Người Tình Giấu Mặt - Chương 52

Tác giả: Sơ Thần

Tay của hắn ở trên người cô không ngừng gia tăng lực đạo, hô hấp của hắn càng trở lên ngắt quãng, tay hắn tựa như ma quỷ kéo y phục của cô xuống, càn rỡ mà tiến vào thân thể của cô.
“Không, . . . đừng! !” Cô khàn khàn gào thét, lại như trước không thể khiến cho động tác của hắn ngừng lại.
“Rõ ràng cô đang nói dối, thân thể của cô nói cho tôi biết, cô khát vọng tôi, cô muốn tôi.” Thanh âm tà ác của hắn tựa như là ác mộng, kích thích tất thảy của cô.
Nhìn thấy cô vẫn quật cường chống cự, Thân Tử Duệ không khỏi nổi cơn giận giữ, hắn chậm rãi tăng lực đạo của ngón tay trong thân thể Ân Tịch, đồng thời vẫn chăm chú quan sát từng biểu tình biến hóa trên khuôn mặt cô.
Hừ, hắn không tin cô có thể chống cự được bao lâu.
Đau đớn trong thân thể áp bách khiến cho Ân Tịch thống khổ cắn chặt miệng, không cho phép mình phát ra thanh âm, cũng huy động mọi sức lực mà nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt, cô bướng bỉnh nói cho chính mình có như thế nào cũng không được đầu hàng hắn.
“Tốt lắm, cô vẫn còn có tâm tình để trừng mắt với tôi, vậy chứng minh tôi còn chưa đủ kích thích cô . . .” Thanh âm nhẹ nhàng mà chậm chạp của Thân Tử Duệ lại đối lập với ngón tay trong cơ thể cô của hắn, hắn bá đạo mà ác ma lại thêm một ngón tay trượt vào trong cơ thể cô, hắn phải khiến cho cô khuất phục trước mặt hắn . . .
Thân thể đột nhiên bị tập kích, khiến cho cô dùng sức cắn bờ vai của hắn, oán hận, cô hận người đàn ông này, hận hắn tra tấn cô, hận hắn lý trí, hận hắn bá đạo, hận hắn dã man . . .
Hắn dùng sức dùng cực nóng của mình chôn chặt vào cơ thể cô, mặc cho dấu răng cô càng ngày càng cắm sâu trên thân thể màu đồng của hắn.
Hắn không chút do dự liên tiếp tiến thẳng vào thân thể cô, cô chặt khít gắt gao vây quanh hắn khiến hắn gầm nhẹ ra tiếng.
Động tác cắn chặt bờ vai hắn của cô chậm rãi dừng lại, cô không thể ngăn cản người đàn ông này, mặc cho hắn một lần lại một lần tra tấn chính mình.
Ở thời khắc mà cô quyết định vứt bỏ quá khứ, toàn tâm toàn ý đón nhận yêu thương của Trữ Dịch, người đàn ông này lại xuất hiện, hắn phá hủy hết thảy tương lai của cô, không cho phép Trữ Dịch xuất hiện ở trong cuộc sống của cô, cô lại lần nữa bán đứng chính mình.
Trừng phạt của hắn không vì cô buông tha không cắn hắn nữa mà đình chỉ, hắn nhìn thấy sự không chuyên tâm cùng căm hận trong mắt của cô, người đàn bà này, dám trước sự trừng phạt của hắn mà tư tưởng rơi vào hư vô.
Hắn không chút thương tiếc càng thêm dùng sức mà vọt vào cơ thể cô, hắn muốn trừng phạt cô không chuyên tâm, hắn muốn cô càng thêm thống khổ . . . .
Luật động hết thảy như có giai điệu, cô một lần lại một lần chìm nổi trong tra tấn của hắn . . . .
“Thân Tử Duệ, ngươi nhớ kỹ, ta hận ngươi, ta hận ngươi phá hủy cơ hội làm lại từ đầu của ta!” Ở thời khắc mà hắn rút ra khỏi cơ thể cô, thanh âm của cô tựa như từ đáy địa ngục vang lên khoảng không.
Tay hắn vuốt ve mái tóc hỗn độn của cô, “Nếu cô có thể hận tôi, tôi hy vọng cô có thể hận tôi cả đời.”
“Ngươi là ma quỷ!”
“Đúng vậy, đối với cô, tôi tình nguyện trở thành ma quỷ.”
“Ngươi không xứng có được tình yêu, cả đời này ngươi sẽ không bao giờ có được tình yêu.” Cô thề, cô nguyền rủa người đàn ông này.
“Vậy còn cô? Cô có tình yêu sao? Là thằng nào? Niềm vui mới hiện tại của cô là Trữ Dịch phải không?” Hắn tự tra tấn chính mình, hắn muốn biết cô gái này có yêu thương hắn hay không.
“Đúng vậy, tôi yêu anh ấy, chúng tôi sẽ có tình yêu, ít nhất tôi thấy anh ấy hơn bất kỳ ai.” Cô quật cường không chịu thừa nhận sợ hãi của mình trước mặt hắn, không dám thừa nhận bất an của mình.
“Nếu hắn biết tất thảy những điều này, cô cho là hắn còn có thể yêu cô sao? Nữ nhân thật là khờ dại.” thanh âm của hắn bắt đầu chuyển thành phẫn nộ khi nháy mắt kia hắn nghe được cô nói cô yêu Trữ Dịch.
“Cút . . . . Ta không bao giờ . . . . Muốn nhìn thấy ngươi nữa.” Thanh âm của cô tràn đầy mệt mỏi cũng tràn đầy thống khổ.
Thậm chí hắn muốn đến ôm cô vào lòng, nói cho cô biết, hắn chán ghét cô nhắc đến người đàn ông khác, chính là tôn nghiêm kiêu ngạo không cho phép hắn trầm luân trước mặt cô gái này, hắn chỉ có thể nói cô cũng chỉ là quần áo, thích thì mặc hai ngày, không thích ngay cả liếc mắt một cái cũng không thèm.
Hắn đòi lại cô thiếu hắn một đêm, đồng thời hắn cũng dùng phương thức tàn bạo nhất Ϧóþ nát tự tôn của cô, Ϧóþ nát một tia hy vọng sống sót nhỏ nhoi của cô.
Một nơi khác ở thành phố K, một cô gái nhu nhược có mái tóc quăn thật dài, khôn mặt xinh đẹp trắng nõn khiến cho ngườita bị mê hoặc, chính là thân thể cô có chút gầy yếu.
Thành phố K đang chờ đợi cô trở thành cô gái trong kỳ tích, hoặc là vật hy sinh.
Cô ôn nhu gọi anh “Anh hai.”
Người hầu tiếp nhận hành lý trong tay cô, anh nhẹ nhàng ôm cô vào trong lòng: “Đã trở lại rồi? Tại sao không báo cho anh hai một tiếng, ba mẹ có khỏe không?”
“Mọi người đều khỏe, em là muốn trở về em sợ nói với anh anh sẽ không cho em về.” Cô làm nũng hướng Trữ Dịch đô đô cái miệng nhỏ nhắn.
“Là em quá nhạy cảm thôi.” Anh cưng chiều chỉ chỉ lên trán của em gái.
Hai anh em vui vẻ trò chuyện, ngọt ngào có . . . thương cảm có . . . khôi hài có . . ..
Khuôn mặt tràn ngập lo lắng của Hạ Vũ trong nháy mắt đã biến hóa, sự việc phản đối Ân Tịch trong nháy mắt đã biến mất, hơn nữa còn có thông tin là các nhà báo đã đưa tin nhầm, còn có người công khai hướng Ân Tịch xin lỗi.
Mặc kệ phen này là ai đứng phía sau giúp Ân Tịch, cửa ải khó khăn này đã vượt qua được mới là chuyện quan trọng.
Hơn nữa chuyện càng đáng vui mừng hơn chính là, người phụ trách của TR chủ động yêu cầu ký kết hợp đồng mời Ân Tịch làm người phát ngôn, mà không ai biết được, tất cả những việc này của Hứa Ân Tịch phía sau Thân Tử Duệ chỉ cần gọi một cuộc điện thoại nói một hai câu là đã hóa giải tất thảy.
Chuyện tốt liên tiếp ùa tới, mới vừa ký xong hợp đồng với TR lại có một vị đạo diễn chủ động tìm tới nói muốn bàn bạc hợp tác với Hứa Ân Tịch.
Hết thảy những thứ này khiến cho công việc của Hạ Vũ tự nhiên tăng lên chóng mặt, tâm tình cô cũng cực kỳ vui vẻ, ngay cả bước chân cũng nhanh gọn hơn.
Cô nhẹ nhàng gõ cửa, bên trong truyền đến thanh âm của một người đàn ông, “Mời vào.”
Tựa hồ có chút quen thuộc, cô có chút tò mò đẩy cửa ra, trước mắt cô hiện lên bóng dáng một người đàn ông.
“Xin chào, tôi là người đại diện của Hứa Ân Tịch, xin hỏi ngài là đạo diễn Trần Hãn sao?” Hạ Vũ nhẹ nhàng hỏi, trong thanh âm bình tĩnh lộ ra chút hiếu kỳ.
Lần đầu tiên gặp mặt, người đàn ông này quay lưng lại với cô, nhưng bóng dáng kia khiến cho cô có chút quen thuộc.
Người đàn ông nghe được giọng nói của Hạ Vũ, nhẹ nhàng xoay người lại, lộ ra nụ cười khiên tốn mà lịch sự, mắt nhìn Hạ Vũ, lạnh nhạt đánh giá.
“Không nghĩ tới trợ lý của Hứa tiểu thư cư nhiên còn trẻ như vậy, cả người toát ra khí chất giỏi giang, rất vui khi được gặp cô, tôi là Trần Hãn.” Hắn chợt vươn tay, chờ đợi cô hữu hảo đáp lại.
Cô khi*p sợ ánh mắt bình tĩnh của hắn, trên thế giới lại có thể có hai người giống nhau như vậy hay sao? Ngay cả giọng nói, hình dáng, đều không sao, hết thảy điều này có lẽ chỉ là ảo giác.
Cô giống như một bức tượng gỗ, máy móc vươn tay, nắm lấy bàn tay to lơn của hắn, bàn tay cứng cỏi, ấm ấm.
“Trần Mục?” Thanh âm của cô không thể kìm nén mà thốt ra, mắt thản nhiên dâng lên tầng sương mù, cô kìm lòng không đậu nhào vào trong lòng hắn, gắt gao ôm lấy thắt lưng hắn.
Trần Hãn bị hành động chủ động đột nhiên này làm cho chấn kinh, thân thể cứng lại, hắn không có nghĩ đến lần hợp tác này lại có cuộc gặp gỡ diễm lệ như vậy, một cô gái xinh đẹp động lòng người như vậy nhào vào trong иgự¢ hắn, hắn có thể cảm nhận được thân thể nhỏ xinh mê người của cô.
Thực tế nói cho hắn biết, hắn phải bình tĩnh, cô gái trước mặt này hiển nhiên là đã nhận sai người rồi.
Hắn cầm lấy thắt lưng của cô đẩy ra khỏi người mình, người lặng lẽ lùi về phía sau mấy bước.
“Xin lỗi tiểu thư, tôi là Trần Hãn, vừa rồi cô gọi Trần Mục, tôi nghĩ cô nhận sai người rồi.” Thanh âm của hắn vẫn trầm ổn như vậy, không có một chút bối rối.
Hạ Vũ yên lặng lấy lại tinh thần, cô tựa như mất đi lý trí.
“Thực xin lỗi, anh quá giống với một người bạn của tôi, cho nên mới có sự hiểu lầm như vậy.” Hạ Vũ khắc chế cảm xúc của bản thân, làm cho thanh âm của mình bình tĩnh hơn một chút.
“Không sao! Tiếp theo chúng ta vẫn là nên bàn về chuyện hợp tác thôi.” Hắn thoải mái ngồi xuống ghế, cũng có ý bảo Hạ Vũ ngồi xuống.
“Được!” Cô nở một nụ cười để cho bản thân tự nhiên hơn một chút, cô cảm thấy thân thể mình đang cứng ngắc.
Trần Hãn bắt đầu nói về kịch bản của hắn, cũng nói về tính cách của nữ chính trong kịch bản này.
Tựa hồ trông cô như đang chăm chú nghe, kỳ thực không có lấy một từ nào đi vào đầu, cả đại não của cô đều là hình ảnh và những ký ức về Trần Mục.
“Hạ tiểu thư, Hạ tiểu thư . . .” Từ ánh mắt của Hạ Vũ Trần Hãn đọc được suy nghĩ của cô, nhanh chóng nhắc nhở giúp cho suy nghĩ của cô trở về thực tế.
“À vâng . . .” Hạ Vũ lại lần nữa lấy lại tinh thần, ngượng ngùng nói: “Trần đạo diễn, thực xin lỗi quá, tôi lại thất lễ rồi, hay là thế này đi, anh đưa kịch bản cho tôi, tôi về nghiên cứu lại một chút, xem xem nữ chính của kịch bản này có thích hợp với Hứa Ân Tịch tiểu thư hay không, anh xem xem, có được không?”
“Có thể!” Trần Hãn không chút do dự đáp ứng cô, tựa hồ hắn rất thích đôi mắt mê ly của cô gái này, ánh mắt mơ màng khi cô nhìn hắn.
Không hiểu vì sao, tựa như Hạ Vũ chỉ có thể dùng cách chạy trốn để rời khỏi căn phòng của Trần Hãn, tay cô nắm chặt kịch bản, miệng không ngừng lẩm bẩm nhắc đi nhắc lại một cái tên: “Trần Mục . . . Trần mục . . . .” Tâm trí cô không thể khống chế lại bắt đầu nhớ tới anh.
Sau này cô phải làm thế nào để đối mặt người đàn ông tên Trần Hãn này đây?
“Thân tiên sinh, tất cả những gì ngài bói đều đúng, nếu là như vậy, ngài cần gì phải tiếp tục có quan hệ với một con đàn bàn dùng thân thể chính mình để đổi lấy lợi ích chứ, đàn bà giống như tôi đây, ngài chơi đùa xong nên vứt đi, mà không phải là ném xuống rồi lại nhặt lên để dùng, như vậy không phải càng thêm tổn hại thanh danh của tiên sinh sao?” Ân Tịch liền hùa theo sự trào phúng của hắn, trực tiếp hạ bệ chính mình, không phải muốn vũ nhục cô hay sao, vậy ngay tại trước mặt hắn để cho cô vũ nhục chính mình đi.
Hiển nhiên Thân Tử Duệ không có dự đoán được cô sẽ dùng đến chiêu này.
“Mới máy ngày không gặp, công phu miệng lưỡi của cô ngày càng lợi hại, hay là bản tính trong người giờ mới vùng dậy?” lời nói của hắn vô cùng ngoan độc trầm thấp, tay trái hắn xoa hai má của cô, da thịt trơn nhẵn mềm mại khiến cho hắn luyến tiếc không muốn rời đi, hắn nghĩ tới tất thảy những gì của cô đều từng có người đàn ông khác yêu thương qua, ý nghĩ này khiến hắn phát điên.
“Cám ơn Thân tiên sinh đã cất nhắc, nếu ngài còn có chuyện khác, mời trở về đi.” Cô không có nhìn về phía hắn, đôi mắt như hổ báo tràn ngập Dụς ∀ọηg muốn giữ lấy khiến cho lòng cô đau đớn, không thể thốt thành lời.
“Thế nào, cảm thấy tôi không thể thỏa mãn cô sao? Nhanh như vậy đã bắt được kim chủ khác?” Cô càng cự tuyệt, hắn càng muốn có được.
Hắn tưởng niệm lời nói của cô, quật cường của cô, thậm chí còn có cả sự khinh thường của cô . . . .
“Anh . . . Anh vô sỉ!” Ân Tịch không thể tiếp tục nhịn xuống khi bị hắn nói ra những lời thô tục này kích thích đến, điều này cũng đồng dạng nói cho hắn biết, cô đã bị hắn chọc giận, cô đã bị bao vây.
“Cô biết không? Ngay cả bộ dáng tức giận của cô tôi cũng tưởng niệm. . .” Thanh âm của hắn trước sau như một vẫn vô cùng lãnh đạm, hơi thở ấm áp dán tại bên tai khiến cho tâm tình bình tĩnh của cô có một tia rung động.
Cô tình nguyện để cho hắn châm chọc cô, tình nguyện để cho hắn khinh thường, tình nguyện để cho hắn vũ nhục, cô chỉ sợ hãi hắn đột nhiên ôn nhu, đột nhiên thành thực, như vậy cô sẽ bị lạc lối không biết phải làm sao.
Hắn mẫn cảm nhận thấy sự biến hóa của cô, cánh môi dán nhẹ bên tai, nhẹ nhàng cắn lấy vành tai cô, hơi thở mãnh liệt, dời đến cổ cô, ôn nhu mà bá đạo giữ lấy. . .
Thân thể Ân tịch tự nhiên mềm rũ ra, thừa dịp còn có một tia thanh tỉnh, “Đừng . . . . Ngừng. .”
Lời của cô còn chưa nói xong, bờ môi hắn đã mạnh mẽ bao phủ lấy cánh môi xinh đẹp của cô, bá đạo cạy mở miệng cô ra, đầu lưỡi của hắn thuần thục tiến vào, linh hoạt mà triền miên đoạt lấy ngọt ngào của cô, không để cho cô có một tia hô hấp.
Tay cô tựa như tượng gỗ mà dừng ở trên vai hắn.
Thân thể hắn dùng sức dán chặt vào cô, làm cô cô không thể cự tuyệt, thậm chí ngay cả cơ hội cựa quậy cũng không có.
Tay hắn bắt đầu khiêu khích, tìm kiếm an ủi trên cơ thể cô, hắn muốn quay về một đêm kia, hắn muốn cô chỉ thuộc về hắn, vĩnh viễn đều phải nhớ rõ hắn hung ác, hắn bá đạo, Dụς ∀ọηg giữ lấy của hắn. . .
Tuy biết rằng như vậy sẽ phá hỏng tất cả, nhưng hắn muốn cô phải nhớ hắn, nhớ hắn thật kỹ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc