hắn một cái: “Lần trước tôi kêu cậu theo tôi cùng làm cậu không phải nói không có hứng thú sao? Lần này như thế nào lại đổi tính rồi?”
“Tôi đây không phải là sắp phải từ chức sao? Sau khi từ chức tối thiểu nửa năm đến một năm không có biện pháp đi làm, không có nguồn thu nhập cậu kêu tôi ăn không khí a?” Lý do của Cố Dương ngược lại rất chu đáo.
Tuy rằng hắn là nghĩ sau khi sinh vật nhỏ này một tháng liền tiếp tục đi làm, mấu chốt là vật nhỏ này không có ai trông giữ, hắn cũng không có cách nào đi làm a, cũng không thể ôm một đứa nhỏ còn 乃ú sữa đi làm đi? Tối thiểu cũng phải chờ vật nhỏ lớn một chút có thể yên tâm giao cho người khác trông hộ thì mới có thể đi làm.
Lâm Mục nghe xong lý do của hắn nhịn không được liếc mắt: “Mới nãy không phải hùng hồn nói tôi đây cũng không phải nuôi không nổi đó sao? Vừa nãy bản lĩnh lắm mà giờ liền đem chính mình phơi bày.”
“Ông đây muốn mua sữa bột nhập khẩu cho con trai của mình không được a?” Cố Dương vẫn là một chút cũng không khách khí, “Cậu nói coi có được hay không?”
“Được, cầu còn không được, đại gia!” Lâm Mục sảng khoái nói, sau đó hỏi tiếp, “Ngươi có thể cầm được bao nhiêu?”
“Chừng mười vạn đi, tôi còn phải chừa chút tiền tiêu vặt, trước sẽ từ chức, còn phải đi bệnh viện, tiền thuốc men vân vân cũng phải chừa lại.” Cố Dương đắn đo một hồi, mở miệng tiết lộ vốn liếng của mình.
Lâm Mục lại cười cười, một bộ dáng vẻ mười phần bội phục: “Được a nhóc con, tôi còn tưởng rằng cậu mua xe không có tích góp. Không nghĩ tới vẫn còn có thể kiếm thêm.”
“Lời vô ích, này cũng là ông đây ở trên bàn rượu liều mạng gom được, còn từng muốn dành dụm mấy năm tìm một thành phố nhỏ mua căn hộ để định cư. Bất quá tình huống như hiện nay…” Cố Dương cúi đầu xem xét cái bụng ăn đến tròn vo của mình, thở dài, “Tôi phải thay vật nhỏ này tính toán nhiều thứ, cha của nó không thành phú nhị đại (aka cậu ấm cô chiêu có bố mẹ gia đình giàu có từ lúc lọt lòng) được, dù thế nào cũng phải để cho nó hưởng thụ một chút.”
Vẫn là phải tiếp tục liều mạng a!
“Được rồi, thịt muỗi cũng là thịt, cậu liền đưa mười vạn đi, còn dư lại chính cậu giữ lại xài, đỡ phải ngày nào đó thiếu tiền còn tới tìm tôi đòi.” Lâm Mục đánh nhịp nói, nhìn bàn ăn không còn lại được bao nhiêu, nghĩ có chút buốt răng, “Cậu thật là có sức ăn.”
Phần ăn bốn người, hắn nhiều lắm cũng bất quá ăn một nữa phần ăn, còn dư lại tất cả đều bị Cố Dương ăn.
“Đi thôi, đưa cậu về nhà.” Lâm Mục cầm chìa khóa xe lên, dẫn đầu đứng dậy.
Cố Dương không nhúc nhích, ngửa ra sau tựa trên lưng ghế sô pha, tay ôm bụng rầm rì nói “Trước chờ tôi chậm một chút.”
“Ngài đây là ăn đến căng bụng còn muốn thế nào a?”
“Ăn nhiều, đau dạ dày.” Cố Dương dựa vào sô pha lại chậm chạp một hồi, lúc này mới một lần nữa cột chắc dây lưng, sửa sang xong áo sơ mi, cầm áo khoác vắt lên trên cánh tay để buông ở trước иgự¢, vừa vặn che lại cái bụng sau khi ăn xong lại to một vòng, “Đi thôi.”
Lâm Mục bất đắc dĩ thở dài cũng không nói gì, mang người rời khỏi tiệm lẩu.
Lúc xuống lầu Cố Dương một tay vịn lan can mới dám xuống, không có biện pháp, tình huống đặc thù, cẩn thận là hơn.
Đến bên ngoài rồi, một trận gió thu kéo tới, thật đúng là mang theo một luồng khí lạnh lẻo, Cố Dương cầm áo khoác phủ thêm.
Lâm Mục đi lấy xe sau đó mới tới cửa đón hắn.
Trên đường trở về Lâm Mục liền nhịn không được cằn nhằn hắn: “Có thể nhanh từ chức một chút liền từ chức đi, coi cậu ba bữa cơm bất định, rượu chè ăn uống quá độ, còn cả cái bộ dáng say rượu, cậu không có việc gì, vật nhỏ trong bụng cũng bị ngươi lăn qua lăn lại gặp chuyện không may.”
“Được rồi, được rồi, tôi biết rồi, bác gái Lâm, tôi sau khi cầm tiền thưởng tháng này liền từ chức, ngược lại ở nhà làm ổ, cũng không đi đâu cả, được chưa?” Cố Dương rất biết nghe lời mà đáp.
Lâm Mục bị lời của hắn chận lại không thể phát tác ra được tính tình nóng nảy, không thể làm gì khác hơn là dịu giọng nói: “Hai ngày nữa cậu tự hẹn trước với bệnh viện, hẹn xong liền gọi điện thoại cho tôi, tôi đưa cậu đi bệnh viện kiểm tra.”
“Ừ, tôi về đến nhà liền gọi điện hẹn.” Cố Dương rất nghe lời gật đầu.
Lâm Mục nhận được câu trả lời khẳng định của Cố Dương, liền cũng không thèm nói lại nữa, dọc theo đường đi đều trầm mặc lái xe.
Cố Dương cũng không có nói chuyện, trên thực tế, Lâm Mục nếu là thật nổi giận hắn vẫn rất sợ.
Nói cho cùng là chính mình không tốt, không bỏ được đứa nhỏ này cũng không bỏ được công việc, đến bây giờ cũng vẫn không có đi bệnh viện khám, thảo nào Lâm Mục lại tức giận, phỏng chừng suốt một ngày hôm nay đều ở đây nhẫn nại.
Hắn vẫn là đừng có gì xui xẻo.
Lâm Mục cũng không có đưa Cố Dương lên lầu, dừng xe ở dưới lầu, liền chuẩn bị đi, bất quá trước khi đi còn lưu lại một câu: “Có chuyện gì gọi điện thoại cho tôi.”
“Ừ.” Cố Dương tiếp nhận chìa khóa Lâm Mục ném cho hắn, đưa mắt nhìn theo Lâm Mục ở ven đường gọi xe rời đi, mới xoay người vào hành lang.
Lúc về đến phòng, Cố Dương mới hoàn toàn thở phào nhẹ nhõm, lúc hắn khóa kỹ cửa phòng liền không kịp chờ đợi đem quần áo trên người mình đều cởi ra, thay bộ áo ngủ thùng thình có in hình, sau đó ngã xuống giường, vỗ về bụng nhìn chằm chằm trần nhà, suy nghĩ có chút nhiều hơn.
Ngày hôm nay có rất nhiều chuyện phát sinh, tốt xấu ngổn ngang dây dưa cùng một chỗ, khiến cho trong đầu hắn cũng lộn xộn rối bời.
Ngày hôm nay tình cờ gặp lại người kia… không thể nghi ngờ chính là người cùng hắn lăn giường nửa năm trước.
Kỳ thực ngày đó nếu hắn không tỉnh lại trước tiên, phỏng chừng cũng sẽ không biết người cùng hắn buổi tối hôm đó là ai.
Ít nhất, với chuyện tỉnh lại chậm một chút mà nói, đối phương nhất định sẽ rời đi, chỉ để lại đống hỗn độn đầy giường, ai sẽ biết ai là ai a, dù sao cũng là vì thoải mái.
Không dây dưa không truy cứu mới là định luật của giới này.
Bọn họ đều say đến rối tinh rối mù, tất cả toàn là bản năng của nam nhân, sở dĩ hắn bị áp là bởi vì thể lực đối phương so với hắn còn tốt hơn một chút, mặc dù là khí lực lúc say rượu cũng lớn muốn ૮ɦếƭ, hắn nghĩ dù sao cũng là giải quyết cho nhau thôi, bị đè thì bị đè đi.
Kết quả không ngờ được, cứ như vậy một lần, để lại cho hắn một phiền phức không lớn cũng không nhỏ.
Ngày hôm nay xem cử chỉ ăn nói của người kia, hẳn cũng không phải là nhân vật đơn giản gì, trực tiếp cùng y nói ‘Uy, anh là cha của con tôi’, đó không phải muốn ăn đòn sao.
Hơn nữa nhìn người đó một bộ dạng ‘mặt người dạ thú’, phỏng chừng cũng không phải người sẽ phụ trách, hắn vẫn là thành thành thật thật chính mình nuôi con đi.
Cái vị vừa gặp mặt kia, một đêm kia là đủ rồi.
Bất quá, có đôi khi, số mệnh chính là như vậy, ngươi nghĩ tránh người thế nào cũng tránh không xong, hoặc là nói, có đôi khi việc duyên phận này, thật đúng là khiến người ta suy nghĩ không ra.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc