Không thể trêu vào không thể trêu vào, chạy mau!!
Tô Yên đứng ở chỗ đó, cho nên, cô nên làm gì?
Đồng chí Tiểu Hoa đã là thần đọc tiểu thuyết, lập tức dạy ký chủ nhà mình, "Ký chủ, không cần nói chuyện! Hôn anh ý! Kabedon anh ý! Chẳng lẽ ngài không nhìn thấy cả người nam chính đều phát ra hơi thở muốn ngài hôn à?!"
Được rồi, lúc Tiểu Hoa nói mấy câu này thì cả người vẫn đang run lên.
Dù sao, dù sao nó cũng không phải hôn nam chính.
Đúng vậy, ký chủ! Cố lên!!
Ánh mắt Quyền Từ đảo qua ngu xuẩn đang nằm trên giường bệnh.
Nếu không có tác dụng gì mà còn làm anh vướng bận thì sống để làm gì nữa?
Cho nên...
Ý cười trên khóe môi anh càng sâu.
Ngay lúc này, cô gái đang ngồi bên mép giường chạy tới bên cạnh anh, nhón chân lên ôm lấy cổ anh hôn anh.
Sự hung ác nham hiểm của Quyền Từ lập tức bay biến đi đâu mất.
Lực chú ý từ La Nguyên Kiệt đang nằm trên giường chuyển sang Tô Yên.
Tô Yên nhớ tới cách anh hôn mình lúc trước.
Trúc trắc vươn đầu lưỡi, chạm chạm vào môi anh.
Rồi sao nữa?
Cho nên bước tiếp theo lại không biết nên làm như thế nào.
Nhưng mà nghĩ tới mấy câu Tiểu Hoa vừa nói.
Anh muốn cô hôn anh sao?
Vậy cứ hôn một lúc nữa.
Chờ đến khi cô đau chân đau tay muốn buông ra thì người nào đó bỗng nhiên duỗi tay ôm chặt cô vào lòng.
Tô Yên từ chủ biến khách bị người công thành đoạt đất ςướק đoạt sạch sẽ.
Tuy những anh bảo tiêu đẹp trai đã trải qua bao sóng to gió lớn, nhưng, nhưng chưa từng nhìn thấy Quyền Tam gia bị một cô gái cưỡng hôn.
Vậy nên lỗ tai tầm mắt đều không nhịn được mà hướng về phía hai người.
La Nguyên Kiệt nằm trên giường lúc đầu hoảng hốt vì Quyền Từ tới đây nhưng đến bây giờ lại trở thành một cảm xúc khó tả.
Người lúc nãy còn cười với gã bây giờ đang hôn người đàn ông khác.
Cảm xúc phức tạp làm gã không nói nên lời.
Gã muốn có được cô.
Vậy nên ánh mắt La Nguyên Kiệt nhìn về phía hai người đều mang theo sự gấp gáp.
Một nụ hôn sâu kết thúc.
Khuôn mặt Tô Yên đỏ bừng, đôi mắt ngập nước thở hổn hển nhìn Quyền Từ.
"Còn muốn em hôn nữa à?"
Cô hỏi nghiêm túc, cũng tương đương thành khẩn.
Gống như chỉ cần anh gật đầu thì cô sẽ nhón chân lên hôn tiếp.
Quyền Từ bị bộ dáng này của cô làm cho rung động.
An Nguyên Phi đứng ở bên cạnh mở to mắt, trong lòng cực kỳ khi*p sợ, ánh mắt nhìn về phía Tô Yên sáng bừng, hắn cảm thấy trên người Tô Yên có một vầng sáng.
Mẹ ơi quá giỏi luôn.
Ngay cả thằng nhãi Quyền Từ này cũng có thể nắm chặt trong tay.
An Nguyên Phi nhanh chóng có ý tưởng.
Sau này nhất định phải tốt với cô hơn
Đây là một cái kim bài tha tội biết đi, có Tô Yên che chở, vậy hắn còn không đi ngang được??
Đôi mắt Quyền Từ tuy không còn sự hung ác nữa nhưng hơi thở xung quanh vẫn lạnh lẽo dọa người.
Anh nâng cằm Tô Yên lên để cô đối diện với mình, "Em muốn lấy cái này để đổi lấy thứ gì? Hử?"
Tô Yên chớp chớp mắt mềm mại nói: "Em cho rằng anh muốn em hôn anhww."
Nhưng Tiểu Hoa nói như vậy mà.
Nhưng thấy anh im lặng không nói gì như vậy, chẳng lẽ là không có ý này?
Tô Yên nhìn, không biết sao lại mím mím môi.
Anh không cần cô hôn anh à?
Nghĩ nghĩ lại thấy hơi buồn buồn.
Cúi đầu định rút cánh tay đang ôm cổ anh lại.
Chỉ là còn chưa kịp rút về đã bị một bàn tay mạnh mẽ nắm lấy.
Tô Yên sửng sốt, đang định ngẩng đầu thì đã nghe thấy giọng nói của anh vang lên trên đỉnh đầu, "Hôn xong rồi là không muốn nhận nữa?"
Quyền Từ nhìn cô đang cúi đầu, lại nghĩ tới sáng nay cô vội vàng chạy ra bên ngoài để đi thăm tên ngu xuẩn này thì trong lòng lại cảm thấy tức giận
Anh nói xong, Tô Yên nhỏ giọng trả lời một câu, "Vậy sau này sẽ không hôn nữa."
Quyền Từ nghe vậy, nâng cằm cô lên để cô đối diện với anh.
Lại thấy cô gái này buồn buồn rũ mắt không muốn để ý đến anh.
Anh tức đến nỗi bật cười
Lại còn giận anh?
Cuối cùng sau một lúc Quyền Từ vẫn là người mở miệng trước, anh chậm rãi nói: "Sáng nay em vụng trộm tới đây mà bây giờ còn có lý à?"
Tô Yên vừa nghe, ngẩng đầu nhìn anh. "Em không vụng trộm tới."
Cô thoải mái hào phóng tới.
"Vì sao lại tới đây thăm nó? Em cũng đừng nói tới tình cảm bạn bè với tôi."
Tô Yên do dự không nhịn được nhìn thoáng qua La Nguyên Kiệt.
Hành động này của cô thành công làm Quyền Từ đen mặt.
Chỉ là Tô Yên lại nhỏ giọng nói: "Em sợ anh ta sẽ ૮ɦếƭ."
"Để ý nó như vậy? Em quan tâm tới chuyện nó bị thương hay sắp ૮ɦếƭ à?"
Tô Yên nghiêm túc gật gật đầu.
Cô vừa gật gật đầu thì đã cảm thấy eo cô sắp bị Ϧóþ gãy.
Cô nói: "Anh ta bị thương thì không sao, nhưng anh ta phải còn một hơi thở."
Cô nghiêm túc phân chia giới hạn.
Lúc này Quyền Từ mới nắm được điểm quan trọng.
Hình như cô gái trong lòng anh cũng không để ý tên ngu xuẩn kia như vậy.
Anh cúi người xuống đối diện với cô, "Cẩn thận nói rõ ràng."
Tô Yên giải thích từng câu từng câu,
"Em sợ anh Gi*t ૮ɦếƭ anh ta, em phải bảo đảm anh ta còn một hơi thở mới được."
"Có liên quan tới em?"
Tô Yên nghiêm túc gật đầu, "Ừm ừm."
Lệ khí trên người Quyền Từ tan đi được bảy tám phần.
Anh liếc nhìn người đang nằm trên giường sâu xa nói: "Nó bị chặt đứt cánh tay, chặt đứt chân, khó tránh khỏi ảnh hưởng đến danh tiếng của nó."
Tô Yên rối rắm, "Cái này hẳn là không liên quan gì tới em."
Quyền Từ ôm cô, đầu gác trên vai cô, dựa hơn nửa người lên người cô, vẻ mặt lười biếng nhẹ nhàng, dường như là hai người khác nhau với cái người lúc mới vào kia.
Anh hôn hôn khuôn mặt mềm mại của Tô Yên, "Xem xong rồi có phải nên về nhà không?"
Tô Yên đứng ở đó ôm anh, miễn cưỡng có thể khiêng được.
Lại nghe thấy người nào đó được một tấc lại muốn tiến một thước, "Tiểu Quai."
"Hả?"
"Lúc nãy thời gian em hôn anh quá ngắn nên chưa cẩn thận nhấm nháp được. Lại hôn một lần nữa."
"Nhưng vừa nãy anh không muốn em hôn mà."
"Ai nói? Vừa nãy em hôn anh, anh chỉ muốn mãi thôi."
Hai người cọ tới cọ lui dây dây dưa dưa không quan tâm tới các bạn trẻ xung quanh.
Tô Yên nghe vậy không nhịn được mà nở nụ cười.
Tiểu Hoa giỏi lắm, thế nhưng biết vừa nãy Quyền Từ muốn cô hôn anh.
Cô thích hôn anh
Ôm Quyền Từ, Tô Yên có thể cảm thấy trái tim không hề dao động của cô đang nhảy nhót.
An Nguyên Phi đứng ngoài cửa nhìn Tô Yên, trong mắt tràn đầy ánh sáng.
Cả đời An Nguyên Phi hắn chưa từng nhìn thấy bảo bối tuyệt vời nhất thế giới.
Nhưng trong cảm nhận của hắn thì Tô Yên chính là cái bảo bối đó.
Một cái, nhẹ nhàng bâng quơ đã khắc chế được Quyền Từ, à, không đúng, phải là Thánh Khí!
Vẫn là cái loại tỏa sáng hàng nghìn ki lô mét này.
Hiểu lầm được cởi bỏ, La Nguyên Kiệt có thể giữ được một cái mạng nhỏ.
Vận may của đồng chí Quyền Từ tới rào rạt thì lúc đi cũng rất nhanh.
Nắm tay Tô Yên đi vào trong xe đang đỗ trước bệnh viện.
Vừa lên xe, Quyền Từ biểu hiện rất bình tĩnh.
Rũ mắt, khóe môi mang theo ý cười như những ngày bình thường.
Chỉ là bàn tay đang nắm tay Tô Yên không dao động cho đến khi Kevin, người đại diện của Tô Yên gọi điện thoại tới.
Cô muốn rút tay lại để nghe máy.
Nhưng người nào đó lại vẫn nắm chặt giống như không nghe thấy tiếng di động vang lên.
Tô Yên đành phải dùng tay trái để lấy điện thoại ra nghe máy, "Alo?"
Bên kia Kevin đang vô cùng lo lắng nói: "Trời ơi, cô đang ở đâu vậy? Sao lại còn chưa tới tổ tiết mục vậy??"
Tô Yên chớp chớp mắt, sửng sốt.
Cô im lặng, Kevin bên kia gấp gáp dậm chân, "Quay show thực tế đó! Còn một tiếng nữa là bắt đầu quay rồi, vất vả lắm tôi mới lấy được một suất cho cô, tôi mặc kệ, nửa tiếng sau cô phải tới đó!"
Nói xong, Kevin cúp máy.
Tô Yên lập tức nhớ tới.
Hôm trước Kevin đã nói chuyện này với cô rồi.
Quay show thực tế 《 Minh tinh đại mạo hiểm 》từ 11 giờ trưa tới 10 giờ tối.
Cô nghiêng đầu nhìn Quyền Từ lên tiếng, "Em không thể về nhà, hôm nay em phải đi quay show thực tế."
Sau đó, sắc mặt của cái người mà không chút để ý kia cứng lại.
Anh nắm chặt bàn tay Tô Yên.
Một đôi mắt đào hoa nheo lại nhìn dãy số đã cúp máy trên điện thoại Tô Yên.
Một lát sau cuối cùng cũng không nhịn được duỗi tay ôm người vào trong lòng, "Em định để anh về nhà một mình à?"
Tô Yên vỗ vỗ tay anh nhẹ nhàng nói: "Em phải làm việc."
Quyền Từ nhìn cô.
Nửa ngày sau.
Ngữ khí không tốt lắm nói với tài xế, "Quay đầu."
"Vâng."
Xe lập tức quay đầu đi tới tổ tiết mục.
Tới nơi, Tô Yên vừa xuống xe đã thấy Kevin đứng ngoài chờ cô vội vàng thúc giục, "May mà còn kịp giờ, đi đi đi, tôi dẫn cô đi vào."
Bị thúc giục nên Tô Yên chỉ kịp quay đầu lại nhìn Quyền Từ một lần rồi theo Kevin đi vào bên trong.
Quyền Từ nhìn chằm chằm bóng dáng của cô, sắc mặt không đẹp lắm nhưng cũng không nói gì.
Chờ tới nơi tập hợp.
Tô Yên phát hiện Long Lị Lị cũng có ở đây.
Long Lị Lị mặc một bộ quần áo màu vàng nhạt có vẻ nhẹ nhàng sạch sẽ.
Cô ta cười nhìn Tô Yên ôn hòa chào hỏi, "Tô Yên, cô đã đến rồi."
Tô Yên gật gật đầu nhìn thoáng qua cổ chân cô ta.
Long Lị Lị phát hiện ánh mắt của cô, tự động giải thích, "Chân của tôi đã khỏi rồi."
"Ừ."
Cô lên tiếng lấy một cái kẹo sữa dâu ra bóc vỏ cho vào miệng
Bởi vì Tô Yên tới chậm cho nên khi cô vừa trang điểm xong là bắt đầu quay.
Show thực tế 《 Minh tinh đại mạo hiểm 》 là nhà sản xuất dùng rất nhiều tiền để đầu tư.
Cho nên mời rất nhiều người nổi tiếng tới tham gia
Ngoài Tô Yên, những người được mời trên cơ bản đều là những người có độ đề tài và tương đối nổi tiếng.
Ngay cả Long Lị Lị tham gia bộ phim 《 Trọng sinh, thiên kim trở về 》 được nhiều người chú ý này mới đi vào mọi người tầm nhìn.
Đặc biệt nam chính trong bộ phim này còn là ảnh đế La Nguyên Kiệt.
Có thể nói là còn chưa phát sóng đã hot.
Lại bởi vì Long Lị Lị đến từ Long gia cho nên dù là nhà làm phim hay là người phụ trách đều rất khách khí với cô ta.