"Thế nào, thấy иgự¢ tôi ổn chứ?"
"Trông có vừa ý Tưởng tổng không?"
"Cỡ này đủ để sinh cho anh mấy đứa nhóc nhỉ?"
Nghiên Thư nói đùa mà như thật, giọng điệu bỡ cợt của cô thật sự khiến cho người ta không biết phải làm thế nào.
Cô vốn đã tạo cho Tưởng Khâm không ít bất ngờ rồi, bây giờ còn đánh thêm một đòn chí mạng sau tai nạn thảm khốc kia nữa.
Mặt mũi của Tưởng Khâm lần nữa bị Nghiên Thư đánh bay, hắn xấu hổ đến mức tai và gò má đều đỏ hết cả lên, mắt không dám nhìn thẳng, cũng không tiện trốn chạy.
Bất quá, chuyện vừa nãy cũng một phần lỗi ở hắn, hắn không thể đứng ngây ra đó được. Tưởng Khâm lắp bắp, nửa ngày trời mới nói được một câu.
"Chuyện vừa nãy... tôi xin lỗi... tôi không biết cô đang tắm."
Nghiên Thư khanh tay trước иgự¢ ồ một tiếng, nhướng mày nhìn Tưởng Khâm.
Dáng vẻ cô đầy sự mong đợi, giống như đang chờ Tưởng Khâm nói tiếp vậy.
Sống mấy chục năm trên đời, lần đầu tiên Tưởng Khâm bị một người phụ nữ dồn vào chân tường đùa bỡn không thương tiếc hết lần này đến lần khác.
Nghiên Thư cười nửa miệng, nụ cười kia có chút mờ ám xấu xa. Cô ngẩng đầu nhìn Tưởng Khâm, bỗng tiến tới một bước, rút ngắn khoảng cách của hai người.
"!!!"
Tưởng Khâm khụng người lại: "Cô... cô làm gì?"
Nghiên Thư tiến tới một bước nửa, ngửi ngửi mấy cái rồi nói nhỏ một câu: "Tưởng tổng, người anh thơm quá."
"Anh dùng sữa tắm hiệu gì vậy?"
Tưởng Khâm: "..."
"Mấy thứ đó ở đây đều chung một hãng cả, của tôi cũng giống của cô thôi."
"Ồ, là như vậy sao? Sao tôi lại không thơm được như anh?"
Cô rất thơm mà?
Tưởng Khâm nghĩ ngợi, nghĩ xong lại bị chính mình dọa sợ một phen. Hắn hoẳng hốt lùi về sau mấy bước trực tiếp giữ khoảng cách nhất định với Nghiên Thư.
Sắc mặt Tưởng Khâm nghiêm lại, lạnh giọng lên tiếng:
"Nghiên tiểu thư, trước tiên cô nên về mặc kín đáo một chút."
"Cũng đến giờ cơm tối rồi, có gì để sau hẳn nói."
"Đừng đứng đây nói những chuyện nhảm nhí nữa."
Nghiên Thư nhìn Tưởng Khâm thay đổi sắc mặt trong mấy giây nhưng tai vẫn đỏ như cũ thì cười thành tiếng.
Cô nhìn Tưởng Khâm, bởi vì hai tay khoanh trước иgự¢ nhờ động tác này mà bộ иgự¢ tròn trịa trong lớp vải lụa kia được đẩy cao lên.
"..."Bạn đang đọc truyện tại website
Thich Truyen. VN - Web đọc truyện miễn phí tốt nhất hiện nay.
Tưởng Khâm đem ánh mắt của mình rời đi nơi khác, vô thức nuốt nước bọt mấy cái. Hắn muốn tránh né cảnh tượng đỏ mắt kia, muốn tránh xa người phụ nữ này.
Không ngờ lại nghe cô nói:
"Cơ thể Tʀầռ tʀʊồռɢ này anh cũng thấy rồi."
"Tưởng tổng, tôi đến đây là để sinh con cho anh đấy."
"Trước sau gì cũng hòa làm một, đừng khách khí xa lạ vậy chứ?"