Ngọt Như Mật - Chap 15

Tác giả: Nguyễn Băng Trâm

"Tưởng tổng, tôi với anh là mối quan hệ hợp đồng."
"Sinh con cho anh rồi, tôi tất nhiên sẽ rời đi..."
"Vì tiền, em có thể vứt bỏ con mình à?"
Tưởng Khâm đột nhiên lên tiếng hỏi, ánh mắt hắn tối lại, giọng nói run run. Đối diện với Nghiên Thư đang hết sức bình tĩnh, đáy lòng của hắn vô thức nhói đau.
Sao cô có thể bình tĩnh, thản nhiên như vậy chứ?
Chẳng có chút nuối tiếc, đau lòng nào sao?
Chẳng lẽ... trong mắt cô ngoài tiền ra thì chẳng còn gì khác?
Vậy những gì đã diễn ra trong khoảng thời gian này, hết thảy đều là diễn à?
Cô vì mục đích mà làm hết thảy, chưa từng động lòng một lần nào với hắn à?
Dù chỉ một chút... cũng không thích hắn sao?
Nghiên Thư bị lời này của Tưởng Khâm làm cho ngây người, bất quá cô lại cảm thấy tức giận ngay sau đó.
Tưởng Khâm nói lời này là có ý gì vậy chứ?
Hắn đang xem thường cô đúng không?
Nghiên Thư thoát khỏi móng vuốt của Tưởng Khâm, nhíu mày đáp trả:
"Tưởng tổng, tôi có thể lựa chọn à?"
"Anh đừng có dùng cái giọng điệu đó để nói chuyện với tôi, anh không biết thì đừng có lên tiếng phán xét."
Nói đặng, Nghiên Thư đột nhiên bật cười thành tiếng, ánh mắt thay đổi, cô hất cằm kiêu ngạo nhìn hắn, sau đó nói tiếp: "Đúng, tôi thật sự yêu tiền. Cho dù đứa bé là con tôi sinh ra, nhưng tôi cũng không thể làm gì khác."
"Hợp đồng giấy trắng mực đen, tôi còn có thể làm gì khác nữa sao?"
"Tưởng tổng, tôi cũng xin anh đấy, đừng nói mấy lời vô tri đó nữa. Ai không biết còn tưởng anh đang luyến tiếc tôi đấy."
Nghiên Thư nửa đùa nửa thật nói, sau đó quay người toan muốn rời đi. Thú thật, nói ra những lời kia cô cũng chẳng biết có thật sự là những gì mình muốn nói hay không. Nhưng một nửa cũng đúng với những gì mà cô đang nghĩ tới.

Bạn đang đọc truyện tại website Thich Truyen. VN - Web đọc truyện miễn phí tốt nhất hiện nay.
Tuy tiếc nuối, nhưng Nghiên Thư không thể tham lam được.
Cô là người uy tín, càng không phải loại người trơ trẽn mà lật lọng.
Chưa nói tới... Tưởng Khâm hắn như thế nào nữa. Cô sợ, nếu mình đi sai một bước, sẽ rước nhục vào người, càng khiến cho hắn chán ghét bản thân hơn.
Thà cứ mang tiếng xấu còn hơn phá vỡ tất cả...
Nghiên Thư cười lạnh trong lòng, nhấc chân muốn đi. Nhưng lại không ngờ bản thân bị ai đó kéo lại, sau đó rơi vào lòng của người nào đó.
Tưởng Khâm chẳng biết đứng dậy từ bao giờ, ở đằng sau ôm lấy Nghiên Thư từ phía sau, cằm của hắn đặt lên hõm vai của Nghiên Thư, hai cánh tay siết chặt lấy eo cô, ôm chặt không buông.
Rồi, hắn thủ thỉ:
"Đừng đi."
"Chẳng phải em thích tiền sao?"
"Vừa khéo... tôi có rất nhiều tiền, em muốn bao nhiêu đều cho em hết. Chỉ cần em đừng bỏ bố con tôi lại..."
"Nghiên Thư, tôi cần vợ, con tôi cần mẹ..."
"Em nguyện ý tiêu tiền của tôi suốt đời không?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc