Người Tình Giấu Mặt - Chương 34

Tác giả: Sơ Thần

Nước Anh, tại biệt thự xa hoa, Trữ Dịch xử lý xong tất cả moi công việc rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm. Lần này giao dịch tuy rằng tổn thất không ít nhưng cuối cùng không có tổn hại lớn đến nguyên khí. Chính là anh trai ước đoán chừng một hai tháng sau mới có thể khôi phục.
“Anh hai!” Thanh âm mềm mại ở bên tai hắn khe khẽ vang lên.
“Em gái, làm sao vậy? Sắc mặt nhìn qua thế nào lại kém như vậy.” Trữ Dịch đứng dậy đi đến bên Trữ Hạ, lấy tay xoa đầu cô, nghĩ cô có phải bị ốm hay không?
“Anh hai, em không sao, em muốn về thành phố K, càng nhanh càng tốt!”
Trong thanh âm của Trữ Hạ mơ hồ lộ ra sự bất an.
“Có phải là nhớ Tử Duệ hay không, còn chưa hết hi vọng sao?” Trữ Dịch vỗ về mái tóc em gái, nhẹ giọng hỏi. Em gái này đối với Thân tử Duệ tình cảm thắm thiết. Tuy rằng anh cùng Tử Duệ huynh đệ tình thâm nhưng anh cũng không có biện pháp ૮ưỡɳɠ éρ Thân Tử Duệ yêu thương em gái mình.
Có đôi khi anh thấy rất kì quái, em gái Trữ Hạ bộ dáng xinh đẹp động lòng người, lại ôn nhu lương thiện, vì cái gì mà Tử Duệ lại không thích cô. Mặc dù hai bác Thân thực xem trọng Trữ Hạ nhưng anh biết Tử Duệ không thích cô.
“Anh hai, em không làm được . . . không thể không nghĩ đến anh ấy? Em cũng không làm được việc không yêu anh ấy. Cho dù em chỉ là được cưới về nhà, bên ngoài còn có đàn bà khác, em cũng không để ý, chỉ cần có thể làm cho anh ấy ở bên cạnh em là được rồi. Như vậy có phải em rất thấp hèn hay không?” Thanh âm Trữ Hạ tràn đầy dịu dàng mà ủy khuất. Kiềm nén tình yêu với Thân Tử Duệ, cô từ năm 10 tuổi thì đã yêu người đàn ông này vẫn không hề thay đổi.
Khi còn nhỏ, cô nghĩ đến là cô chưa đủ lớn cho nên cảm thấy được Thân Tử Duệ không thích cô. Chờ cô trưởng thành trở nên xinh đẹp chính là Tử Duệ vẫn không thích cô, chỉ xem cô như là em gái.
Mẹ Tử Duệ nhắm cô là vị hôn thê của hắn, hắn nói với cô không nên tin là thật. Kia là ý tứ của mẹ hắn, không phải ý của hắn.
Nhưng mà cô coi là thật thì sao? Cô với bất luận việc gì đều cho là thật, chính là hắn vì cái gì lại không hiểu được ý tứ của cô chứ.
“Em gái, anh hai đã nói với em, Tử Duệ hắn đã tìm được người hắn thích rồi không nên ép miễn cưỡng nữa. Anh hai nhất định sẽ kiếm cho em một người đàn ông càng ưu tú hơn. Nhất định so với Thân tử Duệ càng mạnh mẽ hơn.” Trữ Dịch an ủi em gái, anh không muốn em gái quý báu duy nhất của anh không vui.
“Tử Duệ tìm được người đó, chính là cô gái trong vụ bê bối lần này sao?” Ánh mắt Trữ Hạ u oán, làm cho Trữ Dịch trong lòng không nhịn được phát đau. Lần này em gái anh đúng là quá si tình.
“Cô gái kia quả thật là người trong giới giải trí, nhưng là em nói bê bối nào? Gần đây xảy ra chuyện gì mà anh không biết sao?” Trữ Dịch nghi ngờ mà nhìn em gái.
“Ừm, Tử Duệ dẫn theo một cô gái đi đến lâu đài ở Pháp, cô gái kia tên gọi là Hứa Ân Tịch, chính là cô gái Tử Duệ yêu mến mà anh nói sao?” Trữ Hạ trong mắt có một loại vẻ đẹp đơn thuần.
“Hứa Ân Tịch, Hứa Ân Tịch, Ân Tịch, Ân Tịch. . .” Trữ Dịch lẩm bẩm, sao tên lại giống nhau như vậy, năm đó anh vì sao lại không hỏi cô ấy họ gì.
“Anh hai, anh sao vậy?” Trữ Hạ tựa hồ cảm thấy được thần trí của anh có điểm không đúng.
“Anh không sao, Tử Duệ chính xác không phải yêu mến cô gái họ Hứa kia, có phải nghĩ sai rồi hay không?” Trữ Dịch cảm thấy được sự việc bắt đầu ngày càng mơ hồ.
Như thế nào tất cả nghe ra đều không thích hợp.
“Chính là bê bối của cô gái họ Hứa kia, hơn nữa Tử Duệ vì cô gái này căng thẳng quan hệ với Hạ Thiên Triệu. Nghe nói hắn còn vì cô gái này đuổi Niếp Thanh ra khỏi tòa thành.” Giọng nói của Trữ Hạ càng ngày càng thấp, càng ngày càng tuyệt vọng. Cô tuy rằng biết Thân Tử Duệ bên ngoài có rất nhiều đàn bà, nhưng hắn đều là chơi đùa thỏa mãn bản thân, chưa hề có một lần hắn chính thức để tâm, chính là lúc này đây, cô cảm giác được cô gái tên Hứa Ân Tịch kia có thể ςướק mất Tử Duệ từ bên người cô.
“Em gái, em đừng vội, anh đi tìm hiểu tình hình một chút, đừng nghĩ nhiều chuyện không tốt. Thân Tử Duệ hắn cũng không thích hợp với em, em nên tìm một người đàn ông trong lòng chỉ em, yêu em, biết không? Như vậy anh và mọi người cũng mới có thể yên tâm đem em gả đi.” Anh nhẹ nhàng mà ôm em gái vào trong иgự¢, làm cho cô tạm thời có thể có một bờ vai đáng tin cậy.
Trữ Hạ mặc dù biết Thân Tử Duệ không yêu cô, thế nhưng cô lại không làm được việc không yêu hắn. Ở trong lòng cô đã từng thề: Mặc kệ Tử Duệ hắn có yêu cô hay không, chỉ cần có thể trở thành vợ của hắn, muốn cô làm cái gì cô cũng nguyện ý.
Hứa Ân Tịch chính là Ân Tịch sao? Có thể như vậy sao? Không được, anh không thể bỏ qua bất luận cơ hội gì có thể tìm được cô. Hiện tại anh sẽ đi tìm hiểu một chút về cô gái Hứa Ân Tịch này.
“Ân Tịch. . . Ân Tịch. . . Anh đã nói rồi, anh sẽ trở về tìm em, em nhất định phải chờ anh, chờ anh đến bên cạnh em, bảo vệ em suốt cuộc đời.”
“Không thể nào, chuyện này không có khả năng là thật, tuyệt đối không có khả năng, nhất định là sai rồi, nhất định là sai rồi . . . .” Ân Tịch lắc đầu không muốn tin tưởng những gì cô nghe được . . . . .
“Cháu bình tĩnh một chút được không? Ân Tịch” Dì Hồng lòng dạ tê tái nhìn về phía cô.
“Ư, không, dì Hồng, dì gạt cháu, cháu không tin, Hạ Vũ đâu? Cô ấy vì cái gì không tới gặp cháu? Cô ấy đã hứa với cháu sẽ giúp cháu chiếu cố bọn họ mà.” Ân Tịch giống như mất đi tự chủ, điên cuồng mà gào thét.
“Ân Tịch, cháu bình tĩnh, hiện tại chủ yếu là cần phải bình tĩnh!” Dì Hồng lớn tiếng mà lại gào thét như trước.
“Căn bản là không có khả năng xảy ra chuyện này. Tôi không tin, tôi phải về nhà, các người lập tức bảo lái xe quay lại, tôi phải đi về! Tôi phải trở về!” Ân Tịch nhất thời gần như điên lên.
Thế giới này như thế nào lại thay đổi nhanh như thế. Thời điểm cô đi bà ngoại vẫn rất tốt, còn Tiểu Ức, con bé còn làm nũng, còn nói cô tìm người đàn ông tốt. Cô đi Pháp 5 ngày, khi về dì Hồng nói với cô, những người thân yêu nhất của cô đã không còn. Cô như thế nào cũng sẽ không tin tưởng! Tuyệt đối không tin sẽ xảy ra chuyện như vậy.
“Một chút cái gì? Tôi muốn mọi người nhanh lên, nhanh lên, tôi muốn nhanh lên.” Ân Tịch với tình hình trước mắt là lần đầu tiên kích động như thế này. Cứ một lần lớn tiếng mà đem chính mình đi gây sự với người khác.
Dì Hồng gắt gao mà nắm lấy cánh tay của cô, sợ cô kích động sẽ làm ra chuyện khác thường.
Rất nhanh xe ngừng lại ở dưới lầu nhà cô. Cô thậm chí là chật vật mà bước xuống khỏi xe. Nhanh lên, cô thầm nghĩ nhanh lên một chút. Về đến nhà, sau đó trông thấy bà ngoại ở bên Tiểu Ức chơi đùa, theo đạo lý mà trách mắng cô.
Khi cô đứng ở trước cửa nhà thì trước mắt chính là tro tàn vụ cháy còn lưu lại. Bên trong không có vẻ gì của tiếng hoan hô, cười nói. Cũng không có bất kỳ hình ảnh gì, tất cả chỉ đều là tro tàn.
“Không, không, tôi là đang nằm mơ, tôi đây là đang nằm mơ, tôi đây là đang nằm mơ, tôi hiện tại muốn ngủ, đang ngủ là tốt rồi, đang ngủ là tốt rồi.” Ân Tịch bắt đầu nói năng lộn xộn.
Dì Hồng ở một bên nhìn thấy bộ dạng sụp đổ của cô, trong lòng hiện lên một tia không đành lòng cùng khổ sở. Cô gái này theo bà biết thì từ khi bắt đầu đã trắc trở. Cuộc sống giống như lúc nào cũng chỉ toàn những vấn đề khó khăn.
“Dì nói cho tôi biết, đây là có chuyện gì? Vì cái gì lại như thế này? Đây hết thảy đều là giả, đúng không?” Ân Tịch trông như con sói bị mất mồi.
“Ân Tịch, con hãy nghe dì nói. Nơi này con thấy tất cả đều là sự thật, đều là sự thật!” Tống Hồng lớn tiếng quay về phía cô, muốn cho Ân Tịch nhìn thẳng sự thật.
“Không, bà là kẻ lừa đảo, bà là kẻ lừa đảo, bà nói cho tôi biết, đều là giả. Bà đem nơi này ngụy trang giống nhà của tôi. Kì thật đây vốn không phải nơi tôi cùng Tiểu Ức và bà ngoại sống. Bà nói dối, bà nói bà gạt tôi có ý đồ gì? Bà nói... Bà nói đi…Bà nói đi, a a?” Ân Tịch dường như chìm đắm trong suy nghĩ của chính mình, căn bản là không muốn tỉnh lại.
“Bốp! Bốp!” Hợp với hai tiếng, Tống Hồng không chút do dự đánh vào mặt Ân Tịch, bà ta muốn làm cho cô tỉnh lại. Bà ta không thể để cho cô suy sụp được.
Hai cái tát đánh xuống, Ân Tịch dường như có chút lấy lại tinh thần. Trong giây lát, cao giọng mà khóc rống lên.
Tống Hồng đi qua, gắt gao mà đem cô ôm vào trong иgự¢. “Ân Tịch, lớn tiếng mà khóc đi, đem đau buồn mà đều khóc ra đi!” Lúc này đây phải an ủi cô, kế tiếp mới tiến công. Đối với cô ta mà nói, lại là một lúc nhận ba gánh nặng đau đớn kịch liệt.
_____________________________
Trữ Dịch đang nghe nhân viên cấp dưới báo cáo, sắc mặt có điểm một chút một chút ngày càng u ám, cho đến khi hiện ra tất cả đều là mây đen.
“Trữ Tổng, đây đều là tư liệu tôi tìm người tra được. Ở đây đại thể đúng là có người họ Hứa từng sống. Năm đó người đã từng ở Tề gia, cũng chính là đã từng ở bên cạnh biệt thự Trữ Gia,Tề Gia.”
Trữ Dịch gắt gao nắm chặt tay thành quyền, trong lòng dâng lên một trận lại một trận đau đớn kịch liệt. Anh đau chính bởi cô, người anh yêu nhất, cô gái sau đó gặp những điều thống khổ nhất mà anh lại không có ở bên. Ghê tởm hơn chính là bọn họ ở cùng trong một thành phố mà anh lại không tìm được cô.
Anh nhìn ảnh chụp của Ân Tịch, khóe mi kia thấp thoáng nốt ruồi màu đỏ, là quen thuộc như vậy, biểu tình cô khẽ cười xa lạ cùng quen thuộc tập kích vào đại não anh. Nhiều năm như vậy không gặp, cô lớn lên xinh đẹp càng thêm thanh mỹ động lòng người.
Đó là Ân Tịch của anh, anh sẽ không lại để những người khác tới làm tổn thương cô. Cho dù kẻ đó thật là huynh đệ tốt, anh cũng sẽ không nhượng bộ để hắn đến ức Hi*p cô. Từ nay về sau, ai cũng đừng nghĩ khi dễ Ân Tịch.
Thân Tử Duệ, đồ hỗn đản. Anh ở trong lòng phát hận mà mắng, mạnh mẽ mở đóng cửa, hướng tới gara ngầm mà đi đến. Anh nhất định muốn hỏi tên kia cho rõ, nhất định phải đi cảnh cáo tên đàn ông ૮ɦếƭ tiệt này.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc