Ngọt Như Mật - Chap 13

Tác giả: Nguyễn Băng Trâm

"Ông xã... có khi nào nòng nọc của anh bị “yếu” không?"
"Sao lại yếu được!"
"Tôi đã đi khám sức khỏe rồi, tôi bình thường."
"Anh bình thường, em cũng bình thường, sao quần quật một tháng rồi chưa thấy gì chứ?"
Nghiên Thư bất mãn vỗ lên chiếc bụng phẳng lỳ vẫn chưa có động tĩnh gì của mình. Một tháng nay cô giở đủ trò, làm đủ chuyện thú vị cùng Tưởng Khâm vui đùa. Ấy thế mà cái bụng lì lợm này vẫn chẳng thấy có động tĩnh gì hết.
Sao còn chưa mang thai chứ?
Mấy tỷ bạc cùng mấy căn nhà của cô sao mà khó kiếm vậy chứ?
Tưởng Khâm quan sát sắc mặt của Nghiên Thư, những gì cô nghĩ trong đầu dường như đều lộ ra hết trên mặt rồi.
Hừ, nôn nóng mang thai như thế à?
Muốn rời đi chứ gì?
Ở bên Nghiên Thư một tháng qua, Tưởng Khâm đã nếm đủ mọi thứ tuyệt vời thú vị của trần gian. Đắm chìm hoàn toàn vào người phụ nữ này. Mấy chục năm không gần nữ sắc, chẳng khác gì hòa thượng, nay được nếm mùi đời, Tưởng Khâm hoàn toàn chìm đắm, phát nghiện trước cái mùi vị mới lạ đó.
Chính xác hơn là hắn bị Nghiên Thư mê hoặc, chỉ muốn ở bên cô, chỉ muốn yêu chiều người phụ nữ dâm loạn lắm trò này.
Nhưng xem ra, cô yêu tiền hơn mạng, những gì mà cô dốc sức thể hiện cũng vì tiền mà có.
Tưởng Khâm vô thức cảm thấy khó chịu khi nghĩ đến đây. Hắn mím chặt môi lại, nháy mắt liền thấy không vui. Nhưng hắn lại bình tĩnh không tỏ thái độ gì, chỉ vươn tay ra, một vòng thuận lợi đè Nghiên Thư ra ghế sofa, sau đó cười nói.
"Gấp gáp có con thế à?"
"Vậy xem ra bình thường tôi chưa nổ lực rồi."
"Hôm nay tôi đền bù cho em nhé?"
Nghiên Thư bị dáng vẻ manly của Tưởng Khâm hút hồn, khóe môi hắn hơi nhếch lên, nhìn vừa đểu vừa lưu manh, nhưng cô lại thích mới chếc chứ.
Nuốt một ngụm nước bọt, Nghiên Thư cười cười, tay chống lên иgự¢ hắn, run rẩy nói:
"Ông xã, em cũng muốn lắm chứ... nhưng mà em đang đến mùa rụng dâu."
"???"
"Là mỗi tháng phụ nữ sẽ có một lần kéo dài vài ngày ấy."
"Lúc sáng em có nói với anh rồi..."
"À... xin lỗi, tôi quên mất."
Tưởng Khâm lắp bắp nói mấy chữ, giọng điệu mang theo sự tiếc nuối. Hắn cúi người nhìm chằm chằm Nghiên Thư dưới thân một cách đăm chiêu, sau đó bất chợt cúi xuống, hôn lên đôi môi của Nghiên Thư, triền miên không dứt.
Nghiên Thư bị sự dịu dàng của hắn tấn công khiến cho choáng váng, cô tránh né nụ hôn kia, nghĩ hắn không hiểu lời mình vừa nói, bèn ú ớ can ngăn.
Nhưng lại nghe Tưởng Khâm thủ thỉ bên tai rằng:
"Tôi chỉ hôn một chút thôi..."
"Bà xã ngoan, nằm yên để tôi hôn một lát..."
"Sẽ không làm em khó chịu đâu."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc