Sâu nhỏ đang ở trong bụng tổng giám đốc Vương, nhưng tổng giám đốc Vương đã ૮ɦếƭ, sắp bị đưa cho chó đớp....
Lúc này, Tô Yên đã ra khỏi khách sạn, không có cách nào, đành phải vòng lại, quay lại khách sạn lần nữa.
Lúc cô quay lại, Quyền Từ đã không ở đây nữa.
Chỉ có An Nguyên Phi đang đứng ở đằng kia.
Thế nên khi hắn thấy Tô Yên quay lại, còn tưởng rằng cô đang tìm Quyền Từ.
Tư thế khoa trương, cười nói: "Ra cửa, lên tầng ba, Quyền Từ vừa đi tắm rửa, bé mật ngọt ơi, cô có thể lên đó để tim cậu ta."
Tô Yên lắc đầu,"Tôi không muốn tìm anh ấy."
Vừa nói, cô vừa bước về phía đống thi thể kia.
Ách... cô đã đưa ly rượu cho ai nhỉ?
Ừ hử, đúng rồi, là ông già họ Vương kia.
Bắt đầu tìm người trong đống thi thể.
Sau đó, phát hiện người đang nằm trong góc.
Mắt cô sáng lên, bước qua.
An Nguyên Phi khó hiểu, thò lại gần, "Bé mật ngọt, cô đang tìm gì thế? Chỗ này quá nhiều máu, mau nói với anh zai, anh zai sẽ giúp cô tìm nà~"
Hắn giống như một thằng khốn đang dụ dỗ bé gái, trong giọng nói cũng mang theo vẻ không đứng đắn.
Tô Yên ngồi xốm trước thi thể kia, "Sâu nhỏ?"
Nhỏ giọng nói.
"Mắng mắng mắng mắng mắng mắng!!"
Cô còn dám tới tìm ông à?! Cô dám bắt ông ăn người ૮ɦếƭ!!
Ông tức giận rùi nha!!
Tô Yên vươn tay, nhẹ nhàng chạm vào vết thương trên người tổn giám đốc Vương.
Lúc An Nguyên Phi đi tới, cô đã rút tay ra, nhẹ nhàng nắm tay lại.
Quẳng đồng chí Cổ vương vào không gian tùy thân.
Đứng dậy.
Cô còn chưa kịp nói gì, dã nghe thấy tiếng oán giận ngất trời của Cổ vương.
"Mắng mắng mắng mắng mắng mắng!"
Chưa ăn no mà!!
"Mắng mắng mắng mắng!!"
Mới gặm xong mỗi cái gan, còn chưa kịp ăn cái khác thì ông già này đã ૮ɦếƭ roài!
"Mắng mắng mắng mắng mắng!!"
Ông đây không ăn người ૮ɦếƭ đâu!
Bởi vì người kia không ૮ɦếƭ do bị mình ăn sạch, mà ૮ɦếƭ do cái khác, điều này khiến Cổ Vương rất là dỗi luôn!
Một đời anh danh của ông đã bị hủy hết ở đây!
Điều đáng giận hơn là, khó lắm mới chạy ra được, vốn định trốn trong cơ thể của người kia vài ngày, từ từ mà gặm.
Ai ngờ chưa kịp làm gì đã bị ném về cái chỗ đen xì xì này.
Bởi vì An Nguyên Phi đã tới gần, cho nên Tô Yên không trả lời nó.
Cố nhích ra xa thi thể một chút.
An Nguyên Phi đá lông nheo với Tô Yên, "Bé mật ngọt ơi ~, cô có muốn hiểu về Quyền Từ hơn không? Cô muốn hỏi gì thì hỏi, tôi sẽ miễn phí nói cho cô nà~"
Tô Yên thấy hắn như vậy, liền liếm liếm khóe môi.
Cô không biết bất cứ thứ gì về Quyền Từ.
Nếu có biện pháp dễ dàng biết tới, thì tất nhiên là tin vui.
Đôi mắt cong cong, cười, "Tất cả mọi chuyện về anh ấy, tôi đều muốn biết."
Câu này, khiến cho An Nguyên Phi sầu thúi ruột, "Nên kể cho cô từ đâu đây?"
Suy nghĩ trong một lát, nói: "Quyền Từ, là người của nhà họ Quyền, đế đô."
Đất nước này, bị ba gia tộc lớn nắm giữ, tạo thành ba cái đùi siêu lớn, mỗi năm đều mở ra một cuộc tuyển cử, sau đó đưa người được tuyển lên làm tổng thống, quản lí đất nước."
Nhà họ Quyền đế đô, là một trong ba gia tộc đó.
Tô Yên gật gật đầu.
An Nguyên Phi tiếp tục nói: "Mỗi gia tộc, đặc biệt gia tộc cổ xưa có thể gây ảnh hưởng tới toàn bộ quốc gia, bề ngoài ngăn nắp nhã nhặn, nhưng luôn có những chuyện không thể phơi bày ra ánh sáng, drama đến mức có thể biên soạn thành một quyển sách thật dày. Mà, vì hộ tống chonhà họ Quyền, giúp gia tộc phát triển càng bền vững. Kể từ khi ra đời, cho đến tận khi ૮ɦếƭ đi, Quyền Từ đều phải gánh hết tất cả điều dơ bẩn ấy trên lưng."
Nói đến đây, An Nguyên Phi thở dài.
Thân là cháu trai của gia chủ đương nhiệm nhà họQuyền, chỉ sợ bây giờ, khi nghĩ lại, Quyền lão gia giận cũng hối hận ૮ɦếƭ mất.
Việc nguy hiểm đến mức có thể mất mạng ngay bất cứ lúc nào như thế này, có ai lại dám đẩy mạng sống của mình vào trong hố lửa?
Nói đến đây, An Nguyên Phi như nhớ tới chuyện gì đó, cười tủm tỉm nhìn Tô Yên
"Thật ra cậu ta vốn không phải là Quyền Từ, mà là Quyền Từ."
"Hả? Ý anh là gì?"
"Lúc Quyền Từ vừa sinh ra, có một vị cao tăng đến đoán mệnh cho cậu ta, ông ấy nói, sao Tử Vi gặp Tham Lang, tướng Đế Vương, nhưng sát nghiệp quá nặng, thiếu thiện tâm, không thích hợp để trở thành gia chủ của một tộc. Cho nên tặng cho cậu ta một chữ "Từ", muốn cậu ta từ bi hơn, đối xử tử tế với mọi người. Sau này, bởi vì thấy chữ "Từ" quá nữ tính, nên đổi lại thành "Từ". (1)
Vừa nói đến chuyện này, An Nguyên Phi lại cảm thấy vị hòa thượng kia thật là pro.
Quyền Từ thiếu lòng tốt chỗ nào chớ? Đó căn bản gọi là không có nhá!
Muốn anh từ bi hơn, nhưng tên biến thái kia làm quái gì có tâm đâu??
Cậu ta có chắc?!!
Quyền lão gia ngày qua ngày bạc đãi thằng cháu này, nhưng thằng cháu bùm một phát, hô mưa gọi gió, mặc kệ người đời có thấy sợ hãi hay không.
Nhưng mà..., nghĩ xong, An Nguyên Phi di chuyển tầm mắt về phía Tô Yên.
Đánh giá cô từ đầu đến đuýt, giống như phát hiện một khối kim cương to đùng đùng, trong mắt tỏa ra ánh sáng.
Bây giờ đã có Tô Yên, tất cả mọi chuyện khó chơi trên đời đều có thể xuất hiện~~
"Cô gái nhỏ đáng yêu, cô không cần khách khí với Quyền Từ, muốn cái gì, thì cứ nói!"
"Tại sao tôi lại phải nói với anh ấy?"
"Hở? Cô gái nhỏ đáng yêu này, cô là người cứu vớt giấc ngủ của cậu ta đấy, tôi chưa nói với cô sao?"
An Nguyên Phi thử nhớ lại.
Tô Yên nghe xong mà cảm thấy như lọt vào sương mù.
An Nguyên Phi kích động, "Nói chung là làm bậy quá nhiều, ngay từ khi còn nhỏ cậu ta thường bị mất ngủ, sau này tiếp quản thế lực trong tối của Quyền gia, mệt mỏi tới mức muốn ngủ cũng phải dùng thuốc, sau đó..., cô xuất hiện. Cậu ta vừa chạm vào cô, tác dụng còn tốt hơn cả thuốc ngủ. Cưng cô lên trời còn không kịp ấy chứ, cho dù cô có yêu cầu gì, cậu ta cũng sẽ tận lực giúp đỡ. "
An Nguyên Phi là một tên sân si, thích nhất là hóng drama size XXL.
Trên đời này, thứ khiến Quyền Từ cảm thấy mất kiên nhẫn chính là uy Hi*p.
Cũng không biết nếu hai người đấu một trận, Quyền Từ sẽ giành thắng lợi, hay là cô gái nhỏ đáng yêu này thắng??
Hắn rất là mong chờ.
Tô Yên suy nghĩ một lát.
Cô không yêu cầu gì hết.
Cho nên sự kích động của An Nguyên Phi trông chẳng khác gì bị bệnh dại, Tô Yên chớp chớp mắt, rất bình tĩnh.
Dứt lời, An Nguyên Phi căn bản không thèm quan tâm tới Tô Yên nghĩ thế nào, trực tiếp đẩy người lên tầng ba.
Trước cửa phòng, An Nguyên Phi hăng hái tẩy não cho Tô Yên.
"Honey, đừng nói là không cần, ai mà lại không cần? Cô nghĩ xem có đúng không? Muốn có cái gì thì cứ mở miệng, đừng xấu hổ."
Sau khi dạy dỗ xong, hắn cầm lấy nắm cửa, trực tiếp mở cừa phòng ra, sau đó đẩy Tô Yên vào.
Tô Yên đi vào, vừa vặn ᴆụng phải Quyền Từ vừa tắm rửa xong, trên người anh đang mặc một chiếc áo choàng tắm dài.
Tô Yên không biết phải nói gì, đứng tại chỗ, hai tay bấu chặt lấy làn váy, lông mày anh nhướn lên.
Giọng nói quyến rũ, như mang theo luồng điện kích thích tâm hồn người ta, "Gặp An Nguyên Phi?"
Tô Yên thành thật gật đầu.
Chỉ hai câu, đã biết cô dùng cách nào để vào đây.
Quyền Từ đi tới, kéo tay cô, "Tắm rửa đi rồi ngủ với tôi."
Cứ như vậy, trong vô thức lại bắt đầu phát huy thuộc tính gối ôm của mình.
Nửa tiếng sau, sau khi Tô Yên tắm rửa xong bước ra,
Trong miệng vẫn đang nhai kẹo dâu sữa.
Cô tự giác lăn lên giường, thành thật hóa mình thành chiếc gối ôm, mặc cho anh ôm ngủ.
Chỉ là..., khi Quyền Từ ngửi thấy mùi vị ngọt ngào tỏa ra đôi môi của cô.
Góc nhìn này, lại vô tình che mất vẻ tối tăm trong mắt anh.
Giọng nói của Tiểu Hoa vang lên trong đầu Tô Yên, "Leng keng, một cánh sao đã thắp sáng, ký chủ cố lên ~!"
(1) Chuyên mục giải thích tên nam chính!
Ban đầu anh nhà được tặng cho chữ 慈 (- Từ): cũng có nghĩa là hiền lành, nhân từ.
Về sau sửa thành 辞(- Từ): từ này thì mình không biết chọn nghĩa nào cho chuẩn =)) Nhưng đại loại là 2 chữ 慈 và 辞 là đồng âm nhen.
Tướng Đế Vương gồm: Tai to, lông mày cao, ánh mắt có thần, xương tê giác trên trán, trán rộng nhẵn bóng. Google nói thế =))