Đột ngột bị hôn, hai mắt Tư Noãn Noãn trừng to kinh ngạc, còn định mắng Lê Bá Sâm thì Lê Bá Sâm đã đi mất, Tư Noãn Noãn mím môi lại đỏ mặt xấu hổ.
Một màn này, những người còn ở trong Lê Gia đều trong thấy, bên môi họ len lén nở nụ cười.
Thật lâu rồi chưa từng thấy Lê Bá Sâm tươi cười như vậy.
- ---
Trong công ty.
Lê Bá Sâm khác với thường ngày, hôm nay là một bộ dáng cực kỳ khốc soái, nhưng những nhân viên trong đây đều nhìn thấy sự vui tươi đâu đó trên người Lê Bá Sâm.
Hà Sinh Khứu một đường bước vào thang máy, vừa thấy Lê Bá Sâm, anh liền để thang máy tạm dừng chờ Lê Bá Sâm bước vào.
" Boss. "
" Ừ! " Lê Bá Sâm tuy \' ừ \' một tiếng như mọi khi nhưng trong giọng nói vẫn còn mang máng sự vui thích trong đó.
Hà Sinh Khứu hơi hơi nhướng mày kinh ngạc nhẹ giọng hỏi.
" Hôm nay Boss có chuyện gì vui hay sao? "
Lê Bá Sâm nhếch mép.
" Không phải cậu đã biết? "
" A... "
" Cậu làm gì cậu nghĩ có thể gạt được tôi? " dừng một chút, Lê Bá Sâm lại nói.
" Chính là chuyện này cậu làm rất tốt. "
Nói xong, cũng là lúc thang máy lên đến tầng cao nhất của Lê thị. Lê Bá Sâm bước ra ngoài, Hà Sinh Khứu nhướng nhướng mày ý vị thâm trường.
- --
Vốn Lê Thị rất bận, nên để sắp xếp hết một đống công việc của Lê Thị, Lê Bá Sâm cần thời gian, trong một tháng chưa chắc đã đủ, để dồn công việc lại vì thế hiện tại anh phải dốc sức làm việc cho xong cũng như giảm bớt một số việc quá khó.
Lê Bá Sâm cả ngày vui trong phòng đọc đọc ký ký cả đống giấy tờ, ngay cả Hà Sinh Khứu hay những trợ lý thư ký khác ở bên ngoài cũng bắt đầu dốc sức làm việc.
Lê Bá Sâm sáng không ăn sáng mà giờ này đã gần mười hai giờ trưa nhưng anh vẫn không ra ngoài, một ngụm nước cũng chưa hề uống, anh cứ cúi đầu làm việc.
- --
Tư Noãn Noãn nhìn đồng hồ, chẳng hiểu sao bản thân cô tự nhiên cảm thấy hơi hơi lo lắng cho Lê Bá Sâm, cô nhíu nhíu mày, lại nhìn đồng hồ không nhịn được đứng dậy đi vào phòng bếp nấu vài món nhẹ cho Lê Bá Sâm, nhìn mấy quả cam trên bàn, cô lại vắt ra bỏ vào bình đem theo.
Xong hết cũng gần mười hai giờ, Tư Noãn Noãn chạy lên phòng thay một bộ váy hoa thắt eo lại chuẩn bị thêm vài ba thứ cần thiết đi nhanh ra ngoài.
Chính là vừa xuống dưới phòng khách, Tư Noãn Noãn nhướng nhướng mày nhìn Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương đã tắm rửa thay bộ đồ khủng long, do nước da của hai bé trắng hồng nên mặc bất cứ cái gì cũng hợp, không những thế còn rất đáng yêu.
" Mẹ... "
" Mẹ..."
Tư Noãn Noãn trong lòng thầm kêu lên, đừng có nói giống như cô nghĩ nha...
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương bước chân nho nhỏ đi về hướng Tư Noãn Noãn hỏi.
" Mẹ đi đâu đấy ạ? "
" Mẹ cho Thiên Thiên và Thương Thương đi cùng có được không ạ? "
" A!? Mẹ đi công việc không thể đưa hai con theo. "
Tư Noãn Noãn vừa nói xong, Quản gia Lâm liền nói.
" Noãn Noãn bác thấy mấy món cháu nấu để vào hộp nhựa nên bác thay hộp giữ nhiệt rồi nè! Cháu là đưa cơm cho Cậu chủ sao... "
Nói xong, quản gia Lâm im lặng khi nhìn thấy Tư Noãn Noãn ra dấu nhưng cái gì ông cũng đã nói ra hết rồi, còn im lặng cái gì nữa cơ.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương liền nói.
" Thiên Thiên cũng muốn gặp baba."
" Thương Thương cũng muốn gặp baba. "
Tư Noãn Noãn nhíu mày lại im lặng.
Hai con khủng long liền dùng thịt đè người, ngồi lên chân cô nói.
" Con muốn gặp baba. "
" Con cũng muốn... "
Tư Noãn Noãn thở hắc một hơi nói.
" Chiều chút baba về rồi gặp luôn có được không? "
" Không muốn đâu ô... ô... "
" ô ô... "
Nhìn hai cục thịt như vậy, dù biết chỉ là nước mắt cá sấu như cô vẫn không nhịn được mà dỗ dành hai cục thịt một lúc, đồng ý cho hai cục thịt theo.
- --
Trên xe.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên ngồi trên ghế trẻ em, cười khanh khách mãi thôi.
Tư Noãn Noãn thì nhíu chặt mày...
Cô vốn không định cho nhiều người biết Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên là con của Lê Bá Sâm, nhưng lần này xác thực không giấu giếm gì được nữa rồi a...
- --
Lê Thị.
Ba mẹ con Tư Noãn Noãn vừa bước xuống xe có ký hiệu của Lê Gia, liền thu hút không ít ánh nhìn. Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương hai tay nắm chặt đi thẳng vào Lê Gia, Tư Noãn Noãn nhíu mày theo sau, một vài người biết cô khẽ gật đầu chào hỏi, Tư Noãn Noãn cũng gật đầu theo...
Hai cục thịt... à không với cái tình hình hiện tại nên gọi là hai con khủng long con nắm chặt tay nhau đi vào.
Vì Tư Noãn Thiên từng vào Lê Thị rồi, cho dù đi qua một lần thôi, nhưng bé vẫn khá nhớ rõ đường đi, nên lúc này Tư Noãn Thiên liền nắm lấy tay nho nhỏ của chị gái Tư Noãn Thương đi thẳng vào trong thang máy VIP dành cho Lê Bá Sâm và Hà Sinh Khứu, hoặc cho một vài người có thẩm quyền.
Nữ tiếp tân đứng gần đó, thấy hai con khủng long con đi vào hết hồn, đang định ngăn lại thì Tư Noãn Noãn cũng đi vào.
Tư Noãn Noãn lắc nhẹ đầu, lấy thẻ VIP của mình ra.
Nữ tiếp tân chỉ biết há hốc mồm không tin vào mắt mình, cô gái xinh đẹp đó có thẻ VIP.
Có một vài người biết Tư Noãn Noãn là ai liền nói.
" Vợ cũ của Boss đấy. "
" A!? "
" Cô mới đến nên không biết, chứ thật ra thì Tư tiểu thư và Boss là vợ chồng, tuy ly hôn nhưng chắc... cũng không như chúng ta nghĩ. "
" Nhìn hai tiểu bảo bảo đó là biết rồi còn gì. " chính bọn họ thầm nghĩ bé con trong lòng của trợ lý Hà ngày đó chắc chắn không phải tầm thường, đến hiện tại nhìn thấy lại đủ biết a.
- --
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên lắc lắc cái ௱ôЛƓ của hai bé nói.
" Mẹ, hình như ai cũng biết mẹ có đúng không ạ? "
" Thiên Thiên thấy ai cũng gật đầu chào hỏi mẹ hết á. "
Tư Noãn Noãn xoa nhẹ đầu của Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương không nói gì.
Rất nhanh cánh cửa mở ra, ba mẹ con Tư Noãn Noãn bước ra, lại một lần nữa thu hút không ít ánh nhìn của các thư ký trợ lý của Lê Bá Sâm.
Hà Sinh Khứu từ phòng nước đi ra liền thấy Tư Noãn Noãn, hai mắt anh mở to ra như nhìn thấy cứu tinh của đời mình, môi anh cười đến như muốn nứt ra mà gọi.
" Tư tiểu thư... cô đến... " còn chưa nói hết câu, Hà Sinh Khứu cứng đờ cả người, hai con khủng long...
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên hai mắt mở to ra nhìn chằm chằm Hà Sinh Khứu, ngoan ngoãn gọi.
" Chào chú... "
Hà Sinh Khứu yêu thương xoa xoa nhẹ đầu hai nhóc con mới nói.
" Chú chào hai con nha. " trong lòng anh không khỏi lắc đầu, tại sao con của Lê Bá Sâm và Lê Bá Sâm lại khác nhau như vậy???
Lê Bá Sâm lạnh đến thấu xương, còn hai cục thịt này thì lại ngọt ngào ấm áp đến không chịu được a.
Tư Noãn Noãn khẽ hỏi.
" Lê... à Bá Sâm đâu? "
" Đang ở trong phòng đấy! " Hà Sinh Khứu nhíu mày nói.
Tư Noãn Noãn gật nhẹ đầu, sau đấy lại kéo hai cục thịt đi vào.
Vẫn như cũ, Tư Noãn Noãn đứng trước cửa phòng, mày nhíu lại... trong đây... haizz, hít một hơi sâu, Tư Noãn Noãn gõ nhẹ cửa, không nghe thấy tiếng gọi vào, cô cũng không ngần ngại mà đẩy cửa đi vào.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương cũng nắm đuôi nhau đi vào theo.
Lê Bá Sâm đang tập trung cao độ làm việc, cánh cửa bị gõ anh không nghe nhưng cánh cửa bị mở anh lại nghe, mày nhíu chặt ngẩng đầu nhìn chằm chằm cánh cửa.
Tư Noãn Noãn bước vào liền đối diện với ánh mắt muốn Gi*t người của anh, cô nhướng nhướng mày môi câu lên.
" Không muốn nhìn thấy tôi đến như vậy? "
Lê Bá Sâm từ ánh mắt khó chịu, liền chuyển về ánh mắt bất ngờ, không những thế còn có tia vui mừng đến không thốt lên lời của hai bé.
Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương không biết đã đi vào chỗ Lê Bá Sâm ngồi lúc nào mà gọi.
" Baba..."
" Baba..." giọng của hai cục thịt ngọt ơi là ngọt.
Lê Bá Sâm cúi đầu, yêu thương mà ôm hai cục thịt lên hôn hôn má hai con một cái mới nhìn Tư Noãn Noãn nói.
" Em đến đưa cơm cho anh sao Noãn Noãn? " giọng ôn nhu đến không gì bì được.
Cánh cửa vừa đóng lại, bên ngoài trợ lý, thư ký khác của Lê Bá Sâm hai mắt trừng to ra nhìn nhau.
Bọn họ vừa nghe cái gì đây? Sao lại ôn nhu như vậy... Đấy là Boss của bọn họ sao?
Tư Noãn Noãn bĩu môi không nói gì mà tay xách hai ba thứ đặt lên bàn của sofa.
" Ăn chưa? "
Lê Bá Sâm ôm hai cục thịt đi đến bên cạnh Tư Noãn Noãn lắc nhẹ đầu nói.
" Không có Noãn Noãn, anh ăn không vào. "
Tư Noãn Noãn nhìn như không nhìn Lê Bá Sâm nói.
" Không ăn vào thì đừng có ăn. " dừng một chút, Tư Noãn Noãn mới nói.
" Thiên Thiên và Thương Thương ăn đi nè! Baba các con không... "
Lê Bá Sâm vừa nghe, vội vàng buông hai cục thịt xuống, đi vội ôm hết hai hộp giữ nhiệt vào người, thao thao bất tuyệt.
" Ai nói anh không ăn chứ... cái này... cái này... toàn bộ đều là của anh... "
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên bốn mắt nhìn nhau, trong lòng các bé âm thầm bĩu môi...