Tỷ Muội Đối Chọi Khung cảnh hoa mai nở rộ tại Lâm uyển- phía tây hoàng cung thật là hiếm thấy trên thế gian. Năm nay đúng lúc hoa mai đua sắc thì trong tam giáp cũng có tới hai nữ nhân thi đậu. Hoàng hậu liền mở tiệc chiêu đãi nữ cử tử thi đỗ. Sau khi suy tính, hoàng hậu quyết định mời những nữ cử tử đến Vườn thượng uyển phía tây thưởng mai ngâm thơ – là thú vui tao nhã.
Đây là những gì Trang Thư Lan nghe được từ miệng những nữ cử tử khác.
Cung nữ đi trước dẫn đường, theo sau có chừng mười vị nữ cử tử, vòng qua mấy hành lang gấp khúc đi tới Lâm uyển. Dọc theo đường đi thật im lặng, nhưng không có nghĩa nhóm nữ cử tử này không có hứng thú với hoàng cung, chẳng qua là ngại lễ nghi, quy tắc cho nên chỉ có thế len lén nhìn xung quanh, dùng ánh mắt nói chuyện với nhau.
“Xin các vị đại nhân đợi ở đây, thái phi, hoàng hậu và quý phi nương nương một lát nữa sẽ tới.”
Cung nữ dẫn nhóm nữ cử tử tới một đình viện giữa vườn mai, nói những lời này xong liền lui xuống.
Cung nữ vừa rời khỏi, trong đình liền trở nên ồn ào.
“Wow! Thì ra bên trong hoàng cung lại đẹp như vậy đó!”
Một giáp nữ ôm má, vẻ mặt hạnh phúc nói.
“Nếu ta có thể ở trong này một đêm thì tốt quá!”
“Chuyện này rất đơn giản! Nghe cha ta nói, sang năm hoàng thượng và hoàng hậu nương nương sẽ chọn thái tử phi, đến lúc đó cô đăng ký dự tuyển là có thể rồi!”
Ất nữ lại nói tiếp.
“Nhưng mà, với điều kiện của cô….”
Nói xong câu này lại nhìn từ trên xuống dưới đánh giá giáp nữ, muốn nói gì đó rồi lại thôi.
“Điều kiện của ta làm sao?’
Giáp nữ trừng mắt.
“Bộ dạng của ta không đến nỗi tồi, tuy không so được với mấy đại tiểu thư của quan lớn trong triều, nhưng làm lương đệ (良娣: ý nói là làm vợ bé của thái tử) thì không thành vấn đề. Còn như cô, lấy tư sắc của cô có thể gả được ra ngoài đã là tốt lắm rồi!”
Giáp nữ vừa nói vừa liếc mắt khinh bỉ, ất nữ giận dữ đang muốn phản bác thì đã thấy Trang Thư Dao tao nhã cười, cất tiếng can ngăn.
“Mấy vị đại nhân nói đùa ư, việc chọn Thái tử phi là đại sự quan trọng, đương nhiên hoàng thượng và hoàng hậu sẽ cùng định đoạt, mà vị trí lương đệ là do thái tử chọn. Cho nên chúng ta ở đây bàn luận cũng vô ích, cần gì phải làm mất hoà khí vì chuyện này chứ?”
Một câu nói của Trang Thư Dao đã khiến những nữ nhân kia bình tĩnh không ít, nhưng mà là sự im lặng trước khi tai họa bùng nổ, có một bính nữ nghe xong liền hỏi lại Trang Thư Dao.
“Liệu có phải Trang đại nhân là người được hoàng thượng chọn làm thái tử phi không? Mọi người đều biết hoàng thượng rất vừa ý với tài hoa và dung mạo của Trang đại nhân nha!”
“Chuyện này…Ta cho rằng cả đời với người mình yêu sẽ rất hạnh phúc”
Trang Thư Dao trốn tránh trả lời cho có.
“Chẳng lẽ Trang đại nhân đã có ý chung nhân?”
Một nữ cử tử thuận miệng hỏi.
“Việc này…”
Trang Thư Dao cười yếu ớt, khuôn mặt có chút xấu hổ.
“Đừng này… À! Buổi trưa hôm nay ta tới Quế Hương phường, nghe thấy có người nói hôm qua bảng nhãn đại nhân đã hẹn hò với Tư Đồ đại nhân tại đó, cử chỉ rất thân mật…”
Một nữ tử vừa mở miệng rất nhanh đã bị một nữ cử tử khác nhanh tay che miệng lại. Người nọ cũng tự biết mình lỡ miệng, xấu hổ nhìn Trang Thư Dao.
Sắc mặt Trang Thư Dao trở nên khó coi, hình như có bất mãn, trừng mắt nhìn Trang Thư Lan đang tựa vào cột, chăm chú ngắm rừng mai, sau đó liền biện hộ cho mình.
“Ngày hôm qua ta có việc công cần tìm Tư Đồ đại nhân, mọi người đừng hiểu nhầm.”
“Có việc công ?”
Nhóm nữ cử tử đương nhiên sẽ không tin tưởng những gì Trang Thư Dao nói, nhưng thấy sắc mặt nàng khó coi nên cũng không nói những lời nghi ngờ ra. Chỉ có giáp nữ miệng vừa được giải phóng mới nhẹ giọng nói.
“Ta nghe nói Tư Đồ đại nhân có quan hệ bất chính với nhị tiểu thư nhà họ Trang, mà nhị tiểu thư còn bị đuổi ra khỏi nhà – việc này đang náo động toàn kinh thành! Vậy tại sao bây giờ Tư Đồ đại nhân lại có quan hệ với Trang đại tiểu thư? Chẳng lẽ những lời đồn đại bên ngoài đều là giả dối, phải chăng Trang nhị tiểu thư chịu tội thay cho Trang đại tiểu thư, lại còn bị đuổi ra khỏi nhà?”
“Ta cũng cảm thấy như vậy…Nghe nói hôm qua Trang đại tiểu thư liên tục ôm ấp Tư Đồ đại nhân tới vài lần – việc này có một tiểu nhị của Quế hương phường tận mắt trông thấy!”
“Nếu quả thật như vậy thì Trang nhị tiểu thư cũng thật đáng thương! Vừa phải gánh tội danh thay người khác, lại còn có nhà mà không thể về!”
“Ta còn nghe nói nhị tiểu thư không được lòng Trang thừa tướng. Nếu không tại sao những năm gần đây chỉ nghe tới tài danh của tỷ tỷ nàng, không thấy nhắc tới tên nàng bao giờ? Nàng cũng không phải là không có tài năng! Hơn nữa ta nghe người ta nói, Trang thừa tướng thường bí mật mắng Trang nhị tiểu thư!”
“Có chuyện này sao? Cô nghe từ đâu vậy?”
“À. …Là nghe từ một hạ nhân trong Trang gia!”
“…..”
Lúc này Trang Thư Lan đang cố gắng nén cười. Chỉ cần ba nữ nhân đã tạo nên một cái chợ rồi, bao nhiêu người như vậy chẳng lẽ không tạo nên chuyện lớn chứ?
Hơn nữa hai nữ nhân này cũng thật can đảm. Dù chỉ thì thầm nói chuyện nhưng lại ngang nhiên nói trước mặt hai nhân vật chính! Các nàng không sợ bị phát hiện ư?
Tiếng xấu bay đầy trời của Trang Thư Dao hiện nay đã sớm nằm trong tính toán của nàng. Nếu không ngày hôm qua ở Quế Hương phường, nàng tốn công dàn dựng một màn như thế chẳng phải là uổng phí lắm hay sao? Quan trọng nhất là, bây giờ mọi người đều đứng về phía nàng, mà danh tiếng Trang Thư Dao trước kia rất tốt, chỉ sợ qua chuyện lần này sẽ ảnh hướng lớn tới nàng ta. Nếu Trang Đức biết cả hai nữ nhi của hắn đều dính vào những tin đồn khó nghe, nhất định sẽ tức hộc máu mất! Chỉ riêng việc có thể thao túng hàng loạt tin đồn trong kinh thành cũng khiến tâm trạng Trang Thư Lan tốt hơn hẳn.
“Ngươi rất đắc ý?”
Chẳng biết từ lúc nào Trang Thư Dao đã đứng cạnh Trang Thư Lan, tràn đầy oán hận nói.
“Vậy sao? Biểu hiện của ta rõ ràng như vậy à?”
Trang Thư Lan nhẹ nhàng cười, đầu lông mày hơi chau lại, dường như đang tự đối thoại với chính mình.
“Có lẽ cũng đúng, ngay cả tỷ cũng có thể nhìn ra mà!”
“Ngươi…..!”
Trang Thư Dao trợn mắt, định nổi giận nhưng lại ngại mọi người xung quanh nên cố gắng nhịn xuống.
“Ngươi đừng đắc ý, nếu ta gả cho Tư Đồ Minh Duệ, việc này ngược lại sẽ trở thành một giai thoại!”
“Đó là chuyện của tỷ”
Trang Thư Lan bĩu môi, khẽ liếc Trang Thư Dao, cười tươi nói.
“Có điều, Tư Đồ Minh Duệ ôm tỷ không có nghĩa là người ta để ý đến tỷ!”
“Ý của ngươi là gì?”
Trang Thư Dao nổi giận, lớn tiếng, giọng điệu cũng không còn nhỏ nhẹ nữa.
“Là ý vừa nói thôi!”
Trang Thư Lan thản nhiên đáp lại đồng thời bước tới gần Trang Thư Dao, nói với giọng chỉ hai người nghe được.
“Nếu ngày thường không có việc gì, tốt nhất tỷ đừng chọc tới ta! Mấy người làm gì, nói gì ta không có hứng thú mà đi tham gia vào, nhưng nếu lại giống như trước đây, ta sẽ không nhường nhịn đâu. Mấy người nhất định sẽ phải hối hận cả đời!”
“Ngươi dám uy Hi*p ta!”
Trang Thư Dao lên án.
“Vậy thì sao nào? Tỷ có thể làm khó dễ được ta à? Đến danh tiết ta còn chẳng màng, tỷ còn có thể lấy cái gì để đe dọa ta hả?”
Trang Thư Lan nói chuyện, khoé miệng khó giấu được nụ cười thoả mãn.
“Nếu tỷ nghĩ trở về nói cho cha biết, để cha bãi bỏ chức quan của ta, ta nhất định sẽ cảm ơn đại ân đại đức của tỷ!”
Trang Thư Dao trố mắt, sau một lúc lâu mới nói thầm.
“Trước kia ta thực sự coi thường ngươi! Nhưng mà….!”
Giọng điệu thay đổi, tiếp theo đó ánh mắt cũng trở nên sắc bén hơn.
“ Ngươi có tâm cơ như thế nào thì hôm nay Hoàng hậu nương nương triệu kiến thưởng mai ngâm thơ, ngươi không có tài năng thật sự thì dù tính toán thế nào cũng không thể ứng đối được!”
Trang Thư Lan cười nhạt, khẽ lắc đầu, lại nhẹ nhàng thở dài.
“Trang Thư Dao, bây giờ ta cũng không muốn nói chuyện với tỷ!”
Trời không tuyệt đường người! Chỉ cần suy nghĩ một chút thì tất cả vấn đề đều có cách giải quyết. Ngay cả việc ૮ɦếƭ đi rồi xuyên không nàng đều đã trải qua, vậy còn chuyện gì có thể làm khó nàng đây?
Nói xong Trang Thư Lan lại dựa vào cây cột nhắm mắt dưỡng thần.
Thấy thái độ không thèm để ý của Trang Thư Lan, Trang Thư Dao rất căm tức. Lời nói của nàng bình tĩnh nhưng nghe xong cũng đủ khiến người khác phát điên! Nếu không phải bởi vì nơi này đông người, Trang Thư Dao nhất định sẽ Ϧóþ cổ nàng để xem nàng có thể thanh thản nhắm mắt được thế nữa hay không?
Đúng lúc này một tiếng thái giám hô lớn.
“Thái phi nương nương giá lâm! Hoàng hậu nương nương giá lâm! Thuần quý phi giá lâm!”
Tiếng hô vừa xong làm cho không khí náo loạn trong đình yên tĩnh trở lại. Tất cả mọi người đều bước ra ngoài quỳ gối hành lễ.