Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 86

Tác giả: Tần Nguyên

Tiểu Hoa càng nhìn càng cảm thấy Donner trâu bò.
Tính cách của Tô Yên nhìn qua thì rất ngoan rất nghe lời, nhưng trên thực tế thì có ai thấy cô thật sự nghe lời người nào chưa?
Từ trước đến nay cô không bao giờ chịu tủi nhục, nếu bị bắt nạt thì chắc chắn sẽ trả thù lại.
Nhìn đi, bây giờ thì sao nào?
Donner vừa không phải là đối tượng cần công lược và vừa không thân chẳng quen biết gì cô.
Thế mà anh chỉ cần tỏ ra một chút tủi thân hoặc là mong chờ thì ký chủ của nó đều im lặng đồng ý cho dù đó là yêu cầu vô lý cỡ nào.
Cổ đại có Chu U vương phóng hỏa đùa các đại thần chỉ vì một nụ cười của Bao Tự.
Trong mắt Tiểu Hoa thì người cá này cũng sắp đuổi kịp Bao Tự để Chu U vương làm xằng làm bậy này rồi.
Từng ngày từng ngày cứ trôi qua như vậy, vết thương trên cổ tay của Donner cũng dần lành lại và mọc ra vảy cá mới.
Chỉ là đông chí qua đi, mùa xuân sắp tới.
Tiểu Hoa lại càng ngày càng lo lắng.
Vì sao hả?
Vì trong truyện cổ tích, ngày cánh hoa hồng cuối cùng héo úa là ngày sinh nhật của quái vật.
Mà sinh nhật của quái vật lại ở đầu xuân.
Tô Yên đứng trong một căn phòng bí ẩn nhìn bông hoa hồng được đặt trong một cái lọ thủy tinh.
Bông hoa hồng này cũng chỉ còn lại ba cánh hoa..
Tiểu Hoa lo lắng, "Ký chủ, chúng ta phải làm gì đây?"
"Em lo lắng?"
"Đúng vậy! Ký chủ, nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì có lẽ ngài sẽ trở thành quái vật suốt cả cuộc đời!"
"Vậy thì sao chứ?"
Tô Yên vẫn bình tĩnh.
Sư tử thì sư tử, cô cũng đã quen với dáng vẻ sư tử này của mình rồi.
Dù sao cũng có Donner ở bên cạnh mà, anh cũng không ghét dáng vẻ sư tử này của cô.
Tiểu Hoa nghe ký chủ của mình nói thì lại bắt đầu đăm chiêu.
Đúng vậy, ký chủ nói khá đúng mà, sư tử thì sư tử thôi có gì đâu.
Nhưng mà Tiểu Hoa nhanh chóng phản ứng lại, "Ký chủ, đây là nhiệm vụ đó! Nếu ngài không hoàn thành thì sẽ không lấy được mảnh nhỏ Chủ Thần đâu."
"Không phải là còn một cách khác sao? Tôi sẽ chờ đến khi Beres ૮ɦếƭ."
Tiểu Hoa cảm thấy ký chủ của mình đã thay đổi.
Nó không biết tại sao thế giới này ký chủ lại không thích nam chính nữa?
Lúc trước không như vậy mà.
Cho dù những vị nam chính ở thế giới trước làm gì thì ký chủ của nó vẫn không nháy mắt đồng ý.
Bây giờ vất vả lắm mới có được một vị nam chính đáng tin cậy thì ký chủ lại bắt đầu ghét bỏ.
Còn mong người ta nhanh chóng ૮ɦếƭ??!
Tiểu Hoa lên tiếng, "Ký chủ, thế giới này là thế giới cổ tích nên cách lấy được mảnh nhỏ cũng khác với những thế giới trước kia. Nếu ngài muốn lấy được mảnh nhỏ thì phải hoàn thành năm nhiệm vụ kia."
Tô Yên nghe vậy thì mím môi lại.
Một lúc lâu sau đó cô mới lên tiếng, "Ở trong truyện, quái vật làm cách nào để biến lại thành người?"
"À, khi cánh hoa hồng cuối cùng héo úa thì Belle đã vội vàng chạy về lâu đài. Sau đó Belle tỏ tình và hai người đó hôn nhau. Từ đây hai người sống hạnh phúc bên nhau."
Tiểu Hoa còn khóc khi đọc truyện này đấy chứ.
Thậm chí còn like cho sự dũng cảm và lương thiện của Belle.
Tuy ở thế giới này Belle biến thành Beres.
Tô Yên chậm chạp không lên tiếng.
Sau đó cô đi ra khỏi căn phòng kia.
Còn một tháng nữa là đến đầu xuân.
Mỗi ngày Tô Yên đều ôm mỹ nhân ngư ra ngoài phơi phơi nắng.
Mà vết thương trên cổ tay của mỹ nhân ngư cũng đã gần khỏi hẳn.
Buổi tối, âm nhạc du dương mang theo tiếng cười khẽ của Donner
"Tô Yên, m lại dẫm vào đuôi của tôi rồi."
Nghe vậy Tô Yên im lặng dịch chân ra nơi khác.
Nhìn từ xa thì chỉ thấy một con sư tử với khuôn mặt hung thần ác sát, một bàn tay nó đang đặt trên vai mỹ nhân ngư còn tay kia đang được mỹ nhân ngư nắm lấy.
Hai người phối hợp thoáng có vẻ quái dị nhưng lại rất ăn ý.
Tiểu Hồng buồn ngủ phe phẩy đuôi nằm ở một bên.
Nó vừa mở mắt ra đã nhìn thấy Tô Yên và người cá kia đang vui vẻ khiêu vũ với nhau.
Tuy tên người cá này rất xấu xa nhưng Tô Yên lại thích nên Tiểu Hồng không thể làm gì hơn.
Buổi tối ngày nào đó, tiếng nhạc du dương vẫn vang lên trong căn phòng có hai người đang khiêu vũ.
Nhưng ngoài cổng lại truyền đến tiếng đập, tiếng va chạm chói tai và tiếng quát to của nhiều người, "Quái vật! Mau ra đây!"
"Người cá ăn thịt người! Đồ xui xẻo, hôm nay chúng ta nhất định phải Gi*t ૮ɦếƭ nó!!"
Tiếng quát bên ngoài càng lúc càng lớn.
Một lúc sau, không biết ai là người phá cánh cổng của lâu đài, đoàn người mênh ௱ôЛƓ bắt đầu ùa vào.
Bởi vì bên trong đang bật nhạc nên nếu không để ý thì rất khó nghe thấy tiếng động bên ngoài.
Donner nghe thấy nhưng không thèm quan tâm tới những người này.
Dù gì tới càng nhiều thì ૮ɦếƭ càng nhiều.
Huống chi những người này còn quấy rầy anh và sư tử ngốc khiêu vũ.
Chỉ là khi tiếng động càng ngày càng gần thì Tô Yên đã phát hiện ra.
Tô Yên hơi dừng bước rồi lập tức ôm Donner lên trên tầng.
Ngay lúc cô lên tầng cũng là lúc đoàn người phá cửa xông vào.
Tiểu Hồng nhanh chóng bò lên trên cùng với cô.
Donner không nói gì để cô ôm mình đi lên trên tầng gác mái cao nhất của lâu đài.
Tô Yên ôm anh vào trong một căn phòng rồi nghiêm túc nói: "Anh không được đi ra ngoài, nếu không sẽ bị bọn họ Gi*t ૮ɦếƭ."
Donner kéo đuôi Tô Yên không cho cô đi ra ngoài, "Trong mắt họ em cũng là quái vật, bọn họ sẽ không tha cho em."
Con ngươi màu lục đậm tràn đầy ánh sao và mềm mại nhìn Tô Yên.
Tô Yên lắc đầu, "Sẽ không, bọn họ không đánh lại tôi."
Donner cười nhưng vẫn không tay, "Bọn họ cũng không đánh lại tôi mà."
Sao tôi có thể để em đối mặt một mình chứ? Trừ khi tôi ૮ɦếƭ, nếu không sẽ không có ngày đó xảy ra.
Mà Tô Yên lại sửng sốt khi nghe thấy câu nói này.
Cô quay người lại nhìn về phía Donner.
Đúng rồi, anh cũng rất mạnh.
Căn bản là do ngày thường Donner hay tỏ ra yếu ớt, ngay cả cơm còn phải đút nên làm cô quên mất chuyện anh là người cá ăn thịt người,
Lúc này, Tiểu Hoa nhắc nhở, "Ký chủ, có người lên đây, rất có khả năng là nam chính Beres."
Tô Yên vội vội vàng vàng bước ra ngoài đóng cửa gác mái.
Cũng do quá vội vàng nên làm cái đuôi bị kẹp bên ngoài. Nhưng may mà cửa gỗ đã dùng từ rất lâu nên khá mềm, Tô Yên cũng không cảm thấy đau.
Mà Donner đứng trong phòng nhìn cảnh này lại không nhịn được mà dựa vào tường cười.
Anh cũng đã nghe thấy có tiếng bước chân đang tới gần.
Chỉ là thấy chỉ có một người nên vẫn ở trong phòng mà không đi ra ngoài.
Một bàn tay cầm lấy cái đuôi sư tử của Tô Yên chơi đùa.
Donner cảm thấy đuôi của cô chơi vui hơn cái đuôi lạnh băng của anh rất nhiều.
Ngoài cửa, Beres đi lên gác mái, vừa liếc mắt đã nhìn thấy Tô Yên đang đứng ở một góc.
Khuôn mặt hắn ta có vẻ tối tăm rồi lại tràn đây áy náy.
Hắn ta bước tới gần cô, kiếm trong tay cũng rũ xuống, "Sư tử, tôi xin lỗi, xin lỗi vì ánh mắt nhìn người mà bắt hình dong của tôi và cũng xin lỗi vì tôi đã có ý định Gi*t cô."
Tô Yên không nói gì, cô chỉ cảm thấy cái đuôi của mình hơi ngứa.
Sau đó lại nghe thấy Beres căm giận nói: "Tôi không nghĩ tới một người có vẻ ngoài xinh đẹp như vậy là có thể là người cá ăn thịt người độc ác! Thật sự không thể tin được."
Tô Yên vẫn im lặng nhìn Beres.
Tiểu Hoa bắt đầu kích động, "Ký chủ, ngài thử hỏi nam chính xem anh ta có yêu ngài không, nếu anh ta yêu ngài thì có thể trở lại thành người rồi đó."
Tô Yên ngẩng đầu nhìn Beres, "Anh có yêu tôi không?"
Câu hỏi này làm Beres sửng sốt, cũng làm cả người Donner cứng đờ.
Tô Yên vừa hỏi xong cũng nhíu mày.
Cô nhìn Beres, nói chính xác hơn là đang trả lời Tiểu Hoa, "Tôi không yêu anh ta, cho dù anh ta yêu tôi thì cũng không thể trở lại thành người."
Hai người phải yêu nhau mới làm cô trở lại thành người.
Nhưng cô không yêu Beres.
Thậm chí còn ghét bỏ và muốn Gi*t hắn ta khi hắn ta dẫn Donner đi và làm anh bị thương.
Vấn đề này cũng làm Tiểu Hoa ngây người.
Đúng vậy, ký chủ không thích vị nam chính này.
Tiểu Hoa đau đầu ôm quyển truyện cổ tích.
Hừ, truyện cổ tích đều lừa trẻ con.
Cái gì mà nam chính nữ chính nói rõ tình cảm rồi hạnh phúc ở bên nhau
Tất cả đều là giả!
Vậy phải làm sao bây giờ?
Ký chủ không thích hắn ta nhưng mấy hôm nữa là sinh nhật của ký chủ và cũng là ngày hoa hồng héo úa rồi. Cứ như vậy thì không thể hoàn thành nhiệm vụ và không lấy được mảnh nhỏ Chủ Thần!!
Donner ở bên kia cánh cửa nghe cô nói vậy thì thoáng thả lỏng lại.
Anh nói mà, sao sư tử ngốc lại không có ánh mắt mà thích kẻ phế vật kia được chứ?
Nhưng mà... vì sao cô lại hỏi tên kia vấn đề này?
Hay là trước đây hắn ta đã từng tỏ tình với cô?
Đúng là chướng mắt!
Kết quả là, Donner đang trốn trong phòng gác mái lập tức đẩy cửa đi ra ngoài.
Trong tay vẫn còn đang cầm cái đuôi của Tô Yên.
Beres nhìn thấy Donner, đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó lập tức cảnh giác cầm kiếm lên muốn chiến đấu.
Nhưng sao hắn ta có thể là đối thủ của người cá ăn thịt người?
Ngay cả một chiêu hắn ta cũng không đỡ được, kiếm đứt, trên иgự¢ xuất hiện bốn lỗ máu sâu đến nỗi có thể nhìn thấy xương trắng bên trong. Nếu hắn ta không trốn nhanh thì chắc sẽ ૮ɦếƭ ngay lúc đó rồi.
Donner lại không quan tâm tới Beres mà nhìn về phía Tô Yên.
Anh nhìn Tô Yên, duỗi tay ôm lấy eo cô, "Em không yêu nó, vậy người em yêu là ai?"
Tô Yên chớp chớp mắt.
Cô nhìn về phía Beres đã ngã xuống mặt đất, chỉ là còn chưa kịp nhìn kỹ thì đã bị anh quay mặt lại đối diện với anh.
Anh nở một nụ cười mềm mại rồi hỏi lại, "Người em yêu là ai?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc