“Tôi biết, tôi sẽ lập tức tới đó.” Một người phụ nữ nhẹ nhàng cắt đứt điện thoại, trong mắt loé lên một tia hung ác.
Cô nhất định sẽ làm cô ta hiểu chuyện, đã nhiều năm như vậy, lần đầu tiên gặp mặt thế nào cũng phải mang lễ vật tới, không phải sao?
Đeo kính râm, cả người rực rỡ với chân váy ngắn bên ngoài khoác áo choàng lông tinh xảo, bộ иgự¢ sữa trắng như tuyết thật sống động, tinh tế mà đi giày cao gót vào, trên đường đi nhẹ nhàng khoe ra vòng eo thon gọn, gương mặt xinh đẹp cùng dáng người nóng bỏng cũng đủ để làm cho phân nửa số đàn ông điên đảo.
“Thân lão đại, Hứa tiểu thư đã tới cổng.” A Khôn cầm điện thoại đứng ở ngoài cửa nói.
“Đinh.” Một tiếng động nhỏ, cửa tự động mở ra.
A Khôn lùi về phía sau vài bước, đứng cạnh bên người Ân Tịch, nhẹ nhàng nói nhỏ: “Vào đi thôi, bên trong chính là chủ nhân cô cần phải hầu hạ, hầu hạ cho tốt, tất cả đều trông cậy ở cô.”
Ân Tịch ૮ɦếƭ lặng mà nghe, giờ phút này, đối với cô mà nói, ngay cả cái ૮ɦếƭ còn không sợ, là người phụ nữ đã không còn gì phải e ngại, cô giống như một cái xác không hồn nhẹ nhàng đi vào.
Cửa cũng đóng lại, bên trong yên tĩnh đến đáng sợ, Ân Tịch đứng ở cạnh cửa, vẫn do dự có nên đi tới trước hay không?
“Hứa tiểu thư, mời vào.” Giọng nói đàn ông rất rõ ràng, nhưng lại lộ ra chút âm khí.
Ân Tịch đi từng bước vào phía bên trong, ngọn đèn cũng chầm chậm sáng lên, ánh đèn loại này mang màu vàng của hoa cúc, có một bầu không khí tinh tế, hương thơm xộc thẳng vào cô, hơi hơi kích thích cái mũi của cô, còn có cả thần kinh của cô.
Phòng rất lớn, ngoại trừ cái giường thì chỉ có một ngăn tủ nhỏ, thế nhưng lòng của Ân Tịch bắt đầu rối loạn, cô sợ hãi, bởi vì cô phát hiện gian phòng ngoại trừ một cái cửa sổ lớn đặt sát phía ngoài, còn lại những vách tường khác tất cả đều là gương.
Cô nhìn thấy một người đàn ông thân hình cao ráo mặt hướng về cửa sổ đưa lưng hướng về phía cô, mà bốn phía trong từng ngõ ngách cô nhìn đến chính là làm cho sắc mặt của mình càng thêm tái nhợt cùng kinh hãi, cô mặc quần áo gần như trong suốt (đây là do dì Hồng bảo cô mặc vào, khi cô đi vào cửa, A Khôn đã tuỳ tiện đem áo khoác bên ngoài của cô cởi ra, cô cũng biết, cô một lần nữa bị người khác đem gói lại thành lễ vật đến hầu hạ đàn ông. )
“Loại hương này, cô có thích không?” Người đàn ông vẫn như trước đưa lưng về phía cô.
Ân Tịch không có chuyển động thân thể, cô cảm giác chính mình đi đến đâu cũng đều có gương, phản chiếu hình ảnh cô như một cái xác không hồn, đến cùng người ta giao dịch thể xác, những cái gương như tố giác cô, cô phải làm như thế nào đây?
“Dạ, rất thơm.” Cô có chút ૮ɦếƭ lặng mà thừa nhận lời hắn nói.
“Hứa tiểu thư thích là tốt rồi, hiểu biết nhiều một chút mới có thể vui vẻ, ngửi được càng nhiều tâm tình sẽ càng thích thú.” Thân thể hắn chậm rãi di chuyển tới gần, lộ ra gương mặt anh tuấn.
Ân Tịch hiểu được ý tứ trong lời nói của hắn, hương này chỉ dung để kích tình, hắn vì cái gì mà phải làm như vậy?
Nghe đồn các ông lớn trong giới giải trí thích thử các trò chơi cảm giác mới lạ, đêm nay đứng tại nơi này, tất cả đã nói cho cô biết, kia không phải tin đồn, mà là sự thật.
Hắn chậm rãi hướng về gần cô, từng bước một, đi rất nhẹ nhàng.
Ân Tịch vẫn như trước không dám cử động, cô biết, cho dù chính mình có cử động cũng không được gì, ngược lại còn làm thân thể cô toát nhiều mồ hôi, trộn lẫn với hương khí, không chừng tác dụng kích tình sẽ càng phát tác nhanh hơn.
Tay hắn nhẹ nhàng mà dụ dỗ hai bờ má nõn nà của cô, nhẹ nhàng mà đảo qua cái mũi : “Hương thơm của cô toả ra thật mê người, thực đối lập hương khí, cùng hương khí trong phòng có chút bất đồng, nhưng tôi thích.”
Hắn cười nhìn thực rất bình thường, thế nhưng cô biết, loại đàn ông này so với Thân Tử Duệ càng kinh khủng hơn, Thân Tử Duệ là bá đạo kinh khủng, mà cái kinh khủng của hắn, thậm chí rất hung ác.
Hắn nhẹ nhàng mà nâng cằm của cô lên, giống như đang thưởng thức một lễ vật trân quí, theo thân hình cô chậm rãi nhìn xuống, cô thoáng nhìn thấu trong mắt hắn nổi lên Dụς ∀ọηg cùng tham lam.
“Cô biết làm sao để hấp dẫn tôi sao?”
Ân Tịch hơi hơi nhếch miệng, nhưng cái gì cũng không nói.
“Quả thật mỗi một tấc của cô tôi đều rất thích.” Tay hắn nhẹ nhàng mà xoa lên lông mi cô “Nhưng là ánh mắt của cô, còn có biểu hiện im lặng của cô rất hấp dẫn tôi.”
Ở trong lòng Thân Tử Kiều, hình ảnh lần đầu tiên gặp cô vẫn khắc sâu trong lòng hắn, tràn ngập não hắn.
Tay hắn chậm rãi đi xuống, di chuyển tới mũi của cô, nhẹ nhàng mà lướt xuống xoa nhẹ lên môi cô.
“Thật tốt, chỗ này phải nói là tốt lắm.” Hắn lại từng chút từng chút một mà quan sát cô, nhìn thấy cô không hề có phản ứng.
Ân Tịch cư nhiên có chút khẩn trương, đúng vậy, bởi vì cô không biết người đàn ông này rốt cuộc nghĩ muốn chơi cái gì, hắn phải chơi như thế nào, nghĩ đến những việc đó, cô cảm thấy mơ hồ rằng việc này so với ૮ɦếƭ còn khiến cô sợ hãi hơn.
Tay hắn lại tiếp tục xâm nhập lần nữa, một lần nữa cô lại nóng lên.
“Không cần khẩn trương, tôi sẽ cho cô chậm rãi, thật chậm rãi mà hưng phấn lên, cho cô có thể hưởng thụ rằng một người phụ nữ có thể đạt hưng phấn cực độ là thế nào.” Hắn cúi đầu nói, chậm rãi, tay thì nhẹ nhàng đi xuống, lướt nhẹ qua xương quai xanh của cô.
Ân Tịch cảm nhận được tim trong Ⱡồ₦g иgự¢ mình đang đập loạn xạ, cô chưa bao giờ có cảm giác sợ hãi khủng hoảng như vậy.
Cô cắn môi, nhẹ nhàng mà nhắm mắt lại, coi chính mình như một cái xác, coi chính mình như không có phản ứng, chờ mẹ có thể khỏi bệnh, sẽ hoàn toàn mà rời đi thành phố này, hòan toàn thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn đó, làm bạn với mẹ, làm bạn với chốn Phật môn.
Nghĩ đến chuyện sau này, nghĩ đến mẹ, ít nhất như vậy, cô có thể tạm thời quên đi cảm giác sợ hãi do Thân Tử Kiều đem lại.
“Tôi nói rồi, cô không phải sợ, tôi nhất định sẽ cho cô vui sướng , cho cô lên đến cực khoái.” Thân thể hắn nháy mắt đã tiến sát lại, hơi thở của hắn lộ ra nhiều kiềm nén.
Thân Tử Kiều nhẹ tay mà đi vào nơi đẫy đà của cô, dùng một ngón tay xoa xoa nụ hoa hồng phấn của cô, thỉnh thoảng kéo nó lên, làm cho chúng dựng đứng lên, giống như muốn cho chúng nhận được toàn bộ kích thích.
Hắn dĩ nhiên cảm nhận được chính mình đang hưng phấn, hắn cảm nhận được thân thể của hắn đang căng phồng, Dụς ∀ọηg mãnh liệt muốn hắn đem cô nuốt vào, thế nhưng hắn lại nghĩ không cần phải gấp như vậy, hắn muốn chậm rãi mà мơи тяớи lẫn nhau, sau đó mới làm cho thân thể cả hai cùng đạt cực hạn, đạt đến khoái cảm cao nhất.
Hắn cảm nhận được sự tê dại của cô, khoé miệng lộ ra nụ cười xấu xa.
Hắn đem tay cô nhẹ nhàng mà đặt vào trong tay mình, sau đó đem tay cô nhẹ nhàng mà đưa vào miệng cắn, nhìn thấy mặt cô có hơi nhăn lại.
“Tôi phải để cô tiến sát cơ thể tôi, tay cô phải мơи тяớи từng tấc da thịt của tôi, lại đây, đem hết năng lực của cô ra sử dụng, tôi muốn thấy.” Thân Tử Kiều bắt đầu muốn hưởng thụ мơи тяớи.
Dạ dày Ân Tịch co thắt lại, cô như muốn nôn ra, một nguời đàn ông như vậy, dường như cô ghê tởm đến muốn ói ra , tay cô tê dại mà dừng lại ở cổ hắn, không có làm gì tiếp theo.
Thân Tử Kiều cảm giác được cô rất lãnh đạm, vô cùng tức giận, hắn cư nhiên nghĩ đến cô đối với Thân Tử Duệ cũng là thế này sao? Hay là sẽ ở dưới thân của Thân Tử Duệ dâm đãng mà van xin hầu hạ.
Nhìn thấy dung mạo xinh đẹp của cô, vẻ mặt sợ hãi của cô, hắn lại không kịp nổi nóng, lần đầu tiên có một người phụ nữ làm cho hắn có cảm giác muốn che chở.
Tay hắn lại lần nữa bao trùm lấy tay cô, đem tay cô chậm rãi đi xuống thân thể hắn, đi vào trước иgự¢ hắn, nhẹ nhàng mà mạnh mẽ chà xát.
“Muốn cho bản thân mình khoái hoạt, trước phải làm cho đàn ông hưng phấn, đàn ông hưng phấn, phụ nữ mới có thể càng thêm hưng phấn.” Hắn ở bên tai cô nhẹ giọng nói, thân thể lại một lần nữa áp sát, cô có thể cảm nhận được nơi mẫn cảm của hắn ở phía dưới rất nhanh chóng đã căng lên.
“Ưm. . . . .” Thân Tử Kiều cúi đầu áp chế, vật nóng phía bên dưới của hắn dán sát vào thân thể của cô, gắt gao làm cho hắn muốn phải đi ra.
“Đúng, chính là như vậy, chậm rãi đi xuống lần nữa, từng chút từng chút. . . . . . .” Tay hắn cầm tay nàng từng bước một đi xuống, ở trên bụng hắn nhẹ nhàng mà xoa vòng vòng.
Thân thể của hắn rất nóng, hắn khát vọng thân thể cô, người phụ nữ này chỉ nhẹ nhàng mà va chạm thân thể hắn, Dụς ∀ọηg của hắn lại mãnh liệt ham muốn, điên cuồng muốn!
Hắn cầm tay cô lại di chuyển xuống bộ phận rậm rạp phía dưới, tay Ân Tịch liền rụt lại.
“Không. . . . . . . Không. . . . . . . . Không thể. . . . . .” Âm thanh của cô rất nhẹ, rất nhỏ, nhưng là bên trong rất yên lặng, Thân Tử Kiều nghe rõ từng chữ của cô.
“Tôi nói rồi, đừng sợ, hãy nắm chặt nó, cảm nhận được nó đang căng lên, nó sẽ làm cho cô sung sướng, cho cô hưng phấn.” Hắn vẫn khuyên giải cô, làm cho cô đối diện với vật nam tính đang sưng phồng lên.
Tay hắn chậm rãi cầm tay cô đi xuống, làm cho tay cô chạm vào vật nam tính của hắn, làm cho nó ở trong tay cô càng thêm phồng lên.
Rốt cuộc hắn cũng đem vật nam tính đặt giữa tay cô, sau đó làm cho nó từ từ căng phồng lên lần nữa.
“Nghe lời, nắm chặt nó!” Giọng nói của hắn trầm thấp mà bức cô, cái miệng của hắn muốn tìm kiếm đôi môi thơm ngát của cô. . . .
“Không, tôi không cần, tôi không cần!” Ân Tịch sợ hãi nói, tay rụt mạnh về, sau đó quay lại phía sau lưng, cô không thể làm được, cho dù là giả vờ, cho dù là nghĩ đến chuyện khác, thế nhưng cô vẫn như trước không vượt qua được.
Cô thoáng nhìn thấy trong mắt Thân Tử Kiều dục hoả nhanh chóng bùng lên thành lửa giận.
“Nguời đàn bà này, tôi nghĩ cô làm trái với qui tắc trò chơi.” Trong giọng nói của hắn có một loại ngữ khí làm người ta sợ hãi.
Đầu Ân Tịch nhanh chóng trống rỗng, cô đắc tội hắn, vậy là hắn sẽ dùng phương pháp thật khủng khi*p để tra tấn cô.
“Thực xin lỗi, Thân tiên sinh, tôi không làm được, xin ngài mở lòng buông tha cho tôi!” Ân Tịch vẫn muốn cầu xin hắn một lần, còn có một tia hi vọng nhất định cô phải tranh thủ.
“Buông tha cô, vậy lúc người đàn ông khác ở trên thân thể cô, cô cũng sẽ cầu xin hắn như vậy sao?” Thân Tử Kiều gắt gao mà nhìn cô chằm chằm “Là cầu xin hắn buông tha cho cô, hay là cầu xin hắn hung hăng muốn cô?”
Hắn một phen nắm lấy thắt lưng của cô, gắt gao áp sát chính mình.
“Thân tiên sinh, ngoại trừ việc này, ngài bảo tôi làm gì tôi đều đáp ứng, có thể chứ?” Ân Tịch nói.
“Ngoại trừ việc này? Cô nghĩ rằng Thân Tử Kiều tôi thiếu cái gì? Thiếu tiền hay là thiếu đàn bà?” Giọng nói của hắn tạm dừng: “Tôi có thể cho cô nằm dưới thân tôi, van cầu Thân Tử Kiều tôi để mắt đến cô, đừng để tôi chơi trò mèo vờn chuột này, thật tốt mà hầu hạ tôi, hầu hạ tốt tôi, muốn gì cũng được!”
Giọng nói của hắn cho cô biết, hắn đã bắt đầu tức giận.
Ân Tịch theo bản năng mà co rúm thân mình lại. Muốn thật nhanh thoát khỏi đây.
Mắt Thân Tử Kiều loé lên, một phen đặt trên thân thể cô, xem ra lần đầu tiên nói ngọt ngào với người phụ nữ này không được, phải mạnh bạo hơn. Hắn không tin không có người phụ nữ nào lại không muốn làm đàn bà của Thân Tử Kiều hắn, hắn không chỉ muốn thân thể của người phụ nữ này, hắn còn muốn cả lòng của cô.
Hắn không đủ kiên nhẫn để cho cô cơ hội nói thêm cái gì, thận trọng thật nhanh mà tiến lên, ra sức hít thở hương thơm của cô.
Hai tay tuyệt đối không ngừng lại, ở trên người cô tìm kiếm nơi mẫn cảm của cô
“Thân tiên sinh, ngài không thể như vậy, buông ra!” Lời nói của Ân Tịch từ trong cổ họng phát ra, nhưng như thế nào hắn cũng không nghe.
Cô dùng hai tay mình đẩy hắn ra, càng cự tuyệt hắn lại càng xâm phạm, mà chỉ vừa mới chạm vào, không chỉ chọc giận hắn, càng làm hắn thêm kích thích.
Tựa như ảo thuật, trong tay hắn bỗng nhiên hiện ra nhiều sợi dây nhỏ màu trắng, đối với cô lộ ra vẻ mặt tươi cười, trong ý cười âm trầm của hắn, một lần nữa Ân Tịch lại cảm thấy sợ hãi.
“Không cần. . . . . . . Không cần. . . . . . .” Cô theo bản năng mà lui lại, thân thể né ra, đúng vậy, cô phải rời khỏi nơi này, cô muốn đi đến cửa sau đó trốn thoát.
Thân Tử Kiều làm sao có thể buông tha cho cô dễ dàng như vậy, ý tưởng vừa mới xuất hiện trong đầu cô, thì tay hắn cũng đã nắm chặt tay cô.
Ân Tịch dùng sức mà gỡ tay hắn ra, thân thể nghiêng qua nghĩ muốn hướng về phía cửa mà chạy tới, mới vừa đi được một bước, tóc của cô đã bị Thân Tử Kiều nắm chặt trên tay.
“Muốn chạy trốn, không dễ như vậy đâu, cô càng trốn tôi sẽ càng hưng phấn!” Giọng nói của hắn đột nhiên dịu đi:“Tiểu bảo bối, cô phải ngoan, biết không?”
Tóc Ân Tịch vẫn ở trên tay hắn, chỉ có thể đứng im, hắn xoay người một cái, đem cô hoàn toàn hướng về đối diện hắn, hắn nhìn về phía cô, nhịn không được, hung hăng mà cắn một cái vào miệng cô.
Phẫn nộ hoà cùng Dụς ∀ọηg làm vật nam tính trên người Thân Tử kiều ngày càng bành trướng, phải cùng cô rồi mới giải quyết chuyện kia sau, thân thể càng nóng hơn, trong phòng hương khí ngày càng đậm, càng ngày càng đậm hương. . . .
Tay hắn cầm sợi tơ trắng rất nhanh mà trói chặt cổ tay đang giãy giụa của cô, một vòng rồi lại một vòng, sau đó cột chặt bên trên.
Thân Tử Kiều nhìn thấy tay của Ân Tịch đang bị trói lại, âm trầm mà nở nụ cười, cô không bao giờ. . . . . có thể cự tuyệt tôi nữa, cô sẽ là của tôi.
“Ân Tịch, cô biết sao không, cô là của tôi, của Thân Tử Kiều tôi!”
Ân Tịch nhìn thấy hắn tham lam mà Dụς ∀ọηg lại đang bành trướng liền nghĩ đến hai chữ biến thái, người đàn ông này thực biến thái, giữ lấy một người để đạt được Dụς ∀ọηg thực biến thái.
Hắn dường như không nghĩ đến là đang doạ Ân Tịch, cái mũi của hắn cũng ngừng lại không ngửi mùi trên thân thể cô nữa, chỉ cách một lớp quần áo nhẹ nhàng mà ngửi, hắn có tận một đêm đủ thời gian để dày vò cô, đợi cho hương khí trong phòng đạt cực độ, hắn phải đợi xem bộ mặt phóng đãng của cô gái này.
Tay hắn chậm rãi mà di chuyển vào trong cơ thể của cô trước, hắn muốn cởi bỏ lớp quần áo này, hắn muốn toàn bộ thân hình hoàn mĩ của cô được phơi bày ra trước mắt, từng chút một mà nhấm nháp mỗi tấc da thịt trên cơ thể cô.
Quần áo tơ tằm nhanh chóng được cởi ra, chỉ cần hắn kéo nhẹ một cái, vải tơ tằm trong suốt bên ngoài nhẹ nhàng mà rớt xuống.
Tay hắn đang cởi bỏ trang phục tơ tằm trên người cô, đột nhiên, cửa nhẹ nhàng bị đẩy ra, là ai mà lại biết cánh cửa bí mật này của hắn, hắn chợt theo bản năng mà suy nghĩ.
Người nào không màng sống ૮ɦếƭ cư nhiên dám quấy nhiễu hắn, hơn nữa là thời gian hắn đang hưởng thụ, gương mặt anh tuấn của hắn nhăn lại.
“Ai?” Hắn lớn tiếng mà nổi giận.
Chỉ nghe thấy tiếng cửa bị đóng lại một lần, sau đó là tiếng bước chân nhẹ nhàng, chậm rãi mà hướng về phía bọn họ, coi như không có ai cả, bất luận cái gì cũng không sợ.
Ân Tịch nghe thấy tiếng bước chân, mặc kệ người đến là ai, cảm giác được có chút hi vọng, có lẽ người này có thể cứu cô thoát khỏi nơi này, cô chờ mong gương mặt này xuất hiện.
Cô ta nhẹ nhàng mà gỡ bỏ kính râm, tuỳ tiện vứt sang một bên, áo khoác lẫn trang phục bên ngoài đều nằm trên mặt đất, cảm nhận được dáng người xinh đẹp dưới ngọn đèn càng thêm mê người, đôi môi hồng hồng được trang điểm loè loẹt, chẳng khác nào một người đàn bà lẳng lơ.
“Sao cô lại tới đây?” Trong giọng nói của Thân Tử Kiều có chút oán trách, người đàn bà này đã là lần thứ hai cô ta phá vỡ việc tốt của hắn, lần đầu tiên, hắn nhịn, thế nhưng lúc này đây, dường như hắn không nhịn nổi nữa, cứ cho là việc người đàn bà này vẫn còn giá trị lợi dụng rất lớn đối với hắn, thế nhưng chọc giận hắn, cũng sẽ không được yên thân.
“Tử Kiều. . . . . . .” Giọng nói của cô ta khàn khàn, cúi đầu thấp xuống, trên gương mặt có chút hồng nhuận không như bình thường.
Thân Tử Kiều nhìn gương mặt kiều diễm lả lơi của cô ta, lại nhìn đến Ân Tịch gương mặt không chút bụi trần, đây là hai dạng vẻ đẹp không giống nhau, một thì diêm dúa phong trần, một lại tuyệt mĩ thanh lệ.
“Em nghĩ anh đã đến rồi, không nghĩ nơi này lại còn có người!” Cô ta từng bước một đi về phía Thân Tử Kiều, hai tay thực tự nhiên mà vòng qua cổ hắn, làm cho nơi đẫy đà của mình sớm đã loã lồ, gắt gao mà dán trên người hắn.
“Đừng náo loạn, trở về nghỉ ngơi, đêm mai tôi đi tìm cô.” Hắn cố an ủi thật tốt.
“Không cần, em không cần nghỉ ngơi, em phải chơi.” Bộ иgự¢ của cô ta nhẹ nhàng lên xuống, tôi phải chơi cùng các người!
Sự lớn mật của cô ta cùng khiêu khích làm cho não hắn trong nháy mắt đã phản ứng lại cùng kích thích đứng dậy, hắn có chút do dự, rồi lại càng hưng phấn mà đứng lên, nói: “Em muốn chơi như thế nào?”
Đồng thời được chơi cùng hai người phụ nữ khác nhau, bất kể là như thế nào cũng đều là một phen mất hồn, lòng hắn đang rộn ràng, trong đầu hắn nghĩ đến Tề Tư Di sao lại hào phóng mà theo sát hắn cùng chơi, nhưng xem ra hắn vẫn không hiểu hết được người đàn bà này.
“Anh, em nghĩ trước tiên chúng ta nên khởi động trước.”
“Em muốn khởi động như thế nào?” Hắn dùng mu bàn tay nhẹ nhàng và xoa vào nơi đẫy đà của cô ta, tập trung ở giữa xoa nắn nhiều lần.
“Em nghĩ nên trói chặt cô ta lại, sau đó để cho cô ta xem hai chúng ta, làm cho cô ta thừa nhận Dụς ∀ọηg của mình.”
Tay cô ta dùng sức mà nắn Ϧóþ bộ иgự¢, một người phụ nữ bị chìm sâu vào Dụς ∀ọηg chịu không nổi sẽ như thế nào, tôi thật muốn xem, hiện tại cô ta bị dây thừng trói lại, nói xem cô ta sẽ làm thế nào?
“Vậy nghe lời em.” Tay hắn dùng sức mà nhéo lấy nụ hoa bé nhỏ của cô ta, lộ ra nụ cười nham hiểm xấu xa.
Tề Tư Di quay đầu lại, chậm rãi hướng đến gần Ân Tịch, cô ta vươn ngón tay trắng muốt, nhẹ nhàng mà giơ ra trước mặt Ân Tịch.
“Người phụ nữ này có làn da không tồi nha!” Cô ta giả bộ nói, nhưng ánh mắt của cô ta vẫn như cũ hung hăng nhìncô.
Trong mắt Ân Tịch cảm thấy được một loại quen thuộc cùng chán ghét, cô ta là ai? Tại sao cô lại cảm thấy người phụ nữ này thực quen?
“Tử Kiều, cho tới bây giờ em chưa từng chơi cùng người phụ nữ khác.” Ngữ khí của cô ta giả tạo nhưng cũng có chút chân thật, trào phúng cùng chán ghét.
“Như thế nào, em có hứng thú chơi cùng người phụ nữ khác không?”
Thân thể của cô ta không biết nói dối, không biết chơi đùa hứng thú là cái dạng gì? Tay cô ta dùng sức mà vân vê ở nơi đẫy đà của Ân Tịch, đầu ngón tay đâm vào vùng hồng phấn của cô, Ân Tịch đau đến mức run rẩy.
Sau lưng cô ta là Thân Tử Kiều, cười xấu xa mà nhìn thấy bộ dạng của Ân Tịch, dùng lực mạnh một chút, ngón tay của cô ta lại một lần nữa đâm sâu vào.
Ân Tịch cảm giác được có cái gì đang chậm rãi chảy ra, rất đau dớn làm cho thân dưới cô không kiềm chế được, phát ra tiếng.
“Xem ra vẫn là một tiểu nữ nhân thôi, mới như vậy một chút đã kêu đau.” Nói xong tay cô ta rút ra khỏi thân thể Ân Tịch, cô ta cũng không muốn cho Thân Tử Kiều nhìn ra manh mối gì.
Cười quyến rũ mà xoay người lại, cười phóng đãng với Thân Tử Kiều: “Chúng ta đến trói cô ấy lại, thế nào?” Cô ta quen thuộc tính cách cùng nhu cầu đa dạng của Thân Tử Kiều như vậy, liền cùng cô ta giống nhau, thích chơi đùa điên cuồng nhiều kiểu khác nhau.
Thân Tử Kiều đi tới cái ngăn tủ nhỏ trước mặt, nhẹ nhàng mà kéo ra, bên trong có rất nhiều dụng cụ, Tề Tư Di uốn éo theo sát phía sau, nhìn thấy những đạo cụ này, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
Cô ta lấy ra một cái ghế gấp, nhẹ nhàng mà đem nó đặt ở một bên giường, cô ta phải cột Ân Tịch vào nơi này, làm cho cô nhìn cô ta cùng Thân Tử Kiều ở trên giường triền miên thế nào, làm cho đêm nay trở thành một đêm mà cả đời này cô không bao giờ quên được.
Rất nhanh, Ân Tịch bị hai người bọn họ duùng thủ đoạn đê tiện, đem đặt trên ghế, tay cô, chân cô, còn có thân thể cô, toàn bộ bị từng mảnh tơ trắng cột vào ghế.
Cuối cùng, Tề Tư Di lấy từ trong tay ra một cái đai lụa màu đỏ tươi, sau đó nửa ngồi xổm trước mặt Ân Tịch, đai lụa đỏ đặt ở bên miệng Ân Tịch, sau đó ra sức mà kéo, Ân Tịch theo bản năng mà ngửa đầu ra sau, đau đến tiếng cũng không phát ra được.
Cột chặt ở phía sau, Tề Tư Di kề miệng vào sát lỗ tai Ân Tịch, nhẹ giọng nói:” Đã lâu không gặp, tôi tên là Tề Tư Di!”
Hai người phụ nữ ánh mắt đồng thời nhìn nhau, một người là phẫn hận đang cười càng thêm xấu xa đáng ghét, một người đang kinh hoảng lại thêm kinh ngạc cùng sợ hãi.