“Thân tổng ngài thực sự muốn đi đón Tề tiểu thư sao?” Trợ lý kiêm vệ sĩ A Cơ lên tiếng hỏi.
“Đúng vậy, tìm cho tôi một vị trí an toàn nhất,, tôi muốn dành cho cô ấy một sự bất ngờ.”
“Tiếp theo là hạng mục giải thưởng nữ diễn viên mới triển vọng nhất năm nay, người nhận thưởng: Tề Tư Mục, xin bên dưới cho một tràng pháo tay nhiệt liệt để đón chào Tề Tư Mục tiểu thư.”
Hội trường một mảnh thét chói tai, “Tư Mục, Tư Mục, Tư Mục. . .”
Tề Tư Mục mặc bộ lễ phục màu đen trễ cổ chậm rãi đi lên bục nhận giải, tao nhã mà cao quý, một đóa mẫu đơn sống động lại tăng thêm vài phần hấp dẫn cho cô ta.
Cô hơi hơi mỉm cười với tất cả khán giả, hoàn toàn bất đồng với vẻ kiêu ngạo ương ngạnh trong hậu trường, khiến cho người ta không khỏi bội phục khả năng diễn xuất của cô ta.
Người dẫn chương trình nhịn không được ca ngợi: “Qủa là một người phụ nữ kiêu sa, không thể không công nhận rằng hôm nay Tề tiểu thư ăn vận quả là vô cùng chói mắt, đối với giải thưởng này, cô có điều gì muốn chia sẻ đây?”
Tề Tư Mục cầm lấy mic, ôn nhu nói: “Cảm ơn tất cả các vị khán giả đã ủng hộ tôi, không có sự cổ vũ của các vị tôi sẽ không thể giành được giải thưởng này cám ơn mọi người, hy vọng sau này tôi sẽ có nhiều tác phẩm điện ảnh công chiếu để đền đáp công ơn mọi người.”
Cả hội trường lại lần nữa nhiệt lệt vỗ tay.
“Tề tiểu thư, tôi nghe nói nhạc sĩ nổi danh thế giới KC đang định sáng tác riêng cho cô một ca khúc, có đúng không?”
“Điều này tôi cũng chưa rõ ràng lắm, nếu như có thể có được sáng tác riêng của KC, tôi nhất định sẽ vô cùng quý trọng cơ hội này, cũng sẽ không để cho quý vị đã yêu mến tôi phải thất vọng. Cám ơn!” Tề Tư Mục không có tiếp tục đề cập đến vấn đề khác.
Người dẫn chương trình đang chuẩn bị nói lời cảm ơn chào tạm biệt cô ta, lại đột nhiên có mấy người điên cuồng ôm hoa chạy lên, hiện trường lại một lần nữa nhiệt liệt vỗ tay, cảnh tượng như vậy quả là nổi bật hơn hết thảy những diễn viên đã nhận giải đi xuống.
Người dẫn chương trình phỏng vấn vài người nên tặng hoa, hỏi bọn họ vì sao lại hâm mộ Tề Tư Mục?
“Em cảm thấy bộ dáng của chị Tư Mục thật sự rất xinh đẹp, sau này lớn lên em cũng muốn xinh đẹp như vậy.” Đây là một giọng bé gái vô cùng ngọt ngào, có lẽ là trên dưới 8 tuổi gì đó.
“Diễn xuất của Tư Mục rất xuất sắc, tôi vẫn sẽ ủng hộ cô ấy.”
“Hy vọng sau này sẽ có nhiều tác phẩm điện ảnh xuất sắc được công chiếu cho fan hâm mộ chúng tôi được thưởng thức.”
. . . . Hội trường lại lần nữa vang lên tràng vỗ tay lớn . . . .
Ân Tịch nhìn chuỗi vòng cổ sáng chói bằng ngọc bích trên cổ Tề Tư Mục, trong lòng một mảnh mất mát, đi qua một chỗ rẽ, lại mơ hồ nghe được một thanh âm, cô tò mò dừng lại bước chân, chậm rãi đi đến gần cửa.
“Trần Đạo, chúng ta đã bàn bạc rồi nha bộ phim tiếp theo em là diễn viên chính, a. . .”
Thanh âm này có điểm quen thuộc, Ân Tịch nhẹ nhàng mà đẩy cửa ra, cửa không có khóa trong, nguyên lai là người được giải nữ diễn viên xuất sắc nhất là này Ngô Ngọc, chỉ thấy nửa người trên cô ta lõa lồ, một cánh tay ra sức ôm lấy thắt lưng của Trần Đạo, tay kia thì đang tìm đến nơi bí ẩn của hắn . . . .
“Thoải mái không? Còn muốn nữa hay không? Trần Đạo?” Ánh mắt cô ta mơ màng nhìn hắn, vì được làm diễn viên chính, cô phải làm cho vị đạo diễn này thực vui sướng.
“Tiểu yêu tinh, lại dùng lực một chút, a! Đúng là như vậy, nhanh một chút, nhẹ một chút, nhanh nữa lên . . .” Thanh âm của Trần dạo đứt quãng áp lực không la lớn, chỉ thấy Trần Đạo dùng sức một cái, đầu Ngô Ngọc đã bị hắn đè xuống, mặt của cô ta đến gần bộ phận mẫn cảm của hắn . . . .
“Ăn nó. Anh muốn em dùng hết sức ăn nó thật lâu, để cho anh nhìn thấy công lực của em, nó thoải mái, em nhất định cũng thoải mái, tiểu yêu tinh . . .” Hắn dùng lực vỗ vỗ đầu của cô ta, sau đó chỉ nghe thấy những thanh âm đặc thù vang lên. . . .
Ân Tịch đã không muốn tiếp tực nghe nữa, không cần nghi ngờ gì đây chính là một cuộc giao dịch, chính là những người này càng lúc càng lớn mật, không chỉ có làm ở trên giường kín đáo, mà ngay cả nơi của công chúng bọn họ cũng tìm thấy hứng thú, mà tên Trần Đạo này lại bắt một nữ minh tinh nổi tiếng dùng miệng để giải quyết Dụς ∀ọηg của hắn . . . . Xem ra tất cả những lời đồn đều là sự thật . . . .
Cô chạy rất nhanh rời khỏi nơi quỷ quái này, lại hoàn toàn không có chú ý tới người đang đi ngược chiều tới.
“Cô là ai?” Hắn không kiềm chế được mà hỏi, thanh âm lại vô cớ mà ôn nhu, mà loại tiếp cận ôn nhu thân thiết này trong nháy mắt khiến đầu óc cô trống rỗng, tựa hồ đã bị hắn vây vào trong lòng, nhưng cô lại không muốn thoát ra.
“Chúng ta đã từng gặp nhau chưa?”
Cô nhìn hắn, đúng vậy, hắn có khuôn mặt khiến cho phụ nữ phải mê mệt, cánh môi mỏng có vẻ cong lên phía trước, chính là cô xác định đây mới là lần thứ hai nhìn thấy khuôn mặt này, lần đầu tiên là trong buổi tiệc tối bị hắn cưỡng hôn, lần thứ hai là lúc này đây.
“Mỗi lần gặp một người phụ nữ nào anh cũng đều hỏi như vậy sao?” Cô nhẹ nhàng thở ra, hơi thở trong veo khiến cho tim hắn có điểm loạn nhịp, mỗi lần nhìn thấy cô, hắn đều cảm thấy dường như đã từng quen biết.
Cô nhẹ nhàng mà liếm môi, dấu đi rung động trong lòng, mỗi lần nhìn thấy hắn, không hiểu sao cô càng thêm bối rối.
“Đây là cô đang hấp dẫn tôi, đúng không?”
Thân Tử Duệ nhẹ tay xoa cánh môi của cô, nhẹ nhàng mà vuốt sang trái rồi lại sang phải, không thể không thừa nhận, da thịt của cô thực non mịn, ngay cả môi cũng trơn bóng như vậy, hắn nhịn không được muốn nhiều hơn trên cơ thể cô, nghĩ như vậy, thân thể hắn vô cớ nóng lên, dần dần có phản ứng.
“Anh thả tôi đi!” Cô cúi đầu nói, thậm chí còn có một tia cầu xin, cô sợ hãi hắn như vậy tới gần, mà thân thể hắn lại gắt gao ép cô vào bờ tường, làm cho cô không thể nhúc nhích.
“Van xin tôi, tôi sẽ tha cho em.” Hơi thở của hắn lại lần nữa ùa tới, làm cho cô không có thời gian để cự tuyệt hương vị hô hấp của hắn.
“Anh. . . . . . . . . Anh hạ lưu. . . . . . . . . . Anh vô sỉ. . . . . . . . . . . . Anh đê tiện. . . . . . . . . . . .”
Cô bối rối, tìm trong đầu tất cả những từ có thể sử dụng, để buộc hắn rời đi, mà hắn lại càng thêm chăm chú nhìn vào mắt cô, tựa hồ muốn nuốt cô vậy.
“Đừng. . . . . . . . . . . . Để tôi đi. . . . . . . . .”
Cô trở nên sợ hãi, bởi bởi vì bàn tay hắn bắt đầu không yên phận mà càng thêm đòi hỏi trên người cô.
“Em nói tôi hạ lưu, vô sỉ, đê tiện. . . . . . . . . Bây giờ tôi sẽ cho em biết sự hạ lưu, vô sỉ, đê tiện của tôi. . . . . . . . . . .”
Tay hắn dường như không định dừng lại, nhẹ nhàng lướt qua xương quai xanh trơn bóng, ngón tay không ngừng mà trượt. . . . . . . . .
“Anh. . . . . . . . . Nếu anh không đi tôi sẽ kêu lên đấy!” Ân Tịch giận dữ nói, lại phát hiện càng nói thanh âm của mình càng lớn hơn.
Đôi chân rắn chắc của hắn mạnh mẽ khống chế chân của cô, không để cho cô có thêm nửa động tác: “Cô muốn kêu như thế nào? Đây là cô đang nói cho tôi biết cô càng muốn hơn đó.”
“Anh. . . . . . . . . .” Ân Tịch đột nhiên bối rối, khuôn mặt nhỏ nhắn ảo não tức giận càng làm cho nó thêm ửng hồng.
Hắn nhịn không được mà cắn xuống vai cô.
“A. . . . . . . . .”Ân Tịch đau đến mức kêu khẽ.
Hắn ngẩng đầu nhìn thấy cô gắt gao cắn chặt môi mình, động tác quen thuộc này khiến cho tim hắn đập loạn lên, mùi hương quen thuộc mà xa lạ làm cho hắn xao động bất an.
“Cô đã từng có một đêm đặc biệt sao?”
Không biết tại sao, bản năng của hắn muốn biết cô có một buổi tối như vậy hay không, thậm chí hắn hy vọng câu trả lời của cô là có.
Đôi mắt thanh mỹ của cô lóe lên một tầng sáng, tựa hồ là đang cố nén nước mắt, môi cô hơi run rẩy muốn nói tiếp, người đàn ông này vì cái gì lại hỏi cô như vậy, vì cái gì phải gợi lên nỗi đau mà cô đang muốn cố gắng quên đi . . . .
“Có phải nếu tôi nói cho anh biết, anh sẽ bằng lòng thả tôi đi .”
“Nếu lấy đây làm điều kiện trao đổi thả em ra, tôi có thể đồng ý.”
Ánh mắt hai người lại lần nữa đối diện nhau, nhìn thấy cô cố nén nước mắt, tim hắn có chút đau đớn.