Chương 34: Đêm mê tìnhVầng trăng tròn vàng óng đã treo cao giữa bầu trời. Ánh trăng tỏa sáng trên mặt đất, giống như lụa mỏng dịu dàng. Trên bầu trời mây rất nhạt, gió rất nhẹ, ánh trăng rất đẹp, tạo thành một bức họa xinh đẹp.
Đứng vững ở bên cạnh bờ cát, một căn biệt thự hoa viên ven biển hai tầng lầu theo phong cách Châu âu, phát ra ánh sáng. Cửa sổ sát đất rực rỡ tinh xảo màn lụa mỏng mềm mại bay múa, ánh trăng y hệt như vàng xuyên thấu qua màn che thủy tinh rơi trên người một người đàn ông cao lớn anh tuấn khí phách, chỉ thấy giữa ngón tay hắn điểm một điếu xì gà, bóng dáng cao lớn hít một hơi xì gà, chậm rãi phun ra từng sợi khói mù, ống nhòm xuyên thấu qua cửa sổ sát đất nhìn bọt song nhấp nhô mê mang suy nghĩ điều gì đó, thân thể cao ráo được bao ở trong áo sơ mi màu trắng, thân hình cao lớn chỉ đứng nghiêm như vậy đã khiến người ta cảm giác bị một loại áp bức vô hình, đứng ở sau lưng hắn là bốn gã đàn ông trẻ tuổi lạnh lùng mặc tây trang màu đen.
"Bang chủ!" Bốn Người đàn ông áo đen nhìn về phía bóng dáng đang đứng trước cửa sổ sát đất cung kính kêu lên.
Người đàn ông chậm rãi xoay người ——
Chỉ thấy hắn phát ra bóng đen thẳng đứng, mày kiếm tà tà anh tuấn, mắt đen dài nhỏ ẩn chứa sắc bén rét lạnh giống như băng, môi mỏng manh nhấp nhẹ, hình dáng khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, vóc người cao lớn thon dài cũng không tục tằng, giống như chim ưng trong đêm tối, đơn độc lãnh ngạo rồi lại thịnh khí bức người, hơi thở cương liệt giữa hai lông mày làm cho người ta liếc mắt nhìn liền cả đời khó quên, trong lúc đơn độc lại tán phát cường thế ngạo thị thiên địa (coi thường trời đất).
Hắn chính là Bang chủ đương nhiệm của bang phái lớn thứ hai trong giới hắc đạo (xã hội đen) Thanh Long bang —— Mạc Hàn, một truyền thuyết có thực. Nghe nói hắn là một trẻ mồ côi, sau khi được Bang chủ tiền nhiệm của Thanh Long bang thu dưỡng (thu nhận và nuôi dưỡng), cố gắng học tập các loại kỹ năng, trong đó bao gồm kỹ thuật ám sát, võ thuật chính thống của Trung Quốc, ám khí, kỹ thuật cận chiến (vật lộn) cùng với các loại kiến thức có liên quan đến kinh tế.
Kể từ sau khi Bang chủ trước thoái vị, Mạc Hàn trở thành Bang chủ hắc đạo trẻ tuổi nhất, trong bang rất nhiều trưởng lão đức cao vọng trọng cũng không coi trọng vị tân Bang chủ này, thường xuyên làm trái với mệnh lệnh của hắn, Mạc Hàn sử dụng thủ đoạn hung dữ chứng minh năng lực của hắn với các anh em trong bang, theo thời gian thay đổi, Thanh Long bang được hắn dẫn dắt từ từ hùng mạnh, vì vậy hắn trở thành người thực sự được thuần phục ở trong bang.
"Chuyện thế nào rồi?" Thanh âm lại cũng không lạnh lẽo giống như con ngươi lạnh như băng của hắn, ngược lại có loại nóng nảy khó có thể phát giác.
Bốn người này là Tứ Đại Hộ Pháp của Thanh Long bang, đồng thời cũng là tử sĩ đặc biệt bảo vệ Mạc Hàn—— Huyền, Vũ, Phong, Vân.
Huyền tiến lên một bước nói: "Bang chủ, tiểu thư Thủy Băng Nhu đã tỉnh lại, cũng không có gì đáng ngại, trước mắt Hoàng Phu Tuyệt đã đón cô ấy về nhà rồi."
Mạc Hàn nghe được giai nhân không có chuyện gì trong lòng thầm thả lỏng một hơi nói: "Phái mấy người âm thầm bảo vệ cô ấy, tuyệt đối không thể để xảy ra một chút sai sót nào."
"Thuộc hạ tuân lệnh." Bốn người đàn ông áo đen quỳ một chân xuống cung kính nói.
"Đã điều tra ra thân phận của người đàn ông ở cùng cô ấy chưa?" Mạc Hàn băng lạnh hỏi, đáng ૮ɦếƭ, vừa nghĩ tới cô ở cùng một chỗ với người đàn ông khác, thì trong lòng hắn có một cỗ lửa ghen thiếu đốt kịch liệt, trước kia hắn cũng không tin tưởng tình cảm, bởi vì trong quan niệm của hắn cái thế giới này phụ nữ đều có thể dùng tiền bạc mua được, cho đến sau khi cô gái giống như thiên sứ ấy ở trong con hẻm vắng cứu hắn, tất cả tất cả cũng thay đổi.
Vẫn nhớ một khắc hắn ở bệnh viện tỉnh lại kia, cái câu nói kia của bác sĩ trưởng "Anh làm cho bạn gái anh bị dọa sợ, về sau cũng không nên lại đánh nhau với người ta.". "Bạn gái?" Lúc ấy hắn nghe ông ta nói vậy cũng không có ghét, ngược lại có chút mừng rỡ, từ đó về sau hắn thường xuyên nằm mơ thấy cái bóng hình xinh đẹp đó, không nghĩ tới thuộc hạ thăm dò được tin tức nói cô đã có vị hôn phu, lúc ấy tim của hắn bể đầy đất, nhất thời mới hiểu được thì ra ngay từ lúc cô cứu hắn thì hắn liền đã yêu cô, cho nên mới phải đau lòng khi biết cô đã có vị hôn phu.
"Trước mắt tra được hắn là Tổng giám đốc của "Tập đoàn Thánh Hoàng", nhưng mà thân phận của hắn giống như bị người động qua tay chân." (ý nói có người động tay động chân cố tình giấu giếm thân phận thật của hắn), Huyền cung kính nói.
Cốc cốc cốc. . . . . . Ngoài cửa phòng truyền đến tiếng gõ cửa mạnh mà có lực. Hồi lâu, một Quản gia trung niên cùng người làm rối rít đi vào.
"Bang chủ, tiểu thư Bạch Thuần đã tới." Quản gia thận trọng dẫ một người phụ nữ đến trước mặt Mạc Hàn cung kính nói.
Mạc Hàn cũng không nói lời nào, hộ vệ bên cạnh hắn tiến lên nói: "Được rồi, Quản gia, các người lui ra đi!"
"Dạ ——" một nhóm người lập tức rời khỏi căn phòng to lớn mà lạnh lẽo này.
"Cô là Bạch Thuần? Tới đây ——" hộ vệ lạnh lẽo nói.
Người phụ nữ đi giày cao gót chập chờn đi đến bên cạnh hộ vệ, để hắn dùng dụng cụ kiểm tra, điều này là cần thiết, xem có mang theo νũ кнí nguy hiểm hay không, đợi sau khi tất cả thông qua, hộ vệ cung kính đi tới bên người Mạc Hàn nói: "Bang chủ, có thể." - (Editor: Sặc, cứ như thử độc xong rồi “Mời dùng”.)
Mạc Hàn khẽ gật đầu một cái, ngay sau đó hộ vệ cung kính rút lui ra khỏi gian phòng.
Tất cả đều yên tĩnh lại, bên trong căn phòng lớn tràn đầy hơi thở khiến người ta nổi da gà, Bạch Thuần liên tiếp đánh mấy cái run rẩy.
Cô ta hiện tại đang là minh tinh quốc tế, bản thân nhận được muôn vạn sự sủng ái, nhưng sủng ái thì có là cái gì, cái cô ta muốn là giàu có và lợi ích, vì vậy thời điểm được bang chủ gọi đến ngôi biệt thự này, hưng phấn khó có thể kiềm chế được.
Cô ta ngắm nhìn quang cảnh bốn phía, thật đẹp nha, nếu mình biểu hiện khá hơn một chút, có thể trở thành nữ chủ nhân nơi này hay không?
Nghĩ tới đây, trong lòng của cô ta ngây ngất, Mạc Hàn mặc dù là đứng thứ hai trong giới hắc đạo, nhưng là hình tượng anh tuấn nhiều tiền của hắn khiến đại đa số thiếu nữ trong thiên hạ đều hi vọng được gả cho hắn, Bạch Thuần biết bên cạnh hắn không thiếu phụ nữ, nhưng cô ta tin tưởng bằng vào vóc người của bản thân mình nhất định sẽ mê đảo hắn, chỉ cần cô ta xuất ra tất cả vốn liếng, cô ta cũng không tin Mạc Hàn đến lên giường cùng phụ nữ cũng lãnh nhược băng sương (thái độ lạnh băng).
"Nhìn đủ chưa?" Đang lúc Bạch Thuần tự mình tưởng tượng đến mất hồn, không gian rộng lớn vang lên giọng nói lạnh như băng của Mạc Hàn.
"Bang chủ. . ." Bạch Thuần lập tức phát ra một tiếng ưm, õng õng ẹo ẹo đi tới chỗ hắn đang ngồi trên sofa, lễ phục trễ иgự¢ lộ ra bộ иgự¢ đầy đặn, theo bước chân di động mà khẽ run rẩy, bắp đùi trắng như tuyết lúc này như ẩn như hiện dưới đường xẻ khá cao của bộ lễ phục dài bằng nhung tơ màu đen, nhưng không dễ dàng đốt lên ngọn lửa ở Mạc Hàn.
Cô ta luôn luôn tự tin với vóc người của mình, 38 bộ иgự¢ lớn, 24 eo thon nhỏ, 36 vòng ௱ôЛƓ, hoàn toàn đúng là dáng người ma quỷ, diện mạo ưa nhìn, kiều mỵ không xương, nhập vào ba phần tươi đẹp.
Bạch Thuần nhìn Mạc Hàn không có nửa điểm hành động, vì vậy to gan ngồi lên trên đùi của hắn, tay nhỏ bé từ từ đưa vào trong áo sơ mi của hắn vuốt ve vòm иgự¢ của hắn, bộ иgự¢ không ngừng đè ép về phía hắn, lễ phục bởi vì động tác của ả mà mở ra hơn phân nửa, lộ ra cả bắp đùi trắng như tuyết, cả bộ иgự¢ lớn cơ hồ cũng phơi bày.
Mạc Hàn thuận tay ôm eo của cô ta, xoay ngược lại thân đè cô ta ở trên ghế sofa.
"Bang chủ ——" Bạch Thuần thân thể lập tức mềm hoá thành một vũng nước, khuôn mặt nhỏ nhắn chôn ở trên иgự¢ Mạc Hàn, tóc quăn thật dài như nước chảy tán loạn trên bả vai của hắn.
Tiếp đến, tay nhỏ bé chậm rãi từ Ⱡồ₦g иgự¢ của hắn một đường đi xuống, che lên khổng lồ kiêu ngạo của hắn, thân thể mềm mại giống như rắn khi thấy phía dưới hắn giãy dụa. Hai mắt mê mang nhìn mắt đen thâm thúy của hắn.
Mạc Hàn khóe môi nhếch lên, tay càng thêm dùng sức xoa nắn nơi đẫy đà của ả, không có một tia thương tiếc, trong mắt hắn, phụ nữ chỉ là công cụ dùng để ấm giường, hắn sẽ không bỏ ra bất kỳ tình cảm nào, ngoại trừ cô gái kia.
"Ừm. . . Nha. . . . Bang chủ. . . . . . em thật thích. . . . . Thật thoải mái nha. . . ." Người phụ nữ hình hài phóng đãng thét lên, ánh mắt của Mạc Hàn lạnh lùng bên trong cảm giác chán ghét càng ngày càng nặng, đột nhiên nặng nề dùng lực, không chút nào thương tiếc tiến vào ả, ở trên người ả hung hăng phát tiết **.
". . . . . . Ừm. . . A. . . Bang chủ thật là lợi hại nha. . . . ." Người phụ nữ thoải mái thét chói tai ra tiếng.
Nghe tiếng kêu phóng đãng của người phụ nữ, Mạc Hàn toàn thân lạnh lẽo chán ghét rút thân ra, nói với bạch tinh khiết: "Đi ra ngoài!"
Bạch Thuần không biết vì sao mà hắn đang lúc ả thoải mái nhất lại rút thân ra, hai mắt kiều mỵ nhìn hắn nũng nịu kêu: "Bang chủ. . . . . ." Cả người dán lên, ý đồ hấp dẫn hắn.
"Cút ra ngoài! ! !" Mạc Hàn đẩy ra người phụ nữ đang bám lên người của hắn, sau đó xoay người đi vào phòng tắm.
Hắn mở vòi nước thật lớn, dùng vòi hoa sen tận tình xối bỏ mùi nước hoa khó ngửi ám trên người hắn, chân mày bởi vì cảm giác chán ghét trong lòng mà nhíu chặt, đây tất cả đều là bởi vì sinh lý cần, dù sao hắn tuổi trẻ khí thịnh, không phát tiết ra ngoài đối với thân thể không tốt, vừa rồi trong quá trình đang phát tiết, trong lòng hắn nghĩ tới gương mặt giống như khuếch đại ấy, nhất thời mất hết hứng thú, trên cái thế giới này không có ai có thể thay thế cho thiên sứ đó.