Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư - Chương 37

Tác giả: Mộc Không Bách

Lương Hạ cũng rất hưởng thụ chuyện như vậy cùng thầy Quý, dù sao lúc cao trào sẽ có một cảm giác đặc biệt, tê dại như điện giật. Nhưng con dê nào chẳng khát vọng được cưỡi trên đầu sói, nhìn thấy chiếc áo lót chói mắt thâm thúy trong tay thầy Quý, Lương Hạ quyết định trốn vào toi let mặc, tìm cách để kệ thầy Quý đeo cho mình.
Trên bao bì ghi bộ ba đồ lót gợi cảm kiểu dáng mới, Lương Hạ không nhịn được bật cười, vẫn như còn bé ૮ởเ φµầɳ yếm ra, mở bao bì, bên trong là ba thứ, áo lót có dây, tất và quần lưới hấp dẫn, nghiên cứu hồi lâu mới mặc lên người, soi gương chỉ có thể cảm thán cái tên gọi thật chính xác.
Mấy tháng trước cô vẫn còn là một nữ sinh bề ngoài ngây thơ,bên trong thuần khiết, bây giờ đã thành loại con gái phóng đãng, mặc nội y ѕєχy trêu đùa chồng.
Khi Lương Hạ trùm khăn tắm xuất hiện trước mặt Quý Trạch Tuấn, anh đùa đùa giỡn với cái gì như kìm nhổ đinh, Lương Hạ lạnh hết cả người.
“Làm gì mặc nhiều thứ thế?” Cặp mắt Quý Trạch Tuấn say sưa, ngoắc ngoắc ngón tay về phía Lương Hạ.
“Lộ quá... tắt đèn em sẽ cởi ra” Lương Hạ nắm thật chặt khăn tắm, “Anh, anh bỏ cái kìm nhổ đinh này xuống đi”
“Phụt” Quý Trạch Tuấn cười khẽ, để “cái kìm nhổ đinh” xuống một bên “Cũng không phải anh chưa nhìn qua, cởi ra nhanh lên để anh xem, tắt đèn còn nghĩa lý gì nữa”
Lương Hạ không nghe theo, cứ che đậy thân mình vênh mặt lên.
“Có cởi ra không?” Quý Trạch Tuấn bổ nhào đến, Lương Hạ bị anh vồ lấy không giữ được trọng tâm đành níu cổ anh để khỏi bị ngã ra đất.
“A, đừng buông tay, cởi cởi” Lương Hạ vụng về như gấu koala xin xỏ Quý Trạch Tuấn, chỉ sợ anh buông tay một cái cô ngã ngửa ra đất, có mà vỡ xương chậu.
Quý Trạch Tuấn hài lòng đỡ Lương Hạ dậy “Đến giữa phòng rồi vòng lại”
Lương Hạ mắng mấy câu trọng bụng, đột nhiên nghĩ ra một tuyệt chiêu, lập tức giả bộ đáng thương cởi khăn tắm, run run rẩy rẩy lấy tay che bộ phận quan trọng.
Nửa chặn nửa che đường cong hình chữ S khiến Quý Trạch Tuấn rất hưng phấn, cam tâm tình nguyện ngã ra giường, để Lương Hạ cưỡi lên người mình.
Lương Hạ dĩ nhiên rất thích tính khí nữ vương, thậm chí tâm trạng rất tốt giúp Quý Trạch Tuấn xé vỏ bao, nhưng thật sự không đủ bản lĩnh đeo lên cho anh, không thể làm gì khác là để Quý Trạch Tuấn tự thân vận động, cô ở bên cạnh quan sát.
Nhìn áo lót tốt như vậy dĩ nhiên thầy Quý trong nháy mắt kích phát năng lượng, vì sản phẩm cao cấp kèm theo thuốc bôi trơn, cho nên có thể rút ngắn màn dạo đầu. Lương Hạ không ngờ Quý Trạch Tuấn sẽ đeo cho cô tấm bịt mắt, đột nhiên tối om khiến tim cô bị lỡ một nhịp, nhất thời hiểu gì.
Ngay sau đó đã cảm thấy đôi tay ấm áp của thầy Quý đặt lên ௱ôЛƓ mình, còn bắn dây quần lọt khe, sau đó từ từ hướng lên chỗ mấy quả anh đào gẩy gẩy. Khi hô hấp của Lương Hạ bắt đầu dồn dập rối loạn, đột nhiên thấy иgự¢ đau đớn, kích động hét lên một tiếng, bất đắc dĩ bị Quý Trạch Tuấn giữ chặt không thể động đậy “Cái gì vậy, đau lắm à?”
Quý Trạch Tuấn nhàn nhã lấy còng ra, không tốn chút sức lực nào khóa tay Lương Hạ lại, sau đó lấy kẹp ✓ú xuống “Ai bảo em nghịch ngợm, không phối hợp sẽ kẹp chặt hơn”
Lương Hạ lo lắng Quý Trạch Tuấn sẽ dùng toàn bộ độ trong cái hòm, kiểu này đoán chừng chưa lâm trận đã ૮ɦếƭ rồi, không thể làm gì khác đành ngoan ngoãn dùng tay thăm dò cây nguồn nhiệt, sau đó ngồi lên một cách chính xác.
Quý Trạch Tuấn rên lên một tiếng, sau đó bắt đầu dùng sức, với tốc độ vận động lên xuống quá chậm của Lương Hạ, vừa mới chôn sâu vào đã bị co rút kẹp hết sức áp bức, Lương Hạ gần như cố ý muốn kẹp chặt anh, bởi vì có thể nhìn thấy bắp thịt chân cô gồng lên, khóe miệng còn cười cười.
“Nới ra” Quý Trạch Tuấn có vẻ không chịu nổi bị tấn công trong ngoài, ra lệnh cho Lương Hạ.
“Không đấy” Lương Hạ có một tuyệt kỹ là nín thở, có thể nín thở 2 phút, nói cách khác có thể toàn lực kẹp Quý Trạch Tuấn hai phút.
“Cuối kỳ không muốn qua à?” Mặt Quý Trạch Tuấn cũng đỏ cả lên, không thể làm gì khác là buông tha quân tử làm tiểu nhân, bấm vào eo Lương Hạ một cái.
Lần này cũng không nhẹ, Lương Hạ bị đau buông Quý Trạch Tuấn ra, tay bị còng bất đắc dĩ đành miễn cưỡng xoa xoa eo,đang lúc thư giãn bị Quý Trạch Tuấn hung hăng đè xuống dưới thân “Anh xem em còn dám kẹp nữa không”
Vừa dứt lời, còn chưa kịp hành động thì nghe thấy tiếng huyên náo trong phòng khách, Lương Hạ vội vàng rụt vào trong иgự¢Quý Trạch Tuấn.
“Trạch Tuấn?” Lại là giọng Diêu Lệ Cầm, phòng trọ nhỏ dĩ nhiên lập tức xuyên qua phòng khách vào phòng ngủ “y dà má ơi, các con đang làm gì thế hả?”
“Bà còn nhìn chằm chằm” Quý Hạng Minh cũng đến cùng, vừa nhìn thấy tình cảnh này lập tức che ánh mắt của Diêu Lệ Cầm đi, kéo bà lùi về đằng sau, quay lưng về phía Quý Trạch Tuấn và Lương Hạ nói “Giải quyết nhanh lên một chút”
Lương Hạ xấu hổ đến mức nước mắt cũng rơi ra, cũng không biết hình dạng mình bây giờ thế nào, bị mẹ chồng nhìn thấy coi như xong rồi, thế mà lại còn bố chồng.
Quý Trạch Tuấn thật bội phục cha bảo anh giải quyết cho nhanh, tình cảnh này mà còn tâm trạng và không khí giải quyết nữa. Không thể làm gì khác là hào hứng lấy bịt mắt của Lương Hạ ra, cởi còng tay, Lương Hạ cũng không kịp cởi nội y ѕєχy của mình, vội vàng nhặt khăn tắm quây thật kín, Quý Trạch Tuấn đem bao ném vào thùng rác, thở dài.
“Được rồi” Nghe thấy giọng ỉu xìu phờ phạc, Quý Hạng Minh và Diêu Lệ Cầm lúc này mới vào phòng ngủ.
“Mới mấy giờ đã chơi rồi” Diêu Lệ Cầm nhìn khuôn mặt đỏ ửng của Lương Hạ không nhịn được thổn thức.
“Sao bố mẹ lại tới đột ngột thế?” Quý Trạch Tuấn bây giờ hơi hối hận trước đây đã đưa chìa khóa phụ cho cha mẹ, sớm hơn muộn hơn chẳng đến.
“Một tuần không gặp, mẹ con ngày nào cũng nhắc, tiện thể ra ngoài hóng gió nên tạt qua” Quý Hạng Minh ra phòng khách bê chiếc ghế sofa nhỏ vào, trong phòng lộn xộn lung tung đến chẳng có chỗ đặt chân, vừa rồi ông chỉ liếc đại một cái, mặc dù không nhìn thấy con dâu, nhưng nhìn thấy chiếc còng tay, chắc hẳn trong căn phòng này còn nhiều đồ oái oăm nữa, rốt cuộc rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, con của chuột sẽ bới ra động, Quý Trạch Tuấn hẳn là được di truyền từ ông.
“Dẫu sao đến cũng phải gọi điện chứ” Quý Trạch Tuấn phẫn nộ mặc xong á “Không thì gõ cửa cũng được”
“Có cái gì. Con ở trong bụng mẹ chui ra, có gì mà phải xấu hổ” Diêu Lệ Cầm thật ra cũng chỉ nhìn được lưng Quý Trạch Tuấn, chủ yếu là cái chăn đặt ở đúng vị trí.
“Con, để con đi lấy nước” Lương Hạ thật sự không thể ngồi được,tư tưởng nhà này quá cởi mở, hết người này đến người kia nói chuyện sinh hoạt người lớn.
Có câu nói không có chuyện gì sẽ không đến chùa, Quý Hạng minh và Diêu Lệ Cầm là có chuyện tử tế mới đến, Lương Hạ từng nhờ Quý Trạch Tuấn tìm cho một căn hộ, Quý Trạch Tuấn đương nhiên nhờ cha mẹ có quan hệ rộng hơn giúp một tay, mới hai ngày đã có kết quả.
Bọn họ vừa mắt một căn hộ chung cư 60m2, cách tiệm thốc chừng 3 tuyến xe bus, giá tiền vừa phải, hơn nữa còn là dạng phòng, trả tiền là có thể vào ở. Lương Hạ không ngờ bố mẹ chồng lại quan tâm đến người nhà cô như thế, nhất thời không biết phải nói gì.
“Thực ra tiệm thuốc là quà tặng kết hôn cho con, nhưng Trạch Tuấn nói con cảm thấy gánh nặng, ba chồng cũng không miễn cưỡng con.” Quý Hạng Minh cũng không chịu nhận tiền của Lương Hạ, sau đó nghĩ lại, chỉ cần tiệm thuốc kinh doanh tốt, số tiền kia họ sẽ nhanh chóng có lại, nhà họ Quý bọn họ chỉ muốn báo ơn, nhưng lại không suy xét, nếu nhà họ Lương vẫn không thoải mái thì làm giao dịch công bằng, như vậy quan hệ sẽ tốt đẹp hơn.
“Cảm ơn cha” Đúng như lời Hạ Vân, đến nhà họ Quý là phúc ba đời nhà cô.
“E hèm, cũng không còn sớm, chúng ta về trước, các con làm gì làm đi” Diêu Lệ Cầm vừa nhìn biểu hiện của Quý Trạch Tuấn đã biết rõ con trai còn chưa thỏa mãn, tiếp tục như vậy sẽ thành ám ảnh, vì vậy thúc giục Quý Hạng Minh đi cho nhanh.
Lời của mẹ chồng quá rõ ràng, mặt Lương Hạ càng đỏ hơn, lúng túng cúi đầu, chờ bố mẹ chồng rời khỏi mới thở phào một cái, tê liệt lăn ra giường.
“Vợ yêu à, anh khó chịu quá” Quý Trạch Tuấn đột nhiên quệt mồm, bò đến bên cạnh Lương Hạ, tỏ vẻ đáng thương.
“Nghĩ đến thấy lòng chua xót” Lương Hạ cũng không tự lo nổi,làm sao còn tâm trạng lo lắng cho sự sống ૮ɦếƭ của Quý Trạch Tuấn “huhuhuhu”
“Chúng ta chẳng phải làm việc cần làm đi à?” Quý Trạch Tuấn đưa tay chuẩn bị ૮ởเ φµầɳ áo.
“Sang một bên, không còn sức nữa” Lương Hạ kéo chăn trùm lên đầu “Ngủ”
Lần này, trong lòng hai người đều bi thương cực độ.
Sáng sớm hôm sau Lương Hạ bị Quý Trạch Tuấn lôi dậy, cùng ba mẹ đi ký hợp đồng lấy nhà, sau đó còn về dọn đồ. Bà chủ nhà còn rất tuyệt vời tăng thời gian chuyển đến, việc đời khó đoán, đã từng một nhà ba người chỉ đủ ăn, bây giờ lại ngồi xe sang trọng dọn đến chung cư.
Dọn dẹp cả nhà lại tìm thấy vài đồ kỷ niệm đã lãng quên từ lâu, nghĩ có thể nhớ lại lâu dài, Lương Hạ sửa sang lại mấy thứ đồ dùng khi còn bé không khỏi tự giễu, còn người luôn từ thuần khiết biến thành tà ác.
Định tiện tay để ảnh vào hộp sắt, Lương Hạ nhất thời vui mừng đổ hết hình ra, tháy người thứ ba trong ảnh nhất thời kinh ngạc suýt kêu thành tiếng, ôm chặt miệng mình, trong tấm ảnh sặc sỡ lóa mắt, một đôi tình nhân chính là mẹ cô và cha Cố Thần.
Tấm hình này được giấu kỹ, nếu không phải cố ý muốn tìm sẽ không tìm được, Lương Hạ vuốt vuốt иgự¢, cố gắng bình tĩnh lại,cố gắng ngẫm lại quan hệ giữa mẹ và chú Cố. Nhưng cho dù cố đến đâu, cô cũng không nhớ nổi việc gì có liên quan đến hai người, lúc là hàng xóm cũng rất ít khi nói chuyện, tuyệt không hề giống người yêu cũ.
Cất lại tấm hình vào đúng chỗ cũ, Lương Hạ giả bộ không biết, bởi vì một khi so sánh, tình cảm gia đình nhất định sẽ bị phá hỏng.
Quý Trạch Tuấn cảm thấy mình rất uất ức, hôm qua đúng lúc ngàn cân treo sợi tóc thì bị cha mẹ cắt đứt, hôm nay lại phải kéo lê thân thể mệt mỏi đi dọn nhà, hai ngày chẳng được nếm vị ngọt.
Nhưng anh còn chưa kịp oán trách đòi hỏi, Lương Hạ đã xách túi trở về ký túc xá, nói mỗi câu phải học cho tốt, muốn chứng tỏ bản thân.
Lương Hạ nằm một mình trên giường nhỏ cả đêm không ngủ, bây giờ mặc dù đời sống tình cảm của cô rất hạnh phúc, nhưng tại sao Cố Thần đột nhiên xa lánh cô, dù sao cũng từng ràng buộc vài chục năm, làm cô không có cả tâm trạng ăn ngủ.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc