Đáp Lễ Sáng sớm ngày hôm sau Trang Thư Lan đến Hàn Lâm viện, vẻ mặt nàng cũng giống như ngày thường. Những người trong Hàn Lâm Viện kẻ thì châm biếm, kẻ thì chế giễu, một số khác thì tỏ thái độ dửng dưng song nàng chẳng để ý, vẫn thản nhiên tiếp nhận việc Lưu đại học sỹ sắp xếp cho nàng – sửa sang sử sách các triều đại trước.
Đương nhiên việc này không chỉ có một mình nàng làm mà còn có cả Mạnh Thi Lâm. Về phần Trang Thư Dao, Lưu đại học sĩ giao cho nàng một công việc khác, nhưng không có nghĩa là Trang Thư Lan không giáp mặt nhau với Trang Thư Dao.
Khi Trang Thư Lan và Mạnh Thi Lâm ở tàng lâu của Hàn Lâm viện tìm kiếm toàn bộ sách chính sử, dã sử của tiền triều thì Trang Thư Dao ôm một đống tông cuốn (các bài thi được cuộn lại ) đi vào, lập tức tới trước mặt Trang Thư Lan đem tông cuốn để lên trên bàn, lạnh nhạt hỏi:
“Nhị muội, thi đình năm nay bài văn của muội viết về cái gì?”
Lúc này trên tay Trang Thư Lan là một quyển “ TiềnTriều Cung Văn”, đang chăm chú đọc nên phút chốc nàng không phát hiện có người đang nói với mình, do vậy không hề phản ứng trước câu hỏi của Trang Thư Dao.
“Nhị muội!”
Sắc mặt Trang Thư Dao trầm xuống, thanh âm hàm chứa vài phần tức giận trừng mắt nhìn Trang Thư Lan đang chăm chú đọc sách, đáng tiếc là Trang Thư Lan chẳng thèm để ý tới nàng. Trang Thư Dao thực sự tức giận, lấy tay giật sách của nàng, hét to một tiếng.
“Trang Thư Lan!”
Thấy sách trong tay đột nhiên bị giựt, Trang Thư Lan lúc này mới chịu phục hồi tinh thần lại bị một tiếng hét sư tử khiến cho giật mình, nghe xong thì mới biết là tiếng Trang Thư Dao. Thấy thế, nàng mới từ từ ngẩng đầu, sắc mặt không đổi nhìn Trang Thư Dao.
“Ra là ngươi a! Tìm ta có việc gì?”
Sáng hôm nay, nàng và Trang Thư Dao nhìn thấy nhau cũng coi như không quen biết. Không ngờ nàng ta còn chủ động tìm tới tận cửa a! Muốn tránh cũng không kịp nữa, lại còn gặp ngay tại tàng thư lâu, cho dù nghĩ như thế nào cũng không phải là việc tốt!
“Cái gì ngươi a ta à! Ta là đại tỷ của ngươi đó!”
Trang Thư Dao thấy thái độ coi thường của Trang Thư Lan thì rất bất mãn, theo thói quen cũ lớn tiếng dạy dỗ nàng.
Đại tỷ? Chuyện đêm qua quên hết rồi sao? Bây giờ còn làm ra dáng đại tỷ!
“Có chuyện gì?”
Trang Thư Lan cũng lười uổng phí nước bọt với vị “đại tỷ” này, liền trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, đồng thời không thèm khách khí ngồi xuống – đứng lâu, chân cũng mỏi thật a!
“Hôm nay, theo yêu cầu của Lưu đại học sỹ ta phải sao chép lại những bài thi đình năm nay, nhưng đến bài của ngươi thì không có lấy một chữ. Ta muốn biết chuyện này là như thế nào?”
Bài thi chỉ toàn giấy trắng, Trang Thư Lan lại có thể đạt được Thám hoa? Chuyện này thật quá mức nực cười! Nếu không phải hôm nay Lưu đại học sĩ giao cho nàng sao chép lại các bài thi, nàng còn chẳng hay biết gì! Hừ, lúc trước Trang Thư Lan thi đậu nàng đã cảm thấy chuyện này có chút cổ quái, hôm nay nhìn lại bài thi thì khẳng định những suy nghĩ trước kia của nàng là hoàn toàn đúng – trong chuyện này nhất định có bí mật không thể cho ai biết!
“Đúng là có chuyện đó!”
Trang Thư Lan mỉm cười, thản nhiên đáp, đồng thời đoạt lại sách từ trong tay Trang Thư Dao tiếp tục đọc!
“Ngươi!”
Trang Thư Dao cúi đầu, trừng mắt người đang ngồi dưới đất, hoàn toàn không có một chút phong thái tiểu thư gia giáo – Trang Thư Lan.
Đối với những lời chất vấn của Trang Thư Dao, nàng không có một chút biểu tình chột dạ nào, còn thản nhiên đọc sách, làm sao Trang Thư Dao có thể không tức giận cơ chứ?
“Làm sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?”
Mạnh Thi Lâm nãy giờ đang tìm sách nghe thấy thanh âm náo loạn cũng đến xem. Vừa tới đã thấy sắc mặt Trang Thư Dao giận dữ, trừng mắt nhìn Trang Thư Lan đang thản nhiên ngồi dưới đất đọc sách. Mạnh Thi Lâm nghĩ tới sáng sớm nay khắp đầu đường xó chợ đã rêu rao tin đồn về chuyện tối hôm qua, thật không thể ngờ hai nữ nhân họ Trang này lại được quan tâm tới vậy; lại nhịn không được mở miệng hỏi, ai kêu Trang Thư Dao cùng Trang Thư Lan “ danh tiếng” quá lớn, trong vòng một đêm đã đem Trang gia trở thành tâm điểm của những tin đồn khắp kinh thành?
Trang Thư Lan khẽ ngẩng đầu, nhìn Mạnh Thi Lâm cười cười.
“Mạnh đại nhân, không có việc gì. Ngài cứ tiếp tục tìm sách đi!”
Biết điều một chút, cho dù muốn xem kịch thì tốt nhất là trốn sang một bên đừng có lên tiếng!
Mà Trang Thư Dao cũng trừng mắt liếc Mạnh Thi Lâm một cái, vẻ mặt có chút nghi hoặc, sau một lúc lâu mới chậm rãi nói.
“Mạnh đại nhân, ngài trước cứ đi làm việc, lát nữa bản quan còn có việc thỉnh giáo Mạnh đại nhân a!”
“A! Được!”
Mạnh Thi Lâm cũng không phải loại người nhiều chuyện, mấy hôm trước diện thánh hai tỷ muội này cũng đoạt hết nổi bật của Trạng nguyên, hắn cũng không oán trách. Hiện tại hai tỷ muội đều nhất trí muốn tự giải quyết chuyện giữa các nàng, vậy tốt hơn hết hắn nên đứng ngoài a!
Thấy Mạnh Thi Lâm lui qua một bên Trang Thư Dao lại tiếp tục chất vấn.
“Rốt cuộc chuyện này là thế nào? Nói rõ một chút, bản quan mới có thể sao chép lại bài thi đầy đủ! Nếu có lời nói dối, vậy đừng trách bản quan không nể tình tỷ muội, báo cáo với Thánh thượng chuyện này!”
Vì sao nàng cứ phải quan tâm tới chuyện này? Chẳng lẽ nàng không biết tự mình đi tìm đáp án sao? Nhìn đề thi nhiều lần như vậy cũng không phát hiện ra mấu chốt trong đề bài sao? Aizz, Trang Thư Lan chỉ có thể cảm thán, Trang Thư Dao có lẽ đọc quá nhiều sách nên loạn rồi!
Nhẹ nhàng buông sách trong tay, Trang Thư Lan ngửa đầu dựa vào giá sách, hơi hít vào một hơi, vừa lắc đầu, vừa nói.
“Trang Thư Dao đại nhân, ta cảm thấy ngài vẫn không nên biết đáp án thì tốt hơn, nếu không ngài “tan nát cõi lòng” mất!”
Liều mạng viết kín bài thi rồi tới khi phát hiện đề bài kia có thể không cần trả lời?! Bỏ ra nhiều công sức như vậy,mặc cho là ai biết đều tức giận phát điên a!
Nhưng những lời này lọt vào tai Trang Thư Dao lại là chuyện khác. Nàng nghĩ tới mấy hôm nay Trang Thư Dao cùng Tư Đồ Minh Duệ thân thiết quá mức mà hắn lại là chủ khảo kỳ thi đình lần này, liền cảm thấy việc này nhất định có liên quan tới Tư Đồ Minh Duệ!
Nhận thấy điểm này, trong lòng Trang Thư Dao càng tức giận – Nàng ta dựa vào cái gì mà nhận được sự ưu ái của Tư Đồ Minh Duệ !
“Tan nát cõi lòng? Nếu ta không hỏi cho ra lẽ việc này mới khiến cho Thánh Thượng có thể “tan nát cõi lòng”! Chiêu mộ một người vô dụng , lại ăn uống miễn phí trong triều đình, hơn nữa thanh danh còn không tốt, làm cho dân chúng hoàng triều đều nghĩ phẩm chất của các quan trong triều càng ngày càng thấp kém!”
Trang Thư Dao nói liền một mạch, cũng có phần phóng đại.
Đây cũng không phải lần đầu tiên Trang Thư Dao chất vấn nàng, trước kia, mỗi lần như vậy, Trang Thư Lan luôn chọn cách nhường nhịn, không phản bác. Đáng tiếc hôm nay không giống với lúc trước, nàng đã bị đuổi ra khỏi Tướng phủ, việc gì phải chịu cảnh bị Trang Thư Dao chèn ép?
“Ha! người vô dụng so với kẻ ngu ngốc còn tốt hơn!”
Trang Thư Lan giận quá thành cười, từ từ đứng lên, khoanh tay trước иgự¢.
“Bài thi đã xem nhiều lần như vậy, hơn nữa lại có người nhắc nhở, lại còn không phát hiện “ bí mật” trong đó! Nếu không phải là một người ngu ngốc thì đã sớm phát hiện ra bí mật trong đó a! Aizz, đại tỷ, ngu ngốc đúng là ngu ngốc, không biết đường mà giấu đi, vì sao lại còn muốn hỏi ra cho bẽ mặt? Hơn nữa lại trước mặt Mạnh đại nhân a!”
Nhìn về phía giá sách nàng biết người nọ đang tránh ở phía sau nghe lén, liền thuận tiện kéo hắn vào luôn!
Sắc mặt Trang Thư Dao lúc trắng lúc xanh, nhưng Trang Thư Lan hình như chưa hả giận, tiếp tục lạnh lùng nói.
“Nói đến vấn đề phẩm đức, muội cảm thấy có gan thể hiện bản chất chân thật, so với kẻ bề ngoài thục nhã mà thực chất lại chanh chua, ngoa ngoắt, tiểu nhân còn tốt hơn nhiều! Ít nhất cũng quang minh chính đại trêu đùa người khác,còn ngươi thì sao, chỉ biết ngấm ngầm sau lưng! Buồn cười nhất là, ám chiêu cũng sẽ không dùng, lại cố tình hết lần này tới lần khác, thật đúng là Quan công đùa giỡn đại đao, suốt ngày khoe khoang khắp nơi ! Ngươi nói có phải hay không, Mạnh đại nhân?”
“A…..Việc này bản quan cũng không rõ lắm, bản quan còn phải tìm sách!”
Mạnh Thi Lâm vừa nghe Trang Thư Lan nhắc đến tên mình liền nhanh chóng tìm cách lẩn đi. Đùa sao, hắn chỉ mong cuộc sống yên ổn, gặp phải hai tỷ muội này có thể có chuyện tốt được sao? Không cần nói người khác, chỉ riêng Trang Thư Lan, ở ngoài mặt thì trầm mặc, ít nói nhưng thực tế cho thấy hắn không phải là đối thủ của nàng! Cái này cũng khó trách tại sao nàng tối qua lại dám chọc giận Trang Đức trước mặt bá quan tới mức bị đuổi ra khỏi nhà. Nhưng nói qua thì cũng phải nói lại, việc Trang Thư Lan bị đuổi ra khỏi nhà, tại sao hắn lại cảm thấy hình như là nàng cố ý làm như vậy?
“Trang Thư Lan! Ngươi đừng quá đáng!”
Trang Thư Dao tức giận phừng phừng, từ nhỏ tới lớn, nàng luôn được coi là bảo bối của Trang gia, được bao người ngưỡng mộ làm sao có thể chịu được việc Trang Thư Lan mở miệng mắng nàng là kẻ ngu ngốc?
“A! muội nói vu vơ thôi, tỷ cũng không cần lo lắng”
Trang Thư Lan mỉm cười.
“Tỷ vẫn nên cẩn thận xem xét kỹ từng bài thi, sau đó hãy nghĩ xem có nên tâu lên Thánh thượng việc tỷ có cảm tình với Tư Đồ Minh Duệ hay không? Hay là tìm Tư Đồ Minh Duệ nói chuyện xem vấn đề này nên như thế nào đi! À….. nhân tiện đây muội cũng báo cho tỷ một tin, Tư Đồ đại nhân thích nhất là nữ nhân chủ động, nếu lần sau có gặp hắn tỷ không ngại thì cứ trực tiếp ôm lấy hắn mà thổ lộ tâm ý nha!”
Tư Đồ Minh Duệ nếu lần sau ngươi có bị người khác bổ nhào tới cũng đừng trách bổn cô nương này!
Nói xong Trang Thư Lan quay người đi thẳng cũng không thèm để ý tới Trang Thư Dao đang tức giận tới mức không nói nên lời. Mà lúc này trong lòng nàng đang tung hoa, oán khí mười năm hôm nay rốt cục đã trả lại hết! Hiện tại cảm giác trong lòng nàng chỉ có một từ – sảng khoái a!