Ban đêm tiến đến.
Tô Yên ăn cá do bạch hùng nướng.
Ăn ăn, cô cảm nhận được ánh mắt bạch hùng, ngẩng đầu nhìn lại.
Hai người đối diện.
Bạch hùng hừ một tiếng
"Buổi tối hôm nay, ta đồng ý cùng em giao phối."
Tô Yên
"..... Ân?"
Bạch hùng vừa dứt lời, liền xoay mặt đi ra bên ngoài.
Cô nhìn bóng dáng hắn rời đi.
Cảm thấy có chút không thể hiểu được.
Như thế nào đột nhiên lại nhắc tới việc này?
Chẳng lẽ là bởi vì cô nhìn hắn một cái làm hắn hiểu lầm cái gì??
Tô Yên nghĩ không ra.
Chỉ đành cúi đầu ăn cá nướng.
Ăn ăn, không bao lâu, bạch hùng cả người ướt đẫm đã trở lại.
Hắn đứng ở trước mặt Tô Yên, nhìn cô còn đang ăn.
Không khỏi có chút sốt ruột.
Tiểu giống cái này là thật sự bình tĩnh hay là giả vờ bình tĩnh?
Hắn đã đáp ứng rồi, cô vì sao còn không nhào vào lòng hắn?
Nghĩ như vậy, bạch hùng lắc lắc bọt nước trên người.
Tô Yên một bên ăn cá nướng, một bên ngẩng đầu nhìn hắn.
Hắn giống như có chuyện muốn nói với cô, nhưng là chậm chạp đều không có nói ra.
Cuối cùng, Cesar gầm nhẹ một tiếng, nôn nóng đi vài bước tại chỗ.
Sau đó lại vội vàng đi ra ngoài sơn động.
Tô Yên bị hắn làm cho sửng sốt lại sửng sốt.
Đêm đã khuya.
Tô Yên sau khi ăn xong, ngồi ở chỗ đó suy nghĩ trong chốc lát.
Sau đó liền muốn đi ngủ.
Cô cho rằng Cesar vẫn tách ra ngủ giống lúc trước.
Chỗ nào biết cô mới vừa nằm xuống, liền nghe Cesar hơi thở thô suyễn bước chân thật mạnh đi tới chỗ cô.
Tô Yên nghi hoặc
"Cesar?"
Giây tiếp theo, Tô Yên đã bị Cesar ôm lấy.
Hắn buồn bực ra tiếng
"Em chẳng lẽ không muốn cùng ta giao phối?"
Tô Yên
"Ách....."
Cesar nhìn bộ dáng ngốc nghếch kia của tiểu giống cái.
Khẩu khí không tốt lắm
"Chẳng lẽ không phải em đang theo đuổi ta? Còn đưa ta đá quý, không phải muốn cùng ta sinh nhóc con?"
Tô Yên
"....."
Cesar tức muốn hộc máu
"Em!"
Tô Yên phục hồi tinh thần lại,
"Em, em cho rằng còn phải theo đuổi thật lâu."
Cô nói.
Trong lòng Tô Yên là nghĩ như vậy.
Tuy rằng, câu sau kia cái gì đá quý, cái gì sinh nhóc con, cô có chút không hiểu.
Nhưng chuyện cô theo đuổi hắn là thật sự.
Cesar vừa nghe, hỏa khí tức khắc tan biến.
Hóa ra tiểu giống cái tự ti như vậy.
Hắn ôm Tô Yên vào trong иgự¢.
Tiểu giống cái nhỏ yếu như vậy, mềm mại như vậy, không thích nói chuyện, còn tự ti nữa.
Nếu là gặp được giống đực khác khẳng định sẽ có hại.
Còn may ánh mắt cô tốt, coi trọng chính là hắn.
Cesar ôm, thô thanh thô khí nói
"Buổi tối hôm nay, ta liền thỏa mãn nguyện vọng của em."
Nói xong, Tô Yên liền cảm thấy bụng hắn lại nóng lên.
Tiểu Hoa ra tiếng hỏi
"Ký chủ? Hắn là một con gấu, chị..."
Tô Yên lập tức phục hồi tinh thần lại.
Cô lắc đầu
"Không được."
Một con gấu?
Không có khả năng.
Cô cảm thấy chuyện theo đuổi hắn này có thể chậm rãi lại cũng được.
Cũng hoàn toàn không sốt ruột.
Cesar thanh âm trở nên khàn khàn, nhu hòa
"Ta đều chấp nhận em theo đuổi, em không cần cảm thấy tự ti."
Tô Yên rất là nghiêm túc
"Chuyện này nên hoãn một chút."
"Hoãn cái gì?"
Giọng Cesar thấp chút, tới gần trước mặt Tô Yên
"Ta nghe người khác nói, tiểu giống cái nên nhân lúc còn trẻ mà sinh nhóc con."
Tô Yên càng nghe càng kháng cự.
Khi cô theo đuổi, không có suy xét đến chủng tộc hai người bất đồng.
Hiện tại theo đuổi tới tay một cách không thể hiểu được, cô có chút không nghĩ muốn.
Cô chống đẩy, lắc đầu.
Phi thường nghiêm túc cự tuyệt.
Nhưng xem ở trong mắt Cesar, đây hoàn toàn là bởi vì tiểu giống cái của hắn quá tự ti, quá thẹn thùng.
Cho nên, thân là giống đực, ở lúc này nên chủ động một chút.
Như vậy nghĩ, Cesar biến ảo thành hình người.
Dưới áo bào trắng là thân thể to lớn, còn có khuôn mặt xinh đẹp đến kinh diễm kia.
Lông mi hắn đen nhánh rung động.
Mắt thường cũng có thể thấy được làn da phiếm màu đỏ.
Tô Yên nhìn hắn từ một con gấu hóa thành người.
Rốt cuộc cũng không còn kháng cự như vừa nãy.
Trong lòng nhẹ nhàng thở ra.
Cesar cảm nhận được Tô Yên thả lỏng.
Trong lòng liền càng tin tưởng suy nghĩ của mình.
Tiểu giống cái là cực kỳ thích hắn.
Tô Yên ẩn ẩn nghe được thanh âm Tiểu Hoa
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ hai sáng lên."
Tiểu Hoa thực vui vẻ.
Cảm thấy ngôi sao thứ hai này có rất lớn sự trợ giúp của nó a.
Bởi vậy chứng minh, nó là một cái thống tử rất hữu dụng.
Mà ở một bên ngọn núi khác.
Cạnh một chỗ suối nước.
Dáng người Giffy quyến rũ xuất hiện ở trong nước.
Mặt mày cô ta mang theo phong tình.
Vừa nhấc đầu nhìnthấy bên cạnh suối nước đứng năm con dã thú.
Nàng dựa vào cạnh tảng đá.
Phong tình lại mị hoặc.
Khuôn mặt hàm chứa ý cười
"Các ngươi, ai là nam nhân ta muốn tìm?"
Mấy thú nhân sau khi nghe xong lời cô ta, tức khắc chuyển hóa trở thành hình người.
Đứng ở dưới ánh trăng, các diện mạo xuất sắc soái khí, tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm giống cái dụ hoặc trước mắt.
Giffy nhìn bọn họ, ánh mắt trong đó lưu chuyển.
Như suy tư gì
"Chẳng lẽ, năm người bọn họ đều là phân thân?"
Cô ta giơ lên một khuôn mặt mị hoặc.
"Quân Vực? Ân?"
Thanh âm hơi mang lười biếng vang lên, nâng ngón tay mảnh khảnh lên, chỉ vào một trong năm người đó.
Là sói xám.
Giffy ngoắc đầu ngón tay về phía hắn.
Sói xám đi vào trong nước.
Ngày hôm sau, thái dương dâng lên.
Trong sơn động không truyền đến hương khí thịt nướng giống lúc trước.
Thậm chí bên trong cũng không thấy đến bất cứ một người hoặc là một con dã thú nào.
Vậy tối hôm qua hai người kia hiện giờ ở nơi nào?
Chỉ thấy bên cạnh suối nước cách không xa.
Tô Yên tay chống tảng đá đứng dậy từ trong nước.
Mà ở ngay cạnh đó.
Một con bạch hùng vững vàng ngồi ở kia.
Nhưng mà là xoay lưng với Tô Yên.
Giống như là làm một con bạch hùng có lễ phép, sẽ không dễ dàng chiếm tiện nghi tiểu giống cái.
Thế cho nên Tô Yên không thấy được thỏa mãn cùng cao hứng trên mặt bạch hùng.
Ưm, tối hôm qua hắn thực thích tiểu giống cái.
Về sau, nếu cô lại nhiệt tình thêm chút thì càng tốt.
Cesar như vậy nghĩ.
Phía sau, Tô Yên đã mặc xong quần áo.
Ngồi ở trên tảng đá nghỉ một lát.
Mệt mỏi quá.
Bạch hùng nhận thấy được động tĩnh phía sau.
Quay đầu lại.
Liền nhìn thấy Tô Yên ngồi ở trên tảng đá.
Hắn duỗi tay, vững vàng ôm người vào trong иgự¢.
Hơn nữa chủ động điều chỉnh một tư thế thoải mái cho cô ngồi.
Tô Yên thực khốn đốn.
Cô nâng mắt, nhìn hắn một chút, sau đó liền an an ổn ổn nhắm mắt lại.
Ngủ.
Kết quả là, Cesar cứ duy trì một cái tư thế như vậy.
Ôm Tô Yên tiếp tục lên đường.
So với trước kia, tốc độ chậm không ít.
Đại khái là sợ quấy nhiễu đến tiểu giống cái đang ngủ mơ trong lòng mình.
Mà không biết là do mới khai huân hay như thế nào mà tính tình Caser tốt hơn không ít.
Ánh mắt nhìn Tô Yên không còn mất kiên nhẫn nữa.
Dù cô có gặm trái cây thực chậm, cũng sẽ không thúc giục.
Chỉ an an tĩnh tĩnh nhìn cô ăn trái cây.
Còn cảm thấy bộ dáng cô làm gì đều cực kỳ đẹp.
Cứ như vậy, một người một thú ban ngày lên đường, buổi tối tìm sơn động ngủ.
Mà Cesar cũng không biết là vì sao.
Mỗi buổi tối mặc kệ đi bao xa đều phải ôm Tô Yên đi tìm sơn động ngủ.
Ngẫu nhiên, hai người dù không ân âи áι ái, Cesar cũng muốn ôm Tô Yên ngủ.
Đến nỗi loại tình huống cái gì mà ngủ cách cô mấy mét này, Cesar sớm đã quên ở sau đầu.
Chỉ hận không thể để Tô Yên dính vào trên người hắn.
Còn Tô Yên thì sao?
Mỗi buổi sáng, đều sẽ nhìn thấy trước mặt mình bày đủ loại trái cây.
Còn có cửa động truyền đến hương vị tiêu nướng BBQ.
Chờ ăn uống no đủ, lại bắt đầu một ngày lên đường.
Đối với thú nhân mà nói.
Kỳ thật một ngày chỉ cần ăn một bữa.
Số lần bọn họ ăn cơm ít.
Nhưng ăn lượng cơm lại lớn.
Từ khi Cesar có tiểu giống cái của mình.
Lại còn là một giống cái ăn ít cơm.
Cesar dần dần từ một bữa, thành hai bữa, rồi lại đến ba bữa.
Dù sao chỉ cần Tô Yên đói thì sẽ luôn có đồ ăn.
Từ khi cùng Tô Yên ở trong sơn động kia như vậy lại như vậy.
Cesar giống như là thay đổi thành một người khác.
Đối xử với Tô Yên quả thực có thể dùng hai bốn chữ "cẩn thận tỉ mỉ" để hình dung.
Ở trong lòng hắn, Tô Yên về sau chính là tiểu giống cái của mình.
Cho nên phải đối tốt với cô.
Đặc biệt là tiểu giống cái còn thực tự ti.
Hắn phải để cô tự tin lên mới được.
Hai người cứ trôi qua những ngày tháng ngọt ngọt ngấy ngấy như vậy.
Đảo mắt đã hơn một tháng.
Tô Yên sớm đã thích ứng việc hắn cẩn thận tỉ mỉ chiếu cố.
Cho nên không cảm thấy gì.
Trái lại, Tiểu Hoa nhịn không được tặc lưỡi.
Vốn dĩ cho rằng Cesar đại nhân là người kiêu ngạo.
Nó còn sợ hắn không tốt với ký chủ.
Còn đang mặt ủ mày ê tìm đối sách cho ký chủ.
Nào biết, Cesar đại nhân đối xử tốt với ký chủ như vậy.
Quả thực chính là bạn trai trung khuyển nhị thập tứ hiếu.
Vào sáng sớm một ngày nọ.
Tô Yên mê mê hoặc hoặc ngồi ở trên tảng đá, mệt không chịu được.
Đêm qua mệt.
Thế cho nên ngày hôm nay tỉnh lại, đến bây giờ mặt trời đã ở trên cao mà còn không có tinh thần.
Một lát sau.
Gió nổi lên.
Trận gió này không còn nóng đến nỗi hận không thể nướng chín người như ngày thường.
Mà nó lại mang theo một tia lạnh lẽo.
Còn có một chút ẩm ướt.
Giống như là... điềm báo trời sắp mưa.
Tô Yên bỗng nhiên tỉnh lại, ngẩng đầu nhìn về phía không trung.
Ở thời đại thú nhân này, trời rất ít mưa.
Nửa năm hay một năm cũng không thấy được một lần mưa to.
Nhưng rất thần kỳ, cây cối rừng cây nơi này đều lớn lên rất tươi tốt.
Hơn nữa tài nguyên nước phong phú.
Tô Yên đứng lên từ trên tảng đá.
Trên bầu trời thổi qua một đám mây đen, che khuất thái dương nóng bức.
Dưới thời tiết nặng nề này, những cơn gió mát mẻ thổi tới.
Bạch hùng đang đứng trong suối nước tắm gội, xoa xoa cái bụng ẩm ướt, hưởng thụ gió lạnh khó gặp này.
Tầm mắt hắn lướt qua trên người Tô Yên.
Vừa chuyển đầu, liền thấy được cô đứng ở trên tảng đá.
Tô Yên cúi đầu, không biết suy nghĩ cái gì.
Cesar nghi hoặc trong chớp mắt, đi ra từ suối nước.
Sau đó tới trước mặt Tô Yên
"Suy nghĩ cái gì vậy?"
Tô Yên ngẩng đầu.
Sợi tóc bị gió lạnh thổi tản ra.
Cô nói
"Trời sắp mưa."
Cesar gật đầu
"Ân, trời mưa rất tốt."