Nếu tình yêu nhiều hơn một chút - Chương 30

Tác giả: Nhân Gian Tiểu Khả

Lần này, mặc dù giữa hai người vẫn có giao lưu trao đổi thông tin nhưng cả hai đều giữ thái độ khách sáo và thận trọng.
Đặc biệt là Duyệt Tâm, cô luôn dùng ánh mắt điềm nhiên và không có cảm xúc nhìn tất cả mọi vật xung quanh. Dường như cô không còn bất kỳ mong đợi nào đối với cái nhà này.
Cố Nam cảm thấy sợ hãi nhưng không biết phải làm thế nào.
Buổi tối đi làm về, Cố Nam lại tới quán rượu.
Hình như Lưu Bảo đoán trước được anh sẽ xuất hiện nên hát tặng anh bài Người yêu tôi và người tôi yêu.
Cố Nam vừa uống vừa cười nói với Lưu Bảo: "Vì sao cô biết tôi đang muốn nghe bài hát này?"
Lưu Bảo nhìn anh, đôi mắt long lanh chờ đợi "Tôi là một người phụ nữ." Cô cầm tay Cố Nam đặt lên иgự¢ mình để anh cảm nhận được sự mềm mại và ấm áp.
Trong giây lát, Cố Nam thất thần nhưng anh nhanh chóng bật cười, nhắc lại lời bài hát Lưu Bảo vừa biểu diễn: "Người yêu tôi vì tôi say đắm không hối hận, tôi lại cam tâm chịu tổn thương vì người tôi yêu suốt cuộc đời, người để tâm luôn luôn không đúng, người với người không cần giả dối. Người yêu tôi làm tất cả vì tôi, tôi lại rơi lệ, trái tim tan nát vì người tôi yêu, yêu và được yêu đều có lỗi..." Mắt anh hơi ướt.
Lưu Bảo ôm Cố Nam vào lòng: "Cố Nam, anh uống nhiều quá rồi. Chúng ta đi thôi."
Họ lảo đảo bước ra khỏi quán rượu, về chỗ ở của Lưu Bảo.
Lưu Bảo rót cho Cố Nam một tách trà, bảo anh nghỉ ngơi một lát, cô đi thay nội y, để lộ nước da trắng ngần, bộ иgự¢ rực lửa hấp dẫn và đôi chân đẹp khiến miệng Cố Nam khô khốc.
"Tôi mượn nhà vệ sinh một lát, tôi muốn rửa mặt." Cố Nam lao vào nhà vệ sinh không dám ra ngoài, lấy nước lạnh vỗ lên mặt.
Không biết từ lúc nào, Lưu Bảo đã đứng phía sau anh. Cô dùng đôi tay nhỏ bé trắng trẻo ôm chặt Cố Nam, áp sát đầu cọ vào lưng anh.
Cơ thể Cố Nam bị đánh thức, anh quay lai tìm môi cô, cổ cô, иgự¢ cô. Anh bất chấp tất cả hôn cô, dường như muốn nuốt chửng cô.
Đối với Cố Nam, Lưu Bảo là một trải nghiệm hết sức mới mẻ. Cô nhiệt tình, cô chủ động, cô không ngại ngùng e thẹn, điều cô muốn được trực tiếp bộc lộ.
Cô nắm bắt được Dụς ∀ọηg của anh, hận rằng không thể gắn chặt cơ thể mình vào anh.
Cố Nam gần như không chống đỡ lại được mong muốn của cô, anh hơi hưng phấn, cũng hơi cảm thấy sợ hãi.
Khi nằm ép lên người cô, bỗng nhiên anh nhớ tới Duyệt Tâm, nhớ đến sự dâng hiến không do dự của cô dành cho anh.
"Duyệt Tâm..." Anh thốt lên một câu khiến dục tình của hai người tắt ngấm.
Cơ thể đang căng lên của Lưu Bảo thả lỏng ra, cô thở dài.
Cố Nam đã tỉnh rượu, anh xoa tay Ϧóþ trán, nói lời xin lỗi rồi mặc quần áo và bỏ đi.
Anh phải về nhà.
Phòng Duyệt Tâm vẫn sáng đèn, Cố Nam nhẹ nhàng mở cửa nhìn vào trong.
Cô dựa người vào đầu giường, tay cầm sách, hình như đã ngủ rồi.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc