Tay Tư Noãn Noãn run lên... đến đó thì sớm hay muộn Lê Bá Sâm cũng nhận ra.
Càng nghĩ Tư Noãn Noãn càng hoảng sợ.
Nếu như Lê Bá Sâm đòi lại hai đứa con cô thì cô biết tính làm sao?
Không... không thể được...
Tư Noãn Noãn đứng dậy, nghiêm túc nói.
" Phải về ngay để đón hai đứa nó về... không thể để chúng gặp Lê Bá Sâm được. "
Hai đứa con cô, cái gì cũng hơn người, nhưng chỉ cần nhìn cũng có thể nhận ra ai là cha của chúng. Nếu như bị Lê Bá Sâm phát hiện, cho dù anh ta không làm gì cô, thì cũng sẽ không để hai đứa nó ở bên cô.
- -------------------
" Mẹ con là... là Tư Noãn Noãn. " mãi một lúc lâu thì Lê Bá Sâm mới phát ra thanh âm.
Tư Noãn Thiên im lặng gật đầu, nhưng rất nhanh bé nhìn về Lê Bá Sâm đáng thương hề hề nói.
" Đau... tay thật đau... " xòe ra hai tay bị trầy nhìn chằm chằm Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm nửa tin nửa không tin nhưng vẫn rất đau lòng mà ôm Tư Noãn Thiên đặt lên đùi anh.
Im lặng mở hộp y tế ra rửa vết thương của bé.
Vì sợ bé rát nên anh chỉ dùng một ít nước muối sinh lý thấm vào bông gòn mà lau nhè nhẹ.
Hai mắt Tư Noãn Thiên dần dần ngập nước, nhưng một tiếng bé cũng không rên.
" Đau lắm sao? "
Đầu nho nhỏ gật.
Băng bó sơ qua, Lê Bá Sâm không để ý đến công việc nữa mà ôm lấy Tư Noãn Thiên ra thẳng bên ngoài, lái xe đến bệnh viện.
Trên xe, Lê Bá Sâm lại hỏi.
" Con nói ta nghe xem, con thật sự là con trai của Tư Noãn Noãn? "
" Baba... mặt con và chị hai giống baba như vậy không lẽ còn nghi ngờ? " từ ngữ nước J bé không mấy biết nhiều nên nói có pha lẫn vài ba từ nước Rose.
Lê Bá Sâm nhướng mày, tiếng nước Rose...
" Con không phải ở nước J? "
Tư Noãn Thiên gật đầu nho nhỏ một cái nói.
" Con và mẹ Noãn Noãn ở nước Rose, tiếng nước J là con học từ ba Dư. "
\' Ba Dư... \' Lê Bá Sâm nhíu chặt mày.
Tư Noãn Thiên như nhìn ra liền nói.
" Con có ba người ba nuôi, rất yêu thương con và chị gái, trong đó có hai baba yêu mẹ Noãn Noãn nhưng không thành. "
" Con và chị đi theo ba Khiêm sang đây tìm baba. " dừng một chút, bé lại nói.
" Baba là ba của con và chị hai, vậy tại sao lại bỏ mặc mẹ...? "
Lê Bá Sâm mím môi nhìn chằm chằm Tư Noãn Thiên.
Tư Noãn Thiên lại nói.
" Mẹ rất cực khổ, vì nuôi hai con mà rất nhiều lần bị người ta chửi bới, buôn bán hoa nho nhỏ cũng bị người cạnh tranh đập phá, lúc đó bọn con còn rất bé, cũng chẳng biết gì mà giúp nếu không phải có ba người ba nuôi ở đó... cũng không biết ba mẹ con con có bình an cho đến bây giờ hay không? Khi nhớ lại chuyện đấy... con lại tự hỏi, Baba đang ở đâu? "
" Con có ba người ba, ai cũng yêu thương con nhưng con cũng muốn có baba ruột... nhưng lại không hề có. Có phải ba rất ghét con và chị gái... và ghét luôn cả mẹ không nên mới bỏ mặc bọn con như vậy? "
Lê Bá Sâm cứng đờ cả người, anh cũng không quan tâm liệu đây có phải là do Tư Noãn Noãn sinh ra không, anh ôm chặt lấy thân hình nho nhỏ của Tư Noãn Thiên vào lòng.
" Ba xin lỗi. " giọng nói anh run lên vì nghẹn ngào xúc động và pha lẫn vui mừng...
Tư Noãn Noãn đang ở nước Rose... anh nhất định sẽ tìm được cô.
- -------------
Hoa Tử Khiêm nhìn Tư Noãn Thương nghiêm túc hỏi.
" Thương Thương, nói ba Khiêm nghe. Rốt cuộc là vì sao con và Thiên Thiên đòi theo ba về nước J? "
" Con... con... " Tư Noãn Thương run lên mím chặt môi không nói thành lời.
Hoa Tử Khiêm nhíu mày quát nhẹ.
" Nếu như ba Khiêm không biết rõ lý do vì sao hai con đến đây thì làm sao Ba có thể tìm được Thiên Thiên. " dừng một chút anh lại dọa bé.
" Biết đâu hiện tại Thiên Thiên đang bị ai đó bắt đi hay bị đói xỉu trên đường thì biết làm sao? "
Tư Noãn Thương hai mắt lên lã chã rơi nước mắt nói.
" Con và Thiên Thiên... huhu... muốn gặp baba... huhu... "
Hoa Tử Khiêm nheo mắt lại.
" Ba của con không phải ba Khiêm, ba Dư và ba Lâm hay sao? "
" Ba Khiêm đừng nói dối Thương Thương nữa. Rõ ràng ba ruột của Thương Thương và Thiên Thiên còn sống... vì sao lại không để bọn con gặp... vì sao... vì sao chứ? "
Hoa Tử Khiêm nắm chặt tay thành nắm đấm, anh nhịn xuống cơn phẫn nộ của mình mà lạnh giọng nói.
" Có một số chuyện, con nít không nên biết. " dừng một chút, Hoa Tử Khiêm lại nói.
" Hiện tại chúng ta vẫn nên đi tìm Thiên Thiên về. " nói xong ôm lấy Tư Noãn Thương ra ngoài.
Thương Thương... con có biết việc làm của hai đứa con hôm nay, sẽ khiến mẹ con thêm một lần nữa chịu sự dày vò không?
Tư Noãn Thương nhìn chằm chằm Hoa Tử Khiêm trầm mặc im lặng, bé chẳng quen Hoa Tử Khiêm im lặng như vậy, Tư Noãn Thương cọ cọ cổ của Hoa Tử Khiêm nói.
" Có phải ba Khiêm giận Thương Thương không? "
Hoa Tử Khiêm ngồi trên xe.
" Đi đến Lê Thị. " nói xong mới nhìn về Tư Noãn Thương, anh hôn nhẹ trán bé một cái nói.
" Không đâu. "
Anh có tư cách gì giận, mặc dù khó chịu nhưng cha con gặp mặt là chuyện bình thường... chỉ là việc làm của Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên nhất định sẽ khiến cuộc sống vốn bình yên của Tư Noãn Noãn bị thay đổi.
Yêu cô mấy năm... vẫn không có kết quả gì... anh cũng không từ bỏ... nhưng nếu như Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên nhận Lê Bá Sâm, thì tình cảm anh dành cho cô phải giấu đi.
Hoa Tử Khiêm cười khổ.
\' Noãn Noãn... em sẽ quay về bên Lê Bá Sâm sao? \'
- -----------
Bệnh viện.
Tư Noãn Thiên được bác sĩ y tá chăm sóc tỉ mỉ cẩn thận, Lê Bá Sâm như pho tượng mà ngồi một chỗ nhìn chằm chằm hai cánh tay đầy thịt của bé đang được y tá cẩn thận băng bó.
Sau khi xong, bác sĩ nói.
" Lê Tổng, ngài nên theo dõi lại độ ăn uống của bảo bảo, đừng để bảo bảo ăn quá nhiều, như vậy sẽ tăng cân quá mức. "
" A!? Vâng. " Lê Bá Sâm hiểu rõ... bé con hình như sắp béo phì rồi.
Tư Noãn Thiên mấp máy môi muốn nói nhưng không nói được, bé xụ mặt xuống im lặng một lúc lâu.
Lê Bá Sâm ôm bé lên, hôn hôn gương mặt đầy thịt của bé nói.
" Có đói chưa? "
Tư Noãn Thiên thành thật gật đầu, thật ra bé đói từ sớm cơ, nhưng khó khăn lắm mới được gần baba, bé làm sao mà vì đói của chính mình mà bỏ mặc baba.
Lê Bá Sâm xoa bụng nhỏ của Tư Noãn Thiên đi thẳng xuống bãi đỗ xe, đi về hướng nhà hàng anh thấy ngon nhất.
" Con tên gọi là gì? "
" Tư Noãn Thiên. " Tư Noãn Thiên vừa ăn vừa nói.
" Năm nay con bao nhiêu tuổi? "
Tư Noãn Thiên dừng lại động tác ăn của mình, giơ bàn tay lên đếm đếm.
" Tầm ba hay bốn tháng gì đấy con sẽ tròn bốn tuổi. "
" A!? " Lê Bá Sâm kinh ngạc, Tư Noãn Noãn rời đi cũng sắp tròn năm năm... không lẽ đứa bé này thật sự là của anh.
" Thiên Thiên còn có chị gái sao? "
" Vâng baba. Chị ấy lớn hơn còn ba mươi giây. " vừa nói vừa ăn tiếp. Thật ngon nha... thì ra thức ăn nước J cũng không quá khó ăn a.
Lê Bá Sâm chỉ nhìn Tư Noãn Thiên ăn, thi thoảng lại gấp một chén thức ăn đầy cho bé.
Chính là Lê Bá Sâm còn chưa ngồi nóng đích thì điện thoại vang lên.
\' Hoa Tử Khiêm. \' tuy cả hai không thân cũng không chơi chung nhau nhưng số điện thoại vẫn có.
Lê Bá Sâm bắt máy.
" Alo? "
Hoa Tử Khiêm lạnh giọng nói.
" Cậu đang ở đâu? "
" Có chuyện gì sao? "
Lê Bá Sâm không trả lời Hoa Tử Khiêm mà hỏi lại.
Hoa Tử Khiêm nhíu chặt mày không nhanh không chậm nói.
" Tôi đang ở cùng Tư Noãn Thương, nếu cậu ở cùng Tư Noãn Thiên nói một tiếng địa chỉ, con bé lo cho em nó đến khóc lóc nãy giờ. "
Nghe đến Tư Noãn Thương, không hỏi cũng biết là chị gái của Tư Noãn Thiên, Lê Bá Sâm nói.
" Nhà hàng Noãn Sâm. " đây là nhà hàng anh mua sau khi Tư Noãn Noãn rời đi không bao lâu.
Nghe cái tên... tay của Hoa Tử Khiêm nắm chặt thành nắm đấm.
Ôm lấy Tư Noãn Thương rời khỏi Lê Thị đi thẳng nhà hàng Noãn Sâm.
- ----
Nhà hàng Noãn Sâm.
Lê Bá Sâm ôm lấy Tư Noãn Thiên đặt trên đùi, xoa xoa bụng bé hỏi.
" Mẹ con có khỏe không? " hơn bốn năm chưa gặp... anh thật sự rất nhớ cô.
Tư Noãn Thiên miệng đang ʍúŧ sữa ngừng lại nói.
" Không khỏe. " dừng một chút, Tư Noãn Thiên lại nói.
" Mẹ Noãn Noãn hay sốt, nhưng cũng không phải thường xuyên. "
" A!? " Lê Bá Sâm bất ngờ, lại hỏi thêm vài ba câu nữa thì Tư Noãn Thiên lại hỏi.
" Baba không yêu thương Mẹ Noãn Noãn sao? "
" Đâu có! Ba rất yêu mẹ Noãn Noãn. "
" Nhưng sao lúc con ra đời, lúc gia đình cần baba nhất baba lại không có ở đấy? "
Dừng một chút, lại nói.
" Có phải baba có vợ khác? "
Lê Bá Sâm kinh ngạc nhìn Tư Noãn Thiên, thật sự bé con quá thông minh và hiểu chuyện, chính là tại sao lại nghĩ xấu về anh như vậy chứ?
Hít một hơi sâu lại nói.
" Ba sẽ đón mẹ con về! Mẹ Noãn Noãn của con giận ba nên mới xa ba... hiện tại ba nhất định sẽ không để mẹ con rời xa ba nữa. "
Anh tuyệt đối không để cô xa anh thêm một lần nào nữa, mặc kệ vì sao lại giữ được đứa bé... anh chỉ cần cô ấy chịu ở lại... anh nhất định sử dụng mọi biện pháp.