Ông trời quả thật thương xót bạn học Lương Hạ, thầy Quý chẳng bao lâu đã trở về, nhìn bữa tiệc phong phú thật là vui mừng, cặp sách còn chưa đặt xuống đã thưởng một nụ hôn nóng bỏng.
Việc nấu cơm chờ chồng này thật là hạnh phúc, nhưng đây là công việc Lương Hạ hoạch định cho cuộc sống sau này, còn bây giờ làm tất nhiên là có nguyên nhân, ví như có chuyện muốn nhờ phải ôm chặt đùi thầy Quý.
Quý Trạch Tuấn dĩ nhiên biết Lương Hạ sẽ không vô duyên vô cớ lấy lòng, khẳng định là cảm thấy hổ thẹn với chuyện tối qua,nên mới nấu bữa cơm này để sám hối. Chỉ có điều thật sự chẳng có chuyện gì, chỉ ăn dưa hấu, không ôm không ấp mà anh đã tức giận năm phút, nhưng nếu người khác bồi thường cho anh thì anh cũng lập tức từ bi tiếp nhận.
Rất lâu không được ăn món ăn gia đình sở trường của vợ, Quý Trạch Tuấn sung sướng ăn sạch, nhưng cảm giác Lương Hạ thỉnh thoảng liếc anh rất có ý đồ. Xong rồi, không phải là hàng anh đặt trên mạng hôm trước, hôm nay đã đến chứ? Lương Hạ ký nhận rồi sao?
“Món ăn hôm nay thế nào?” Lương Hạ cười tươi như hoa, nhìn Quý Trạch Tuấn.
“Ngon vô cùng” Quý Trạch Tuấn nghĩ trước hết nên thăm dò cảm giác của Lương Hạ đã “Có phải em không hài lòng không?”
“Có thể, có điều đoán là hơi nhiều” Ánh mắt Lương Hạ rõ ràng không long lanh bằng lúc nãy.
“Lần đầu tiên mà, nhiều một chút cũng là bình thường” Quý Trạch Tuấn có chút xấu hổ, anh mua tạp nham hơi nhiều, xem ra cái hòm lớn quá hù dọa cô rồi.
“Ừm, sau vài lần sẽ quen” Lương Hạ nghĩ thầm, Quý Trạch Tuấn căn bản nói chuyện cô không đến nấu cơm. Nếu không phải bây giờ cần dùng đến thì trời nóng bức thế này chẳng tội gì đến làm bảo mẫu, trong phòng bếp đến cái quạt cũng chẳng có.
“Chắc dùng không lâu bền đâu” Quý Trạch Tuấn vừa nghe Lương Hạ nói anh mua nhiều lần không nhịn được quét mắt lên toàn thân cô, xem ra tự mình lo lắng rồi.
“Nhu yếu phẩm dĩ nhiên dùng không được bền, nhà bạn cùng phòng em một tháng mua mấy lần” Lương Hạ không hiểu sao tán gẫu chuyển củi gạo mắm muối mà trong mắt Quý Trạch Tuấn cũng có tia lửa, chẳng lẽ là đàn ông tuyệt thế tốt muốn học nấu ăn với cô.
“Bọn em còn tán gẫu chuyện này nữa?” Quý Trạch Tuấn hơi kinh ngạc sinh viên bây giờ lại thiếu chừng mực như vậy, hồi anh học năm thứ 2, cùng lắm cũng chỉ xem phim ѕєχ nước ngoài ở ký túc xá, người hay xấu hổ như anh sẽ không công khai quan hệ với bạn cùng phòng, càng không biết gì về ѕєχ toy.
“Nói thế là ít đấy… bình thường không có hứng thú thôi, cảm thấy sau này có gia đình rồi lừa gạt đại đi là được” Chuyện Lương Hạ nấu ăn xác thực bị nhiều bạn bè chê cười, đây chẳng phải là tự chà đạp mình thành osin sao, nhưng cũng không ít người ủng hộ, dù sao các cụ từng nói: Tình yêu của người đàn ông luôn đi qua dạ dày.
“Thật may em không tùy tiện lừa gạt ai” Quý Trạch Tuấn nói xong còn đưa tay trái đặt lên tay phải của Lương Hạ ở trên bàn, ngón trỏ và ngón giữa xoa xuýt mu bàn tay Lương Hạ.
Hành động mờ ám này mặc dù có chút uất ức nhưng cũng có mùi vị không tệ, Lương Hạ rất lo lắng “Em cũng không dám tùy tiện lừa gạt, ngộ nhỡ bị anh độc ác đối phó”
Đến đây, lời của hai người rốt cuộc đã thống nhất, nhưng lại nhanh chóng ông nói gà bà nói vịt.
“Chủ nhật chúng ta từ từ thử…” Quý Trạch Tuấn không e dè biểu bộ sắc mặt tham lam, Lương Hạ cũng chủ động thế rồi, anh không cần giả bộ thâm trầm huyền bí gì nữa.
“Thật ra cũng không cần, anh soạn bài được rồi, em thích tự làm, có thể khiến anh vui” Lương Hạ rất buồn bực Quý Trạch Tuấn bây giờ mỗi lúc nhìn cô đều cười gian, người nói năng thận trọng lúc mới kết hôn đi đâu rồi, nghĩ đi nghĩ lại có chút ngấm, liền rút tay ra.
Quý Trạch Tuấn đã lâu không thấy bộ dạng thẹn thùng của Lương Hạ, vợ chồng già nắm tay còn đỏ mặt, nhưng mặc kệ thế nào cũng hợp khẩu vị của anh. Lương Hạ nói thẳng thích tự mình tân trang bên trong rồi cho anh ngạc nhiên vui mừng, quả nhiên dạy dỗ tới nơi tới chốn rất có hiệu quả. “Vậy anh sẽ… chờ”
“Ha ha” Lương Hạ đã hơi nổi da gà rồi, không phải nói chuyện nấu cơm sao.
Đang lúc hai người sắp chuột rút thì chuông cửa vang lên, Lương Hạ dựa vào gần cửa thở phào nhẹ nhõm, nhanh chóng bước ra cửa, nhìn qua mắt mèo có vẻ giống nhân viên giao hàng, quả nhiên là chuyển phát nhanh của báo X, Quý Trạch Tuấn lúc này mới giật mình có gì đó không đúng, chưa kịp phản ứng, Lương Hạ đã mở cửa ký nhận bưu kiện.”
“Nặng quá, anh mua cái gì vậy?” Lương Hạ đang cầm cái hòm đến trước mặt Quý Trạch Tuấn “Em mở giúp anh nhé”
“Aiz, không cần, em đi rồi anh tự mở là được” Quý Trạch Tuấn vội vàng ôm cái hộp để ra ban công “Là mấy đồ dùng hàng ngày của đàn ông ấy mà”
“Cho em nhìn một chút đi, dù sao cũng không có chuyện gì làm, em dọn 5 phút là xong rồi.” Lương Hạ nhanh tay nhanh chân dọn sạch mọi thứ trên bàn, nhìn dáng vẻ không đến 5 phút đồng hồ.
“Anh thích nói chuyện phiếm với em…” Quý Trạch Tuấn đến bên ôm lấy eo thon của Lương Hạ.
“Vừa rồi chẳng phải đã hàn huyên chuyện củi gạo dầu muối nửa ngày rồi sao?” Lương Hạ rất không tình nguyện vặn vẹo uốn éo cái ௱ôЛƓ, cố gắng tách khỏi Quý Trạch Tuấn.
Quý Trạch Tuấn biết Lương Hạ là nàng dâu rất sát phong cảnh, nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ ông nói gà bà nói vịt lâu như vậy, bây giờ nghĩ lại chắc chỉ có một câu là đúng, những cái khác đều chẳng liên quan đến nhau.
“Vậy anh đi xem T V” Quý Trạch Tuấn ủ rũ cúi đầu chuẩn bị rời đi, thì ra vừa rồi chỉ có mình anh phân bố hormone.
“Để sau đi, em còn chưa nói chuyện chính hôm nay.” Lương Hạ đột nhiên xoay người, còn quăng cả bọt xà phòng vào mặt Quý Trạch Tuấn “A, ngại quá”
“Không sao” Trong lòng Quý Trạch Tuấn mắng to một tiếng, phẫn hận đi vào nhà vệ sinh.
Lương Hạ rửa bát đũa xong, rất nghiêm túc đi tới trước mặt Quý Trạch Tuấn, đưa thẻ tín dụng ra “Cha mẹ vợ anh trúng thưởng vé số, tiền mua tiệm thuốc trả lại cho nhà anh, còn nữa, giúp em xem một căn hộ thích hợp, anh giao thiệp tương đối rộng”
Đột nhiên cô nói vậy khiến Quý Trạch Tuấn không biết nói gì cho phải, chia lời nói của cô thành 4 câu, câu đầu tiên khiến anh mừng như điên, bốn chữ “Cha mẹ vợ anh” cho thấy rõ Lương Hạ đã quen với sự hiện hữu của anh, thể hiện quan hệ thân mật; câu thứ hai đẩy anh xuống vực, thì ra Lương Hạ luôn canh cánh trong lòng vì ân huệ của nhà họ Quý, cô coi anh là người một nhà,lại không coi gia đình cô là một phần tử trong đó; câu thứ 3 có chút mơ hồ, cả nhà Lương Hạ vẫn ở trong phòng thuê, số tiền trúng xổ số có thể mua được một căn hộ tốt, nhưng mua nhà xong, Lương Hạ có muốn ở cùng anh nữa hay không? Câu thứ 4 nghe cũng không tệ lắm, giao tiếp với người khác tương đối rộng, hơn nữa những người làm bên bất động sản cũng tương đối nhiều.
Lương Hạ thấy Quý Trạch Tuấn nửa ngày không trả lời, lại nói thêm một câu “Tầm bằng cái này là được, nhưng không cần cầu kỳ như thé, không có nhiều tiền như vậy, hắc hắc”
To bằng nhà của anh? Đây chẳng phải là không có phòng của Lương Hạ, tâm trạng Quý Trạch Tuấn đúng lúc tốt, cần thiết phải tìm nhà cho cha mẹ vợ. “Anh biết rồi, sau này không cần phải than khóc, với chồng không cần màu mè”
“Không được, tiêu tiền của mình yên tâm thoải mái” Lương Hạ nói xong cũng véo mặt Quý Trạch Tuấn nhưng không nhẹ nhàng như tự véo mình, rất mạnh mẽ, thiếu chút nữa vồ hụt.
“Không cho xấc xược như thế” Quý Trạch Tuấn kéo tay Lương Hạ, hơi dùng sức để cô ngồi lên đùi mình “Tiệm thuốc là một trong các sính lễ”.
“Em không có của hồi môn, làm sao dám thu sính lễ” Lương Hạ dùng đầu ngón tay sờ vào lông mày Quý Trạch Tuấn, nhưng nhanh chóng bị Quý Trạch Tuấn tóm lấy, dùng miệng nhẹ nhàng lấp chặt.
“Cẩn thận tẩy sạch hết vi trùng còn sót lại đấy” Lương Hạ lắc lắc đầu rất đáng đánh đòn, kết quả dĩ nhiên bị Quý Trạch Tuấn hung hăng kéo cổ ra hôn lên.
“Chuyển qua đây” Quý Trạch Tuấn vừa trêu đùa Lương Hạ, đầu lưỡi mềm mại vừa đầu độc cô.
“Không cần” Lương Hạ vừa nói xong đã bị cắn đầu lưỡi, bị đau rên lên một tiếng.
“Có chuyển hay không?” Quý Trạch Tuấn lại tăng thêm sức lực.
“Không chuyển” Lương Hạ nhắm hai mắt, dùng răng ᴆụng Quý Trạch Tuấn, hai người che miệng tách ra “Ông nội nói chúng ta phải giữ khoảng cách nhất định”
Quý Trạch Tuấn nhớ tới chuyện đêm đó cha giao phó, nếu Lương Hạ chuyển đến, đoán là không bao lâu sẽ mang bầu, tình đến lúc nồng nhiệt rồi còn quan tâm gì đến các biện pháp an toàn “Ngày mai lên lớp sẽ gọi em đứng dậy”
“Tự nhiên muốn làm gì cũng được, cùng lắm thì không được chúng ta trừng mắt với nhau” Lương Hạ hôm nay thề quyêt định cùng Quý Trạch Tuấn đấu tranh đến cùng, không biết có phải do có cơ sở kinh tế can thiệp hay không “Bây giờ sao anh lại biến thành như vậy, bụng toàn ý nghĩ xấu”
“Hắc hắc, he he, anh và em đương nhiên phải khác đối với những người khác, nếu không thì lại phụ lòng em đã chịu đựng lấy anh à? Còn nhớ rõ lần đầu tiên của chúng ta, vừa tỉnh dậy đã thấy bộ mặt nhỏ nhắn cố làm ra vẻ bình tĩnh của em, anh còn chưa bắt gặp ánh mắt như thế bao giờ, rất khó quên” Quý Trạch Tuấn ôm nhẹ bả vai Lương Hạ, để cô dựa vào vai mình,hai người cứ ngồi im lặng như thế.
“Bên ngoài lạnh, bên trong rối” Lương Hạ rất hưởng thụ sự ngọt ngào ngây ngô này, hồi tưởng lại chuyện cũ của bọn họ, mặc dù không có gì đẹp đẽ để nhớ.
Đêm nay Lương Hạ ở ký túc xá ngủ rất ngon, mặc dù bọn họ chưa thể tay trong tay trước mặt mọi người, nhưng lại có một cảm giác thú vị riêng, vợ chồng tranh đấu trên lớp học, người khác chắc không được trải nghiệm thế này.
Chu Hàn cũng chỉ có thứ năm mới bằng lòng dậy sớm đi chiếm chỗ, Lương Hạ tự nhiên không có áp lực, dù sao cũng tiện, hống hồ Quý Trạch Tuấn hôm qua đã nói hôm nay sẽ gọi cô lên trả lời câu hỏi, nếu không dứt khoát bỏ học…
Lương Hạ ở trong chăn giãy giụa hồi lâu, quyết tâm khiêu chiến một lần, nhắn cho Chu Hàn một tin rồi bình thản ngủ tiếp.
Sinh viên mà, cúp học là chuyện bình thường, phần lớn thầy giáorất lương thiện, thỉnh thoảng điểm danh một lần có mặt là được,thật ra Quý Trạch Tuấn đúng là thầy giáo như vậy, từ lúc khai giảng đến giờ chưa điểm danh lần nào, nhưng đứng trên bục giảng tìm cả nửa ngày(tìm rất lâu)không thấy con nhóc tinh quái kia đâu, không khỏi nổi giận, móc sổ điểm danh ra.
Chu Hàn vừa thấy không ổn vội vàng gửi tin nhắn cho Lương Hạ, nhưng cô nào biết Lương Hạ vì dốc lòng ngủ đã tắt máy từ bao giờ.
Nhưng Quý Trạch Tuấn vừa gọi đến tên Lương Hạ, Chu Hàn đành thương tiếc thay cho bạn hữu.
Còn lại 6 người trốn học khác nếu biết ai là đầu sỏ gây chuyện nhất định sẽ nổi điên vác dao đi tìm.
Cả tiết học rầu rĩ không vui, đến kể chuyện cười cũng chẳng ra gì, các bạn học không thể không suy đoán thầy giáo có vấn đề gì.
Sau khi tan lớp, Quý Trạch Tuấn đưa danh sách cho ban cán sự lớp, để thông báo cho những bạn vắng mặt chiều mai 5h30 đến phòng làm việc của anh uống trà nói chuyện phiếm.
Khi Lương Hạ nghe được tin tức này từ miệng Thi Ân, còn đặc biệt hỏi thăm xem có phải ai cũng phải đi không, vợ thầy giáo có đặc quyền, phải hơn người bình thường một chút chứ. Đáng tiếc Thi Ân chỉ đồng tình nhìn cô một cái, cũng chứng tỏ bề ngoài thân thiết với thầy giáo thật ra là kinh khủng nhất.