Ngọt Như Mật - Chap 14

Tác giả: Nguyễn Băng Trâm

"Mang thai rồi, tôi có thai rồi..."
"Tưởng Khâm, tôi mang thai con của anh rồi!"
Nghiên Thư cầm que thử thai hiện rõ hai vạch đỏ chạy đến thư phòng tìm Tưởng Khâm, dáng vẻ kích động y như vừa trúng số.
Bóng dáng thon thả lướt qua, sau đó chạy vụt tới trước mặt mình. Người còn chưa thấy rõ đã nghe thấy tiếng rồi. Hắn không tin vào tai mình, tay nhận lấy que thử thai Nghiên Thư đưa đến, thất thần hỏi lại.
"Có thai thật?"
"Phải đó, có thai rồi. Vui không, thích không? Có phải xúc động đến ngốc luôn rồi không?"
Nghiên Thư vừa cười vừa hỏi lại, kích động lay mạnh người Tưởng Khâm.
Nào ngờ Tưởng tổng lại hồ đồ hỏi một câu:
"Sao lại có được chứ?"
"Có nhầm lẫn không? Sao có thể có thai được."
"Có khi nào que thử thai hỏng rồi không?"
Nghiên Thư: "???"
"Tưởng Khâm, anh bị ấm đầu à? Nói vớ vẩn cái gì đấy. Anh không tin vào năng lực của mình thì cũng phải tin tưởng tôi chứ, tôi rất biết nắm bắt thời cơ đấy nhé!"
"Đưa đây, trả cho tôi. Ngày mai tôi sẽ đi khám thai, lúc đó anh không tin cũng phải tin."
Nghiên Thư khó hiểu nhìn Tưởng Khâm, sau khi đoạt lấy que thử thai từ tay hắn liền hừ lạnh một tiếng.
Tên này bị sao vậy chứ?
Bọn họ đến với nhau chẳng phải vì đứa nhỏ à?
Bây giờ có đứa nhỏ rồi, đáng ra hắn phải là người vui mừng mới đúng.
Cái vẻ mặt nhưng giẫm phải "cớt" của hắn là có ý gì đây, tính quỵt à?
Hừ, hắn đừng quên cô vẫn nắm bản hợp đồng trong tay nhé.
Trông thấy Nghiên Thư muốn rời đi, Tưởng Khâm liền giữ tay cô lại, hắn ngước mắt lên nhìn Nghiên Thư, ánh mắt thâm trầm sâu thẳm của hắn quá đỗi u tối, hoàn toàn không nhìn ra được cảm xúc gì.
Nghiên Thư nhíu mày, khó hiểu hỏi hắn: "Sao nào? Anh muốn làm gì?"
"Nếu hoài nghi sự tồn tại của đứa bé thì cứ chờ..."
"Không có, tôi không có ý đó... Chỉ là, có phải sinh xong đứa nhỏ, em sẽ rời đi không?"
"..."
Nhất thời tâm trạng của Nghiên Thư đã bị câu nói này của Tưởng Khâm làm cho rối rắm. Cô mím chặt môi nhìn Tưởng Khâm, chẳng hiểu sao cô lại có cảm giác Tưởng Khâm muốn truyền đạt ý gì đó với mình.
Hắn hỏi cô như vậy là ý gì?
Cô mím chặt môi, ngây người hồi lâu, cuối cùng lắp bắp đáp:
"Đó... đó chẳng phải là điều đương nhiên à?"
"Tưởng tổng, tôi với anh là mối quan hệ hợp đồng."
"Sinh con cho anh rồi, tôi tất nhiên sẽ rời đi..."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc