Người tình bá đạo – Chap 20

Tác giả: Tô Niệm Tình

Buổi tối, hai người nằm ở trên giường, đều im lặng không lên tiếng. Không khí rất yên tĩnh.
Hôm nay đã là ngày thứ tư, ngày mai sẽ quay về Thẩm Phong, trong lòng chợt phiếm lên một tia tiếc nuối.
Hạ Mộc Lạo mấy ngày hôm nay thực khác thường, không nói những lời xúc phạm tới tôi. Ngày mai qua đi, chúng tôi ai về chỗ nấy, hắn hẳn cũng sẽ trở về với bản tính thật của mình chứ? Mấy ngày nay chỉ là một vở kịch, từ ngày gặp Tô Ngưng trong quán bar đó, liền diễn màn kịch này làm tấm màn che. Diễn quá nhiều, khó tránh khỏi sẽ thành hiện thực. Cho dù mối quan hệ giữa tôi và hắn không thật, cũng sẽ có người khác tưởng thật, nếu như vậy thì xong đời rồi, để tự nhiên quá cũng không tốt, nhưng mà nếu tiếp tục diễn kịch, tôi sợ sẽ không giữ nổi con tim của mình mất.
Cái vỏ sò hôm qua nhặt được ở biển hắn không cho tôi. Thực ra hôm qua là tôi cố tình gây sự, Hạ Mộc Lạo tức giận ném cái vỏ sò kia đi, cũng không thể trách hắn, nếu tay tôi không bị thương, hắn sẽ không ném vỏ sò kia vào biển rộng, người sai là tôi. Khi hắn tìm được vỏ sò được, không chịu cho tôi là lo lắng tôi lại bị thương, mà tôi cũng không chịu hiểu hắn, lại ném vỏ sò kia vào biển rộng.
Lúc hắn nói ra câu hối hận, trong lòng tôi như thế nào lại nhói đau, tôi cũng không biết cơn đau này đến từ đâu mà đến, cũng không biết tại sao mình lại nhập vai đến vậy, biết rõ là diến, lại không thể từ chối sự dịu dàng hắn dành cho tôi.
Hắn hỉ nộ vô thường khiến tôi không biết đường nào mà lần, tôi cũng không biết lời hắn nói:” Đợi lát nữa em sẽ biết” mang ý nghĩa gì, bởi vì sau khi trở về, chúng tôi một câu cũng không nói với nhau.
“ Thiển Thiển, em đang nghĩ gì?” Hạ Mộc Lạo phá vỡ trầm mặc.
“ Không, không nghĩ cái gì.”
Hắn tiếp tục truy vấn:” Vẫn còn nghĩ tới thằng đàn ông hôm nay đưa em về nhà đúng không?”
Một cỗ vô danh lửa giận trong đầu hừng hừng bị thiêu đốt:” Anh nói đúng, tôi đang nghĩ về anh ấy.”
Hắn lập tức nhích lại gần tôi, ở bên tai tôi thấp giọng quát:” Không được nằm ở trên giường của tôi nghĩ về thằng đàn ông khác.”
Trong lòng tức giận càng sâu, tôi vốn đâu có nghĩ tới người khác, là anh cho rằng tôi như vậy, dựa vào cái gì mà dám tức giận với tôi:” Tôi cứ nghĩ tới anh ấy đấy, sau khi Lạc Mạc quay lưng rời đi tâm trí tôi vẫn luôn nhớ đến anh ấy, tôi chỉ cùng anh nằm trên một cái giường, anh không có tư cách hạn chế sự tự do và suy nghĩ của tôi.”
Trong bóng đêm, tôi vẫn có thể nhìn rõ ánh mắt sắc bén của Hạ Mộc Lạo, trong lòng bỗng nhiên căng thẳng, hắn vẫn hay hỉ nộ vô thường, nếu hắn thực sự tức giận, hậu quả tôi thực không đỡ nổi.
Quả nhiên, những lời này bùng phát cơn lửa giận của hắn, môi hắn dừng ở trên cổ tôi, mơ hồ không rõ nói:” Chỉ nằm chung trên một cái giường nên anh mới không có tư cách quản em, anh bây giờ muốn em, biến em trở thành người phụ nữ của anh rồi, anh liền đủ tư cách.”
Trong lòng vừa sợ vừa tức, vội vàng giãy dụa đẩy hắn ra, hắn khóa trụ hai tay của tôi, đặt ở trên đỉnh đầu, chân hắn đè nặng chân tôi xuống, tôi ngay cả một chút năng lực phản kháng cũng không có, hắn vẫn ở trên người tôi hôn loạn.
Giờ phút này, tôi đột nhiên hiểu được bản thân mình nhỏ bé cỡ nào, bị hắn đè dưới thân mà không thể động đậy. Chợt một ý nghĩ lóe lên, ở dưới thân người đàn ông này, sự phản kháng của tôi tất cả đều là dư thừa, không bằng tự giữ sức lực cho chính mình.
Khi hắn kéo dây lưng áo ngủ của tôi xuống, cởi bỏ ҨЦầЛ ŁóŤ của tôi, nước mắt khuất nhục cũng rơi xuống, , nói đứt quãng:” Hạ Mộc Lạo, anh muốn loại phụ nữ nào mà chẳng có, hà tất phải dùng sức mạnh với tôi? Hơn nữa, ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ tôi, anh nhất định cũng không vui vẻ gì.”
Thân mình hắn cứng đờ, rời khỏi иgự¢ tôi ngẩng đầu lên. Cười lạnh nói:” Thế nào, bây giờ cũng biết sợ rồi à? Em không phải đã nói anh không có tư cách hạn chế quyền tự do và tư tưởng của em sao? Anh bây giờ sẽ đoạt được cái tư cách này. Đêm nay qua đi, em chính là người phụ nữ của anh, anh cấm em làm gì, cấm em nghĩ gì, thì em không được nghĩ, cũng không được làm.”
“ Anh dựa vào cái gì mà đối xử với tôi như vậy?” Hắn sao có thể bá đạo như vậy? Vì muốn đoạt được tư cách hạn chế tôi mà ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ tôi, tôi là một con người, tôi cũng có những suy nghĩ riêng của mình, cho dù hắn có chiếm được thân thể tôi cũng không thể hạn chế được suy nghĩ của tôi.
“ Dựa vào anh muốn đối xử với em như vậy.” Nói xong, hắn động thân, cơ thể hai người liền gắn chặt vào nhau.
Không biết qua bao lâu, hắn mới kiệt sức dựa trên người tôi, vật cương của hắn vẫn còn ở trong người tôi không chịu tách ra. Tức giận cao giọng nói:” Hạ Mộc Lạo, đủ rồi chứ? Đủ rồi thì xin anh đừng để nó ở trong người tôi nữa.”
Hắn buông tay ra, sờ má tôi nhẹ nhàng vỗ về:” Thiển Thiển, chúng ta có thể bình tĩnh nói chuyện được không?”
Cánh tay phải giơ lên trong thời gian quá dài, có chút đau nhức, giật cánh tay lại, cũng không giãy dụa một cách vô ích nữa, cười nhạo nói:” Anh không cần thỏa thuận gì với tôi, tôi cũng sẽ không đi tố cáo anh. Cho dù có tố cáo thì chắc gì đã có thể thắng.”
Tay hắn từ trên mặt rơi xuống cổ tôi, :” Em đã là người phụ nữ của anh, sau khi trở vè, chấm dứt quan hỠvới Hoa Thần, anh sẽ nuôi dưỡng em.”
Trong lòng cười lạnh một tiếng, sau khi ૮ưỡɳɠ ɓứ૮, lại muốn bao dưỡng tôi. Hạ Mộc Lạo, anh chỉ dùng phương pháp đơn giản này mà làm nhục tôi quả thật vô cùng tàn nhẫn, cười lạnh nói:” Hạ Mộc Lạo, tôi không phải là người phụ nữ của anh, anh chỉ chiếm được thân thể của tôi thôi. Sau khi chấm dứt quan hệ với Hoa Thần thì sẽ trở thành tình nhân của anh chứ gì? Đối với anh, tôi thà rằng cứ làm nhân tình của Hoa Thần chứ không muốn có một chút dây mơ rễ má gì với anh hết, ngày mai qua đi, xin anh đừng tới quấy rầy cuộc sống của tôi nữa, chuyện đêm nay coi như chưa từng xảy ra .”
Hắn không vì lời nói của tôi mà tức giận:” Thiển Thiển, em cần phải biết Hoa Thần sẽ kết hôn với Tô Ngưng, mà anh tuy rằng sẽ không lấy em, nhưng ít nhất sẽ không kết hôn sớm như vậy, ℓàм тìин nhân của anh thì tuyệt đối không có người nào dám gây phiền toái cho em. Cha Tô Ngưng là bí thư tỉnh ủy, nếu cha cô ấy biết em có quan hệ với Hoa Thần, đến lúc ấy em ૮ɦếƭ thế nào cũng không biết được đâu.”
Con gái của bí thư tỉnh ủy, khó trách Hoa Thần đối mặt với chất vấn của cô ấy vẫn là trầm mặc mà chống đỡ. Có thể lấy con gái của bí thư tỉnh ủy, đối với sự nghiệp của anh nhất định có trợ giúp to lớn, đàn ông đều coi trọng sự nghiệp, anh dĩ nhiên sẽ kết hôn với Tô Ngưng.
Nhưng phải làm thế nào mới kết hôn được? Hết hạn hợp đồng chúng tôi tự nhiên sẽ chấm dứt, nếu anh muốn kết thúc trước cũng được, nhưng mà, những lời này không nên nói ra. Nói đi nói lại, bây giờ tôi vẫn cần tiền của anh.
ℓàм тìин nhân của Hạ Mộc Lạo là chuyện tuyệt đối không có khả năng, tôi hiện tại đối với hắn tràn ngập hận ý, tôi sợ một ngày nào đó không kìm chế được mà Gi*t ૮ɦếƭ hắn, đến lúc đó khẳng định trên mọi tờ báo lớn nhỏ ở Thẩm Phong đều giật một cái tít to đùng:” Tổng giám đốc của Tập đoàn Hạ Thị lõa thể ૮ɦếƭ ở trên giường tình nhân.”, hơn nữa tôi vẫn luôn nghĩ ℓàм тìин nhân, bán da thịt đổi lấy tiền bạc không phải là việc gì trong sáng, sắp tới Hoa Thần hẳn sẽ không chấm dứt quan hệ với tôi, đợi đến khi kết thúc, tôi sẽ có lại tự do. Lúc đó, có thể giữ lại cho chính bản thân mình một chút tự trọng, cần gì phải sa đọa?
“ Nếu một ngày nào đó anh tìm được một thiên kim con quan lớn làm bạn gái, tôi không phải chỉ còn một con đường ૮ɦếƭ sao?” Tay hắn chạy trên иgự¢ tôi, khiến tôi từng trận run rẩy, bắt lấy tay hắn, không cho hắn sờ loạn.
“Thiển Thiển, nếu em mang thai thì hãy sinh con ra, anh sẽ cho em một số tiền đủ để em và mẹ em tiêu suốt đời.”
Trong lòng lại hận hắn nghiến răng nghiến lợi, ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ tôi, còn muốn biến tôi thành công cụ sinh con cho hắn, hắn cũng thật tuyệt. Lạnh giọng nói:” Hạ Mộc Lạo, anh đã bao giờ thấy người phụ nữ nào vì người đã ૮ưỡɳɠ ɓứ૮ mình mà nguyện ý sinh con chưa? Hiện tại tôi có thể nói thẳng cho anh biết, không có khả năng đâu. Nếu muốn có con, anh đi tìm người khác đi.”
“ Em không phải rất thiếu tiền sao? Em sinh con cho anh, anh cho em tiền, em còn không hài lòng cái gì?” Hắn nâng người lên, tôi nghĩ hắn rút ra, trong lòng khẩu khí cũng nhẹ nhàng hơn trước.
Không ngờ hắn lại dũng mãnh dùng sức tiến về phía trước. “ A…” Tôi thở nhẹ ra tiếng, móng tay đâm thật sâu vào da thịt trên lưng hắn.
Tuy rằng hắn đã buông tay tôi ra, nhưng tôi không hề phản kháng, vì tôi biết sự phản kháng của tôi cũng chỉ là dư thừa, đã như thế, tôi cần gì phải lãng phí sức lực.
Bão táp qua đi, hắn nằm ở bên cạnh tôi,” Tô Thiển Thiển, có nguyện ý hay không không phải do em quyết, nếu em thực sự mang thai, đứa con kia nhất định là của anh, em cũng đừng vọng tưởng mà đi phá thai, tất cả bệnh viện phòng khám lớn nhỏ ở Thẩm Phong tuyệt đối sẽ không dám làm giải phẫu phá thai cho em.”
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc