"Nếu như em đợi tôi trở về."
"..." tôi im lặng.
"Sao?"
"Không gì. Mà sao anh lại về bên đó?"
"Tôi có việc." hắn bước ra ngoài con ngựa đã được cột vào hàng rào, tôi cũng đi theo. Chợt hắn quay lại ôm tôi lên và hôn thật cuồng nhiệt như thể tôi là của hắn vậy. Tôi muốn giẫy giụa rồi lại thôi, quyết định tận hưởng nụ hôn hơn là từ chối. Xong hắn cứ để như vậy mà bưng tôi ngồi lên yên ngựa.
"Làm gì vậy?"
"Đưa em về. Tôi sẽ không để em qua đêm một mình ở chỗ này." nói rồi hắn cũng leo lên ngựa. Bị hắn phát hiện ra ý đồ, tôi đành câm nín, nhưng...
"Anh biết nhà tôi à?"
"Biết sao không? Nhà của người yêu còn không biết thì tôi không xứng để yêu em nữa." tên này giấu tính ranh ma kĩ thật đấy. Hắn phi ngựa thật nhanh, bàn tay lớn ôm chặt eo tôi như sợ tôi ngã, nhưng không phải vậy...hắn dời tay xuống sờ ௱ôЛƓ tôi.
"Bỏ cái tay dê cụ của anh ra khỏi ௱ôЛƓ tôi ngay." tôi tát lên tay hắn
"Làm như chưa từng sờ qua, tôi còn thấy qua rồi cơ." hắn nói khẽ bên vành tai nhạy cảm khiến tôi rụt cổ lại, tim đập mạnh một cái.
"Ừ ừ biết rồi lo chạy đi."
Đến trước cung điện, tôi vẫy tay ra hiệu cho mấy người lính cho chúng tôi qua, ngựa chạy thẳng một mạch vào trong, đến trước cung điện, trước khi xuống ngựa, tôi đeo vào tay trái hắn một cái vòng len xỏ qua mảnh gỗ hình con cừu làm quà cho hắn. Henry cười với tôi, nắm chặt hai tay của tôi và hôn lên chúng như một lời cám ơn, thay cho lời cám ơn. Xong hắn để tôi xuống rồi xoay ngựa cười nói.
"Hẹn gặp em sau, công chúa của ta." rồi hắn phóng đi. Sao mà giống đến như vậy...tên này có gì đó rất bí ẩn. Tôi hoài nghi rất nhiều về hắn.
Ngoài ban công phòng ngủ, tôi lại ngắm trăng, dường như sau cái đêm cuối cùng ấy, tôi thường xuyên ngắm trăng hơn, bởi vì trăng bạc và sáng như đôi mắt của hắn. Mỗi khi ngắm nó, lòng tôi nhẹ hơn một tí. Kể cả tối hôm sau cũng vậy. Tôi tự hỏi giờ này Henry đang làm gì ở Plumpa...
"Hẹn gặp em sau, công chúa của ta" hắn nói hệt như Paric "Hẹn gặp em sau, vợ yêu" rồi sau đó hắn đi mất. Tôi bỗng có chút hoang mang, hy vọng Henry sẽ trở về nhưng nhỡ có chuyện gì xảy ra với hắn, Plumpa còn đang loạn lạc vì lão vua mới như vậy.... Tôi thật ngu ngốc, tôi không nên để cái gã ấy rời xa tôi mới đúng, tôi chỉ mới tìm thấy hắn thôi mà, nếu lần này hắn không trở lại, không phải chúng tôi sẽ lạc mất nhau nữa sao? Một lần với Paric là quá đủ, tôi không muốn cái hình dáng ấy phải rời xa tôi nữa. Đau đớn một lần là quá đủ với tôi rồi. Henry không được phép biến mất khỏi cuộc đời tôi như Paric đã từng nữa, tôi là ai chứ? Chỉ là một cô công chúa nhỏ, tôi không thể ra lệnh mọi người như vua cha tối cao được, tôi đâu được phép vòi vĩnh như trẻ con, nhưng tôi có thể ra lệnh cho bản thân mình. Tôi không thể ra lệnh cho Henry phải ở bên cạnh tôi, nhưng tôi có thể ra lệnh cho bản thân tôi phải ở bên cạnh hắn.
Sáng hôm sau tôi xin cha và mẹ cho tôi sang Plumpa chơi một mình một thời gian. Tất nhiên là có vệ sĩ đi theo bảo vệ, lúc đầu họ ngăn cản tôi nhưng rồi cuối cùng tôi cũng thuyết phục được họ. Cửa tiệm giao lại cho em trai tôi trông coi trong khi tôi đi vắng. Trước khi xuất phát, mẹ gọi tôi lại, khoác cho tôi một cái áo choàng đỏ.
"Thôi mà mẹ, nó nổi quá."
"Cứ mặc đi, con gái mẹ mặc nó đẹp mà."
Cuối cùng tôi vẫn chiều mẹ, mặc nó vào đi đường cùng với một chiếc nhẫn mang dấu ấn công chúa của Conust. Tôi từ chối đi xe ngựa, chỉ mang theo một ít hành lí và rất nhiều tiền. Xong, tôi lên đường cùng với Glie và Baoba - hai anh bạn vệ sĩ đã theo tôi từ hồi tôi mới trở về thế giới này, cả hai đều rất ít nói và luôn theo sát tôi. Hoặc đứng ở đâu đó mà tôi không biết, nhưng họ luôn quan sát tôi và có mặt khi tôi cần.
Tổng cộng hết mười giờ đi đường mệt mỏi, chúng tôi đến nơi khi trời đã chập tối. Tôi hỏi vài người về cái gã tóc đen cao to đẹp trai tên Henry và trả họ một đồng, thế là họ chỉ tôi đến một quán rượu. Baoba ở ngoài trông đồ và ngựa còn tôi cùng Glie bước vào trong tìm kiến cái tên Henry ấy. Ngay lập tức đập vào mắt tôi là hình ảnh mấy tên bự con bợm nhậu hôi hám, họ đều dán mắt lên tôi...chắc do cái áo choàng đỏ này, nó làm tôi trông nổi bật quá mà.
Bước thẳng đến quầy rượu, tôi hỏi gã pha chế:
"Henry có ở đây không?"
"Cháu tìm cậu ta làm gì?"
"Anh ta nợ tình tôi." cùng một lúc, nhiều tiếng phun nước phèo phèo vang lên sau lưng tôi. Tôi quay lại thấy mấy gã bự con bị câu trả lời của tôi làm cho sặc bia. Mặc kệ họ. Tôi tiếp tục với gã pha chế.
"Vậy ông biết anh ta ở đâu không?"
"Đợi chút." mặt ông ta vẫn còn bàng hoàng rồi vọt nhanh vào phòng đằng sau quầy. Tôi rất bình tĩnh, tay khoanh trên bàn chống cằm lên đó, mũi chân phải chống lên đất lắc lư cổ chân chờ đợi. Không gian thật im lặng, tôi lấy làm lạ, những tiếng cạn ly ồn ào đâu hết rồi? Tôi quay đầu lại thì bọn họ cũng quay lại với đồ nhắm cùng bia rượu của mình, tiếng ồn ào bắt đầu trở lại.
"Mày ra đây cho tao, mày nói mày đã làm cái gì trong hơn hai tháng rồi hả?" tôi ngạc nhiên khi thấy Henry bị véo đỏ cả tai bởi lão pha chế, ông nắm tai hắn kéo hắn lại chỗ tôi.
"Con có làm gì đâu chứ?" hắn che tai lại, nhăn mặt nói.
"Nè, mày đã làm gì cô bé này hả? Mày bị biến thái à? Có bản mặt đẹp trai cao to rồi muốn làm thì là làm hả?" ông véo chặt tai hắn, đáng lắm. Mấy ông bự con bợm rượu kia nhìn hắn mà cười rộ lên.
"A...Lily? Sao em tới đây?" hắn nhìn tôi ngạc nhiên.
"Vậy là mày đã làm gì cô bé rồi hả cái thằng này...." ông chuẩn bị véo nữa thì hắn bịt tai lại.
"Chú thôi đi."
"Giải thích tao nghe cái nào." ông nhìn tôi rồi lịch sự kiên nhẫn hỏi hắn.
"Đây là cô chủ nhỏ của con ở bên Conust..."
"Thật ra tôi muốn kiếm anh ta để hỏi vài chuyện thôi chứ không có gì đâu, anh theo tôi ra bàn trống đằng kia nhé. Ở đây có sữa không?" tự dưng tôi lại thèm sữa bò trong cái không khí nồng mùi bia rượu này.
"Có có." ông chú ấy gật đầu với tôi.
"Lấy tôi hai ly nhé."
"Tôi không uống sữa" Henry bảo với tôi.
"Tôi có gọi cho anh đâu." rồi tôi thấy mắt anh ta hơi khó hiểu nhìn qua Glie, xuýt thì tôi quên mất, tôi quay lại hỏi ông chú.
"Ở đây có cho thuê phòng không ạ?"
"Còn ba phòng."
"Tôi thuê một phòng hai giường, người quen nên giảm giá nhé." tôi cười tươi.
"Em ngủ với cậu ta à?" Henry thắc mắc.
"Không, tôi ngủ với anh." hết sặc bia rồi đến ho khù khụ, tôi chẳng biết mấy ông này bị gì nữa. Rồi tôi quay sang Glie bảo anh ta và Baoba dọn đồ lên phòng của họ, còn hành lí của tôi thì mang vào đây cho tôi là được, rồi tôi bảo hai người xong việc thì xuống đây ăn uống gì đi.
Ngồi đối diện với Henry, tôi nhâm nhi hai ly sữa của mình, không biết nên nói gì với hắn. Tôi nhìn hắn, thấy hắn chống cằm nhìn tôi chờ đợi rồi tôi lại nhìn xuống hai ly sữa.
"Đây là nhà anh à?"
"Ừ." hắn cười mỉm.
"Trông tốt đấy." tôi nhìn xung quanh, gượng gạo rặn ra một ý tốt. Thật ra trông hơi cũ và đầy mùi mồ hôi của bọn đàn ông.
"Lát nữa tôi ngủ cùng anh được chứ?"
"Ừm." hắn trả lời chán phèo làm tôi cũng lười bắt chuyện. Rồi hắn hỏi tôi.
"Em tới đây làm gì?"
"Thăm anh."
"Chỉ vậy thôi à?"
"Và thăm dò tình hình ở đây."
"Em đã ăn gì chưa?"
"Tôi không đói. Uống sữa đủ no rồi."
Nhâm nhi một lát cũng hết sữa, Henry xách hành lí của tôi vào phòng hắn rồi tôi cũng vào theo. Một căn phòng nhỏ chỉ cỡ bốn mét vuông, tôi tháo áo choàng đỏ xếp ngay ngắn đặt trên hành lí rồi ngồi xuống giường. Henry bị chú hắn lôi ra ngoài, giọng ông nhỏ vừa đủ hai người nghe và cả tôi.
"Mày ấµ ∂âɱ à Henry? Con bé ấy trông chỉ cỡ mười ba thôi mà mày dám động đến con bé. Mặc dù con bé đẹp thật đấy tao phải công nhận chưa bao giờ thấy đứa nhỏ nào đẹp như vậy, lớn lên chắc phải tuyệt trần lắm, mày may mắn đấy, nhưng còn quá nhỏ! Mày thèm ấy ấy lắm rồi hay sao mà không đợi thêm vài năm nữa hả? Thằng quỷ! Muốn thì đi kiếm mấy cô đào đi chứ sao bắt con bé ấy...làm sao nó chịu nổi mày hả? Mày có còn tình người hay không? Hôm nay tao phải dạy dỗ mày lại mới được......." ông ta thô lỗ la rầy hắn. Đợi ông chửi rủa hết hắn mới mở miệng:
"Cô ấy đã mười bảy rồi chú à." thế là ổng im re luôn. Tôi buồn cười nhìn hắn bước vào phòng. Hắn cao xuýt ᴆụng cả đỉnh cửa.
"Em tắm chưa?"
"Chưa, tắm không?" tôi chống tay hai bên mép giường, chân đung đưa nhìn hắn.
"Ừ tắm." hắn nhướng mày một cái rồi cười với tôi. Nhà tắm bên ngoài, hắn đưa tôi đến đó rồi bảo:
"Em tắm trước đi, tôi chờ ở ngoài." tôi nhíu mày nhìn hắn, vậy là hắn hiểu sai ý tôi à? Thôi kệ, tôi nắm ngón tay hắn kéo vào phòng tắm luôn.
"Gì vậy? Muốn tắm cùng tôi à?" tôi không trả lời, lườm hắn một cái rồi vén áo hắn lên cao, hắn cũng biết phối hợp. Sau khi cả hai đều Tʀầռ tʀʊồռɢ tôi mới xối nước cho mình, tiếng nuốt nước bọt phát ra từ trên cao phía sau tôi. Ngoảnh lại tôi thấy hắn nhìn tôi, thằng nhỏ cương lên cứng rắn.
"Nhanh vậy?" tôi cười chọc ghẹo và mặc kệ hắn đang nổi lên ham muốn, xối lên người hắn một gáo nước lạnh. Tôi ung dung chậm rãi bảo hắn ngồi xuống để tôi gội đầu cho hắn, kì lưng cho hắn sau đó đến hắn làm cho tôi, cơ mà hắn kĩ đến từng cái móng tay sợi tóc, tắm cho tôi sạch bóng, hắn cũng sạch bóng. Sau đó tôi nhón chân với lấy cái khăn trên kệ cao nhưng không tới, tôi thầm trách cái chỗ này thật không tinh ý, đóng kệ gì mà cao quá trời. Tôi bảo hắn lấy giúp tôi hắn lại không lấy, tôi kéo ghế lại để đứng lên đó thì hắn chặn lại, đá cái ghế ra xa.
"Anh làm trò gì đấy?" tôi không vui nhìn hắn.
"Làm cái trò mà nãy giờ em làm với tôi."
"Vậy giờ anh muốn sao?"
Cổ tay tôi bị nắm lấy kéo về hắn, một chân móc cái ghế nhỏ lại, hắn nhấc tôi đứng lên đó và úp mặt vào tường, hai tay tôi đành phải chống trụ trên vách phòng tắm. Henry ngồi xuống bắt tôi chu ௱ôЛƓ ra và liếm tôi, chiếc lưỡi khiến cả người tôi nóng lên, tim đập như trống. Sau khi đã đủ ẩm ướt, hắn cắn ௱ôЛƓ căn tròn của tôi tôi một cái hơi đau và đứng dậy.
"Anh biến thái quá đấy."
"Vậy mới vừa với em." hắn nhấc tôi lên cao hơn một chút, cho tôi nhón trên ghế sau đó hắn to lớn, tách cô bé của tôi ra và chui vào bên trong, chen lấn khiến tôi ngạt thở. Nhờ có nước bọt của hắn mà cây gậy săn tròn chui trót lọt vào dễ dàng nhưng làm tôi đau quá trời.
"Ah..từ từ..."
"Không, nãy giờ tôi nhịn em đủ lắm rồi." thắt lưng hắn linh động làm cho cây gậy kia đâm vào rút ra thật nhanh, làm tôi rơi nước mắt, toát mồ hôi hột.
"Hưm..không...nhẹ thôi..ah..." tôi thở hồng hộc bởi bị đâm quá nhiều, một cái nhấc tay hắn ôm một chân tôi lên cao, cái tư thế này thật biến thái và khó trụ bởi tôi chỉ còn lại một chân đứng nhón. Quá nhiều khoái cảm làm tôi bủn rủn chân tay, chân nhón không trụ nổi nữa, tôi buông xuôi trượt xuống thế là hắn nhanh nhẹn luồng tay qua nách xốc tôi lên cao, cái vật ấy cũng chui ra ngoài.
"Em yếu quá đấy...chú nói phải, em làm sao chịu nổi tôi."
"Nổi đấy..." xem ai cứng hơn ai? Hắn xem thường tôi quá rồi. Hắn nhếch môi cười, ngồi xuống ghế và kéo tôi ngồi lên đùi hắn, mặt đối mặt, cái vật ấy lại chui tọt vào trong làm tôi cong người, tay áp lên иgự¢ hắn.
"Nhún đi." hắn hối thúc, tay nâng ௱ôЛƓ tôi lên rồi kéo xuống hỗ trợ cho tôi. Mãi lâu sau hắn mới lên đỉnh và bắn hết chúng ra bên ngoài. Chúng tôi xối nước rửa cơ thể lại một lần nữa rồi mới tròng quần áo vào, kết thúc việc tắm. Henry ẵm tôi về phòng, ông chú kia thấy vậy liền đi theo sau nói líu díu khe khẽ:
"Sao rồi?... Quất chưa?"