Vốn phải là một sinh viên năm 3 bận rộn đơn điệu, nay vì Quý Trạch Tuấn mà trở nên đầy mơ hồ, hiếu chiến, mỗi ngày đều phải đề phòng lo lắng, sợ quan hệ bị lộ là một chuyện, khi nào rồi vì sao bị uy Hi*p, bị trêu ghẹo mới là điều khiến người ta không yên tâm nhất. Lương Hạ bây giờ bị người ta đe dọa làm cho kinh sợ không còn là chuyện khó chịu nhất, cho nên Chu Hàn khẽ chớp lông mi, lom khom thình lình xuất hiện trước mặt cô cũng đành buồn bực ngoan ngoãn nghe lời.
Đây cũng là hoạt động toàn trường đầu tiên cô tham gia kể từ ngày khai giảng đến giờ, chung quy phần lớn cũng do các em năm hai cứ hét vào tai khiến cô không chịu nổi đành phải bịt lại.
Nếu không phải thứ bảy tuần trước mơ mơ màng màng ngủ, thế nào cũng không đồng ý với Chu Hàn đến xem hội Trung thu, tự dưng lại đứng trước mặt bọn trẻ làm mình già thêm.
Chu Hàn thấy Lượng Hạ chẳng có chút nhiệt tình nào đâm ra mất hứng, cấu một cái vào eo cô, Lương Hạ theo phản xạ kêu lên một tiếng, các em nhỏ xung quanh không hiểu ra sao quăng đến những ánh mắt sợ hãi, thì ra chị gái thanh cao ít nói này là đang dự trữ năng lượng để bộc phát một lần.
“Ha ha ha” Chu Hàn giơ ngón tay về phía Lương Hạ, sau đó lại gần cô, hắng giọng nói vào lỗ tai “Không thể ngày nào cũng học được, không giống dự đoán của cậu, lễ hội trung thu lần này hình thức thay đổi so với trước kia, lấy nghệ thuật làm chủ. Trước đây cả Thập Giai cùng kéo lên, HIGH một lượt, đúng là đần độn chẳng khác gì dưỡng già”
Lương Hạ nhíu nhíu mày, cũng quát vào lỗ tai Chu Hàn “Mìnhkhông nghe được Roc k&Roll, tim cứ đập bình bịch ý”
Chu Hàn xem thường một cái, rồi lại ghé vào cổ Lương Hạ“Trước đây mình cũng không thích, nghe nhiều khắc quen, cậu tập một chút phong cách thành thị có được không? Một tiết mục nữa là đến đội trưởng của mình, cậu hãy để mình xem kỹ một chút, like thật lâu”
Lương Hạ cũng quăng lại ánh mắt khinh bỉ, người nào hôm qua còn thề thốt son sắt thích thầy Quý, bây giờ lại thích đội trưởng, lòng dạ con mụ này nát thành tinh rồi.
Nhưng Lương Hạ không ngờ tới, sau một tiết mục nữa, đứng trên sân khấu sẽ là Cố Thần. Phải rồi, năm thứ nhất anh tham gia Thập giai, hình như đứng thứ 2, quán quân là Lăng Kỳ. Năm đó cô còn tiếc nuối than thở thật lâu, bây giờ nghĩ lại, đúng là cuồng nhiệt tuổi trẻ, ngây thơ, thì ra bất tri bất giác với CốThần bây giờ đã không còn cảm giác.
Bên cạnh vẻ mặt của Chu Hàn rắt vô tội, đầu ngón tay chỉ chỏ khiến Lương Hạ chú ý tay trống phía sau, ý như đang nói… CốThần không phải là trọng điểm, cậu chú ý thì thua rồi.
Lương Hạ cũng không nói thêm gì, nhìn sang hướng Chu Hàn ra hiệu, vì góc độ này tay trống bị Cố Thần che mất, nhưng lệch ra một chút cô nhìn thấy một nhúm lông màu đỏ, có chút chói mắt.
“Vị trí này thật không tốt, tại cậu viết lách nửa ngày, đi từ sáng có phải tốt không” Lương Hạ vô tình bị mắng một trận, con gái yêu cuồng thật là đáng sợ.
Cố Thần hát bài gì, Lương Hạ chẳng nghe thấy câu nào, bởi vì mọi sự chú ý của cô đều đổ vào tay trống, thật quá đẹp trai xuất sắc, sức lực hoa si ngày trước lại từ từ dân lên, bọn trẻ xung quanh cũng kêu lên như điên rồi.
Ca khúc kết thúc, tay trống đứng lên bên cạnh Cố Thần cúi đầu chào, đúng lúc yên tĩnh Lương Hạ nghe thấy có người kêu “hát bài nữa đi”, cũng có người kêu “tay trống solo đi”, nhưng phản ứng duy nhất của cô là Mạc Tước lại là đội trưởng nghệ thuật, vị trí này rất khó lên, nói thẳng ra là anh ta có chút tài năng.
“Tại sao mình cảm giác ánh mắt của Mạc Mạc có vẻ kỳ quái nhỉ?” Chu Hàn đột nhiên nghiêm mặt, kéo tay Lương Hạ “Có cảm thấy kích tình bắn ra bốn phía không?”
Chu Hàn không phải là hủ nữ, nhưng cũng hiểu sơ sơ chút kiến thức, thần kinh cũng nhạy cảm vừa phải, còn Lương Hạ hoàn toàn không hiểu hàm nghĩa “Cơ tình” là gì, đành mờ mịt nhìn Chu Hàn.
“Ý là đồng chí nói theo kiểu cổ ý… phiền cậu cầu tiến một chút được không.” Chu Hàn chép chép miệng, nhanh chóng bổ não cho Lương Hạ “Cậu biết Cố Thần tương đối lâu, cậu ta có khuynh hướng bị cong không?”
Lương Hạ hồi lâu cũng hiểu ý, Chu Hàn nói cong là chỉ đồng tính luyến ái, Cố Thần không phải nha, cậu ấy với Lăng Kỳ còn nói chuyện yêu đương “Không có… đâu”
“Có vẻ là mình hơi cả nghĩ rồi, Mạc Mạc rất bình thường” Chu Hàn nói xong đột nhiên cảm thấy bụng hơi kỳ lạ, bày ra vẻ mặt khổ sở.
Lương Hạ sợ hết hồn, mới vừa rồi còn bình thường “Sao thế? Hay là ăn phải cái gì rồi, có cần đi về không?”
“Không cần, lát nữa thầy Quý sẽ phát biểu” Chu Hàn bật lực khoát tay, cô đã từng là thành viên đoàn nghệ thuật, cho nên có tin tức nội bộ.
“Hả?” Lương Hạ không thể tin được trừng mắt nhìn, lễ hội trung thu thì liên quan gì đến Quý Trạch Tuấn, Chu Hàn khổ sở như vậy cũng không chịu đi “Đến đây mình đỡ cậu, cậu nhìn Mạc Tước còn chưa đã à?”
“Cậu biết cậu ấy là Mạc Tước?” Sắc mặt Chu Hàn mỗi lúc một tái nhợt, nhưng vẫn gắng gượng chất vấn được Lương Hạ.
“Danh nhân ai chẳng biết” Lương Hạ giải thích đại, thoáng chốc cô ý thức được lần đầu tiên Mạc Tước gặp cô đã đường đột giới thiệu mình thuôc khoa nghệ thuật đại học O, cậu ta căn bản đã sớm biết cô rồi.
Vừa dứt lời, MC bước ra sân khấu nói vài câu, sau đó mọi người hoan nghênh đại diện phòng đào tạo lên chúc mừng học sinh mới, Quý Trạch Tuấn đi ra trong tiếng vỗ tay không ngớt đến trước micro.
Đã lâu không thấy anh mặc âu phục, không biết có nóng không.Đây là phản ứng đầu tiên của Lương Hạ, nhưng nhanh chóng phát hiện sức nặng trên tay mình càng lúc càng nặng hơn, Chu Hàn đã đứng không yên “Thôi đừng nhìn nữa, mình chụp lại được chưa, đi nhà cầu nhanh lên”
Mắt Chu Hàn sáng lên, sao cô không nghĩ ra để cho Lương Hạ chụp lại, lập tức ôm bụng chạy, may mắn là bên cạnh bãi tập có nhà vệ sinh.
Lương Hạ móc ra chiếc điện thoại hai trăm vạn pixel bắt đầu quay, thật ra là không nhìn rõ mặt, nhưng đến đây cô cũng phát hiện cô và Quý Trạch Tuấn không có ảnh chung.
Quý Trạch Tuấn nói chuyện xong Lương Hạ liền chui ra khỏi đám đông, đi dọc theo bãi tập, quả nhiên mặc kệ MC trên sân khấu đẹp trai đến đâu, cô cũng chẳng vui vẻ gì với giọng nói của anh ta.
Nhanh chóng đến cửa bãi tập, Lương Hạ lại không ngờ bị gọi giật lại.
“Quỷ nghịch ngợm” Đây là biệt hiệu Cố Thần đặt cho cô khi còn bé.
Lương Hạ ngây ngẩn, sau đó quay người miễn cưỡng nở một nụ cười, đồng thời lại thấy Cố Thần xoa mũi rất mờ ám “Mình không phải là quả trứng thông minh của cậu”
Ánh đèn trên sâu khấu rất sáng, Cố Thần nhìn rõ nụ cười gượng ép của Lương Hạ “Ngày đó, mình hơi nặng lời, thật xin lỗi”
Thật ra thì ngày đó Cố Thần đã xin lỗi rồi, Lương Hạ xem hành vi của anh bây giờ quy thành không có lý do gì đành mượn cớ này để đến gần. Sau khi hiểu rõ suy nghĩ của mình, Lương Hạ đã không còn để ý đến người đã từng thích trong quá khứ nữa, cho nên đứng trước Cố Thần cô không cảm thấy căng thẳng, có thể nói đùa, nhớ có câu quảng cáo từng bị khắp nơi khinh bỉ “Hãydùng kem đánh răng hương hoa nhài Trung Hoa”
Nhất thời, tầng băng lúng túng giữa hai người dường như được phá tan, thật may lúc này Mạc Tước xuất hiện, cậu ta thở hơi gấp chạy đến bên Cố Thần “Thầy Đoàn Ủy để chúng ta hát thêm một bài nữa”. Ngược lại dùng một ánh mắt không mấy thiện chí nhìn Lương Hạ.
Mỗi lần Mạc Tước nhìn đều làm cho cô vô cùng khủng hoảng, trước kia không biết nụ cười của cậu ta là có ý gì, lần này lại có cảm giác như muốn nuốt sống cô, nhưng người trong lúc tuyệt vọng cũng có thể xuất hiện hi vọng, đột nhiên trong đầu lóe lên suy đoán vừa rồi của Chu Hàn “Ừm, vậy các cậu mau đi đi”. Lương Hạ ước gì Mạc Tước mang Cố Thần cút đi.
Thật ra thì sau màn biểu diễn Mạc Tước đã vội vàng thúc giục sân khấu, đốc thúc các công việc, đến lúc rảnh rỗi quay lại, đã không thấy Cố Thần đâu nữa. Từ năm thứ nhất, anh đã có tình cảm với Cố Thần, nhưng chỉ dám đứng nhìn từ xa, nhưng ngay khi vào kỳ học mới có hai cô gái qua lại mật thiết mới có hành động, ví dụ như lúc này anh lấy yêu cầu của thầy giáo để ngụy trang.
Cố Thần không còn cách nào phẫn nộ bỏ đi, Lương Hạ thở phào nhẹ nhõm tiếp tục đi ra cửa. Nếu suy đoán của Chu Hàn là thật, thì Mạc Tước đúng là thích Cố Thần. Mình đã từng làm ra cái chuyện thổ lộ công khai ngu xuẩn đó, cho nên đã hấp dẫn sự chú ý của cậu ta? Nghĩ như vậy dường như đã hiểu, sau này tốt nhất nên tránh cho xa.
Cũng không hiểu hôm nay trúng tà gì, vừa ra khỏi bãi tập một bước, trước mặt đã thấy xuất hiện gương mặt sắc đẹp thay cơm.
“Ngọn gió nào đưa em tới đây?”
Cái tên Hàng Triệt này chỗ nào cũng thấy mặt, vừa mới nhìn thấy nụ cười của Mạc Tước, thì bí mật sau lưng Lương Hạ, cái tên Hàng Triệt này cũng thật quái quỷ.
“Hết việc nhàm chán, ăn cơm xong thì đi dạo đến đây”
Chỉ là nụ cười của Hàng Triệt có vẻ sạch sẽ hơn Mạc Tước một chút, ít nhất có vẻ đơn thuần không ngụy trang, Lương Hạ ngẫm nghĩ một chút cũng không muốn tìm hiểu âm mưu sau lưng Hàng Triệt là gì nữa.
“Anh thường xuyên đến đại học O đi dạo?” Lương Hạ nhớ trước đây ở ban công cũng đã từng nhìn thấy anh ta.
“Phải rồi. Lúc này có phải Học trưởng nên mời học muội cái gì để ăn không nhỉ? Nếu không thì thật thất lễ” Hàng Triệt cố làm ra vẻ suy tư, thu hút ánh mắt của mấy em khóa dưới qua đường.
Lương Hạ thấy không ổn liền thúc giục Hàng Triệt đi mau, muốn xin thì nói rõ một chút.
Nhưng Lương Hạ vạn lần không nghĩ tới Hàng Triệt sẽ mời cô ăn dưa hấu, lại còn ngồi bên hồ.
“Mỗi người một nửa cho tình cảm” Hàng Triệt đưa một cái thìacho Lương Hạ “Lúc trước đi học mua dưa hấu không mang thìa, giờ tốt rồi”
Lương Hạ bất đắc dĩ cười cười, thật may là cô mặc quần dài, nếu không sợ là bị muỗi cắn ૮ɦếƭ, nhìn nửa quả dưa hấu trong tay,lắc đầu cắm thìa vào, làm nhảm “Thật là mất mặt”
“Có gì mất mặt, em xem đi…” Hàn Triệt chỉ vào đôi tình nhân bên cạnh “Bọn họ đều nhìn với ánh mắt hâm mộ, chúng ta uống nước ngọt, bọn họ uống nước miếng”
Lương Hạ quẫn bách vùi đầu vào miếng dưa hấu, rốt cuộc không hiểu vì sao lại cùng tên ngốc như anh ta đến bờ hồ mà ăn dưa hấu.
Ăn xong một nửa, Hàng Triệt còn nói một câu khiến Lương Hạ rớt mắt kính: Mình rất thích cậu.
Lương Hạ sững sờ ít phút, thì ra Hàng triệt thực sự quỷ quái, chỉ là đành triệt để giả bộ ngu “Em có lần từ ban công nhìn thấy anh đi dạo bên hồ”
“Anh tới để nhìn em” Hàng Triệt phản ứng cũng rất nhanh, khiến Lương Hạ hiểu thế nào là biết nghe lời.
“Chả buồn cười gì”
“Để cảm thụ một chút hơi thở của em” Hàng Triệt nghiêm túc nói “Nhưng bây giờ anh đã biết em ở căn nhà trước mặt này rồi”
Lương Hạ cau mày kinh ngạc, Hàng Triệt dùng chiêu bài cười ấm áp giải thích “Vừa rồi em thường xuyên ngẩng đầu nhìn cùng một vị trí, còn biến đổi vẻ mặt, anh đoán em đang nhìn ký túc xá của mình”
“Holmes không tìm anh đóng thế thật đáng tiếc” Lương Hạ nhếch nhếch miệng, cô lo lắng bị người quen bắt gặp, học kỳ này cô đã phải trốn trốn tránh tránh cùng với một tên trộm rồi,nếu không phải tối nay đi xem biểu diễn cô cũng sẽ không tới bên hồ, nếu không thể quanh co tốt nhất là nói thẳng “Em đã có người trong lòng rồi”
“Là Quý Trạch Tuấn sao?” Hàng Triệt quả nhiên liệu sự như thần.
Lương Hạ do dự một hồi, nghĩ thầm dù thế nào đi nữa anh ta cũng đã tốt nghiệp “Phải”
“Anh biết ngay, em xuất hiện ở phòng quản lý rất kỳ quái, Quý Trạch Tuấn sẽ không vô duyên vô cớ tìm một phụ tá không không chuyên nghiệp.” Hàng Triệt khoét một miếng dưa hấu đưa lên miệng “Em nhất định là có liên quan, mơ ước vẻ đẹp rắn rỏi của Quý Trạch Tuấn, nịnh bợ anh ta.”
“Há há, hiểu là tốt rồi, không muốn nói đến nữa” Lương Hạ nghe Hàng Triệt nói xong, thở dài một hơi, anh ta đúng là rất rõ lý lẽ,mặc dù xem cô như bạch tuộc.
“Nhưng nghe nói bây giờ anh ta là thầy của em, xem ra càng phức tạp hơn” Hàng Triệt vừa nói xong còn dừng lại một chút nhổ hạt dưa hấu.
“Đừng có suy đoán lung tung nữa” Lương Hạ bỗng chốc đứng dậy, ném vỏ dưa hấu vào thùng rác bên cạnh “Em đi về, anh tốt nhất đi làm đi, đừng nghĩ những chuyện linh tinh này nữa”
Phải khí phách mới giải quyết được vấn đề, đối mặt với sắc đẹp phái nam, nên phủi ௱ôЛƓ chạy mất mới là quy tắc phụ nữ đã lập gia đình nên tuân thủ. Hàng Triệt cũng đành ngồi ăn cho xong dưa hấu, không biết Lương Hạ đã ăn xong chưa, thừa dịp anh không chú ý đã ném đi, đây là loại dưa Đông Đài thượng hạng nha.
Lương Hạ cũng không về thằng phòng ký túc xá, mà nằm trên lan can hít thở không khí trong lành. Gần đâu cô gặp phải một mớ chuyện rắc rối, nhiều hơn cả hai mươi năm trước của cô cộng lại.
Trước mặt là ký túc xá của nam sinh năm 3, tầng 1, 2,3 đều là khoa kinh tế, tầng 4 hình như khoa nghệ thuật. Cho nên nói Mạc Tước hoàn toàn có thể đang ở góc nào đó tầng 4 nhìn cô chằm chằm, cho đến khi điện thoại di động đổ tiếng chuông quen thuộc, Lương Hạ mới giật mình cô vừa tự biến mình thành nữ chính trong phim kinh dị viễn tưởng, nhẹ nhàng lấy tay quạt quạt rồi đi vào cửa ký túc xá.
“Alo” Cố mở cửa, Lương Hạ cũng không kịp nhìn xem ai gọi.
“Lá gan em thật lớn, dám quá 24h rồi còn chưa gọi điện thoại cho anh. Trong lòng em có còn người chồng là anh không? Ngày nào cũng chỉ biết học, có thể về nấu cơm cho anh không? Cũng không chủ động nịnh nọt. Em có tuân thủ tam tòng tứ đức khônghả..”
Lương Hạ không chen vào câu nào, Quý Trạch Tuấn gầm thét như vè nửa ngày, sau đó trực tiếp cúp điện thoại, nếu bảo anh tức giận, trong những lời nói đó sẽ không nhiều ý trêu đùa như vậy, nếu bảo anh không tức giận, sao lại không cho cô cơ hội nói chuyện, Lương Hạ nhìn ba người bạn cùng ký túc xá, do dự không biết có nên gọi là cho Quý Trạch Tuấn hay không.
“Đồ nha đầu thối không có lương tâm” Chu Hàn đột nhiên phá cửa xông vào, giật mình cả lũ, 4 người cùng hoảng sợ nhìn cô.
“Mình không nói các cậu, ngoan, làm gì cứ làm đi” Chu Hàn cười híp mắt phất phất tay với 3 người kia, mọi người đều lập tức hiểu là cô tìm Lương Hạ tính sổ, Từ Khả gần đây có chút quan hệ với Lương Hạ rung rung vai cười vẻ hả hê, Chu Hàn rất không khách khí kéo Lương Hạ ra ban công.
“Cậu nói mình à?” Lương Hạ điềm đạm đáng yêu nhìn Chu Hàn,đột nhiên nhớ lúc trước cô đi vệ sinh “Bụng cậu không có việc gì chứ?”
“Ai u, cậu còn lo cho mình cơ à? Không thèm đợi người ta đã chuồn rồi” Chu Hàn câu nặng câu nhẹ khiến Lương Hạ sợ quá hắt hơi một cái.
“Vãi hàng” Chu Hàn bất hạnh bị bắn đầy mặt.
“Mình sai rồi sao?” Lương Hạ rụt đầu một cái, cô dường như quên mất Chu Hàn đau khổ ngồi ở toilet “Mình có chụp hình, lát nữa sẽ gửi sang cho cậu”
“Xem như cậu biết điều, haiz, mình nói cho cậu biết, vừa rồi mình gặp thấy Quý trên đường, nhưng dáng vẻ hình như chẳng vui mừng gì.” Chu Hàn nghiêm mặt “Quan trọng nhất là, thầy ấy không thèm để ý đến mình, mình rất ít chủ động chào hỏi thầy giáo”
Lòng Lương Hạ chìm xuống, Quý Trạch Tuấn xuống khỏi sân khấu không có hoạt động gì thêm. Cho nên nguyên nhân anh gầm thét là vì cô ngồi cùng với Hàng Triệt sao?
“Sao trông cậu còn lo lắng hơn mình thế?” Chu Hàn không hiểu thế nào nhìn Lương Hạ.
“Tiểu Hàn tử à, thầy trò yêu nhau không đáng tin cậy, sinh viên khoa nghệ thuật cũng thế, cậu nên cân nhắc cho kỹ, mình còn có việc, không nhận tội với cậu được, nhớ buổi tối đắp chăn cho kín nhé.” Lương Hạ căng tai quan sát, đẩy Chu Hàn ra ngoài,cho đến khi nhốt cô ngoài cửa, lại làm chuyện có lỗi với thầyQuý, tiền đồ lại lo khổ rồi.
Nhưng Lương Hạ đã sớm học được sự khôn khéo lõi đời, gửi cho Quý Trạch Tuấn một tin nhắn mập mờ:
<Ông xã à, người ta vì ghen mới ngồi bên hồ ăn dưa hấu, vừa lên sân khấu, những con ngươi phía dưới như muốn lòi ra ngoài rồi, người ta giận anh không nói trước chuyện này. Cùng lắm ngày mai sẽ về nấu cơm tối cho anh, Chủ nhật mặc anh xử lý>
Một lúc lâu mới nhận được tin nhắn của Quý Trạch Tuấn:
Mặc dù nghe mấy lời này hơi rợn tóc gáy, nhưng tóm lại Quý Trạch Tuấn không còn giận nữa, Lương Hạ cũng không nghĩ ngợi nhiều rốt cuộc Quý Trạch Tuấn mua cái gì tốt.