Âm Mưu Và Đoạt Tình (18+)- Uyn Lin: Mấy cậu sống chung với nhau sao? Vui thế!
- Mỹ Lệ: Đâu mà có. Trai gái thì làm sao ngủ chung được chứ? Chỉ là kế phòng nhau thôi.
- Tuấn Trạch: Nếu học nhóm xong rồi thì cậu mau đi đi! Cho tụi mình còn hú hí với nhau nữa chứ?
- Mỹ Lệ đánh vào Tuấn Trạch: Cái tên điên này! Có người không thấy hay sao mà có thể nói như vậy hả?
- Uyn Lin nghĩ trong đầu:
" Thật gớm ghiếc. Lén lút nắm tay trong khi đang học nhóm với tôi. Không đâu. Hôm nay cậu sẽ không hú hí được với Mỹ Lệ đâu Tuấn Trạch à "
- Uyn Lin đứng dậy nói: A! Mình về nha! Cũng khá là tối rồi. Thế Mỹ Lệ cũng về mà đúng không?
- Mỹ Lệ: À à đúng rồi
- Tuấn Trạch nắm chắt tay Mỹ Lệ: Không không cho đi! Phải ở lại đây.
- Mỹ Lệ: Thôi mà! Chắc mình về vì dạo này có nhiều trộm lắm nó phá mã vô nhà như chơi!
- Uyn Lin: Thế mình về đây!
* Nháy mắt với Tuấn Trạch như hẹn gì đó
- Tuấn Trạch bất giác nháy mắt theo dù không biết nháy để làm gì.
- Tuấn Trạch bị Mỹ Lệ nhéo vào má thật mạnh vì dám nháy mắt với gái.
- Tuấn Trạch vừa nháy vừa nói: Nháy mắt cái vẹo gì vậy trời. Thật rợn người! Tự nhiên lại đi nháy mắt với mình?
- Mỹ Lệ: Mình mình về đây. Chắc hôm nay mình không ở nhà cậu đâu! Mình giận cậu rồi!
- Tuấn Trạch nhây nhây níu kéo: Đừng mà thỏ con. Tớ đâu biết gì đâu. Cậu ghen tầm bậy rồi đó nhóc con à!
- Mỹ Lệ: BỎ BỐ RAAAAAA!!!!!
- Uyn Lin chờ Mỹ Lệ về phòng liền ra tay.
" cốc...cốc "
- Tuấn Trạch mở cửa: Mỹ Lệ à. Nhớ anh quá nên em qua tìm anh đúng không?
- Uyn Lin xịt thuốc mê vào mặt Tuấn Trạch khiến Tuấn Trạch trở nên mơ hồ. Không thể kiểm soát được bản thân.
Uyn Lin đỡ Tuấn Trạch lên giường nhưng không quên khóa chặt cửa.
Uyn Lin đè Tuấn Trạch xuống. ϲởí áօ Tuấn Trạch ra. Sẵn ϲởí áօ cho mình luôn.
Tuấn Trạch vuốt ve khuôn mặt Uyn Lin kêu tên Mỹ Lệ....Mỹ Lệ trong mơ hồ.
Tuấn Trạch đè Uyn Lin xuống hôn lấy môi. Hôn một lát thì Tuấn Trạch nói: Mỹ Lệ à! Sao hôm nay môi cậu nhợt nhạt thế không hề ngọt như mọi khi.
- Uyn Lin: Cậu mạnh bạo quá. Nào cho mình thấy cơ thể cậu đi!
- Tuấn Trạch vừa cười vừa vuốt ve bộ иgự¢ nhỏ. Thật lạ vì nó không to như Mỹ Lệ thường ngày.
- Tuấn Trạch Lเế๓ láק ภђũ ђ๏ค cương nhẹ. Thật sự lạ thường! ภђũ ђ๏ค này sao hôm nay lại không ¢ươиg ¢ứиg thật sự như mọi khi? иgự¢ lại còn nhỏ đến kì lạ?
ʍúŧ rồi liếm ภђũ ђ๏ค. Ướt hết cả đầu Nhũ. Uyn Lin rên lên vì sự khoái lạc.
- Tuấn Trạch vừa ngậm ภђũ ђ๏ค vừa nói: Mỹ Lệ... Mỹ Lệ.
- Uyn Lin nhăn mặt: Đáng ghét! Được làm chuyện này với tôi mà miệng lại kêu tên Mỹ Lệ. Thật mất hứng!
- Tuấn Trạch: " bộ cậu đi hút mỡ иgự¢ hay sao mà иgự¢ cậu nay nhỏ thế hả Thỏ con ngốc ?"
- Uyn Lin: Quá đáng! Tôi là tôi. Tôi không phải Mỹ Lệ!
- Tuấn Trạch mơ hồ không thể nhận thức được nên nhầm lẫn giữa Uyn Lin và Mỹ Lệ. Ϧóþ Ϧóþ иgự¢ nhỏ nắn nhàu nhẹ. Phần bên dưới đã ướt ở nơi ɦσα ɦµყệƭ.
- Uyn Lin rên lên vì sự kích thích ở nơi иgự¢. Rên từng nhịp rồi nói: Mình thật sự nứng lắm! Cho mình đi! Cho nó vào đi a.
- Tuấn Trạch định đút tay vào nơi ɦσα ɦµყệƭ đã ẩm nhưng lại ngủ thi*p đi mất. Đang hoang mang chìm vào giấc ngủ nhưng miệng lại nói: Mỹ Lệ... Mỹ Lệ... tớ yêu cậu! Yêu nhất luôn!
* Nói xong lại cười mỉm rồi ngủ ngất đi.
- Uyn Lin: Mất hứng thật! Ngủ rồi. Chưa gì mà lại ngủ.
- Uyn Lin sau đó cũng khá mệt nên ngủ thi*p đi.