Nghĩ như vậy, Cesar quay đầu muốn trở về tìm xem.
Kết quả đi hai bước liền dừng lại.
Sẽ không.
Tiểu giống cái của hắn chính là một người có thể đánh ૮ɦếƭ một đàn sói.
Vậy cô vì sao còn chưa tới?
Cesar nhướng mày, dần dần vì lo lắng mà thay đổi.
Hắn càng thêm nôn nóng đi qua đi lại.
Có lẽ, tiểu giống cái căn bản là không thèm để ý đến hắn, cho nên mới lừa hắn?
Hiện giờ hắn bởi vì chuyện này này nổi nóng, cô cũng hoàn toàn không muốn cùng hắn giải thích, cho nên cũng chậm chạp không theo lại đây?
Cesar tự mình ở trên mảnh đất trống đợi, càng ngày càng táo bạo.
Định tính toán trở về đem tiểu giống cái tới.
Phía sau truyền đến một đạo thanh âm
"Cứu mạng a. Cesar."
Lại không phải là âm thanh đang trong tình huống nguy cấp mà cầu cứu.
Mà mang theo ba phần mị hoặc bốn phần câu dẫn.
Chỗ nào là cầu cứu đâu? Đây phải là đang câu dẫn thì đúng hơn.
Cesar quay đầu lại, liền thấy được một giống cái đang tựa đầu bên đại thụ.
Trên người mặc da thú.
Chỉ là quần áo của cô ta còn không mặc tốt, nhất định phải cầm ở trong tay, khó khăn lắm mới che đậy được bản thân.
Tóc rối tung, dựa vào thân cây bên cạnh, ánh mắt mị hoặc hướng về phía Cesar, lộ ra một nụ cười phong tình vạn chủng.
"Cesar, giúp em với."
Thanh âm cô ta có chút u oán lại có chút ý vị làm nũng.
Cesar liếc mắt một cái.
Nơi rừng núi hoang vắng, đột nhiên xuất hiện một giống cái, lại còn nỗ lực muốn câu dẫn hắn.
Hắn xoay người, quay trở về con đường mình vừa đi tới.
Tiểu giống cái của hắn khi nào tới đây?
Chờ tiểu giống cái của hắn tới, hắn nhất định sẽ để cô nhìn xem giống cái kia đang muốn câu dẫn hắn.
Nghĩ như vậy, Cesar lại không rời đi nữa.
Đứng ở chỗ đó, chỉ là không ngừng nhìn về phía con đường kia.
Vừa nghĩ ngợi vừa cân nhắc, tiểu giống cái của mình khi nào thì tới.
Giffy thấy hắn thờ ơ.
Trong mắt hiện lên một đạo tinh quang.
Trên mặt tươi cười càng ngày càng yêu mị.
Tựa hồ, ngày càng vừa lòng với Cesar.
Giffy lẩm bẩm Bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen24h.Com
"Đây mới là Quân Vực a."
Nhìn xem, ánh mắt kia nhìn về phía cô ta, như nhìn một khúc gỗ không có gì khác nhau.
Càng như vậy, cô càng muốn thử xem.
Tô Yên rốt cuộc có bản lĩnh gì, có thể làm cho thiếu chủ ma vực Quân Vực vô pháp vô thiên đến nông nỗi này?
Cô chẳng qua chỉ là tốt số có mệnh Chủ Thần mà thôi.
Ông trời cũng thật không công bằng.
Cho cô ta thiên phú vô địch, lại cho cô ta một người đàn ông thật đáng hâm mộ.
Giffy có ý nghĩ rất đơn giản.
Cô ta chỉ là nghĩ đoạt lấy tất cả mọi thứ mà Tô Yên có.
Muốn chứng minh cái gì đây?
Cô ta muốn chứng minh, Thiên Đạo lựa chọn sai rồi.
Tô Yên không xứng.
Giffy dùng da thú bọc lại trên người mình.
Sửa sang lại quần áo.
Sau đó đi từng bước một về phía trước.
Cười nhẹ nhàng
"Cesar, ngươi chẳng lẽ không hiếu kỳ, ta vì sao lại biết ngươi?"
Cesar hừ lạnh một tiếng.
Tất cả giống cái đều biết hắn.
Chẳng những biết, còn đều muốn câu dẫn hắn.
Chỉ có tiểu giống cái nhà hắn, tìm mọi cách lừa hắn, hơn nữa đến bây giờ còn chưa theo lại đây.
Cesar lại liếc liếc mắt một cái.
Tất nhiên, vẫn là kinh thường như cũ.
Giffy che lại môi lên tiếng
"Là Tô Yên kêu ta tới."
Cesar thờ ơ.
Giffy lại nói
"Chính là giống cái mỗi ngày đều ở bên ngươi. Cô ta tên Tô Yên."
Cesar như cũ mặt không biểu tình.
Hắn đương nhiên biết tiểu giống cái của mình tên là gì.
Ngày đầu tiên hắn đã biết.
Giffy nói
"Cô ấy có chuyện giấu giếm ngươi đúng hay không? Chưa bao giờ nói với ngươi, một mình cô ta có thể đánh bại bất kỳ thú nhân nào."
Cesar nghe Giffy nói xong liền trầm mặc.
Chỉ là nhướng mày nhìn cô ta.
Giffy nghiêng đầu nhìn Cesar, ý cười nhẹ nhàng
"Một người không thẳng thắn với giống đực của mình, ngài cảm thấy cô ấy trong lòng có ngài sao?"
Một câu làm cho Cesar nổi sát tâm.
Giffy từng bước một đến trước mặt Cesar.
Ngay khi tay cô ta muốn dừng trên mặt Cesar.
Bỗng nhiên có một lực lượng cường đại xông đến, Giffy bị ném đi ra ngoài.
Cesar hừ nhẹ một tiếng.
Các giống cái dùng đủ loại phương pháp muốn tới gần hắn có rất nhiều.
Giffy này mục đích cũng không đơn thuần.
Giffy dùng sức nắm chặt tay, trong mắt mang theo tức giận.
Nhưng mà thực mau, tức giận kia biến mất, tay đang nắm chặt cũng buông lỏng ra.
Cô ta đứng dậy.
Phủi cỏ dính trên người, nói
"Một thú nhân giống đực ra tay như vậy với giống cái, là không đúng."
Cesar cũng không nghĩ nói chuyện cùng giống cái này.
Mặt hắn càng ngày càng tức giận.
Tiểu giống cái của hắn rốt cuộc khi nào mới tới?
Chẳng lẽ là bị trái cây ở trên đường hấp dẫn?
Tô Yên thật lâu đều không có xuất hiện, Cesar bắt đầu suy nghĩ nhiều.
Giffy thấy lực chú ý Cesar hoàn toàn không ở trên người mình.
Trên mặt hiện lên một tia âm trầm, thâm trầm nói một câu
"Cô ta rốt cuộc có cái gì tốt?"
Cesar cũng không trả lời.
Mà là đắm chìm trong cảm xúc chính mình.
Hắn cân nhắc, nếu không, mình nên trở về tìm cô xem sao.
Vạn nhất cũng có khả năng tiểu giống cái lạc đường.
Nghĩ như vậy, Cesar liền quay trở về con đường vừa nãy.
Đột nhiên nghe thấy phía sau truyền đến hơi thở thú nhân giống đực.
Cùng với một đạo âm thanh тһô Ьạᴏ
"Đứng lại"
Bước chân Cesar dừng lại, vừa quay đầu, liền nhìn thấy ở phía sau, xuất hiện năm gã thú nhân.
Đứng quanh giống cái kia, rất có tư thế bảo hộ.
Giffy thanh âm mị hoặc, không biết vì sao trở nên trầm thấp
"Vừa nãy, Bạch hùng ném em xuống đất, đau quá."
Thanh âm kia tràn đầy ủy khuất.
Vừa dứt lời, năm gã thú nhân phía sau phát ra tiếng rống giận.
Phẫn nộ đi lên trên.
Duy chỉ có gã Ưng Nam ánh mắt phức tạp nhìn Bạch Hùng.
Dù sao gã chỉ duy nhất có một lần thích một thú nhân, hơn nữa không ngại hắn là giống đực mà muốn ở bên hắn.
Chỉ là đáng tiếc, hắn cự tuyệt.
Nghĩ như vậy.
Ưng Nam thở dài.
Cesar vốn dĩ phải đi.
Kết quả nhìn năm tên thú nhân giống đực đối diện.
Hắn gầm nhẹ một tiếng, lại không đi nữa.
Chỉ đứng ở chỗ đó, ý chí chiến đấu cũng bị kích phát ra.
Mấy tên đối diện không có con nào tốt.
Còn có mấy tên giống đực nhớ thương tiểu giống cái của hắn.
Càng thấy, Cesar càng phẫn nộ.
Tức khắc, không khí liền giương cung bạt kiếm.
Tựa hồ giây tiếp theo sẽ có một hồi chiến đấu huyết tinh.
Giffy cực kỳ vui vẻ nhìn cảnh tượng như vậy.
Cô ta từng bước một đi tới phía Cesar.
Giống như giống cái vừa mới bị xô té ban nãy không phải là cô ta.
Giffy đi đến trước mặt Cesar, duỗi tay còn muốn chạm vào hắn.
Cesar tức giận.
Lúc này, phía sau có một đạo âm thanh nhẹ nhàng vang lên
"Giffy."
Tiếng nói kia vừa mới phát ra, nháy mắt liền thu hút lực chú ý của mọi người.
Tô Yên từng bước một đi tới.
Đi đến phía trước Cesar, duỗi tay đẩy Giffy ra xa.
Ánh mắt Tô Yên nhìn lướt qua năm tên thú nhân đối diện.
Tiểu Hoa kinh ngạc
"Ký chủ, Chủ Thần Giffy này lấy năm tên thú nhân của nguyên chủ a."
"Ân, thấy được."
Tô Yên lên tiếng.
Giffy ngạc nhiên trong chớp mắt, cười
"Cô đã đến rồi, Chủ Thần đại nhân."
Tô Yên nhìn Giffy, thần sắc không có gì dao động
"Ngươi muốn xuống tay với hắn?"
Cô hỏi.
Giffy sửng sốt.
Đại khái là không nghĩ tới Tô Yên sẽ hỏi như vậy.
Tô Yên cũng không cần Giffy trả lời vấn đề này.
Chỉ nghe cô nói
"Hắn là của ta."
Giọng nói vừa dứt.
Âm thanh Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ ba sáng lên."
Vốn dĩ Tô Yên còn có chút lo lắng.
Cesar đang giận mình.
Hắn còn chưa phải cực kỳ thích cô.
Vạn nhất bị Giffy châm ngòi hai câu liền đi theo cô ta thì làm sao bây giờ?
Lại không nghĩ tới, đột nhiên ngôi sao thứ ba sáng lên.
Cô quay đầu lại, nhìn Cesar một cái.
Cesar nhướng mày, dời đi tầm mắt.
Quả nhiên, không hổ là tiểu giống cái của hắn.
Lời nói đều phù hợp tâm ý của hắn như vậy.
Tô Yên xuất hiện đã đánh vỡ tình thế giương cung bạt kiếm.
Năm tên thú nhân đối diện đều có chút hoảng thần.
Đương nhiên, so sánh giữa việc muốn giao phối với Tô Yên, càng có nhiều tên nghĩ làm thế nào để Gi*t ૮ɦếƭ cô hơn.
Năm kẻ này thì đã có bốn gã đều bị Tô Yên đánh tơi bời hoa lá.
Những cái tâm tư phong hoa tuyết nguyệt kia sớm đã bị dập tắt ở thời điểm Tô Yên đánh đập bọn họ.
Giffy đứng đối diện hai người, thế cho nên thấy rõ ràng biểu tình của Cesar.
Trong mắt hắn có tình yêu thâm thúy.
Cuồng nhiệt mà nồng cháy.
Giffy nắm chặt tay.
Cô ta đã tới chậm sao?
Nhưng mà, dù không thể phá hư tình cảm của hai người kia, cũng phải lưu lại một món quà để cho chủ thần đại nhân nhớ kỹ.
Nghĩ như vậy, Giffy nâng mắt lên.
"Chủ Thần đại nhân là muốn đánh với ta một trận?"
Giffy nhìn Tô Yên.
Tuy rằng kêu đại nhân nhưng cũng không có một chút kính trọng nào.
Giffy cười nói
"Chủ Thần đại nhân có lẽ sẽ không bị thương, nhưng giống đực của ngài thì chưa chắc a."
Dù sao Cesar cùng đối mặt với năm gã thú nhân.
Hắn cũng không cường đại đến nỗi không gì phá nổi như Tô Yên.
Kết quả cuối cùng khẳng định là lưỡng bại câu thương.
Tô Yên ngẩng đầu, nhìn phía kia năm gã thú nhân.
Bình tĩnh nhìn bọn họ trong chốc lát.
Mở miệng
"Các ngươi, rời khỏi nơi này."
Thanh âm cô nhàn nhạt, nghiêm túc nói.
Vừa mới bắt đầu Giffy còn chưa phản ứng gì.
Chỉ cảm thấy Chủ Thần đại nhân đầu bị lừa đá sao?
Thật cho rằng cô vẫn là Chủ Thần cao cao tại thượng, nói một câu người khác phải vâng theo?
Đang nghĩ ngợi, lại phát hiện năm gã thú nhân phía sau, sôi nổi hóa thú.
Xoay người gào thét rời đi.
Giffy sắc mặt biến đổi.
Cô ta cắn chặt răng, tất cả ý cười mị hoặc trên mặt đều không có.
"Ngự thú!!"
Cô ta lại quên mất năng lực này của Tô Yên.
Tô Yên
"Còn muốn đánh?"
Giffy không cam lòng, nhưng cũng không dám động thủ.
Gió nóng thổi tới, làm bay loạn sợi tóc của cô ta.
Khiến sự không cam lòng trên mặt hoàn toàn bại lộ ra.
Cuối cùng, Giffy chỉ là lẩm bẩm một câu
"Thiên Đạo cũng thật bất công."
Cho Tô Yên loại thiên phú làm người đỏ mắt.
Làm sao có thể cam tâm đây??
Giffy không hề che dấu sự ghen ghét đối với Tô Yên.
Cái loại ghen ghét này, thời điểm cô ta lần đầu gặp Tô Yên, liền gieo hạt giống.
Hiện giờ, ghen ghét tích tụ càng lúc càng lớn, chứa đầy ngóc ngách của trái tim.
Thế cho nên hiện giờ Tô Yên phải xuyên qua nhiều tiểu thế giới, cô ta cũng không thèm làm bộ làm tịch trước mặt cô nữa.
Nói xong, Giffy bình tĩnh nhìn Tô Yên một hồi lâu.
Cô ta nói
"Chủ Thần đại nhân, chúng ta sau này còn gặp lại."
Nói xong, cô ta xoay người, đi vào trong rừng cây.
Nếu hiện giờ thắng bại đã phân, liền không cần ở chỗ này tiếp tục đợi.
Bất quá, không nóng nảy, từ từ tới.
Chủ Thần đại nhân cũng không phải chỉ đi qua vi diện này.