Bên phía Hứa Ân Tịch có tình hình gì đặc biệt không?” Thân Tử Kiều lại lần nữa triệu kiến A Khôn.
“Theo như những gì theo dõi được, ngày hôm qua cô ta sau khi rời khỏi biệt thự có gặp Trữ Dịch một lần xong sau đó thì đi bệnh viện chăm sóc mẹ của cô ta Hứa Bội Dung, cho đến hiện tại cũng chưa có rời đi.”
“Cô ta vẫn thật nhàn hạ, tôi muốn nhìn xem con gái cùng với mẹ cô ta rốt cục cần bên nào hơn” Khóe miệng Thân Tử Kiều cong lên, lộ ra một nụ cười ác ma xấu xa.
“Thân lão đại, tôi biết Hứa Tiểu Ức sợ nhất cái gì!” A Khôn lộ ra ý định trả thù.
“A? Nó sợ nhất cái gì, nói chiêu của cậu ra tôi xem nào?” Thân Tử Kiều cổ vũ nói với hắn.
“Nó sợ nhất con gián.” A Khôn hung hăng cười trong lòng, con tiểu yêu tinh này, lần trước giám chỉnh hắn lần này hắn phải trả lại cho nó gấp vài lần.
“Cậu đi làm một cuộn video, tốc độ nhanh nhất đưa đến trên tay Hứa Ân Tịch.” Thân Tử Kiều phất tay bảo A Khôn cấp tốc đi làm.
Ba giờ sau, Ân Tịch nhận được cuộn video mà Thân Tử Kiều phái người đưa tới, cũng bảo cô nhanh chóng xem nội dung bên trong.
Tay cầm cuộn video của Ân Tịch run rẩy, nội dung bên trong là cái gì? Khẳng định là có liên quan đến Tiểu Ức đi, tên Thân Tử Kiều ૮ɦếƭ tiệt này.
Không phải hắn cho cô ba ngày để suy nghĩ sao, vì sao mới có một ngày hắnđã không thể kiên nhẫn chứ?
Tiểu Ức . . . Tiểu Ức . . . .
Miệng Ân Tịch phát ra thanh âm thống khổ, móng tay dùng sức đâm vào lòng bàn tay mình, bên trong là khuôn mặt cùng thân thể nho nhỏ của Tiểu Ức, chính là mắt của nó bị bịt kín.
Thân Tử Kiều ngươi là tên biến thái, dám đối đãi tàn nhẫn với trẻ con như vậy, Ân Tịch nghiến chặt răng, tiếp tục xem.
Nhất định tâm tình của Tiểu Ức vô cùng hoảng sợ, bằng không thân thể của nó sẽ không run rẩy như vậy, cô nhìn thấy con gái cô ngồi cuộn lại, cánh tay nho nhỏ ôm chặt đầu gối. Lòng Ân Tịch tựa như vỡ nát ra.
Hình ảnh đột nhiên rất nhanh, nhất định đã bị cắt đi một ít.
Có rất nhiều gián trong căn phòng, mà Tiểu Ức lại bị bịt mắt, nhìn kỹ lại, Ân Tịch thất thanh hét lên: “Không . . . Không . . . .”
Rốt cuộc Ân Tịch không thể khống chế nữa mà điên cuồng hét lên, từ nhỏ Tiểu Ức sợ nhất là con gián, lũ điên này.
Tiểu Ức tựa hồ cảm giác được khác lạ quanh người, thân thể nó càng thêm run rẩy.
Gió nổi lên, gián bay tứ tung, chúng trực tiếp bay về phía Tiểu Ức, sao lại như vậy chứ? Chẳng lẽ bọn chúng bôi cái gì lên người Tiểu Ức sao, làm sao lại có thể hấp dẫn gián vậy chứ?
Đây là loại tra tấn tàn nhẫn đến mức nào với một đứa nhỏ, nó làm sao có thể chịu đựng được chứ? Con bé sẽ khủng hoảng và khi*p sợ đến mức nào chứ?
“Thân Tử Kiều, ngươi không phải người, ngươi không phải là người, đó là con gái ruột của ngươi, ngươi làm thế nào có thể ra tay với nó chứ . . . ?” Ân Tịch khóc thảm, khiến cho Hứa Bội Dung nằm bất động ở trên giường cũng có chút chấn kinh. Ý thức của bà nói cho bà biết Ân Tịch của bà gặp nạn, có người khi dễ con gái của bà. “Không . . .” Bà phải tỉnh lại, bà phải cứu con gái của bà . . . Có phải Lâm Âm Ái lại tra tấn Ân Tịch của bà hay không . . .
Ân Tịch không dám tiếp tục nhìn nữa, cô không thể tưởng tượng được khi con gái cô mở mắt ra thấy trên người mình toàn là gián thì sẽ kinh hoàng đến cỡ nào, nhất định nó điên mất . . .
Điện thoại của cô đột nhiên vang lên, cô ném điều khiển TV xuống, nhanh chóng cầm lấy.
“Lo lắng sao? Tiểu Ức đáng yêu của chúng ta hẳn là đang rất gần, rất gần lũ gán này, tôi đang suy nghĩ hình ảnh khi lũ gián này bâu đầy trên người Tiểu Ức, sau đó tôi sẽ vạch khăn bịt mắt của nó ra, cô nghĩ coi nó sẽ có phản ứng như thế nào?” Thanh âm của Thân Tử Kiều từ một nơi khác truyền đến điện thoại của cô.
“Không . . . . . Không . . . . Đừng . . . Thân Tử Kiều ngươi không thể làm như vậy, đó là con gái của ngươi, ngươi làm sao có thể tàn nhẫn như vậy chứ, ngươi không có tinh người.” Môi Ân Tịch run lẩy bẩy.
“Nhân tính? Nhân tính là cái gì, tôi chỉ muốn hỏi cô, tôi đếm đến mười nếu như cô không đồng ý gả cho tôi, tôi liền sai người làm cho lũ gián kia bâu lên người nó.” Giọng nói ngoan độc của Thân Tử Kiều lại vang lên.
“Tên sát nhân!” Ân Tịch bật khóc lên mắng hắn, thế giới này tại sao lại có nhiều không muốn cho cô yên ổn hạnh phúc như vậy, chị em Tề gia, anh em họ Thân . . .
“10, 9 , 8 . . . 7 . . . 3. . .” Thân Tử Kiều thực bình tĩnh vui vẻ mà đếm, hắn có thể tưởng tượng ra hình ảnh muốn phát điên của Hứa Ân Tịch ở bên kia điện thoại, nhất định cũng vô càng đáng yêu.
“2 . . . A Khôn . . . chuẩn bị . . .”
“Không. . . tôi cầu anh, hãy tha cho Tiểu Ức!”
“Tha cho nó, không thành vấn đề, chỉ cần cô nói một câu thôi.”
“Tôi đồng ý với anh! Cái gì tôi cũng đồng ú, chỉ cần anh tha cho Tiểu Ức, bảo tôi làm cái gì tôi cũng sẽ làm!” Ân Tịch mang theo nghẹn ngào nói.
Mang theo tuyệt vọng, nát tan mà nhận lời hắn.
Khuôn mặt Thân Tử Kiều mang theo ác ý, tươi cười khiến cho người khác càng thêm tức giận.
Sơ Thần: mẹ kế Thần Thần, ngược trẻ con, mong bà con đừng ném đá
Sau khi Ân Tịch đồng ý gả cho Thân Tử Kiều chưa đầy hai giờ sau, tất cả các trang báo mạng internet cùng đài truyền hình đều đưa tin nhao nhao lên, lại đưa Hứa Ân Tịch lần nữa thành tâm điểm của giới giải trí.
“Ngôi sao đang nổi tiếng vào hào môn, vụ tai tiếng trước đây là thật”
“Theo như tin tức mới nhất nhận được, hình tượng của ngọc nữ Hứa Ân Tịch trong vòng nửa năm thay đổi chóng mặt, tai tiếng không ngừng. Vinh quang ngày hôm nay của cô ta có phải sau lưng cô ta vẫn luôn có một người đàn ông? Một thế lực lớn?”
“Theo như suy đoán này nọ thành quả ngày hôm nay của Hứa Ân Tịch tất cả đều do Thân Tử Kiều đứng ở sau lưng cô ta duy trì, Thân Tử Kiều là tổng giám đốc công ty giải trí Thịnh Thiên, cũng là công ty giải trí tầm cỡ quốc tế ở Trung Quốc, mọi người không thể ngờ được, công tử đào hoa nổi tiếng Thân Tử Kiều, niềm mơ ước của biết bao cô gái, ngay cả ngọc nữ của chúng ta cũng không ngoại lệ.”
Bình luận trên internet bắt đầu loạn cả lên, thậm chí còn đem tất cả chuyện xấu trước kia đào lên, họ bắt đầu tưởng tượng, thậm chí còn có kẻ lớn mật đoán không biết trước đây Hứa Ân Tịch có một đứa con gái có phải là của Thân Tử Kiều hay không, có phải Hứa Ân Tịch là mẹ bằng con quý hay không? (nhờ con mà mẹ quý)
Ánh mắt Thân Tử Duệ vẫn không có rời khỏi trang báo vừa mới mở ra trên màn hình máy tính, đây là tin tức mới nhất được cập nhập.
Cư nhiên Hứa Ân Tịch gả cho Thân Tử Kiều, cô ấy điên rồi sao?
Khi theo dõi cô ở biệt thự, đột nhiên sau khi cô nhìn thấy hắn, cô nói cô chán ghét Thân gia bọn họ, chẳng lẽ cô có nhược điểm bị Thân Tử Kiều nắm trên tay, Thân Tử Kiều dùng nó để bức cô gả cho hắn?
Tay hắn bấm một số điện thoại nội bộ.
“A Cơ, lập tức thay tôi tra tất cả những tin tức gần nhất về Hứa Ân Tịch, càng nhanh càng tốt, càng chi tiết càng tốt!” Thanh âm của Thân Tử Duệ vô cùng quyết đoán và rõ ràng.
“Vâng, chủ tịch!” A Cơ nhanh chóng cắt đứt điện thoại.
Thân Tử Kiều làm như vậy, nhất định có một người so với hắn sốt ruột hơn nhiều, đó là Trữ Dịch.
Cứ cho là cậu ấy sẽ không hòa nhã như trước kia, nhưng hẵn vẫn là muốn biết tột cùng đã xảy ra chuyện gì?
Tin tức của Trữ Dịch ở đó có lẽ nhanh hơn A Cơ đi.
~~~~~~~~~~Vficland~~~~~~~~
“Ba!” một tiếng động vang lên, là Tề Tư Di đem máy tính xách tay nện trên mặt đất.
“Hào môn, kết hôn ? Thân Tử Kiều, tôi đã cảnh cáo anh, anh không nghe, nhanh như vậy đã tuyên bố tin tức, tôi đã nói tôi sẽ ngăn cản, tôi sẽ phá hỏng, cứ đợi đấy”
Ánh mắt Tề Tư Di tràn ngập phẫn hận, “Hứa Ân Tịch, nhiều năm như vậy, hôm nay sẽ là đêm tối cuối cùng của mày, ngày mai để tao xem là hôn lễ hay vẫn là lễ tang của mày?”
Tề Tư Mục đột nhiên vọt vào văn phòng của Tề Tư Di, trợn lớn hai mắt nhìn Tề Tư Di, bất an hỏi: “Chị, chĩ đã xem tin tức rồi sao?”
“Xem rồi!” thanh âm của Tề Tư Di vẫn vô cùng trấn định.
“Chị thế nào có thể bình tĩnh như vậy chứ? Chị vẫn là bạn gái của Thân Tử Kiều, tại sao hắn ta lại đột nhiên kết hôn, hơn nữa là kết hôn với Hứa Ân Tịch con tiện nhân kia, tột cùng là chuyện gì xảy ra?” Cô ta đột nhiên nhớ tới chân tướng mà Tề Tư Di nói, chẳng lẽ nó liên quan đến chuyện này?
“Chị vì sao mà không thể bình tĩnh chứ? Thân Tử Kiều có bao nhiêu đàn bà? Chị còn có ít đàn ông sao? Tất cả chỉ là gặp dịp thấy hợp thì chơi thôi, làm cho thân thể vui sướng, chính là con tiện nhân Hứa  Tịch này, làm cho chị rất khó chịu. . .” Tề Tư Di trấn định, nhưng là cừu hận với Hứa Ân Tịch tựa như càng tăng thêm.
“Mặc kệ thế nào, con tiện nhân Hứa Ân Tịch này đều là tai họa của Tề gia chúng ta, lại là kẻ thù của chị em mình, từ khi nó xuất hiện đã phá hủy cuộc sống tốt đẹp của chúng ta, tuyệt đối không thể để nó sống được.”
“Đúng, nhất định phải như vậy, chỉ cần một ngày nó còn sống, chúng ta không thể ngồi vào vị trí đàn bà của Thân gia được.” Tay cô ta nắm chặt thành ghế bên cạnh.
“Vậy làm sao bây giờ? Chúng ta phải ra tay thôi.” Tề Tư Mục càng thêm tức giận, Hứa Ân Tịch một khi kết hôn, cô ta lại trở tành phu nhân tổng giám đốc, thân phận của cô biến đổi, nhất định cô ta sẽ nhằm vào cô ta, hơn nữa còn đoạt đi người đàn ông của chị cô, làm sao cô có thể không tức giận được chứ?
“Đêm nay, thế nào?” Tề Tư Di lộ ra một nụ cười bình tĩnh, nhưng càng lãnh đạm, càng bình tĩnh thì càng đáng sợ.
“Em đi với chị, em muốn tận mắt chứng kiến con tiện nhân này ૮ɦếƭ, chỉ có tận mắt thấy em mới yên tâm.” Tề Tư Mục hung hăng nghiến răng nói.
Tề Tư Di nắm chặt tay em gái, cùng nhau đi ra khỏi văn phòng của Tề Thị.
Ba giờ sau, trời hoàn toàn tối, sau đó chị em nhà họ Tề muốn cho Hứa Ân Tịch phải quỳ gối trước mặt chúng, cầu xin tha thứ, sau đó bị Bạch Hồng ăn mòn иộι тạиg mà ૮ɦếƭ đi trong thống khổ.