Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 356

Tác giả: Tần Nguyên

Giffy vừa đi, Tô Yên cúi đầu nhíu mày một chút.
Thật đau đầu a.
Cô đang muốn ăn hai viên kẹo để giảm bớt.
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ, ký chủ, chị nhanh chóng lùi một bước, sau đó giả vờ ngã xuống đi."
Tô Yên nghe, dừng một chút.
Sau đó thật sự lảo đảo lui sau một bước,.
Phía sau Tô Yên là Cesar.
Tô Yên lảo đảo một chút liền ngã vào trong иgự¢ hắn.
Hơn nữa lúc này Tô Yên đau đầu, cô nhíu mày, một bộ dáng không thoải mái.
Cesar vốn dĩ hừ lạnh muốn châm chọc cô một chút.
Kết quả, vừa thấy cô thực suy yếu, lời nói chưa tới miệng.
Đã nhanh chóng ôm người vào trong lòng.
Tiểu giống cái của hắn làm sao vậy?
Chẳng lẽ là phơi nắng đến hỏng?
Nghĩ như vậy.
Hắn ngẩng đầu nhìn trời.
Đúng là mặt trời đang lên cao.
Tô Yên ghé vào trong lòng иgự¢ hắn
Xúc cảm lành lạnh.
Ưm, hình như..... so với ăn kẹo còn thoải mái hơn.
Tiểu Hoa đắc ý
"Ký chủ, ký chủ, chị thế nào? Tiểu Hoa có phải thật lợi hại hay không? Nam chủ đại nhân tha thứ cho chị a."
Ở trong mắt của Tiểu Hoa, nam chủ đại nhân ôm lấy ký chủ, còn không phải là tha thứ rồi sao?
Trong tiểu thuyết, mỗi lần nam nữ chủ cãi nhau.
Nữ chủ chỉ cần phát sốt hoặc là bị thương, đều sẽ ngã vào trong lòng nam chủ, sau đó, nam chủ sẽ thật đau lòng, tiếp theo hai người liền làm hòa.
Hệ thống không có cách nào lý giải tình tình ái ái.
Thế cho nên chỉ có thể nhìn động tác mà phán đoán.
Vì thế, nó hiện tại đều không xem tiểu thuyết.
Phải xem truyện tranh.
Truyện tranh giảng giải càng kỹ càng tỉ mỉ.
Tiểu Hoa vì lại một lần nữa giúp được ký chủ mà cảm thấy phi thường vui vẻ.
Cesar ôm Tô Yên đi vào rừng cây.
Có lá cây che đậy, còn có thể mát mẻ một ít.
Thuận đường hái được chút trái cây, đút cho cô ăn.
Thấy tinh thần cô càng ngày càng tốt.
Thanh âm Cesar trầm thấp lại thêm tí giận dỗi
"Em vì sao tới tìm ta?"
Tô Yên cắn một miếng trái cây, nói
"Anh đã nhận đá quý của em."
Lúc trên đường đi, Tiểu Hoa nói với cô, ở thế giới này, đưa đá quý chính là cầu hôn.
Đối phương tiếp nhận, chính là đáp ứng rồi, hơn nữa nguyện ý cùng cô sinh nhóc con.
Đương nhiên, cô không nói ra, đá quý của mình là lấy từ chỗ bán hàng rong.
Đến cả việc người bán hàng rong có ý đưa đá quý cho cô, cô cũng không muốn truy hỏi.
Ai biết nghe xong đáp án có khi lại xảy ra chuyện.
Cesar nghe Tô Yên nói, cả người đều nóng lên.
Hắn tức muốn hộc máu
"Em đừng tưởng rằng ta nhận đá quý rồi thì sẽ cho phép em đi tìm thú nhân khác."
Tô Yên nghe cái logic thần thánh này.
Suy nghĩ hồi lâu cũng không hiểu ra sao.
Tô Yên bị làm cho sửng sốt.
Cesar hừ nhẹ một tiếng, lại liếc mắt nhìn Tô Yên một cái, thanh âm mang theo tức giận
"Em còn đưa quá đá quý cho ai nữa?"
Cesar nhớ tới ngày đó Tô Yên đưa đá quý cho hắn, một chút cũng không cảm thấy khẩn trương cùng cẩn thận.
Như là đã đưa cho rất nhiều người, thuần thục đến không thể thuần thục hơn.
Nghĩ đến đây, Cesar liền nổi đóa.
Cô còn muốn đi với ai?
Tô Yên ôm hắn
" Chỉ đưa cho mỗi anh thôi."
Ngữ khí phi thường nghiêm túc.
Chuyện này liên quan đến vấn đề nguyên tắc, cô cần phải trả lời thật nghiêm túc.
Bằng không, sẽ làm hắn đau lòng.
Cesar nghe cô nói thành khẩn như vậy.
Miễn cưỡng xem như là tiếp nhận.
Dạo qua một vòng, hai người đã về tới cửa sơn động.
Cesar buông Tô Yên xuống.
Hai người một trước một sau đi vào sơn động.
Cesar biến lại thành hình người, đứng ở bên cạnh Tô Yên.
Cô duỗi tay, giữ chặt quần áo Cesar.
Cesar thấy cô như cái đuôi nhỏ đi theo mình.
Hắn đi chỗ nào, cô liền đi theo.
Nhìn bộ dáng kia, Cesar tâm tình tốt lên không ít.
Lúc này làm cho hắn nhớ tới tiểu giống cái tuyên bố với giống cái khác nói "hắn là của ta ".
Không hổ là tiểu giống cái của hắn.
Nghĩ như vậy, Cesar nhướng mày.
Nhìn chằm chằm vào Tô Yên
"Em đừng tưởng rằng ta nguôi giận."
Tô Yên chớp chớp mắt
"Vậy làm thế nào anh mới có thể nguôi giận?"
Cô giấu giếm hắn là không đúng.
Lúc này, Tô Yên nhớ tới một chuyện
Ngẩng đầu hỏi hắn
"Anh có nguyện vọng gì không?"
Cesar vừa nghe, nguyện vọng?
Nhìn cô.
Hắn rầu rĩ nói
"Em không cần đi theo ta, không cần nói chuyện với ta, càng không cần lôi kéo quần áo của ta là được."
Tiếng nói vừa dứt, Tiểu Hoa lên tiếng
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, đã nhận nhiệm vụ."
Tiếp theo, Tiểu Hoa sung sướng nói
"Ký chủ chỉ cần hoàn thành nguyện vọng của Cesar đại nhân, vị diện này liền kết thúc."
Sau khi nói xong, Tiểu Hoa lại như là nhớ cái gì nói
"A, đúng rồi, ký chủ, căn cứ vào nguyện vọng nguyên thân, chị phải đánh bại Cesar."
Tô Yên ngẩn người.
Khi cô còn đang suy nghĩ nguyện vọng này.
Chỉ cảm thấy tay đang nắm chặt quần áo của hắn bị điện giật.
Đau đớn làm cô nhanh chóng thu hồi tay.
Ánh mắt cô trông mong nhìn tay mình, lại nhìn quần áo hắn.
Tiểu Hoa sau khi vui sướng vì ký chủ sắp hoàn thành nhiệm vụ, hiểu được nguyện vọng nam chủ đại nhân, tức khắc héo.
"Ký chủ, làm sao bây giờ?
Từ giờ trở đi chị không thể đi theo Cesar đại nhân, chị không thể cùng Cesar đại nhân nói chuyện, chị cũng không thể chạm vào hắn."
Đôi mắt Tô Yên ngập nước nhìn Cesar, hơi há mồm
"Không, không thể đổi một cái nguyện vọng khác sao?"
Cô có chút héo.
Cesar thấy Tô Yên giống như thực thương tâm.
Hắn há mồm muốn thu hồi.
Nhưng lại nghĩ tới cô lừa hắn lâu như vậy, không hề nói với hắn chuyện của cô.
Cesar cảm thấy, hẳn là nên cho cô một bài học một chút.
Như thế cô sẽ càng nhiệt tình với mình.
Nhưng thấy Tô Yên thương tâm như vậy, hắn giận dỗi bổ sung một câu
"Chỉ là tạm thời."
Dù sao hắn đã tiếp nhận đá quý của cô, hơn nữa cũng nhận lời xin lỗi rồi.
Cesar nói xong, trên mặt nhanh chóng đỏ bừng một mảnh.
Sau đó, quay đầu liền đi ra sơn động.
Tô Yên ngây ngốc đứng ở chỗ đó.
Muốn đuổi theo đi ra ngoài, kết quả đi một bước liền cảm thấy dưới chân như là đeo chì, rốt cuộc bất động tại chỗ.
Tiểu Hoa thanh âm nho nhỏ, giống như là sợ ký chủ trách cứ
"Ký chủ, chị không thể tới gần Cesar đại nhân."
Sau khi nói xong, Tiểu Hoa lại thật mau bổ sung nói
"Nhưng mà bởi vì Cesar đại nhân nói thêm có thời gian hạn chế.
Cho nên ba điều đó không phải vĩnh viễn, mà là trong khoảng thời gian ngắn."
Tô Yên có chút hối hận vì hỏi nguyện vọng lúc Cesar đang tức giận.
Cô hẳn nên lựa thời điểm hắn cao hứng rồi mới hỏi.
Nghe Tiểu Hoa nói, Tô Yên hỏi
"Trong thời gian ngắn là bao nhiêu?"
"Bảy ngày."
Tô Yên
"······"
Cho nên bảy ngày không thể ᴆụng vào, không thể nói chuyện, còn không thể đi cùng hắn?
Cô thật ra không lo lắng cho mình.
Chỉ cảm thấy Cesar chắc chắn sẽ làm loạn cho xem.
Cô ngồi ở phía trên rơm rạ.
Sau đó, nằm xuống.
Nếu cái gì cũng không thể làm, vậy ngủ một lát đi.
Ngày hôm qua đánh một trận rất mệt.
Hôm nay lại dùng tinh thần lực nữa.
Nghĩ như vậy, cô nằm ở đằng kia trong chốc lát.
Đảo mắt liền ngủ rồi.
Cesar đi ra ngoài không bao lâu, liền quay trở về, nhìn về phía Tô Yên đang ngủ.
Hắn nhìn trong chốc lát, mặt mày nhu hòa đến mức chính hắn cũng không hề phát hiện.
Sát khí trên người đều bị hòa tan.
Sáng sớm hôm sau, Tô Yên bị điện giật đau đến tỉnh.
Lúc tỉnh dậy, cô thấy Cesar đang hôn trộm mình.
Mà Tô Yên, chỉ cảm thấy đau đớn.
Thế cho nên dùng lực một chút, đẩy người ra.
Cesar không phòng bị, bị đẩy lảo đảo hai bước.
Sững sờ ở chỗ đó.
Tô Yên không ngừng xoa tay.
Đau quá.
Lập tức đau đến nước mắt lưng tròng.
Cesar nguyên bản bị cô đẩy có chút bất mãn.
Còn chưa có hôn đủ.
Lại bởi vì hôn trộm vừa vặn bị bắt được nên thẹn quá thành giận.
Nhưng nhìn bộ dáng kia của Tô Yên, trong lòng mềm rối tinh rối mù.
Chỉ cảm thấy tiểu giống cái của hắn cũng thật đẹp a.
Còn Tô Yên đang hỏi Tiểu Hoa
"Vì sao hắn hôn ta, ta lại đau như vậy?"
Tiểu Hoa trả lời
"Ký chủ, dựa theo Cesar đại nhân yêu cầu, hắn không cho chị chạm vào quần áo, mà vừa nãy quần áo hắn chạm vào cổ tay của chị a."
Tô Yên nghe, trầm mặc.
Cesar đương nhiên không biết Tô Yên suy nghĩ cái gì.
Hắn đi lên trước, đưa lá sen trong tay tới trước mặt cô
"Ăn trái cây."
Tô Yên do dự trong chớp mắt.
Hỏi Tiểu Hoa một chút
"Là không thể ᴆụng vào quần áo, nhưng là có thể chạm vào hắn đúng không?"
Tiểu Hoa vừa nghe
"Ách... theo logic thì, hẳn là có thể."
Tô Yên nghe được, lúc này mới duỗi tay lấy trái cây trong tay hắn.
Cúi đầu, một ngụm một ngụm ăn.
Cesar thấy cô vẫn luôn cúi đầu ăn.
Giống như là rất thích.
Liền đặt trái cây ở trước mặt cô.
Hắn còn chưa quên tiểu giống cái này lừa gạt mình đâu.
Cho nên, hắn phải đợi tiểu giống cái tới lấy lòng hắn.
Nghĩ như vậy, Cesar liếc mắt nhìn Tô Yên một cái.
Sau đó sửa sang lại áo bào trắng một chút, xoay người đi ra ngoài.
Hắn đi không tính là nhanh.
Không, phải nói là đi rất chậm.
Thậm chí một bước đi, hai bước dừng, như là đang tìm cái gì, lại như là đang chờ đợi ai đó.
Cho đến khi hắn đi tới cửa động, trong sơn động vẫn an tĩnh một mảnh, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng răng rắc răng rắc gặm trái cây.
Cesar mặt có chút xấu.
Tiểu giống cái vì sao còn chưa tới giải thích lấy lòng hắn?
Rõ ràng là cô sai.
Là cô giấu giếm mình.
Cesar trước nay đều không có giao lưu cùng bất luận tiểu giống cái nào, thực không cách nào hiểu được tiểu giống cái của mình.
Cuối cùng, chỉ có thể rầu rĩ đi ra sơn động.
Cầm con mồi mới săn trở về đi xử lý.
Đảo mắt đã ba ngày trôi qua.
Ánh mặt trời giữa trưa.
Đối với thú nhân ở nơi này, đây là một thời tiết thích hợp để tắm nắng.
Nhưng đối với người mới vừa xuyên như Tô Yên.
Nóng hôi hổi, chỉ làm cô cảm thấy sắp bị nướng chín.
Cô dán vào cái bụng của Bạch Hùng, được hắn thực che chắn ánh mặt trời, nhanh chóng hành tẩu* ở trong rừng cây.
*giao du, đi lại
Trên trán cô thấm mồ hôi, nhưng là dán vào người Bạch Hùng mát lạnh, còn có thể chịu đựng.
Cesar buồn rầu lên đường.
Từ buổi sáng, bọn họ vẫn luôn đi đường.
Hiện giờ đã là buổi chiều.
Không có dừng lại nghỉ tạm.
Môi Tô Yên trở nên trắng bệch.
Cúi đầu không nói một câu.
Không phải cô không nói, là cô chỉ cần phát ra một chút thanh âm với Cesar, sẽ lập tức bị điện giật.
Cho nên, khát một chút liền khát một chút đi, không uống.
So sánh với Tô Yên vừa khát vừa đói.
Cesar bên này lại là bực bội lại buồn bực.
Tiểu giống cái đã suốt ba ngày đều không nói chuyện cùng hắn.
Một câu cũng không có nói qua.
Không chỉ như thế.
Cô còn không muốn ᴆụng vào hắn khi biến thành người.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc