Buổi chiều Đinh Thần gọi lại cho Thẩm Dịch Trần, anh nói : “ Buổi sáng tôi có cuộc phẫu thuật ”
Kỳ thực anh không cần giải thích với cô, Đinh Thần thầm nghĩ. Cô đằng hắng lấy lại giọng : “ Chuyện hôm qua, thật là ngại quá ”
Giọng Thẩm Dịch Trần bình thản : “ Không cần nói xin lỗi, tôi không để tâm đâu ”
“ Suy cho cùng thì tại tôi báo hại anh bị ăn mắng, tôi cảm thấy mình có lỗi với anh ”. Đinh Thần nói giọng khẽ khàng
Thẩm Dịch Trần cười, vui vẻ trêu chọc : “ Vậy thì, cô định bồi thường tôi thế nào đây ? ”
Đinh Thần cũng cười : “ Anh muốn tôi bồi thường thế nào ? ”
“ Mời tôi ăn cơm ! ”. Thẩm Dịch Trần nói giọng dứt khoát, gãy gọn
Đinh Thần cười, nheo đôi mắt xinh đẹp : “ Không thành vấn đề ”
“ Chọn ngày chi bằng thuận theo tự nhiên, hôm nay nhé ? ”. Thẩm Dịch Trần hỏi dò
“ Hôm nay e là không được rồi, tối nay tôi còn chưa biết sẽ bận việc đến mấy giờ mới xong ”. Đinh Thần chẳng đặng đừng nói, công ty việc chất cao như núi, xem ra cô phải yêu cầu Tổng giám đốc tuyển thêm vai người vào làm giúp cô mới được
“ Được rồi, cô làm việc đi ”. Thẩm Dịch Trần nói lời chào tạm biệt. Anh có rất nhiều ưu điểm, một trong những ưu điểm đó là hết sức nhẫn nại.
Đinh Tiểu Á thập thò lấp ló đi qua đi lại trước cửa phòng, Đinh Thần buồn cười cất lời : “ Vào đi ! ”
“ Khà khà, tối nay chị có hẹn ư ? ”
“ Làm gì có thời gian rỗi rãi thế chứ, còn việc làm chưa xong đây ”. Đinh Thần đưa tay sửa sang mái tóc ngắn chỉnh tề, từ sau khi biết mình có thai cô đã cắt tóc ngắn cho thoải mái.
Đinh Tiểu Á vỗ иgự¢ : “ Có em đây, chị hoàn toàn có thể yên tâm ! ”
Đinh Thần bật cười : “ Em á ? ”
“ Chị coi thường em ư ? ”. Đinh Tiểu Á trừng mắt nhìn cô
“ Chẳng biết ai tối qua đánh sai bảng báo giá, báo hại tôi phải thu dọn bãi chiến trường đây này ”. Đinh Thần mím môi, cô nàng em họ trợ lý này của cô, băng lực không tồi duy chỉ có điểm yếu là bản tính cẩu thả. Nếu là trước kia, cô nhất định sẽ nổi giận mà phê bình, nhưng hiện giờ cô đã có em bé, tính tình chẳng những trở nên dịu dàng mà trái lại còn dung túng cho thuộc hạ của mình.
Đinh Tiểu Á ngại ngùng lè lưỡi, cúi đầu.
“ Sau này cẩn thẩn chút là được ” Trái lại Đinh Thần còn an ủi cô.
“ Nghe nói trước kia chị chẳng khác gì Diệt Tuyệt Sư Thái, hai năm trời thay đổi mười mấy cô trợ lý, đến giờ thì chẳng còn ma lực như trước nữa rồi ”. Đinh Tiểu Á cười khúc khích
Đinh Thần nghiến răng : “ Xem ra chị dễ dãi với em quá rồi, được lắm, em cứ đợi đấy ! ”
Sắc mặt Đinh Tiểu Á trắng bệch : “ Chị à, em biết sai là được chứ gì ”
“ Muộn rồi ”. Đinh Thần ngiêm mặt, trong bụng cười thầm
Đinh Tiểu Á sầu não vô cùng, nói nặng nói nhẹ chọc giận ai không chọc lại chọn ngay bà chị họ của mình. Đinh Tiểu Á ngước đầu lên liền phát hiện Đinh Thần không nhịn được đang cười, cô biết ngay mình bị chị mình chơi xỏ. Đinh Tiểu Á ra sức làm mặt hề với chị mình rồi vội vã lỉnh mất.
Đinh Thần bận công việc mãi tận tối quên cả ăn cơm, khó khăn lắm mới xử lý xong toàn bộ chuyện vụn vặt, nhìn đồng hồ đã là 8h tồi, lúc này, cô mới cảm nhận dạ dày có phần khó chịu
Nếu như là trước kia, cô gắng gượng chút rồi cũng xong nhưng giờ thì không được, cô không ăn cũng chẳng sao nhưng không thể để đứa bé trong bụng mình bị đói.
Đinh Tiểu Á chẳng còn ở chỗ ngồi nữa, Đinh Thần mỉm cười lắc đầu, con nhỏ này nói là sẽ giúp cô, kết quả là lại chuồn mất tiêu.
Cô vừa nhẫn nút thang máy thì chuông điện thoại vang lên, số điện thoại hiển thị là của Thẩm Dịch Trần. Cô lấy làm kinh nhạc nhận điện, nói : “ A lô ! ”
“ Đinh Thần, cô đang ở công ty ư ? ”
“ Vâng ”
“ Cô đã ăn tối chưa ? ”
“ Vẫn chưa ”
“ Vậy thì thật đúng lúc ! ”. Thẩm Dịch Trần nhanh nhảu : “ Cô đợi tôi, tôi sẽ đến ngay ”
Đinh Thần chưa kịp phản ứng thì anh đã gác máy. Cô nhún vai, mở cửa quay lại phòng làm việc
Thẩm Dịch Trần đến rất nhanh, tay xách chiếc hộp : “ Cháo, co ăn đi cho nóng ! ”
Là cháo Triều Sơn, Đinh Thần mỉm cười : “ Cảm ơn ”
Anh cười : “ Làm thay ca một người đồng nghiệp, nên khá cập rập, cô dùng tạm nhé ”.
“ Sao lại nói là dùng tạm, cháo là món ngon mà ”. Đinh Thần vội vàng mở hộp ra, mùi hương lập tức bay nghi ngút, cô hớt lấy muống cháo cho ngay vào miệng, tấm tắc xuýt xoa, hết sức mãn nguyện
Thẩm Dịch Trần thấy Đinh Thần ăn ngon miệng, lòng không khỏi dấy kên cảm giác hài lòng.
“ Sao anh không ăn ? ”. Đinh Thần đánh chén gần hết một nửa mới sực nhớ ra hỏi Thẩm Dịch Trần.
“ Tôi….đã ăn tại bệnh viện rồi ”. Thật ra, Thẩm Dịch Trần đi làm về liền mua cháo rồi chạy thẳng đến đây, làm gì có thời gian ăn nhưng anh không muốn phá hỏng bầu không khí ấm cúng này, lúc này được trông thấy Đinh Thần ăn còn thích thú hơn cả bản thân mình đưa thức ăn vào miệng
Đinh Thần chẳng buồn suy nghĩ nhiều, cô tiếp tục ăn ngấu nghiến
Nụ cười Thẩm Dịch Trần lan rộng đến tận hóe mắt, tâm trạng anh lúc này vui vẻ vô cùng.
Đinh Thần ngẩng đầu vừa kịp lúc bắt gặp đôi mắt biết cười của Thẩm Dịch Trần, cô nhướng mày : “ Có phải chưa bao giờ thấy phụ nữ ăn uống như thế này không ? ”
Thẩm Dịch Trần cúi đầu : “ Không thể so sánh, tôi hiến khi ăn cơm cùng nữ giới ”
“ Vậy bạn gái anh đâu ? ”. Đinh Thần vừa buột miệng hỏi thì đã cảm thấy hối hận, chuyện này can hệ gì đến cô chứ, sao cô phải nhiều lời.
Thẩm Dịch Trần nhìn vào mắt cô : “ Tôi chưa có bạn gái ! ”
Đinh Thần nuốt vào miếng cháo cuối cùng, mãn nguyện cười híp mắt : “ Tôi có thể giới thiệu Tiểu Á cho anh làm quen ! ”. Cô tự cho rằng đây là lời giải thích : “ Cô ém gái họ của tôi, tối hôm qua anh gặp rồi đấy ”
“ Tôi không hợp với cô ấy ”. Trong phút chốc nhất thời, Thẩm Dịch Trần không nghĩ ra được lý do nào khác để từ chối.
Đinh Thần cúi đầu mỉm cười : “ Chưa làm quen anh đã biết là không hợp rồi ”
“ Bởi vì… ” Thẩm Dịch Trần nhìn Đinh Thần chăm chú, đôi mắt đen láy sâu thẳm : “ Tôi đã có người yêu rồi ”
Đinh Thần bối rối trước vẻ mặt nghiêm túc của anh. “ Tôi chỉ nói đùa thôi, anh đừng để tâm ”
“ Tôi không nói đùa ! ”. Đôi mắt Thẩm Dịch Trần rực sáng, miệng nở nụ cười.
Đinh Thần cũng cười, cô vội chuyển đề tài : “ Tôi phải về nhà rồi ”
“ Tôi đưa cô về ”. Giọng Thẩm Dịch Trần dịu dàng nhưng thái độ anh cương quyết chẳng chút do dự
Đinh Thần đành thuận theo ý anh
Chiếc xe tiến vào khu dân cư, Thẩm Dịch Trần cẩn thẩn chu đáo mở cửa xe : “ Tôi không tiễn cô lên, vào đến nhà an toàn thì gọi điện thoại cho tôi nhé ”
Đinh Thần cười mỉm : “ Chỉ vào bước chân, sao có thể nguy hiểm gì được ”.
Thẩm Dịch Trần khăng khăng : “ Tôi đợi điện thoại của cô ”
Đinh Thần biết không thể lay chuyển được anh, bèn đồng ý : “ Vâng ”
Thẩm Dịch Trần khẽ cười
Tiếng bước chân vọng lại từ phía hành lang, là Diệp Tử tay xách theo chiếc ấm giữ nhiệt đang chau mày bước đến gần,trông thấy Đinh Thần, hàng chân mày nhíu chặt của Diệp Tử giãn ra. “ Giờ này cậu mới về ! Gọi điện thoại cho cậu thì điện thoại khóa máy, đến nhà thì chẳng có ai, cậu làm mình lo đến ૮ɦếƭ ”
“ Mình tăng ca, điện thoại chắc là hết pin ”. Đinh Thần mỉm cười, lòng không khỏi cảm động, hôn nhân của cô tan vỡ nhưng may mà quan hệ bạn bè không thất bại, bên cô vẫn còn người bạn thân là Diệp Tử, đời này như thế mà quán đủ rồi.
Diệp Tử huýt sáo, lúc này cô mới quan sát Thẩm Dịch Trần : “ Người này là ? ”
Đinh Thần giới thiệu sơ qua để hai người làm quen
Diệp Tử nhì chằm chằm Thẩm Dịch Trần và Đinh Thần, cô cười mà như không, kẻ ngoài cuộc sáng suốt người trong cuộc u mê, thiing minh cỡ Diệp Tử đã nhận ra ngay mối quan hệ không bình thường giữa hai người. Diệp Tử ra sức đẩy Đinh Thần : “ Sao cậu không mời anh Thẩm lên nhà uống tách trà ? ”
Đinh Thần há hốc miệng, nghẹn ngào hồi lâu rồi nói : “ Anh ấy còn có việc mà ”
Diệp Tử chậm rãi : “ Nếu anh có việc gấp thì bọn tôi không giữ anh lại, anh Thẩm à ”
Thẩm Dịch Trần cúi mặt mỉm cười, tiếp lời : “ Tôi cũng chẳng có chuyện gì quan trọng cả ”
Diệp Tử cười vô cùng đắc ý : “ Vậy thì mời anh lên nhà ngồi một lát ”
“ Cũng được ”. Thẩm Dịch Trần gật gù đồng ý. Anh là người thấm nhuần tư tưởng truyền thống, vừa rồi anh không tiễn Đinh Thần chính là vì sợ lời đàm tiếu về cô nam quả nữ ở bên nhau, giờ đã có Diệp Tử ở cạnh thì chẳng làm sao cả.
Đinh Thần thừa lúc anh ta không để ý liền giận dữ trừng mắt nhìn Diệp Tử.
Diệp Tử chớp mắt vô tội, nói theo khẩu hình miệng : “ Mình là vì muốn tốt cho cậu ”
Đinh Thần cũng lặng lẽ đáp : “ Cảm ơn, thật chăngr Đinh Thần biết nên lấy gì báo đáp ”
Thẩm Dịch Trần thấy Đinh Thần và Diệp Tử dáng vẻ dữ tợn lườm nhau, anh vừa thấy thú vị vừa hiếu kỳ.
Đinh Thần mwor cửa, giọng gượng ép : “ Anh ngồi đi, để tôi rót nước cho anh ”
Diệp Tử ấn cô ngồi ngay xuống sô pha : “ Để mình làm cho ! ”. Diệp Tử đương nhiên là muốn tạo cơ hội cho hai ngời tiếp xú c riêng với nhau, cô và Đinh Tiểu Á đều có chung suy nghĩ, mong muốn Đinh Thần nhanh chóng thoát khỏi bóng đen ám ảnh kia. Giờ đây sự xuất hiện của Thẩm Dịch Trần có thể nói là rất đúng lúc. Luận về tướng mạo, Thẩm Dịch Trần phong độ nho nhã hơn Bùi Tử Mặc chút đỉnh. Bàn về công việc, Thẩm Dịch Trần là bác sĩ chuyên khoa tại bệnh viện HS, tương lại sáng lạn. Trước kia, Diệp Tử không mấy thiện cảm với Bùi Tử Mặc,từ sau khi Đinh Thần và anh ta ly hôn, cô lại càng không nể mặt anh ta. Diệp Tử mong chờ đến ngày Bùi Tử Mặc quỳ xuống trước mặt Đinh Thần mà van xin, đến lúc đó Đinh Thần có thể cho anh ta hai bạt tai rồi dứt khoát nói với anh ta rằng giờ cô đã có sự lựa chọn khác tốt hơn anh ta.
Thẩm Dịch Trần để lộ nụ cười : “ Bạn của cô thật là dễ thương ”
“ Anh nói thế cô ấy nghe được lại càng đắc ý đấy ”. Đinh Thần cười nói.
Thẩm Dịch Trần mấp máy, lời vừa chực đầu môi thì đã nuốt ngược trở lại.
“ Anh định nói gì ? ”. Trái ngược với vẻ mất tự nhiên của cô, Đinh Thần lại thản nhiên vô cùng.
“ Căn phòng này xem ra thoải mái thật ! ”. Thẩm Dịch Trần trần tư trong giây lát, anh không đề cập đến chuyện ly hôn của Đinh Thần, thứ nhất là vì không muốn gợi lại tâm sự đau thương của cô, thứ hai là sợ thân phận gián điệp của Đinh Tiểu Á sẽ bị bại lộ
“ Cũng tạm ” . Đinh Thần đáp gọn lọn. Thẩm Dịch Trần dĩ nhiên sẽ lấy làm lạ khi cô ấy sống một mình nhưng nếu Thẩm Dịch Trần đã không hỏi thì cô sẽ không đề cập đến.
Bầu không khí lắng đọng
Thẩm Dịch Trần và Đinh Thần đều thuộc mẫu người không giỏi giang trong hóa giải bầu không khí nặng nề.
Lặng im trong giây lát, Đinh Thần ho đánh tiếng: “ Diệp Tử, cậu đi đun nước sôi, đun đến Tây Ban Nha chưa vậy ? ”
Giọng Diệp Tử vọng lại từ nhà bếp : “ Có ngay đây ! ”
Ánh mắt Thẩm Dịch Trần dịu dàng, nụ cười nhẹ như làn gió mùa xuân.
Đinh Thần cụp mắt, mím môi.
Diệp Tử bưng hai cốc trà bước ra, Đinh Thần nãy giờ miệng khô lưỡi rát, cô nhấc ly trà lên toan uống thì bị Diệp Tử giằng lại : “ Không phải cho cậu ”. Nói rồi Diệp Tử nhanh chóng bưng ly xữa chạy đến : “ Cậu phải uống thứ này ”
Sóng mắt Đinh Thần di chuyển : “ Giờ cậu còn rườm rà hơn cả mẹ mình nữa ”
Diệp Tử hậm hực : “ Mình nằm trong cái thế leo lên lưng hổ khó xuống, sớm biết cậu là kẻ phiền nhiễu thế này, mình đã xem như không quen biết cậu rồi ”
Đinh Thần gầm gừ : “ Bây giờ hối hận cũng chẳng kịp nữa đâu ”
Cả hai tiếp tục bới lông tìm vết đối phương. Thẩm Dịch Trần chăm chú quan sát, thi thoảng anh thầm mỉm cười.
Đôi co mãi một hồi lâu Diệp Tử mới cảm thấy dường như carhai đang bỏ rơi vị khách, gương mặt cô lộ vẻ áy náy : “ Xin lỗi anh Thẩm, không làm anh giật mình chứ ? ”
Đinh Thần cũng lên tiếng : “ Chúng tôi là vậy đấy ”
“ Đây là cách chúng tôi biểu đạt tình cảm bạn thân với nhau, có phải không Đinh Thần ? ”. Diệp Tử nheo mắt.
“ Ai là bạn thân với cậu ? ”. Đinh Thần phản bác.
Cả hai tiếp tục bước vào vòng đấu võ mồm mới.
Nụ cười nở trên môi Thẩm Dịch Trần, may nhờ có cô bạn thân Diệp Tử ngày ngày ở bên, Đinh Thần mới có thể giảm bớt những đau đớn do hôn nhân tan vỡ mang lại
Thẩm Dịch Trần ra về, Diệp Tử đưa tay chỉ vào bình giữ nhiệt : “ Cậu có ăn khuya không ? ”
Đinh Thần hoảng sợ nói : “ Nếu không phải là cháo thì mình ăn ”
Diệp Tử hai tay chống nạnh : “ Muốn ૮ɦếƭ phải không ? ”
“ Ai da, cậu chớ có hiểu lầm, hai ngày nay mình toàn ăn cháo, quả thực cảm thấy hơi ngấy rồi, cậu phải hiểu cho sản phụ chứ ! ”.. Đinh Thần mỉm cười, lộ vẻ áy náy.
Diệp Tử chăm chú nhìn cô, nụ cười thấp thoáng trên môi : “ Ăn cùng Thẩm Dịch Trần à ? ”
Đinh Thần không chút dấu giếm, gật gù.
Diệp Tử huých cô : “ Thẩm đại soái ca có phải đang theo đuổi cậu không ? ”
“ Cậu nghĩ đi đâu vậy ? ”
“ Điều này rất bình thường, cậu độc thân, anh ta chưa vợ ”. Diệp Tử cười nói.
“ Mọi chuyện hoàn toàn không như cậu nghĩ đâu ”. Đinh Thần lườm Diệp Tử. “ Cho dù giả thuyết của cậu có đúng đi chăng nữa thì mình cũng chẳng có ý gì với anh ta. Mình chỉ muốn sinh đứa bé ra và chăm sóc nó ”.
“ Thẩm soái ca người ta không nghĩ thế đâu ”. Môi Diệp Tử cong lên, gật gù đắc ý. “ Ánh mắt anh ta nhìn cậu đầy vẻ sâu sắc nồng nàn, cùng cả sự say đắm cuồng nhiệt ”
Đinh Thần chẳng chút khách sáo gõ lên đầu Diệp Tử : “ Gần đây cậu lại đọc tiểu thuyết ngôn tình à, mình thấy cậu trúng độc rất nặng rồi đấy ”
Diệp Tử ấm ức xoa đầu : “ Ngần này tuổi đầu còn không muốn nghe người ta nói thật ”
Đinh Thần trần ngâm trong giây lát rồi nói : “ Nếu như anh ta có ý định đó thì e rằng mình phải khiến anh ta thất vọng thôi ”
Diệp Tử vội chất vấn : “ Giờ cậu không muốn nghĩ đến chuyện yêu đương, chẳng lẽ cậu muốn sống độc thân cả đời sao ? ”
“ Sông một mình cũng tốt mà ”. Đinh Thần thấp giọng trả lời.
Diệp Tử chẳng biết phải nói gì, cô thật sự không hiểu Bùi Tử Mặc tốt đẹp ở chỗ nào mà có thể khiến Đinh Thần canh cánh trong lòng mãi chẳng thể nào quên. Có điều chữ tình xưa nay vốn rất kỳ diệu, về chuyện này chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ nhất mọi chuyện. Cô chỉ đành khuyên : “ Bác sĩ Thẩm là người rất tốt, đáng để cậu suy nghĩ đó ”
Ánh mắt Đinh Thần chuyển động : “ Mình sắp làm mẹ, điều kiện anh ta có tốt thê nào đi nữa thì mình làm sao có thể giao con mình cho người khác nuôi chứ ! ”
Diệp Tử chân thành nhận xét : “ Mình cảm thấy anh ta không phải là hạng người lòng dạ hẹp hòi ”.
Đinh Thần cụp mắt : “ Bọn mình có thể đừng nói đến chuyện này bây giờ được không ? ”
“ Được ”. Diệp Tử liền im bặt, sản phụ là trên hết, cô hết sức tôn trọng nguyên tắc này