Tác dụng phụ
Đôi khi em cảm giác thấy như mình bị chảy máu bên trong. Thi thoảng đang ngồi học lập trình, máu cũng từ khóe miệng đi ra.
- Ọe!Ọe!- Moon chạy vội vào nhà vệ sinh- Là máu! Em đã nôn ra máu!
- Sao thế?- Perry ghé thăm nhà em. Cô thật sự sốc khi mà mới một hai tuần không gặp, người em chỉ còn da bọc xương.
Moon quẹt miệng, tay em vương máu. Em rất mệt, ngồi phịch xuống sàn.
Perry đưa tay lên trán em, không hề nóng.
- Mỗi ngày, em dùng bao nhiêu viên thuốc vậy?- Cô đã đoán ra được căn nguyên.
- Chừng khoảng 5 tới 10 viên- Moon nói thật.
- Em sao vậy? Có biết thuốc ấy rất nặng không?
- Nhưng em khó ngủ quá! Hì!- Moon lấy khăn lau mặt.
- Chính vì thế nên ta đã đưa em kháng sinh liều cao, thường dành cho người trưởng thành, mỗi ngày tối đa chỉ 3 viên mà em lại…- Perry dìu Moon vào trong nghỉ ngơi.
- Không sao mà, ngày trước em cũng quen uống nhiều thuốc an thần rồi.
- Nhưng…- Perry không nói thêm nữa, để em tựa vào giáp giường. Đôi mắt Moon nhìn hướng ra bên ngoài. Trông cái dáng của em giống một người quen- dùng như thế sẽ khiến cơ thể bị suy nhược, nếu quá liều thậm chí còn dẫn đến tử vong.
- Em không sao mà! -Moon cười, em vẫn hướng ra khung cửa.
- Nhìn em mà nói không sao được à?- Perry càng nhìn càng thấy giống.
- Em muốn ૮ɦếƭ! Thật đấy! Muốn thoát khỏi cuộc sống này!- Rồi Moon quay lại nhìn Perry, mắt em vẫn sáng, dù viền mắt thâm quầng.
- …
Perry đã nhận ra. Là chị của Arrow, cũng là chị của cô.
Nếu bây giờ người ấy còn sống, phải hơn tuổi của cả Ken nữa.
Cái ngày mà Devils hay tin, mẹ của Arrow có bầu, cả tập đoàn Devils đã kì vọng lớn vào thế hệ trẻ tương lai. Nhưng đứa trẻ lại là bé gái.
Mẹ của Arrow nhất định không chịu bỏ con, nên bà vẫn sinh cháu. Do được tiêm quá nhiều kích thích, đối với một bào thai non nớt, không thể chịu nổi, nên khi vừa trào đời, chị đã mang rất nhiều thứ bệnh.
Năm lên 5, chị cũng như em lúc này, ngày nào cũng nôn ra máu,…
Những viên thuốc và hoạt chất kích thích đã làm cơ thể bé con ngày càng suy yếu, khiến chị phải nằm liệt giường. Tuy nhiên, khác hẳn với em trai, chị được nhận tình yêu thương từ mẹ, ngày nào bà cũng đến chăm con.
Ngày chị qua đời, mẹ đã khóc rất nhiều.
Ken và Arrow được rút kinh nghiệm từ người đó, Devils đã tạo ra hai con người hoàn hảo, không hề có sự cố trong quá trình thai nghén và sinh đẻ của hai bà mẹ. Mặt khác, Ken và Arrow phải hoàn toàn tự lập, nên ngay tử nhỏ, họ đã rất độc ác.
Tuy nhiên, trong Ⱡồ₦g иgự¢ của họ có chỗ chứa trái tim, chỉ là đã bị giấu kín. Thấy người chị ấy nhận được tình thương từ nhỏ, hẳn họ đều không ưa. Đặc biệt là Arrow, hắn rất hận mẹ. Người chị ấy, thực sự không chỉ chảy chung một dòng máu ruột thịt với hắn, mà còn mang trong mình dòng máu của Rồng Đen. Từ ấy, hắn căm ghét phụ nữ, một lí do khiến hắn để bé con được sống, rồi ђàภђ ђạ.
Lúc trước khi chị ૮ɦếƭ, chị hay nằm tựa vào giường rồi nhìn xa xăm, giống em lúc này. Vẻ bề ngoài tuy họ chẳng giống nhau, nhưng về hoàn cảnh thì tương tự.
Moon thở hắt, em giống như nghiện thuốc rồi vậy, mỗi khi nhắm mắt, em không thể nào thở được nếu không có thuốc trợ thần kinh. Ngày qua ngày, viên thuốc giống như con dao hai lưỡi, một mặt, nó cho em những giấc ngủ, mặt khác, nó phá hủy cơ thể em. Cả một vùng trung khu điều khiển não bộ đã bị ảnh hưởng, ban đầu là hệ tiêu hóa, khiến em không thể hấp thụ thức ăn, sau đó là hệ tuần hoàn, những mao mạch do thiếu vitamin C và sắt, cứ thế mà đứt, dẫn đến hiện tượng nôn ra máu.
- Nếu giờ uống thuốc bổ chắc chắn em sẽ hồi phục! Bệnh viện trực thuộc Devils hoàn toàn có thể chữa trị cho em nếu can thiệp kịp thời- Perry thấy mình hơi có lỗi.
- …- Moon không nói gì hết, em chỉ nhìn vào mắt của Perry, ngấn lệ.
Sự giải thoát là điều mà em cần nhất lúc này. Perry để em lại một mình.
Ngoài trời đang mưa, cô gái vẫn ngồi bên khung cửa sổ, những đám mây mang đến một cảm giác lạnh lẽo,…
Moon vẫn tiếp tục uống thuốc!
—
Cuộc họp hội nghị bàn tròn được tiến hành. Hôm nay Wine có mặt.
- Ngài Arrow! Việc cô nhân viên của chúng ta tới Green, là Moon, kết quả ra sao mà ngài đã san phẳng tập đoàn đó rồi- Ngoại trừ ba người Ken, Arrow và Perry biết kế hoạch đã thành công, thì chẳng ai hay tin gì.
Mes cũng đang chời đợi câu trả lời!
“Moon?”- Wine cũng sững sờ, khi xem profile của em.
- Đương nhiên là phải thành công!- Arrow lên tiếng một cách chậm rãi.
Khuôn mặt Mes dịu lại. Perry nhớ ra người con gái mà cô đang cưu mang, cũng có một cái núm đồng tiền giống anh.
Arrow tắt loa lớn, giờ cuộc nói chuyện chỉ còn ba anh em.
- Perry! Moon ở đâu?- Hắn đã biết- Ta đang cần người cho một dự án mới!- Đôi khi, muốn đi thẳng vào vấn đề, nhưng con người ta lại cố gắng tìm đường quanh co, như Arrow, hắn chẳng phải đang mong ngóng tin của em sao!
- Nó- Perry trả lời thẳng thắn luôn- không còn sống được bao lâu nữa. Nó cũng bảo em, làm xong việc rồi, anh không còn là Sếp của nó nữa, cả anh cả cũng mới sa thải nó. Hiện tại, em chịu trách nhiệm về nó. Em muốn thực hiện nguyện vọng của nhân viên mình.
- Vậy sao?- Arrow thấy Perry không giống ngày thường- Em mà cũng có lúc thương tình giúp người khác à?
- Ừm! Em không cho phép Devils.4 mượn người của Devils.3- Perry cười cười đùa Arrow.
- Là đề nghị gì?- Ken hỏi.
- ૮ɦếƭ!- Perry trả lời thẳng thừng- Em không quan tâm hai anh nghĩ gì, nhưng giờ Moon là người của bên em quản lí. Nó đã hết giá trị, nên cho nó được “an bình.”
Hình như Ken không hề nghe Perry nói gì sau từ “૮ɦếƭ”.
Hắn nhìn vào chiếc ghế trống bên trái mình. Đó là chiếc ghế sẽ dành cho “phu nhân độc ác” của hắn.
Hắn xoay chiếc ghế làm nó quay mấy vòng.
Lần đầu tiên tất cả những người trong buổi họp nhìn thấy hắn động vào chiếc ghế đó.
Hắn đứng dậy.
- Perry! Cẩn thận với cách xưng hô của mình đó- Rồi hắn bước đi, kết thúc buổi họp.
Những người ngồi bên dưới chẳng ai hiểu.
Hai người còn lại, họ có thể, nhưng chỉ là họ không nghĩ đến điều đó.
Nhà!
Ken theo dấu của Perry tìm được nơi ở của Moon.
Hắn đi vào mà không thèm gõ cửa.
- Ọc! Ọc!- Moon không kịp chạy vào nhà vệ sinh, em quá mệt rồi, máu của em chảy xuống sàn. Em cúi người để làn máu không vương vào chăn.
Ken nhìn em. Trông em chẳng còn chút sức sống nào.
Hắn xót! Thực sự chưa bao giờ hắn thấy thương hại một ai như lúc này.
Da dẻ em tối sầm, môi em nứt nẻ. Tóc mái em đã che gần kín khuôn mặt, bờ vai ngày càng hao gầy.
Lần đầu tiên vào bếp. Hắn lôi cặp Ⱡồ₦g và đổ ra bát.
Moon nhìn hắn. Thiết nghĩ, thần ૮ɦếƭ lại buông tha em rồi!
Hắn đưa em chén canh.
Moon nhìn “Sếp”. Em đỡ lấy.
Hắn ngoảng đi, tới tủ thuốc.
Em đưa từng thìa lên miệng. Vị giác của em chẳng còn, rồi chốc nữa thức ăn cũng đi ra cùng máu thôi. Nhưng em không trái lời “Sếp”.
Ken cầm vỉ thuốc đã uống gần hết lên tay. Đây là loại XAS 36, thường được dùng cho người bị tiền đình. Loại thuốc này là hàng “lóng” của những cựu điệp viên Devils, muốn xoa dịu những tội ác của mình trong quá khứ, tìm đến để có được một giấc ngủ ngon lành. Mà những người uống phải có thể chất tương đối, là người trưởng thành, nam từ 25 và nữ là 30 trở lên.
Ken không hiểu sao Perry lại đưa loại này cho em, có khả năng, Moon đã “nhờn” với kháng sinh liều cao, nên phải dùng loại thuốc này.
Hắn nhìn em, một bát canh sen mà em ăn mãi không hết. Hắn tiến lại gần.
Hắn cao lớn, cái bóng cũng đủ che kín cả người em.
- Khụ! Khụ!- Em lại nôn ra máu. Khóe mắt em ướt đẫm. Em ước gì là anh Mes.
Ken lấy ra trong túi áo, một viên thuốc con nhộng.
Em uống.
———
Khi tỉnh dậy em đã thấy mình ở trong một căn phòng rộng lớn. Em đang nằm trên một chiếc giường màu trắng.
Còn tất cả đều màu đen!
Dọc hai bên trần là hệ thống đèn neon. Căn phòng sáng loáng, dù màu đen chỉ hấp thụ ánh sáng mà không bao giờ phản xạ lại.
Moon ngồi dậy. Hình như chỉ có một mình em trong căn phòng to lớn này.
Chính xác em đang ở nhà của Ken. Phòng em đang ở đây, là phòng ngủ của hắn. Song song với cái giường trắng muốt, là một chiếc giường màu đen, bản giường phải to gấp ba lần cái kia. Duy chỉ có một cái gối màu đen trên đó.
Phía đối diện là bàn trà, cũng là nơi hắn làm việc.
Từ phòng này, em có thể nhìn ra phòng khách và gian bếp, cùng những phòng nhỏ khác, vì tường ngăn cách là lớp kính trong suốt.
Đồ đạc trong nhà, hầu hết đều rất hiện đại, chỉ riêng phòng sách là cổ điển. Ken rất sành hàng cổ. Chiếc đồng hồ quả lắc treo trước giá sách của hắn cỡ phải 500 năm tuổi, còn mấy lục bình trang trí trên kệ đều được “săn lùng” ở Trung Hoa thời nhà Hán…
Moon đẩy nhẹ lớp cửa kính, em ra ngoài phòng lớn. Em không thể tưởng tượng nổi có một căn nhà cao cấp thế này. Sàn nhà được ráp đá hoa cương, nhà chỉ một tầng nên trần rất cao và rộng, mái vòm cung, nếu ngồi ở ghế sofa, ngước lên, có thể ngắm nhìn bầu trời.
Phía cuối căn phòng là một hồ bơi nhân tạo, xung quanh được bố trí các loại cây cảnh đậm chất nhiệt đới, giống như lạc vào một khu resoft đầy đủ tiện nghi. Ở dưới hồ bơi nhân tạo, là một lớp kính trong suốt phủ lên một hệ thống máy tính tối tân. Đấy chính là căn cứ của Ken, nơi tập chung toàn bộ dữ liệu trong suốt 149 năm hoạt động của Devils.
Rõ ràng, việc Ken để Moon ở nơi này, cho thấy sự tin tưởng tuyệt đối của hắn ở em.
Moon đi tới cửa ra vào, hệ thống máy tính xác minh dấu vân tay của em hoàn toàn hợp lệ. Em ra ngoài hành lang.
Thì ra, ngày bé em cũng đã từng ở đây. Chỉ có điều, lúc đó phòng của em ở cuối dãy. Moon đi tới căn phòng cuối cùng đó, em vặn nắm đấm cửa, định vào.
Nhưng, phòng đã khóa. Cả tám phòng còn lại đều vậy, chỉ riêng căn phòng có cánh cửa màu đen là mở. Tức là, “nhà” của em ở đó!
—-
- Chúng ta sẽ có một buổi tiệc!- Cha của Yun nói trước bữa cơm gia đình.
- Tiệc?- Tất cả đều nhìn ông.
- Một màn chào hỏi Devils- Mẹ Yun tiếp lời.
- Sắp được làm nhiệm vụ rồi!- Ring mong muốn được giáp mặt với những con quỷ khát máu đó.
- Lần này, Rồng Đen sẽ không tới. Hắn đã “thoái vị”, thật bất ngờ, chúng ta cập nhật thông tin quá chậm, việc Đại Bàng Trắng lên ngôi đã mấy năm mà giờ ta mới biết.- Ông nâng ly rượu Vodka.
- Cha nói gì vậy? Rồng Đen đã nhường ngôi rồi sao?- Yun dừng cơm.
- Devils thật khéo che đậy. Thứ 7 tới này chúng ta sẽ được “nghênh đón” Đại Bàng Trắng. Ta đang thắc mắc đấy là ai mà trong mấy năm, đã thu về cho Devils một lượng tài sản khủng lồ.
- Chắc là một ông già 70- Yun nghĩ- vì để chèo lái cả tập đoàn mafia khủng lồ, hẳn là một người từng trải và có rất nhiều kinh nghiệm.
- Rồng Đen cũng mới chỉ 67, nếu nói như cậu là không đúng- Poise không nghĩ vậy- theo con, chắc là một người trung tuổi, như Rồng Đen lúc “lên ngôi”.
- Chắc vậy! Đây là dịp để các con học hỏi nhiều đấy.
- Con không muốn học bất kì điều gì từ chúng- Luci giờ mới lên tiếng.
- Nhớ là phải đảm bảo an toàn cho Jess và con chip đó.
—-
Ken trở về từ hội nghị. Hắn cũng đang tò mò ai là người sở hữu con chip đó kia.
- Cạch!- Ken cố tình phát ra tiếng động khi mở cửa.
Hắn treo áo mangto lên giá, tháo cà vạt. Rồi về phòng.
Moon vẫn đang ngủ. Hắn đưa tay lên trán em, để một ly nước lọc và viên thuốc con nhộng bên cạnh.
Rồi hắn đi.