Ngoại Tình (Full) - Chương 02

Tác giả: Tử Ngôn

Như đã không thể lường trước hay kiềm hãm lại dụς ∀ọηg đã lâu bị My khống chế . Khánh nhanh chóng sa vào bể tình một đêm mà Linh đã dày công vạch ra . Thấy Khánh không có dấu hiệu muốn dừng lại những ly rượu trên bàn . Linh cũng chiều ý nhiệt tình rót giúp cho anh . Dù gì anh càng say thì càng tốt thôi mà . Đến khi Khánh ngay cả việc ngồi cũng đã chao đảo thì Linh mới chịu dừng lại rồi khoát tay anh muốn kéo đứng lên .
- Anh say rồi , để em đưa anh về nha .
Khánh lúc này đã say đến mức không thể nhìn rõ đây là đâu và người ngồi bên cạnh là ai . Anh chỉ biết mình đang rất mệt , rất muốn được nằm nghỉ ngơi . Anh vô ý đặt tay mình lên tay Linh rồi vuốt ve nói nhỏ .
- Đi thôi , đi về nhà thôi , anh mệt rồi nè .
- Vậy anh tự đứng lên được không để em đua anh về nhà nha .
- Được , anh đứng được mà .
- Thôi để em dìu anh vậy . Mọi người ở lại chơi vui vẻ nha . Anh Khánh ảnh say quá rồi để tôi đưa anh ấy về trước .
Mọi người trong phòng nhậu vẫn tiếp tục say sưa ăn uống chứ cũng không quan tâm đến hai người họ nhiều . Vì việc Khánh và My quen nhau cũng không phải chuyện lớn nên cũng rất ít người biết . Vậy nên việc Khánh và Linh thân thiết như vậy cũng không có gì lạ . Thậm chí họ còn trêu đùa hai người xứng đôi nữa .
Khánh đã say khướt , ngay cả đi mà còn xiêu vẹo nên cả hai không thể đi xe máy . Đưa anh được xuống đường , Linh liền ngoắc ngay một chiếc taxi rồi dìu anh vào trong đó .
- Cho tôi đến khách sạn Qeen .
- Dạ .
Ngồi trêm xe Khánh đã chợp mắt ngủ , đầu cũng yên bình tựa lên vai Linh không chút phòng bị . Qua ánh đèn lu mờ từ bên ngoài soi vào trong . Linh nhìn Khánh mà thèm thuồng muốn nuốt chửng . Bàn tay cô мơи тяớи trên khuôn mặt đầy nam tính của anh rồi cười ma mị .
"Khánh, cuối cùng thì ngày này cũng đã tới rồi . Có biết em đã mong chờ lâu đến thế nào không ?"
Trong sảnh khách sạn , cô dìu anh tới quầy tiếp tân rồi thuê hẳn một phòng máy lạnh hạn trung . Cùng nhau đi vào thang máy rồi lên phòng . Linh không màn mở đèn mà lần theo lỗi giữa đỡ thân người cao lớn của Khánh đến giường rồi thả nằm xuống đó . Xong xuôi cô mới quay ra khóa cửa rồi trở vào nằm nghiêng sát bên Khánh . Một chân còn đang đặt lên người anh gợi cảm . Bàn tay cô đang lần mò vào cổ áo anh . Thấy anh ngọ nguậy hưởng ứng , cô mới bạo dạng cở đi chiếc cà vạt rồi lại cái áo sơ mi tay dài .
-Anh khó chịu sao ? Để em giúp anh cởi nhen .
- Cơi đi , tôi khó chịu quá . Chỗ nào mà nóng ૮ɦếƭ đi được .
- Được được , nếu nóng thì em cởi giúp anh nhé . Em cũng thấy nóng quá hay là anh cũng giúp em đi .
Linh kề môi sát tai anh mà nói những lời gợi dục . Khánh bây giờ đã cao hứng đến mất kiểm soát nên đã nhanh chóng vực dậy sức mạnh đàn ông nắm vai cô quật ngược lại khiến anh đổi vị trí nằm bên trên .
- My , hôm nay mùi hương trên người em khác quá . Nhưng mà anh thích lắm .
Khánh gọi tên Vân My trong cơn say . Linh mới đầu nghe cũng không được vui nhưng sau đó cũng bỏ ngoài tai rồi thuận theo anh .
- Anh thích là được rồi . Nào yêu em nhiều hơn đi anh .
Trong đầu Khánh hiện tại chỉ toàn là My . Dù ở bên dưới thân anh bây giờ hoàn toàn là một con người khác . Nhưng trong anh chỉ duy nhất xuất hiện một mình Vân My .
Bao nhiêu dụς ∀ọηg bị kiềm chế lại mấy ngày qua . Hôm nay được dịp bung xõa hết khiến anh lao vào Linh như một con hổ bị bỏ đói lâu ngày . Bộ quần áo công sở tuy kín đáo nhưng không kém phần quyến rũ trong một giây đã được nằm gọn lỏn dưới nền gạch lạnh .
Đôi môi mềm mại điêu luyện của Khánh không ngừng đánh dấu chủ quyền trên làn da mềm mướt của Linh . Bàn tay lại liên tục nhào nắn đôi gò bồng mơn mởn truớc mặt . Tay còn lại đã sớm lần xuống bên dưới một rừng sâu thẳm nơi hoa huyện kín đáo đang bị đôi chân e dè khép hờ lại .
- Khánh , em yêu anh lắm có biết không ?
- Anh cũng yêu em lắm Vân My .
- Em biết mà , yêu em thì nhớ không được xa em nha .
- Đừng nói chuyện đó , bây giờ thì anh vào việc luôn nhé .
- Uhm , được thôi mà . Anh nhớ nhẹ thôi nhen .
- Em yên tâm .
Vật thể đang ngày một nóng hổi bên dưới anh đang ngẩng cao đầu cao ngạo . Linh không ngại chạm vào rồi vuốt ve nó dìu dàng . Khi nó đã đủ ¢ươиg ¢ứиg và gân guốc hẳn cô mới lần để nó vào nơi cửa huyệt thầm kín rồi choàng tay qua cổ ghì anh xuống gần sát mặt mình .
- Em sẵn sàng rồi , anh cho nó vào đi nhen .
Xung quanh đang tối om , nhưng đôi mắt đã quen với bóng tối này cũng đã nhìn thấy khóe môi anh đang nhếch lên giảo hoặc nói tiếp .
- Hôm nay còn biết chủ động nữa hả ? Em biết không , anh thích lắm .
- Vì em yêu anh nên em mới như vậy thôi . Anh thích là được mà .
- Cảm ơn em , Vân My .
Anh liên tục gọi lên cái tên đó . Thế nhưng bây giờ chính Mỹ Linh cũng đã chìm vào cơn dụς ∀ọηg nên cũng chẳng phân biệt anh đang gọi ai và nói gì nữa . Cô chỉ biết một điều thôi là đủ . Điều đó không có gì khác ngoài việc "cô cần anh".
Mọi cuộc mở đầu cho một cuộc truy hoang đã xong xuôi . ¢ôи тнịт của Khánh cũng đã đặt đúng vị trí . Nghe thêm vài lời mê hoặc rót tai của Linh nữa thì Khánh cũng đã cho vật thể kia xông thẳng vào hang động lúc này đã nhóp nhép dịch lỏng .
Những cú thúc đẩy liên tục khuấy đẩu bên trong đó khít chặt khiến Khánh đê mê quên cả trời đất . Ở dưới thân anh , Linh cũng đã đôi lần lên đỉnh khi những âm thanh mờ ám cứ phát ra từ cửa miệng cô không ngừng . Đôi bàn tay với móng nhọn hoắc huơ quào vào tấm lưng rộng của anh để lại vài lằn hằn đỏ mờ ám . Ở đâu đó còn để lại một vài vết xước rướm máu ti li .
- Uhm Khánh , anh từ từ đã . Em .. em sắp không thở nổi nữa rồi .
- Xem như anh trừng phạt em vì mấy hôm nay em cấm vận anh nha . Sau này em còn dám không ?
- Không , em không dám nữa.
- Xem như em vẫn còn lương tâm đó . Anh ra bên trong nhé.
- Uhm tùy anh hết nha .
- Hôm nay em ngoan lắm , Vân My anh yêu em .
Sau câu nói chân thật từ cõi lòng đó là lúc cả hai cùng lên đến đỉnh điểm . Song ở bên trong cô là dòng dịch trắng ᴆục lấp đầy ấm nóng . Mỹ Linh nằm đó thở dốc sau cơn trụy lạc bất chính . Còn Khánh thì lã người đổ gục xuống người Linh chìm vào giấc ngủ say . Lát sau Linh tỉnh táo lại một chút . Nhìn gương mặt tuấn mĩ của người đàn ông bên cạnh mà cô nhìn mãi cũng không dứt nỗi .
Linh vốn để ý anh từ khi mới vào làm ở công ty , lại may mắn ngồi ngay kế cận anh . Cô thích anh vì cái tính hiền hậu dễ gần mà đặc biệt rất ga lăng với phái yếu . Cô cũng biết gia xảnh không maya giàu có . Ba mẹ ở quê cũng chỉ làm ruộng mà thôi . Nhưng không sao những điều đó có thể cải thiện được vì anh là người cầu tiến mà . Tuổi cũng còn trẻ nên tương lai còn cao còn xa thì sao lại để ý đến tiền làm gì . Còn việc theo đuổi anh khi biết anh có bạn gái cô nghĩ cũng không có gì quá đáng cả . Thời buổi này đã hiện đại hóa và tân tiến đến mức con người có thể sống được ở tận sao hỏa rồi . Chuyện khó như vậy con người còn chinh phục được thì sao cô lại không thể tiến tới để đốn ngã anh khi anh chưa lập gia đình . Ai đến trước , ai đến sau không quan trọng . Quan trọng là ai sẽ ở bên anh đến cuối cùng thôi mà .
Mỹ Linh không muốn mất đi khoảnh khắc này nên với lấy điện thoại bên dưới sẵn tay chụp choẹt lại vài tấm hình có mặt cả hai lưu vào trong máy . Xong xuôi cô lại nhìn anh rồi suy nghĩ ௱ôЛƓ lung một hồi . Sau Linh cũng đuối người rồi ngủ tђเếק đi . Hai thân thể lõa lồ ôm lấy nhau ngủ một giấc say sưa cho đến tàn đêm mà không hay biết một cô gái nhỏ bé đang chờ đợi mỏi mòn ở nhà .
Sáng hôm sau , khi mà Linh vẫn còn yên giấc trong vòng tay của Khánh thì tiếng điện thoại của anh cũng vang lên như tiếng chuông báo thức . Khánh nheo mắt tỉnh dậy rồi mò mẫm tìm điện thoại . Cuối cùng tiếng điện thoại phát ra từ túi quần dưới đất . Anh rút cánh tay đang gối đầu Linh ra rồi cúi xuống đất lấy điện thoại . Đôi mắt vẫn chưa chịu mở hẳn ra , anh chỉ hé sao cho vừa đủ thấy phím nghe ở đâu rồi nhấc máy bằng giọng ngáy ngủ .
- A lô .
"Anh Khánh , anh có đang ở công ty không ? Sao đêm qua anh không về vậy ? Anh ngủ lại đó sao anh ?
- Em đang hỏi anh gì vậy ? Chẳng phải ..
Nói đến đây thì bỗng nhiên đôi mắt anh mở to . Đêm qua anh say nhưng rõ ràng anh đã thấy mình và Vân My cùng nhau ngủ cơ mà . Sao bây giờ Vân My lại điện thoại cho anh được chứ. Khánh từ từ quay sang nhìn cô gái bên cạnh đang ngủ khi trên mình không có một mảnh vải che thân khiến anh như đang gặp ác mộng . Anh ngồi bật dậy thật nhanh rồi nhìn lại thân thể mình rồi mới hay . Mình cũng có khác gì cô gái kia đâu . Cả hai đã mình trần như nhộng ngủ suốt đêm qua sao . Vậy cô gái đã cùng anh đêm qua vốn không phải Vân My mà là Mỹ Linh sao ? Khi biết được sự thật , Khánh vỗ trán mình một cái thật đau rồi thở dài tự trách .
"Mày đang làm chuyện điên khùng cái gì vậy Khánh ?"
Trong khi anh đang rối rắm không biết phải nói sao thì bên kia giọng Vân My đang lo lắng nên liên tục hỏi anh .
"Sao vậy anh , có chuyện gì sao anh , sao giọng anh nghe hoang mang quá vậy ?"
- Anh .. anh đâu có hoang mang gì đâu . Thôi em cúp máy đi , anh về nhà với em liền đây .
"Dạ vậy anh cẩn thận một chút . Anh mệt thì cứ xin sếp nghỉ một buổi đi chiều hản làm nha anh ."
- Anh hiết rồi , à , em ăn gì không anh ghé mua cho em .
"Em vừa ăn mì tôm rồi nên không nghe đói nữa . Anh có ăn thì ghé ăn đi ."
- Sao lại ăn mì tôm nữa rồi ? Ăn cái đó nhiều không tốt cho em và con đâu biết không ?
"Không sao đâu anh đừng lo . Tại em thèm quá nên mới ăn một gói thôi mà . Thôi anh về đi , em chờ anh ở nhà ."
- Ừ vậy anh về đây .
Vừa cúp máy , Khánh đi nhanh xuống giường rồi vào nhà tắm . Lúc sau đi ra anh lại vội vàng rời khỏi phòng mà không nhìn lại cô gái đang ngủ kia dù chỉ một cái . Cánh cửa phòng vừa đóng lại , đôi mi cong ✓út của Mỹ Linh cũng động đậy rồi mở hẳn . Cô nhìn ra phía cửa nơi anh vừa đi khỏi mà cười thầm trong dạ .
"Con ? Hóa ra anh và con My đã có con với nhau rồi . Vậy thì sao , chuyện đêm qua anh cũng không thể chối bỏ được mà . Nếu em cũng mang thai con của anh thì không biết lúc đó anh sẽ chọn thế nào nhỉ ? Chắc chắn người anh chọn phải là em rồi đúng không ?"
Vân My thức dậy trên ghế sô pha khiến cả người đều ê ẩm nhức mỏi . Cô đi một vòng cũng không thấy Khánh đâu mới biết đêm qua anh không về . Nghĩ đến việc tối qua anh nói công việc chất chồng cần giải quyết nên cô cũng không mảy may nghi ngờ việc anh qua đêm vắng nhà . Gọi cho anh xong cô liền sắp xếp lại nhà cửa rồi sửa soạn đi làm . Lúc gần xong thì Khánh cũng vừa hay về tới . Vân My nghe tiếng mở cửa mới đi vội ra ngoài . Thấy anh đang đi về hướng mình cô mới hỏi .
- Anh có mệt lắm không , nhìn anh thiếu ngủ hay sao mà mặt bơ phờ hết luôn rồi này .
Vài lời quan tâm đơn giản của Vân My khiến Khánh cảm thấy chột dạ . Anh ném túi làm việc sang một bên rồi không nói không rằng ôm chầm lấy cô .
- Tối qua anh làm em lo rồi , anh xin lỗi .
Cảm thấy trong lời nói anh có chút gì đó lạ lẫm . Vân My vỗ tay lên lưng anh rồi trả lời .
- Không cần xin lỗi em , anh về nhà an toàn là tốt rồi . Anh ăn gì chưa , em làm nhanh chút gì đó cho anh ăn nha .
- Khoing cần đâu , tự nhiên anh chỉ muốn ôm em như vầy thôi . Cho anh ôm một chút nha .
- Được được , em chiều theo anh mà . Thấy anh cực khổ như vậy mà em lo quá . Chiều nay em sẽ mua ít đồ vêd tẩm bổ cho anh . À , anh xin sếp nghĩ việc buổi sáng nay chưa . Nếu chưa thid lát nữa em đến phòng nhân sự xin nghĩ giúp anh nhen .
- Ừ , em tốt với anh quá . Anh thật là có phúc mà .
- Em đương nhiên phải tốt với ba của con em rồi . Em phải cố gắng để sau này còn làm vợ làm mẹ nữa chứ . Chỉ là không biết đến lúc nào anh mới chịu cho em làm vợ anh thôi .
Vân My nói ra nguyện vọng của mình như đang muốn nhắc nhở anh . Khánh cũng hiểu điều đó nên lúc này mới buông cô ra rồi nói .
- Vậy bây giờ chúng ta đi đăng kí kết hôn nha .
- Anh nói thật sao ?
- Uhm , em cũng biết ba mẹ anh dưới quê khó tính lại cổ hủ lắm . Nếu bây giờ họ biết em đang có thai mới đòi cưới là ông bà sẽ không chịu đâu . Chi bằng bây giờ chúng ta đăng kí kết hôn trước . Sau đó đợi đứa bé lớn một chút chúng ta sẽ dẫn nó vêd gặp ông bà . Tới lúc đó anh nghĩ anh xin được cưới em cũng sẽ dễ dàng hơn .
- Vậy .. vậy bây giờ chúng ta đi ngay luôn sao ?
- Uhm , em cũng nghĩ làm buổi sáng nay đi . Chúng ta đi luôn cho xong . Anh không muốn bảo bối của anh phải chịu thiệt thòi khi ở bên cạnh anh đâu .
- Anh đúng là rất biết cách lấy lòng em . Thôi được rồi anh mau vào trong tắm rửa thay đồ đi . Để em gọi lên công ty xin cho hai chúng ta nghỉ việc buổi sáng.
- Lúc nãy anh đã xin rồi , em xin thêm cho em nghĩ đi .
- Dạ em biết rồi .
Nói xong Khánh cũng quay đi vào trong . Nhưng chỉ vừa đi được vài bước thì giọng Vân My lại vọng lại từ phía sau gọi anh .
- Anh Khánh , sao anh đi cả đêm mà quần áo anh nhăn nheo vậy ? Cả người lại có mùi gì đó lạ lạ nữa chứ ?
Khánh nghe xong mà muốn toát hết mồ hôi lạnh . Anh đứng yên suy nghĩ lí do sao cho hợp lí rồi mới quay lưng trả lời cô .
- Làm việc cả đêm nên anh mệt . Có khi anh ngồi , khi thì gục trên bàn chợp mắt một chút nên quần áo có hơi nhăn nheo thôi à . Với lúc gần sáng anh định không về nhà thay đồ nên mới vào nhà vệ sinh trong văn phòng tắm cho tỉnh táo . Vậy nên em nghe mùi là lạ cũng đúng thôi mà .
- Anh nói thật không ?
- Anh đã dối em bao giờ chưa ? Thôi em mau gọi xin nghỉ đi . Nếu không sẽ trễ mất đó .
- Ohm , vậy anh đi vào trong thay đồ đi . Em đợi anh .
- Ừ anh biết rồi .
Mặc dù thấy anh có gì đó lạ lắm . Nhưng nhất thời cô cũng không nghĩ ra đó là gì nên đành bỏ qua luôn . Cô nghĩ mình đang có thai nên hay suy diễn lung tung giống như trên mạng xã hội có nói . Nên thôi cô không suy nghĩ nhiều rồi đi đến sô pha ngồi xuống đó gọi lên công ty sẵn tiện chờ anh luôn .
Khánh suýt chút nữa đã bị My bắt thóp nên khi vào đến phòng đóng cửa lại anh vẫn run sợ như kẻ ςướק vừa bị bắt được vậy . Anh vào nhà tắm mở vòi sen sang chế độ nước ấm rồi tẩy rửa hết những vết nhơ trên người . Bây giờ về đến nhà anh mới bình tĩnh nhìn kĩ lại vai , lưng và bụng mình . Ở đâu cũng có vết hằn đỏ do bị cào cấu của Mỹ Linh đêm qua . Nhìn vào nó anh lại nhớ đến chuyện âи áι tối qua . Hình như khi làm việc đó với Mỹ Linh anh cũng có cảm giác thoải mái lắm . Sự chủ động của Mỹ Linh cũng khiến anh dễ chịu nếu không thể nói là thích thú . Nghĩ đến đó anh lại lắc đầu nguầy nguậy rồn nhìn mình trong gương .
"Mày đang nghĩ cái gì vậy Khánh . Cô ta không phải Vân My , sao mày có thể làm ra chuyện đó được vậy chứ ."
Được một lúc điện thoại anh lại có tiếng chuông tin nhắn . Lúc trước anh sẽ chẳng quan tâm mà phớt lờ để khi nào rãnh thì mở ra xem sau . Nhưng sự việc đêm qua diễn ra như thế khiến anh không khỏi bất an liền lau tay cho khô rồi mở điện thoại ra xem . Đúng như những gì anh đang lo sợ . Tin nhắn kia đúng thật là của Mỹ Linh .
"Chuyện tối qua chỉ là một tai nạn vì cả hai chúng ta đều uống quá đà . Thế nhưng em lại rất vui và rất thích nó . Khánh à , em thích anh thế nào chắc anh cũng đã biết rồi . Anh có thể cho em thêm một cơ hội để em được ở cạnh bên chăm sóc cho anh không ?"
Đọc xong Khánh không chút chần chừ rồi xóa nó đi ngay lập tức . Không ngờ anh lại có lúc phải bị người ta nắm thóp như vậy . Chưa bao giờ anh cảm thấy Mỹ Linh là một cô gái đeo bám đến điên rồ như thế . Anh chỉ biết mình đã vướng vào một chuyện mà dù có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng không thể gột rửa hết được . Đó là phản bội cô ,Vân My .
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc