Cô nhìn đồng hồ, mày khẽ nhíu nhíu lại. Bây giờ đã là một giờ mấy gần hai giờ.
Tư Noãn Noãn liền xoay người qua, nhìn thấy đèn nhỏ bên bàn làm việc còn sáng.
" Sâm. " cô khẽ gọi một tiếng.
Lê Bá Sâm đang cúi đầu làm việc, nghe tiếng gọi anh khẽ ngẩng đầu lên.
" Noãn Noãn? " nhìn thấy vợ yêu đang ngồi ở ngay đó. Lê Bá Sâm buông công việc ra vội vàng đi đến bên giường.
" Sao lại dậy? Khó ngủ hay sao? " ngồi bên mép giường, Lê Bá Sâm kéo Tư Noãn Noãn ôm vào lòng, cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô.
Tư Noãn Noãn dụi dụi vào cổ của anh, hít lấy hít để mùi hương cơ thể anh khẽ nói.
" Anh không ngủ sao em ngủ ngon. "
Lê Bá Sâm cúi đầu nhìn Tư Noãn Noãn như con mèo nhỏ không khỏi hôn hôn cô một cái nói.
" Được giờ anh ngủ cùng vợ nha. "
Tư Noãn Noãn gật đầu, môi cô nhếch lên cười vui vẻ.
Hai người ôm nhau ngủ say.
- ---
Sáng hôm sau.
" Noãn Noãn? " Lê Bá Sâm cúi đầu hôn trán cô khẽ gọi.
Hai mắt Tư Noãn Noãn dần dần mở ra nhìn Lê Bá Sâm, như thể đang rất lười biến cô liền nhắm chặt mắt tiếp.
Lê Bá Sâm ôm lấy Tư Noãn Noãn lên.
" Noãn Noãn dậy đi có được không? Chúng ta còn phải đi cục dân chính đăng ký kết hôn. "
" Noãn Noãn? "
Lê Bá Sâm nhìn thấy Tư Noãn Noãn cứ nhắm chặt mắt như này, anh thở hắc một hơi ôm lấy Tư Noãn Noãn đi thẳng vào phòng tắm.
" Noãn Noãn... " nhìn Tư Noãn Noãn đang lim dim mắt Lê Bá Sâm gọi một tiếng.
Tư Noãn Noãn nhíu chặt mày nhìn Lê Bá Sâm.
" Ngủ thêm một chút nữa không được sao? "
" Không được. " hôn hôn trán cô, cẩn thận đặt cô ngồi trên ghế.
Tư Noãn Noãn cũng không nói gì nữa mà ૮ởเ φµầɳ áo trên người xuống để anh tắm cho cô.
Tắm xong, vệ sinh cá nhân xong, Lê Bá Sâm mới ôm Tư Noãn Noãn trần như nhộng ra ngoài, anh lại vào phòng tắm.
Tư Noãn Noãn không một mảnh vải che thân đi về hướng tủ quần áo lấy chiếc váy trắng suông ra, mặc vào.
Lê Bá Sâm cũng đúng lúc đi ra giúp cô kéo dây kéo ở sau lưng. Hai vợ chồng giúp nhau một chút thì cũng đi xuống dưới nhà.
Vì Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên đã đi học từ sớm nên nhà rất yên ắng. Lê Bá Sâm đỡ Tư Noãn Noãn xuống dưới phòng bếp, ăn nhẹ cháo rồi hai vợ chồng đi đăng ký kết hôn.
Hai vợ chồng ở cục dân chính làm giấy tờ mất ba mươi phút. Khi bước ra trên tay cả hai có một quyển sổ đỏ.
Tư Noãn Noãn nhướng mày nhìn chằm chằm quyển số này không khỏi bật cười.
Trên xe.
Lê Bá Sâm thấy Tư Noãn Noãn cười nhướng mày hỏi.
" Sao vợ cười? "
" Anh không thấy khuôn mặt bất ngờ của người đó rất mắc cười hay sao? "
" Mắc cười? "
" Chẳng biết anh nhìn gì! " Tư Noãn Noãn cười cười bắt đầu kể chuyện lúc nãy.
Lúc anh và cô bước vào, có thể Lê Bá Sâm không nhớ nhưng Tư Noãn Noãn lại nhớ rất rõ.
Người đã làm thủ tục đăng ký kết hôn cho cô và anh mấy năm trước cũng là người đó, lúc thấy anh và cô bước vào người đó trừng to hai mắt kiểu như rất bất ngờ vậy.
Vừa làm thủ tục lại cứ liên tục liếc nhìn anh và cô.
Có thể nói ánh mắt đó rất khó chịu nhưng cô lại không hề thấy khó chịu. Bởi vì lần này là cô nguyện ý cùng anh kết hôn.
Hai vợ chồng ra khỏi cục dân chính thì về thẳng nhà chính.
- ---
Nhà chính.
Lê lão gia tử ngồi trên ghế chủ vị mày nhíu lại hỏi.
" Cô nói là Sâm và Noãn Noãn sẽ đến đây? "
" Dạ ba. Một lát hai đứa nó đến ba đừng có mà dọa tụi nó nha. "
" Ừ! Ta biết mà làm như ta còn là con nít vậy. "
Lưu Hà Mi và Lê lão gia tử nói chuyện một lúc thì quản gia vào báo Cậu chủ và mợ chủ đến.
Lê Bá Sâm đỡ Tư Noãn Noãn bước vào.
Cả hai đồng thanh hô.
" Ông nội, mẹ. "
Lê lão gia tử thấy Tư Noãn Noãn gật đầu.
" Tốt tốt... ngồi đi. "
Lưu Hà Mi nhìn Tư Noãn Noãn cũng không kiềm được mà đỏ mắt. Bà ước cái ngày Lê Bá Sâm dẫn cô đến đây rốt cuộc cũng thành sự thật rồi.
Lê Bá Sâm thấy Tư Noãn Noãn hơi hơi lo lắng, anh ho khan \' khụ \' một tiếng nói.
" Nội và mẹ đừng phản ứng như vậy! Hôm nay hai đứa con đến đây là có chuyện quan trọng cần nói... "
Lưu Hà Mi và Lê lão gia tử đều là những người từ trong chốn thương trường mà trải qua, mặc dù không biết chuyện Lê Bá Sâm cần nói lúc này là gì nhưng ông cụ và bà rất nhanh khôi phục lại vẻ mặt bình tĩnh không chút gợn sống của mình mà nhìn Tư Noãn Noãn, lại nhìn Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm nắm lấy đôi tay của Tư Noãn Noãn, ngón cái khẽ vuốt ve bàn tay của cô như đang trấn an, anh nhìn Lưu Hà Mi và Lê lão gia tử một cái.
Tâm trạng lúc này của anh, nếu dùng một từ xác thực rất khó để nói thành lời, anh và cô không phải không chuẩn bị tâm lí nhưng... chuyện anh sắp sửa nói đây không phải chuyện nhỏ.
" Có chuyện gì con cứ nói đi Sâm. " Lưu Hà Mi nhìn con trai lại nhìn con dâu, thấy cả hai cứ im lặng như vậy, bà càng sốt ruột.
Lê Bá Sâm mím mím môi, Tư Noãn Noãn nhìn Lê Bá Sâm một cái, hít một hơi sâu nói.
" Con lại có em bé rồi. " Tư Noãn Noãn nhìn hai vị trưởng bối trước mặt, môi cô khẽ câu lên cười hạnh phúc.
Lưu Hà Mi và Lê lão gia tử hai mắt trừng to ra. Họ đang cố tiêu hóa tin tức vừa nghe được.
" Có em bé... con lại có em bé rồi??? " ý của Tư Noãn Noãn chính là...
Cả hai đồng thời di chuyển ánh mắt xuống bụng của Tư Noãn Noãn, cả hai há lại khép miệng liên tục.
" Có... có thai? "
" Có... có em bé? "
Lưu Hà Mi và Lê lão gia tử hô một tiếng.
Tư Noãn Noãn cười cười gật nhẹ đầu nói.
" Vâng. "
Lưu Hà Mi và Lê lão gia tử bốn mắt nhìn nhau một cái, miệng cả hai nhếch lên.
" Haha... ta lại có cháu cố rồi... haha..."
" Haha... thế là lại được làm bà nội... haha... "
Nhìn hai người cười đến không khép được miệng như vậy làm Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm không khỏi cũng vui theo.
Lê Bá Sâm nhìn Tư Noãn Noãn, ánh mắt ôn nhu đến nỗi khó mà có thể diễn tả được hết.
Anh khẽ ôm lấy eo của cô, lại hôn hôn trán cô một cái nói nhỏ.
" Vợ... anh thật yêu vợ... "
Tư Noãn Noãn đỏ mặt xấu hổ nói.
" Thôi đi... trước mặt người lớn... " mà nói lời yêu đương như vậy sẽ bị cười cho.
Lê Bá Sâm không để ý, cứ ôm ôm lại hôn hôn Tư Noãn Noãn.
Lê Bá Sâm hít một hơi sâu, nhìn Lưu Hà Mi và Lê lão gia tử nghiêm túc nói.
" Con cũng có chuyện muốn nói. " dừng một chút Lê Bá Sâm nói.
" Hết tuần này con sẽ đi bệnh viện phẫu thuật. "
" Con... " Lưu Hà Mi và Lê lão gia tử nhíu mày nhìn Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm im lặng một lúc lại nói.
" Mẹ và ông nghe con nói hết đã. "
" Con có khối u trên não... từ bốn năm hay năm năm về trước. "
( lưu ý: Boo không rành về y học nên những bệnh lý trong toàn bộ các tiểu thuyết Boo viết đều là từ trí tưởng tượng của Boo mà ra.)
" Con... "
" Con... "
Lưu Hà Mi và Lê lão gia tử hai mắt trừng to càng to hơn, sự vui mừng háo hức khi biết bản thân sắp đón thêm thành viên mới cũng hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự mất mát, lo lắng, bất an ngày một dâng cao.
" Con đang nói gì vậy Sâm. " Lưu Hà Mi hai mắt dần dần đỏ ửng, bà nhìn Lê Bá Sâm hỏi.
Lê Bá Sâm nắm chặt lấy tay của Tư Noãn Noãn, nhìn Lưu Hà Mi.
" Con có khối u ở não từ rất lâu trước đây! Khối u đấy cũng không có nguy hiểm mấy! Có thể dùng thuốc một thời gian dài sẽ không sao. Nhưng cũng có thể phẫu thuật chỉ là con sẽ bị mất trí nhớ... à chuyện mất trí này cũng chưa chắc chắn, 10 người có khoảng 8 đến 9 người mất trí nhớ một khoảng thời gian... con vốn chỉ muốn uống thuốc cho qua nhưng có lẽ...chắc do con làm việc dùng đầu óc các thứ nên thuốc men không quá công dụng. " nhìn Lưu Hà Mi.
" Mẹ chắc cũng biết việc con thường xuyên ngất đi và ngủ li bì vài ngày... đấy không phải mệt mỏi quá độ mà là do khối u trên não tác quái... con... con cũng không nghĩ mới mấy năm trôi qua con chỉ còn nửa năm... à không chắc một năm nữa. "
" Con nói cái gì? " Lưu Hà Mi không tin vào tai mình, nhìn Lê Bá Sâm hỏi.
Con bà có khối u ở não...
" Con... " Lưu Hà Mi đang định nói. Lê Bá Sâm cười lạnh nói tiếp.
" Mẹ đừng nghĩ nhiều! Con đến đây chỉ để thông báo với hai ngài biết là hết tuần này con sẽ phẫu thuật, con muốn mẹ và ông giúp con chăm sóc vợ con và con của con, khi con nằm trong bệnh viện... chắc chắn sẽ có người cố ý đến nói này kia... con chỉ mong hai ngài giúp con như vậy. "
" Con... " Lưu Hà Mi còn muốn nói lại bị Lê lão gia tử nói ngang.
" Bây giờ có muộn quá không? " ông đương nhiên biết rõ vì sao mà Lê Bá Sâm lại trì hoãn thời gian đến bây giờ, nhìn nhìn Tư Noãn Noãn đang được Lê Bá Sâm nắm chặt tay lại nhìn Lê Bá Sâm.
" Cũng không quá muộn, những di chứng sau khi phẫu thuật cũng chỉ là mất trí nhớ và ૮ɦếƭ. "