Ngôi nhà có cái cổng cao cao - Chương 45

Tác giả: kakatiti88

THÊM MỘT NHÂN VẬT LẠ LÙNG Ở INNO GIA

Du Du thấy nhột nhột ở má của mình, mà không biết đó là hơi thở của chàng trai kia. Nó cau mày, nhép nhép cái miệng từ từ mở mắt ra. Khỏi phải nói nó bất ngờ đến mức nào khi mà, trước mắt mình, không phải mà là ngay trên má của mình, bây giờ là một khoảng cách gần đến độ không thể chấp nhận được của một tên lạ hoắc lạ hươ. Mắt Du Du mở căng, tên con trai biết sự phát hiện của Du Du nhưng vẫn tỉnh rụi, từ từ đứng thẳng dậy mà khuôn mặt chẳng có chút gì là “hối lỗi” hay giật mình.

Du Du lặng thinh từ nãy giờ không nói tiếng nào, tay nó đưa lên sờ trên má của mình. Tại sao những tên con trai ở CHu Rung này lại thích tự mình làm những hành động thân mật như vậy khi chưa được sự chấp thuận của người khác, nhưng cái quan trọng bây giờ là phải “xử” cái tên này như thế nào cho đích đáng.

-Anh là ai, mà sao lại…lại….

Chàng trai lãng tử kia vẫn thản nhiên vuốt lại mái tóc lãng tử hơi dài và có màu bạch kim của mình. Miệng cậu ta nở một nụ cười rất thu hút, có thể nói cái môi của cậu ta rất quyến rũ, một cái gì đó rất đáng yêu phát ra từ đó. Đôi mắt cậu ta rất tinh quái, cứ lẳng lơ nhìn Du Du như trêu đùa, lại còn thái độ xem việc đó rất chi là bình thường. Khuôn mặt sáng, hàng chân mày rậm, cộng thêm cái môi xinh xinh, nói tóm lại cũng có thể xếp cậu ta vào hàng hotboy nếu như học ở Nhất Kim, nhưng điều đó không hề làm Du Du có ý định từ bỏ sự trừng phạt cho cậu ta.

Khá bực tức khi không nhận được lời xin lỗi, đã vậy tên đó còn đứng cười cười như trêu đùa. Du Du vươn người đứng thẳng dậy và … tát vào má cậu ta một cái.

Bốp!

Gương mặt chàng trai đã méo đi theo chiều đánh của cánh tay, cậu ta chưa vội vàng quay lại mà đang cau mày kìm nén, có lẽ là sự tức giận. Cái miệng đang sưng lên vì cú tát khá đau, người lạ mặt từ từ ngước mặt lên nhìn Du Du đầy nham hiểm, nhưng trên miệng cậu ta vẫn còn giữ nguyên nụ cười rất huyền bí….

Du Du vô cùng ngạc nhiên trước thái độ lạ lùng đó, lần đầu tiên có người cười sau khi bị tát, có lẽ đây là sự trêu cợt dai nhất mà Du Du từng gặp, đã thế thì cho hắn biết tay luôn. Du Du nhướn người lên vịn hai tay vào vai hắn và kéo xuống, lên gối một cái vào ngay bụng của tên đểu cáng và xấu xa kia, kèm theo những tiếng la rất to: “Đồ háo sắc”, rồi khi cậu ta khom người xuống, nó lại nện vào lưng cậu ta một cái: “Đô nham nhở”. Nhìn cậu ta khom người xuống ôm bụng vì đau, lần này thì không còn có thể cười đểu được nữa, nó ngước mặt lên trời, cười hả hê vì trả thù được hắn ta. Du Du bỗng giật mình, vì nhớ ra hắn là người lạ mặt, chưa từng gặp bao giờ, trong phút chốc suy nghĩ, Du Du đá hắn thêm một cái nữa:”Đồ ăn trộm, dám cả gan xông vào INNO giữa ban ngày hả?”

Bất chợt Du Du nhìn thấy xung quanh mình mọi người đang đứng bất động, tụ tập đầy đủ, từ nhân viên lái xe, những người giúp việc trong nhà, những người làm vườn, và cả những người làm việc ở nhà bếp, tất cả đều đang há hốc miệng chứng kiến những cảnh tự nãy giờ. Ánh mắt bọn họ rất lạ, đang trố tròn và mếu máo nhìn cái tên lạ mặt trước Du Du bây giờ, nhưng tất cả đều không nói lời nào, hết nhìn Du Du rồi lại nhìn cái tên háo sắc. Du Du quay hướng nhìn về phía chị Uyển Thanh mong rằng có lời giải thích, chị ấy đang đưa tay lên chặn miệng lại vì bất ngờ. Rồi đám đông nhân viên bắt đầu rẽ ra, nhường đường cho cậu chủ Thiên Tứ và Thiên Tư bước vào, cả 2 cũng đang khó hiểu vì sao nhân viên lại tụ tập đông như vậy ở trong vườn. Cả 2 hướng mắt về cảnh tượng trung tâm, Thiên Tư và Thiên Tứ vô cùng ngạc nhiên, hết nhìn Du Du rồi nhìn người con trai đang ôm bụng phía trước, miệng của cả 2 cũng sắp bắt đầu há hốc, chỉ kịp phát ra vài tiếng nho nhỏ nhưng đủ để Du Du nghe thấy:

-Anh Thiên Tử…

Du Du nghiêng đầu suy nghĩ, người mà Thiên Tứ vừa gọi là “Thiên Tử”, “anh”, vậy đây là….Du DU trố mắt tròn, khuôn mặt của nó bắt đầu biến đổi, đang bắt đầu cau lại và xanh dần lên. Tên con trai vừa bị nếm một đòn chí mạng, lại chính là …Đại Thiếu gia của INNO, người mà nó chưa từng bao giờ nghe nhắc tới.

***

Nhứng nhân viên nữ trong nhà đang tấp nập chuẩn bị các dụng cụ y tế để làm giảm đau cho INNO Thiên Tử. Du Du thì cứ đứng im đó, cúi gằm mặt xuống đất, chờ định tội và hình phạt. Nó thì thầm: “Đúng là công tử bột, bị thương có chút xíu mà phải đến 2,3 người chăm sóc”. Nó bĩu môi.

Quản gia Pix đứng bên cạnh Thiên Tử, rất trịnh trọng và lễ phép.

- Đây là nhân viên mới, nên cô ta chưa biết nhiều về INNO Gia, nên mong Đại thiếu gia hãy bỏ qua cho.

Bất chợt Thiên Tử đứng dậy đi về phía nó, cậu ta xoa xoa cái má đang đỏ ửng, như để nhắc đến tội lỗi của nó.

-Dường như nhóc không tỏ vẻ chút gì hối lỗi, phải không …nè!

Đây là câu nói đầu tiên của hắn ta mà Du Du nghe được, một giọng nói rất thanh và nhẹ nhàng, nhưng được phát ra từ một cái nham nhở, làm cho DU Du cảm thấy rất bực tức. Lại còn kêu nó là “nhóc”, rồi kéo dài chữ “nè”, rõ là nham nhở. Nó miễn cưỡng trả lời.

-Dạ không dám, thưa cậu chủ!

-Vậy nhóc có biết là nhóc tát đau lắm không…nè!

-Dạ tôi không cố ý ạ.

-Lại lên gối rất chuyên nghiệp nữa..nè!

-Dạ tôi tưởng thiếu gia là trộm, vì chưa được nghe nhắc tới thiếu gia bao giờ.

-Vậy bây giờ phải xử lý Nhóc như thế nào…nè!

Cứ nói một câu hắn lại tiến gần về phía Du Du một bước, làm cho Du Du cứ phải lùi lại, lùi lại dần dần, vì rằng tên này dám làm những điều lộ liễu không lường trước được, Du Du đang bị ép vào tường. MỌi người xung quanh vẫn im lặng quan sát, tại sao cả Thiên Tư và Thiên Tứ đều để yên như vậy, làm Du Du cảm thấy bối rối vô cùng, nó muốn đạp cho hắn một cái nữa, để tránh xa ra, nhưng mà không thể như vậy trước mặt mọi người lần nữa. Bất thình lình có một bàn tay cắt ngang giữa 2 người.

-Du Du không cố ý, anh tha cho cô bé đi!

Lúc này câu nói của Thiên Tứ làm nó thở phào một cái. THật ra Du Du không biết cũng chính lúc đó, cả THiên Tư cũng đang định lao tới, nhưng mà lại không nhanh bằng Thiên Tứ. Cậu ta đứng đơ người ra và im lặng. Thiên Tử lùi lại và quay về ghế để mọi người tiếp tục chăm sóc vết thương “nhỏ xíu” kia.

- Thiên Tứ đã lên tiếng thì đành phải vậy thôi…nè!

Dường như sự xuất hiện đột ngột này của thiếu gia Thiên Tử cũng gây bất ngờ cho cả Thiên Tư và Thiên Tứ, bằng chứng là từ nãy giờ cả 2 anh em họ đều im lặng, và có những biểu hiện rất lạ. Nhưng lạ lùng đáng kể nhất là biểu hiện của những nữ nhân viên trong nhà, mọi người ai nấy cũng sửa soạn chỉnh trang đàng hoàng, rồi cố gắng làm việc quanh quẩn gần anh ta. Du Du bắt đầu cảm thấy một không khí rất lạ đang xảy ra tại INNO. Nó giương mắt nhìn thẳng vào mặt THiên Tử đầy nghi vấn, bất chợt, ánh mắt cậu ta cũng nhìn thẳng vào nó, không quên kèm theo một nụ cười đầy bí ẩn.

- Cậu THiên Tử, sao cậu về mà không báo trước để chúng tôi ra đón. Phòng của cậu luôn được dọn dẹp hằng ngày, nên mời cậu vào nghỉ ngơi sau chặng đường dài.

Con người này quả thật kì lạ, ngay cả thái độ quản gia Pix đối với cậu ta rất trịnh trọng và tôn kính, hơn hẳn 2 anh em sinh đôi. Thiên Tử, anh ta là con người như thế nào?

Buổi tối, Du Du thập thò sang bên phòng của chị Uyển Thanh, nó đợi giây phút này từ lâu rồi để khai thác thêm thông tin.

-À, đại thiếu gia đã sang nước ngoài ngay khi tốt nghiệp đại học ở Đại Học Nhất Kim, và hình như là đã được 2 năm rồi.
-Qua, vậy là anh ta ít nhất phải 24, 25 tuổi rồi nhỉ, sao trông trẻ quá vậy? Sao em không nghe ai nhắc đến anh ta vậy nhỉ?

-Chị cũng không rõ lắm, chỉ nghe kể lại. Chỉ biết là 2 năm nay cậu ấy không về nhà 1 lần nào, vậy mà hôm nay xuất hiện đột xuất, nên ai cũng tò mò kéo ra xem cậu ấy, vậy mà được xem một cảnh có 1 không 2.

Du Du nhìn chị Uyển Thanh cười, nó cau mày tức giận.

-Chị mà cũng chọc em nữa. Nhưng em thấy hắn ta lạ lắm, vừa xuất hiện là không khí trong INNO thay đổi ngay, dường như anh ta có cái gì đó rất ghê gớm.

-ĐÚng vậy, thiếu gia THiên Tử rất đẹp trai và rất có tài ăn nói, nghe nói cô gái nào nói chuyện với anh ta cũng sẽ bị anh ta làm cho ૮ɦếƭ mê ૮ɦếƭ mệt.

Nhìn dáng vẻ đang mơ mộng của chị Uyển Thanh, Du Du biết ngay chị ấy đã bị “chinh phục” rồi. Hèn gì mà các nữ nhân viên trong INNO lại có thái độ lạ lùng như vậy. Hóa ra họ muốn lọt vào mắt của thiếu gia Thiên Tử. Không hiểu mọi người nhìn thấy vẻ đẹp gì ở anh ta mà lại mê anh ta đến như vậy. Đẹp trai thì nó công nhận, nhưng đâu đến nỗi phải ૮ɦếƭ mê ૮ɦếƭ mệt như vậy? Nó vội vàng xua tan ý nghĩ của chị Uyển Thanh.

-Nè, chị có anh Hải Đăng rồi đó nhe!

-Biết rồi, nhưng mơ mộng chút đâu có sao.

-Vậy chị có biết gì thêm về anh ta không?

-Chị đến đây cũng chưa lâu, đây cũng là lần đầu tiên gặp mặt. Em thử hỏi ai làm lâu ở đây để hỏi xem. Mà sao em quan tâm đến anh ta nhiều vậy, có phải bị anh ta hút hồn rồi phải không?

DU Du bĩu môi một cái. Sự thật là nó chẳng ưa anh ta chút nào, và nó có cảm giác gì đó không yên đối với vị Đại thiếu gia. Nó chỉ muốn tìm hiểu thêm về con người kì quặc này để mà né xa anh ta một chút, và không làm gì đắc tội với anh ta nữa. CŨng may bà chủ đi công tác, chứ không thôi việc Du Du “dần” cho Đại thiếu gia INNO một trận mà đến tai bà chủ, không biết sẽ tính sao.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc