Tranh thủ hai ngày cuối cùng trước khi bắt đầu kỳ nghỉ lễ, Giang Tầm tổ chức cho nhân viên của mình quay tập hai của loạt phim ngắn.
Lần này địa điểm quay là tại trụ sở của Truyền thông Nghịch Phong.
Vừa đúng lúc buổi sáng Giang Nhuy rãnh rỗi không có việc gì để làm, Giang Tầm liền gọi cậu ấy đi cùng.
Lần này cảnh quay chỉ lấy bóng dáng của cậu ấy, cùng quay còn có nhóm bạn thường hay nói chuyện phiếm trên Wechat. Đương nhiên, chuyện này là do Giang Tầm tạm thời thành lập, trong nhóm cũng có vài người kèn cựa lẫn nhau nhưng chỉ có tài khoản WeChat của Giang Nhuy là chân thật.
Sau khi việc ghi hình Giang Nhuy hoàn tất, Giang Tầm liền dẫn cậu ấy rời khỏi trường quay.
Lúc đi thang máy xuống lầu, Giang Nhuy lại xác nhận với cô thêm lần nữa: “Chị, kỳ nghĩ mười một ngày sắp tới nhớ sắp xếp hôm nào đó đi ăn thịt bò Kobe nha. Chị sẽ không quỵt nợ em đấy chứ?”
Giang Tầm vân vê ấn đường, có chút mệt mỏi nói: “Yên tâm đi, chị đã đặt chỗ rồi, đợi lát nữa chị gửi thời gian và địa điểm cụ thể cho.”
Giang Nhuy lúc này mới cảm thấy trong lòng yên tâm một chút: “Được, vậy nói rồi đấy nhé.”
Thang máy vẫn đang đi xuống, những con số trên bảng điều khiển không ngừng thay đổi.
Giang Nhuy lại như vô tình nhắc tới: “Đúng rồi chị, tuần sau nữa, nữ ma … khụ, tiệc đính hôn của Giang Lăng anh rể có đi không?”
Giang Tầm có chút sửng sốt, thu hồi tầm mắt.
“Anh ấy không đi.” Cô ngước nhìn những con số trên đầu, vẻ mặt không chút thay đổi nói: “Đang bận lao động chân tay, làm gì có thời gian để tới.”
Ding–
Cô vừa dứt lời thì thang máy cũng đã xuống đến tầng một, cửa mở ra.
Giang Nhuy có chút thất vọng: “Đáng tiếc nhỉ, em còn đang định xem thử anh rể của mình trông như thế nào đấy.”
“Cũng không có gì đáng để xem cả.”
Giang Tầm ấn chặn không cho cửa thang máy khoá lại, chuyển chủ đề: “Chiều nay không phải còn thông báo sao? Bây giờ gần một giờ rồi đấy.”
Được cô nhắc nhở, Giang Nhuy vô thức đưa tay lên nhìn đồng hồ, lúc này mới cuống quýt nói: “A … ૮ɦếƭ em rồi! Chị, vậy em đi trước đây, có gì gọi điện thoại sau nhé.”
***
Cùng lúc đó tại Tập đoàn Quân Trạch.
Phó Dĩ Hành, người đang bận rộn với ‘công việc chân tay’ lúc này đang im lặng nghe Từ Minh Ngạn báo cáo lịch trình làm việc của mình trong tuần tới.
Từ Minh Ngạn cứng ngắc nhìn màn hình máy tính bảng trong tay, lựa chọn những điểm mấu chốt nhất, ngắn gọn nói: “Tôi đã đặt xong vé máy bay cho anh, năm ngày sau sẽ bay đến nước M, chi nhánh công ty bên nước đó…”
Đang nói chuyện thì đột nhiên có một cuộc điện thoại gọi đến.
Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
Tiếng chuông của điện thoại công việc vang lên, Từ Minh Ngạn chỉ có thể tạm thời dừng lại: “Xin lỗi, Phó tổng.”
Anh ấy lùi lại phía sau mấy bước, nhỏ giọng trả lời điện thoại.
Nghe đối phương nói xong, mặt Từ Minh Ngạn không chút thay đổi nói: “Tôi biết rồi.”
Anh ấy cúp điện thoại rồi quay trở lại bàn làm việc báo cáo: “Phó tổng, Tổng giám đốc tập đoàn Giang Thị đã đích thân đến đây, muốn trực tiếp nói chuyện với anh về dự án phát triển Vịnh Tân Sinh.” Anh ấy hơi dừng lại: “Anh có muốn gặp họ không?”
“Là Giang Thiếu Quân hả?” Phó Dĩ Hành thản nhiên đọc ra một cái tên, trong giọng điệu đầy mỉa mai châm chọc: “Không phải đã nói với mấy người bên tập đoàn Giang Thị là tôi không có hứng thú gì với dự án lần này rồi à?”
Từ Minh Ngạn do dự nói: “Không phải, người đến là Giang Lăng, chủ tịch mới của tập đoàn Giang thị.”
“Giang Lăng?”
Phó Dĩ Hành dừng lại một chút, sau đó ngước mắt lên nhìn anh ấy, trong mắt hiện lên một tia vô cùng hứng thú.
***
Ngày đầu tiên của kỳ nghỉ dài mười một ngày, vào lúc 12 giờ trưa, tập hai cuẩ bộ phim “Chú chó tiếp thị cũng có mùa xuân” đã được phát sóng theo đúng lịch trình.
Phối hợp cùng với gói biểu tượng cảm xúc do Tương Tương Thích Ăn Đường giới thiệu, tập hai của bộ phim ngắn một lần nữa dấy lên những cuộc thảo luận sôi nổi giữa các cư dân mạng.
“Gói biểu cảm mà ngay cả Giang Nhuy cũng đang sử dụng” ngay lập tức trở thành mục tiêu yêu thích của cư dân mạng, trên Weibo lại bắt đầu xuất hiện một loạt các biểu tượng cảm xúc chiến đấu mới.
Nhưng đến bảy giờ tối, những biểu tượng trên Weibo này thay đổi nhanh chóng, một thông báo được tài khoản tiếp thị tung ra đã kích nổ toàn bộ mạng lưới.
Theo như Giải trí trên điện thoại di động đưa tin: [Gần đây một cư dân mạng ẩn danh đã nhắn tin riêng cho tôi nói rằng có một người hài hước nổi tiếng trên mạng đã quấy rối tình dục nữ nhân viên của đối tác trong một thời gian dài. 】
Bên dưới là các bình luận bày tỏ sự nghi ngờ.
【Người hài hước nổi tiếng trên mạng, là ai vậy? 】
【Tôi biết được một ít nội tình bên trong nè. Gợi ý cho mọi người nhé: Nó có liên quan đến gói biểu tượng cảm xúc. 】
【Gói biểu tượng cảm xúc? Có nghĩa là cũng có liên quan đến bộ phim: Chú chó tiếp thị cũng có mùa xuân hả? 】
【Truyền thông Nghịch Phong? Chẳng lẽ lại là Tương Tương Thích Ăn Đường? Nhưng tôi nhớ đấy là một cô gái trẻ mà. 】
Đúng vào lúc này, một tài khoản có tên “người đưa tin” bước ra đính chính lại: [Ha, không phải là Truyền thông Nghịch Phong đâu. Tôi biết người này. Bí mật nói cho mọi người một tin tức, con trai của phó chủ tịch một công ty đầu tư nào đó muốn trở thành người nổi tiếng trên mạng, anh ta bỏ ra hàng triệu tệ để mua chuộc nhờ người lăng xê giúp mình, nhưng đến nay vẫn chưa được mấy người biết đến. 】
Sau đó, người tự xưng là người đưa tin này lại đăng thêm một bức ảnh chụp một tấm vé nhàu nát nhìn không ra hình dáng ban đầu và bản ghi âm cuộc nói chuyện trên WeChat.
Giang Tầm là người đứng phía sau hậu trường khống chế tiết tấu câu chuyện, lại để cho chủ đề này lên men thêm một chút.
Nhưng cô không ngờ rằng chủ đề này mới chuyển tiếp được vài vòng, “người hài hước nổi tiếng trên mạng” đã không chịu đựng nổi, kích động nhảy ra ngoài lên tiếng chỉ trích: “Ăn nói linh tinh! Tài khoản tiếp thị nhảm nhí gì, các người đang vu khống tôi hả! Coi chừng tôi cho luật sư kiện mấy người tội phỉ báng bây giờ!”
Tiểu Chu hài hước V: 【Truyền thông Nghịch Phong đúng là đồ vô liêm sỉ, không biết xấu hổ, dám lấy tôi ra để lăng xê cho tên tuổi của mình, cứ chờ đó mà nhận thư mời của luật sư đi! 】
Cư dân mạng:???
Cư dân mạng vẫn còn đang thắc mắc kẻ được nhắc đến là người nào, nhưng không ngờ chưa đợi họ tìm ra người đó là ai thì chính chủ đã nhảy ra thừa nhận.
Ngay lập tức các bình luận điên cuồng bùng nổ.
【Người nổi tiếng trên mạng tuyến mười tám này là ai vậy? Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy đấy.】
【Buồn nôn thật, sao bây giờ bất kỳ ai cũng có thể là người nổi tiếng trên mạng thế nhỉ?】
【Điều này liên quan gì đến Truyền thông Nghịch Phong chứ?】
【Tôi biết rõ nội tình bên trong nè, cái con heo nổi tiếng trên mạng này lần trước cũng muốn sử dụng biểu tượng cảm xúc để quảng cáo cho mình nhưng không thành công. Có khi anh ta vì ghen ghét nên mới cố tình kéo Truyền thông Nghịch Phong xuống nước đấy?】
Cuộc thảo luận liên tục không ngừng nghỉ kéo theo sự việc tiếp tục bị đẩy lên cao trào, “sự thật” đằng sau hậu trường cũng dần dần lộ ra ngoài ánh sáng.
Ngay sau đó, một “nguồn thông tin” khác đã tung ra hàng loạt bằng chứng như băng ghi hình, video giám sát, điện thoại và các bản ghi âm trò chuyện. Dù tất cả đều được mã hóa đàng hoàng nhưng dân mạng khi biết tin vui đã nhanh chóng bẻ khóa đào ra danh tính thực sự của “Người hài hước nổi tiếng trên mạng” này.
Sứ giả của công lý: 【Tên đầy đủ của Người hài hước nổi tiếng trên mạng là Chu Tuấn Húc, mà cha của anh ta chính là Chu Hữu Tài, phó tổng giám đốc công ty Đầu tư Hạo Phong. Khi còn đi học, anh ta cũng thường xuyên quấy rối các bạn học nữ. Sau khi bị nhà trường đuổi học đã dành tiền ra nước ngoài theo học tại trường Đại học Pheasant, lăn lộn để lấy cho được tấm bằng tốt nghiệp, vì lẽ đó anh ta đã bị mọi người gọi với biệt danh “Con rùa”. 】
Có vài cư dân mạng còn nhắc nhở: 【Chủ nhân PO hãy cẩn thận, coi chừng nhận được thư báo của luật sư nha!】
Sau sự kiện gửi thư mời của luật sư, Chu Tuấn Húc liều mạng dùng rất nhiều tiền mua chuộc “Thủy quân” hòng trấn áp chủ đề này xuống, xoá bỏ Weibo, cố gắng tẩy trắng chính mình.
Nhưng những lời nói tẩy trắng vô liêm sỉ đó nhanh chóng khiến rất nhiều người yêu thích chính nghĩa trên mạng phẫn nộ gào thét.
Cũng không biết là ai đã bắt đầu trước. Cư dân mạng tự nhiên phát hiện ra biểu tượng cảm xúc tiếp thị ban đầu của Chu Tuấn Húc, và P đã đăng lên trên diễn đàn, thật bất ngờ là nó lại phù hợp tình hình hiện tại.
【Đúng là không biết tốt xấu. Jpg】
【Đó là vinh dự của mấy người.Jpg
【Thư cảnh cáo của luật sư.Jpg 】
Lần này, Chu Tuấn Húc hoàn toàn được “nổi tiếng” như anh ta hằng mong muốn lâu nay.
……
Thời điểm này tại Truyền thông Vân Hải, áp lực không khí cực thấp bao trùm toàn bộ phòng kế hoạch và bộ phận PR.
Mặc dù đã gần mười giờ tối nhưng nhân viên ở thành phố B tạm thời đều bị gọi quay lại để tăng ca.
Truyện [Ngọt Ngào Em Trao] được Làn Truyện edit và đăng tải duy nhất tại lantruyen.vn!
Trong văn phòng của giám đốc kế hoạch.
Tô Khả Lam trầm mặt, không vui nói: “Chu tổng và ngài Chu rất tức giận vì chuyện này. Họ yêu cầu phải nhanh chóng đem việc này xử lý thật tốt, nếu không thì…” Cô ta thoáng dừng lại một lúc, ngữ khí tăng lên: “Việc đồng ý để cho mấy người đầu tư vào…”
иgự¢ Giám đốc Vương bất an phập phồng, cô ta cầm tập tin tức ném mạnh lên bàn, đem tất cả sự tức giận của mình trút lên trên người Nhan Phương Phỉ: “Nhan Phương Phỉ, cô nhìn xem việc tốt mà cô đã làm này, cô nói xem việc này nên giải quyết thế nào đây!”
Nhan Phương Phỉ sợ hãi rụt cổ lại, trong mắt hiện lên tràn đầy ủy khuất: “Giám đốc, không phải, tôi…”
Điện thoại trên bàn bất ngờ đổ chuông liên tục, tiếng ding ding dong dong vang lên không ngừng là những tin nhắn trên WeChat vừa được gửi tới.
“Ồn ào cái gì mà ồn ào lắm thế?”
Giám đốc Vương bị tiếng ồn làm cho tức giận, mất kiên nhẫn cầm điện thoại lên bấm vào nút mở.
Ngay sau khi cô ta mở WeChat lên, một chuỗi tiếng cười “hahahahaha” được ghi lại trong lịch sử trò chuyện bất ngờ xuất hiện trong nhóm làm việc của truyền thông Vân Hải.
Giám đốc Vương nhìn diễn đàn nhóm WeChat vừa mới bị spam ha ha, đột nhiên giận dữ vô cùng: “Cười cái gì mà cười, nhóm làm việc là một nơi nghiêm túc mà có thể hahaha được hả?”
Nhưng những người trong nhóm chat đó chẳng những không tiết chế mà ngược lại còn thách thức và gửi biểu tượng cảm xúc tới. Mà trên những biểu tượng cảm xúc này đều là những gì bình thường cô ta thích nói nhất.
Mọi người hiển nhiên là ngầm hiểu với nhau.
Giám đốc Vương: “…”
Cô ta tức giận gõ một hàng chữ, vừa định tra hỏi nhưng thấy đại boss vạn năm không gặp ai cũng bất ngờ xuất hiện.
Anh ta cũng đăng một bức ảnh với dòng chữ thần chú mà Giám đốc Vương hay nói: “Không biết tốt xấu.”
Hoàng tổng của tập đoàn Vân Hải vui vẻ chêm vào: [Gói biểu tượng cảm xúc này khá thú vị, mọi người có cảm thấy những từ này rất quen tai không, ha ha. ]
Giám đốc Vương tức muốn thổ huyết, nắm điện thoại mà hai tay đều phát run lên. Cô ta nghiến răng nghiến lợi: “Tốt lắm, Giang Tầm, cô ta nhất định là đang muốn gây chuyện với chúng ta tới cùng đây mà.”
Tô Khả Lam nhìn chằm chằm tài liệu trên bàn, không nói lời nào, vẻ mặt u ám, trong mắt hiện lên tia sáng âm u khó hiểu.
***
“Lần này bàn tay heo muối đó coi như gặp phải quả báo rồi.”
Rời mắt khỏi điện thoại, Trương Viên Viên vui vẻ nói.
Giang Tầm mỉm cười: “Không phải anh ta luôn muốn được nổi tiếng sao. Lần này thì khắp mạng xã hội ai ai cũng biết đến, cho dù là nổi tiếng xấu xấu thì cũng là nổi tiếng.”
“Như vậy vẫn quá hời cho anh ta rồi, loại người này phải vĩnh viễn bị đóng đinh vào cột sỉ nhục mới đúng.”
Như sực nhớ đến điều gì đó, Trương Viên Viên lại hỏi: “Đúng rồi, Giang tổng, hôm nay Tần tổng không tới sao?”
Giang Tầm cầm cốc nước lên uống một hớp: “Ừ, hôm qua tôi có hỏi anh ấy, anh ấy nói có chuyện không đến được.”
Trương Viên Viên nói: “Tiếc quá, bữa cơm hôm nay tốt xấu gì cũng xem như là buổi tiệc chúc mừng.”
“Không sao, đợi khi nào anh ấy có thời gian tôi mời sau cũng được.” Giang Tầm cười cười, lấy menu đưa qua: “Được rồi, hôm nay tôi mời khách, mọi người cứ tự nhiên gọi món mình thích đi.”
“Được được được, em là em không khách sáo với chị đâu.” Người lên tiếng là Giang Nhuy. Cậu ấy nhanh tay cầm lấy menu, lật qua lật lại chọn món ăn.
Trương Viên Viên xem các bình luận trên Weibo lại có chút do dự: “Có điều, bàn tay heo muối này đã gửi thư mời của luật sư cho chúng ta. Anh ta sẽ không tới tìm chúng ta gây phiền phức đấy chứ?”
Giang Tầm trấn an cô ấy: “Không sao đâu. Trước khi đăng bài, tôi đã hỏi qua ý kiến của một chị gái luật sư rồi. Dù sao chúng ta cũng không chỉ mặt gọi tên ai, là do tự bản thân anh ta nhảy ra tự nhận là mình. Điều này không thể cấu thành hành vi phạm tội.”
Giang Nhuy nhịn không được chen miệng vào nói: “Đừng lo lắng, thư mời của luật sư chỉ hù dọa những người không hiểu biết thôi. Chân chính phải sợ chính là lệnh triệu tập của tòa án kìa. Cô xem tất cả những hãng phim nổi tiếng đã từng nhận được rất nhiều thư mời của luật sư, có bao nhiêu người trong số họ thực sự bị khởi kiện đâu?”
“Cũng đúng … ”
Trương Viên Viên trầm ngâm gật đầu, sau đó cúi đầu tiếp tục kiểm tra Weibo. Xem một hồi, cô ấy lại lướt đến một tài khoản Weibo rồi vô thức đọc thật to: “Về việc một cư dân mạng gần đây tung tin rằng một người nổi tiếng trên mạng họ Chu bị tình nghi quấy rối tình dục một nữ nhân viên của một công ty truyền thông, chi cục cảnh sát của thành phố B đã vào cuộc tiến hành điều tra …” Dừng lại một chút, cô ấy có chút kinh ngạc: “Hả? Tin đồn này mới được công bố ra ngoài chưa đến một ngày mà bên phía cảnh sát đã có động thái rồi sao? Hơn nữa bây giờ còn đang nghĩ lễ nữa chứ?”
Đang nói thì cô ấy đột nhiên khựng lại, nhíu chặt hai mày.
Cảm nhận được sự khác thường của cô ấy, Giang Tầm quan tâm hỏi: “Viên Viên, cô có chuyện gì vậy?”
Trương Viên Viên một tay ấn bụng, hai hàng lông mày càng cau chặt hơn: “Đột nhiên tôi đau bụng quá, tôi đi nhà vệ sinh trước đã.”
Giang Tầm nói: “Vậy thì cô đi nhanh đi. Để tôi coi đồ giúp cô.”
“Được.”
Trương Viên Viên gật đầu, ôm bụng chạy ra ngoài.
Giang Nhuy nhìn theo cô ấy chạy ra khỏi phòng bao, sau đó thu lại ánh mắt. Cậu ấy tiếp tục lật xem menu, một lúc sau, như nghĩ ra đó liền nghiêng người về phía Giang Tầm, thấp giọng hỏi: “Đúng rồi, chị, lần trước lúc quay loạt phim ngắn đó em quên mất, có một chuyện quan trọng muốn nói cho chị biết.”
Giang Tầm ngẩng đầu lên: “Chuyện gì vậy?”
Giang Nhuy nói: “Gần đây không phải em đang quay phim ở công trường sao? Trong giờ nghỉ ngơi, em có tranh thủ hỏi thăm nhân viên ở đó, có vẻ như mức lương của họ khá tốt. Lương 500 tệ một ngày, còn được đóng bảo hiểm năm và được nghỉ hai ngày cuối tuần nữa.” Cậu ấy còn đề nghị: “Ở đó đang thiếu nhiều người lắm. Mà chỗ làm việc của anh rể đến hai ngày nghỉ cuối tuần cũng không có. Chị có muốn kêu anh ấy xem xét đổi chỗ làm khác không?”
Giang Tầm: “… ”
Thấy cô im lặng, Giang Nhuy lại hỏi: “Chị, chị cảm thấy thế nào?”
Giang Tầm hít sâu một hơi, duy trì nụ cười trên môi: “Cảm ơn em nha, chị sẽ chuyển lời cho anh ấy.”
Điện thoại trên bàn đột nhiên rung lên.
Cô cúi đầu, vuốt mở khóa màn hình. Nhấp vào tin nhắn văn bản mới được gửi đến, ngón tay cô hơi dừng lại.
Là tin nhắn chuyển khoản của ngân hàng—— [Xin chào Giang Tầm: Phó Dĩ Hành đã chuyển khoản theo thời gian thực 1.000.000,00 nhân dân tệ vào tài khoản ngân hàng ×× của bạn với bốn chữ số cuối là 0312 vào lúc 10:00 ngày 2 tháng 10 năm 201X. 】