Ánh đèn pha lê lóng lánh tỏa ánh sáng mềm mại, làm nổi bật phong cách quý phái, sang trọng. Trên ghế sô pha dài đen tuyền, một người đang tổ chức cuộc họp gia đình.
“Chủ tịch Trầm và ta đã thương lượng qua, hy vọng hai nhà có thể kết thông gia, tổ chức hôn lễ cho con trai và con gái, đem lại nhiều lợi ích trong tương lai”. Triệu Đông Hưng nhìn ba cô con gái nói.
Triệu Đông Hưng chẳng những là chủ gia đình, mà còn là chủ tịch tập đoàn xây dựng Đông Hưng, tuy rằng đây là cuộc họp gia đình, những vẫn khó nén mười phần khách khí.
“Ba, chủ tịch Trầm có hai con, con lớn nhất là Trầm Vũ Kì, con thứ hai là Trầm Vũ Phong, ba hiện tại đang nói về ai?” Thân là con gái lớn Triệu Phương Phương, tính theo trật tự cô là người mở miệng đầu tiên.
“Trầm Vũ Kỳ là con lớn nhất, tuy là con bất hợp pháp, nhưng rất được chủ tịch Trầm yêu thương, nhưng lần này chủ tịch Trầm hy vọng cuộc hôn nhân của con trai Trầm Vũ Phong ba mươi mốt tuổi”. Triệu Đông Hưng giải thích.
Tài sản gia tộc Triệu, từ ông nội đến phụ thân của ông, đã cùng xây dựng tập đoàn Đông Hưng lớn mạnh.
Triệu gia nhất mạch đơn truyền đến Triệu Đông Hưng là thế hệ duy nhất không có con nối dõi, tâm nguyện lớn nhất của Triệu Đông Hưng là kết hợp lợi ích, không những có thể tìm được con rể vừa lòng, lại có thể làm cho Xây dựng Đông Hưng trăm năm sừng sững.
“Trầm Vũ Phong nghe nói bên ngoài hắn đổi bạn gái nhanh như thay áo, ba, cho dù vì tiền đồ công ty, cũng không thể đem hạnh phúc của chúng con chôn vùi thế được?” Được biết đến là nhị tiểu thư Triệu Linh Linh, cô không giấu diếm tính khí nóng nảy của mình.
“Cho dù con muốn chấm dứt, cũng không nhất thiết từ Trầm Vũ Phong, chẳng lẽ con không tin mình có thể làm cho Trần Vũ Phong coi trọng?” Triệu Đông Hưng đa mưu túc trí dùng chiêu khích tướng
“Ba à, Trầm Vũ Phong bộ dạng rất tuấn tú! Nhưng hắn dựa vào cái gì được quyền soi mói chúng ta? Dù sao chị em chúng con cũng đều là đại mỹ nhân” Triệu Phương Phương thân là phó giám đốc hành chính tập đoàn xây dựng Đông Hưng, đương nhiên cũng nghe qua, xem qua Trầm Vũ Phong, càng biết Trầm Vũ Phong rất có tiếng bên ngoài, nhiều nhân vật nổi tiếng đều biết đến anh ta.
“Trầm Vũ Phong hiện là tổng giám đốc tài chính Phong Cường, sau này sẽ là chủ tịch tập đoàn Phong Cường, lấy học thức, tài lực, bề ngoài, ta nghĩ rất nhiều phụ nữ tranh ςướק làm thiếu phu nhân tập đoàn Phong Cường”. Triệu Đông Hưng vẻ mặt nghiệm chỉnh giải thích.
“Ba, cho nên? Người như Trầm Vũ Phong, chúng ta phải nhanh chân giữ lấy?” Triệu Linh Linh khẩu khí thực khinh thường.
“Con cũng biết gần đây thị trường tài chính có chút quay vòng linh động, không thể tham gia dự án phát triển quy mô đất đai, nếu có thể được tập đoàn Phong Cường bù thiếu, ta nghĩ tận dụng lợi thế thị trường bất động sản đang nóng, chúng ta có thể nâng cao lợi nhuận”. Triệu Đông Hưng lúc thì uy nghi, lúc thì bi tình, hy vọng nhận được sự hỗ trợ cũng các con gái.
“Ba, ý của ba là, thứ bảy có tiệc sinh nhật của chủ tịch Trầm, chúng con đều phải tham dự, sau đó như đi tuyển cung nữ, phải sắp xếp hàng để cho Trầm Vũ Phong chọn lựa sao?”. Triệu Linh Linh hỏi không chút khách khí.
“Linh Linh, con đừng nói như vậy, coi như là mở rộng vòng xã giao, nếu như con không thích Trầm Vũ Phong, ta cũng sẽ không miễn cưỡng”. Tuy rằng Triệu Đông Hưng không có con trai, nhưng trong lòng ông đối với ba đứa con gái rất mực cưng chiều, tuy vẫn là thái độ một phụ thân uy nghiêm.
“Cho nên ba hy vọng là Trầm Vũ Phong có thể coi trọng chúng con?” Triệu Phương Phương nhíu đôi mày thanh tú.
“Chủ tịch Trầm đã nói chuyện với ta, ta không từ chối, dù sao các con cũng phải đi cùng để biết Trầm Vũ Phong, nếu nó không thích các con, chủ tịch Trầm sẽ hết hy vọng, như vậy ba cũng sẽ không làm khó người”. Triệu Đông Hưng lấy lùi để tiến, càng dùng sức mạnh cứng rắn thủ đoạn chỉ sợ mấy cô con gái lợi hại bắn ngược lại.
Ngồi ở một bên mãi không lên tiếng, cô tiểu thư út Triệu Giai Giai rốt cục thản nhiên mở miệng: “Ba, nếu có Trầm Vũ Phong làm con rể, đối với công ty chúng ta có thật sự hữu ích không?”
“Đó là đương nhiên” Triệu Đông Hưng khẳng định gật đầu.