Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 347

Tác giả: Tần Nguyên

Cesar nghe xong, sắc mặt tối sầm.
Ném con mồi bắt được trong tay sang bên cạnh.
"Cô đồng ý?"
Khẩu khí vô cùng không tốt.
Tô Yên lắc đầu.
"Không có, nhưng hắn định ૮ưỡɳɠ éρ em."
Vừa nói ra, sắc mặt Cesar hơi hoà hoãn lại lập tức biến đen.
So với lúc nãy còn tức giận hơn.
Bất quá cái này không là gì, hắn thấy được vết máu trên váy Tô Yên.
Vươn tay gấu, khẩy cô vài cái.
"Bị thương chỗ nào?"
Tô Yên chớp chớp mắt lắc đầu.
"Giống đực kia bị thương, liền bay đi rồi."
Cô nói tương đối ngắn gọn.
Gần như cả quá trình đều bị lược bỏ.
Nói ví dụ, cánh chim ưng bị cô bẻ gãy, máu cũng vì vậy mà bắn lên người cô.
Cesar thấy Tô Yên không bị thương, sắc mặt tốt hơn một chút.
Sau đó đi tới phía con mồi.
Không hề dò hỏi thêm.
Giống như chuyện của cô không liên quan gì tới hắn.
Bọn họ chỉ là ngẫu nhiên gặp nhau mà thôi.
Về sau sẽ tách ra.
Ăn xong món nướng hoang dã.
Tô Yên cắn trái cây Cesar đưa tới.
Có thể là quá đói bụng, nên ánh mắt của cô không nhìn về hắn như bình thường.
Mà cúi đầu, liên tục ăn.
Ngược lại, Cesar ngồi xuống đất.
Ánh mắt thường thường liếc qua chỗ Tô Yên.
Ban đêm.
Bầu trời đầy sao, hết thảy đều hoàn mỹ.
Ngoại trừ, Cesar có chút tức giận.
Bạch hùng lộ ra cái bụng.
Không phải cô thích ngồi trên người hắn sao?
Tại sao không tới?
Suy nghĩ trong chốc lát.
Lại nhìn về phía cô.
Cân nhắc một chút.
Không lẽ bị giống đực kia mê hoặc?
Giọng hắn ồm ồm.
"Giống đực kia thế nào?"
Tô Yên cắn trái cây, nghe vấn đề hắn hỏi thì hơi sửng sốt.
Giống đực kia?
Là đang nói cái tên Ưng Nam cô gặp lúc chiều sao?
"Phương diện nào?"
Cô nghi hoặc hỏi.
Hắn nghe lời này, sắc mặt dữ tợn nhìn về Tô Yên.
"Cô thấy hắn có chỗ nào tốt?"
Khi nói chuyện, ngữ khí có chút tức giận.
Giống cái này, quả thực lả lơi ong bướm!
Tô Yên chớp chớp mắt, nhìn vẻ mặt hung ác của hắn.
Hắn sao vậy?
Nổi giận?
Nhưng đây là hắn hỏi mà.
Hệ thống tri kỷ nhắc nhở.
"Ký chủ, chị thử nói với Cesar đại nhân, giống đực kia lớn lên rất đẹp thử xem."
Tô Yên biết, Tiểu Hoa đôi khi không đáng tin, nhưng mấy cái sách về tình yêu cũng xem không ít.
Hẳn sẽ không hại cô.
Cô ăn xong hết trái cây.
Lên tiếng.
"Lớn lên không tồi."
Vừa dứt lời, Cesar hừ mạnh, quay đầu đi ngủ.
Bộ dáng không thèm cùng Tô Yên nói chuyện, còn từ chối hiểu.
Một hồi lâu.
Tô Yên nhìn tình huống này.
Còn chưa kịp suy nghĩ, Tiểu Hoa đã nói.
"Ký chủ, khẳng định là hắn đang ghen nha~"
Trong âm thanh của Tiểu Hoa, không hiểu sao lại có chút hưng phấn.
Cô ôm trái cây đến trước mặt Cesar.
Sau đó ngồi xổm xuống.
Đưa trái cây tới gần miệng hắn.
Hơi nhỏ giọng nói.
"Tuy rằng hắn lớn lên đẹp, nhưng không liên quan gì tới em."
Kỳ thật cô rất muốn nói, cô không cảm thấy Ưng Nam đẹp.
Nhưng lời mình vừa nói, sao mới chốc lát lại đổi ý được?
Cesar nâng mí mắt.
Nhìn bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn đang cầm trái cây.
Liền hừ mạnh một tiếng, há miệng ăn hết trái cây vào trong miệng.
Tô Yên ngồi nhìn hắn ăn từng miếng một.
Trên khuôn mặt cô mang ý cười nhẹ nhàng.
Sau đó, liền đút tất cả trái cây trong tay mình cho hắn.
Sau khi ăn xong.
Vị bạch hùng kia vươn đầu lưỡi, Lเế๓ láק lòng bàn tay cô.
Tô Yên chỉ cảm thấy tay ngứa.
Cesar nhìn Tô Yên cười rộ lên, ngơ ngác trong chớp mắt.
Tiếp đó hừ mạnh, dời tầm mắt.
Sau đó nằm yên.
Duỗi tay liền đặt Tô Yên ở trên cái bụng của mình.
Hắn cứng ngắc nói.
"Ngủ"
Vừa dứt lời, Cesar liền nhắm hai mắt lại.
Tô Yên ghé vào trên cái bụng hắn, ngẩng đầu nhìn bạch hùng.
Sau đó ngoan ngoãn ôm hắn, cũng nhắm hai mắt lại.
Không biết qua bao lâu, chờ Tô Yên ngủ rồi.
Nguyên bản Cesar đang nhắm chặt mắt lại mở mắt mắt.
Hắn ngẩng đầu, nhìn thoáng qua Tô Yên.
Thấy tiểu giống cái ngủ đến ngon lành.
Hắn hừ nhẹ một tiếng.
Tiểu giống cái này thế nhưng còn nói giống đực khác đẹp mắt.
Có thể đẹp được bao nhiêu?
Còn xinh đẹp hơn hắn?
Từ trước đến nay, bởi vì diện mạo quá mức xinh đẹp, làm cho Cesar rất ít khi huyễn hóa ra hình người trước mặt người khác.
Hắn thực chán ghét hình người của mình.
Nhưng mà hiện tại......
Hắn ôm Tô Yên nghĩ nghĩ.
Tiểu giống cái này nhất định là chưa có gặp qua bộ dáng hình người của mình.
Chờ gặp được, chỉ sợ sẽ càng ngày ngày dán hắn.
Nhìn cô ở trên bụng mình xoay qua xoay lại.
Đến lúc cô sắp lăn xuống dưới.
Hắn duỗi tay, lại kéo tiểu giống cái về giữa bụng mình.
Sau đó tiếp tục ngủ.
Sáng sớm hôm sau.
Khi Tô Yên tỉnh lại.
Phát hiện dưới thân mình là mặt đất cứng ngắc, mà không phải cái bụng mềm mại kia.
Thế cho nên cô lập tức mở mắt.
Sau đó, lọt vào trong tầm mắt Tô Yên là một khuôn mặt nam tử, tuấn mỹ đến nỗi phải dùng từ xinh đẹp để hình dung.
Nam tử ăn mặc một thân bạch y, tóc dài rối tung.
Hắn giống như vẫn đang ngủ mơ.
Mày nhíu lại.
Cho dù là bộ dáng không kiên nhẫn như thế, vẫn làm người nhịn không được muốn tới gần.
Hắn thực trắng, so với Tô Yên còn muốn trắng hơn.
Lông mi dài mà cong, rung động cùng với hô hấp.
Môi rất mỏng, phiếm hồng nhuận.
Nếu không phải chỗ cổ có hầu kết, nếu chỉ nhìn một cách đơn thuần gương mặt này, thật là đẹp đến không phân biệt được sống mái.
Tô Yên chớp chớp mắt, lại chớp chớp mắt.
Một cánh tay hắn bị cô gối đầu lên.
Cánh tay kia thì đang ôm cô, có lẽ là vì theo bản năng muốn bảo vệ cô, thế nên cơ hồ ôm toàn bộ Tô Yên vào trong lòng иgự¢.
Khi nhìn thấy gương mặt Cesar, Tiểu Hoa đột nhiên rõ ràng, vì sao tên Ưng Nam kia muốn thổ lộ với một giống đực.
Chỉ với gương mặt này, ai có thể chịu được?
Buổi sáng, mặt trời dâng lên.
Đối với Tô Yên mà nói, một khắc khi nhìn thấy mặt trời kia, cũng đã là lúc cực kỳ nóng bức.
Cô xích lại trong lòng иgự¢ Cesar.
Sau đó, duỗi tay đem ôm lấy hắn.
Ngẩng đầu mắt trông mong nhìn Cesar.
Tiểu Hoa nhìn bộ dáng kia của ký chủ nhà mình, sinh ra nghi hoặc
"Ký chủ, chị là bởi vì quá nóng mới hướng vào trong lòng иgự¢ hắn, hay là ham mê sắc đẹp?"
Tiểu Hoa nói thẳng không cố kỵ.
Tô Yên nghe, thực mau trả lời
"Quá nóng."
Trả lời xong, cô do dự trong chớp mắt, nói
"Cũng có một phần là sắc đẹp."
Tiểu Hoa nghe ký chủ trả lời, nhịn không được tậc lưỡi.
Không có tiếp lời Tô Yên.
Bởi vì Tô Yên tỉnh.
Ngẫu nhiên sẽ có động tác.
Cho nên Cesar cũng rất mau đã tỉnh.
Hắn vừa mở mắt liền thấy được một khuôn mặt cách mình cực gần.
Cơ hồ là chóp mũi chạm vào chóp mũi.
Tô Yên cũng không nghĩ tới, hắn sẽ tỉnh lại ngay lúc này.
Sau đó, động tác thực mau, dán qua.
Bẹp một ngụm, hôn lên môi mỏng nhuận hồng kia.
Đôi mắt Cesar chợt co rút lại.
Tô Yên nhịn không được lại ở trên đôi môi phiếm lạnh kia, khẽ cắn một chút.
Như là thạch trái cây vậy.
Cô hôn xong rồi, lúc này mới thành thành thật thật nghiêng sang một bên.
Sắc mặt Cesar chợt đỏ, lời nói mang theo chút tức giận.
"Cô làm gì vậy?!"
Rất giống một nam nhân nhà lành bị lưu manh đùa giỡn.
Á, không lẽ...
Hắn bị tiểu giống cái này đùa giỡn!!!
Tô Yên chớp chớp mắt, âm thanh mềm mại.
"Em muốn hôn anh."
Nghe Tô Yên nói trắng ra như vậy, tức khắc sắc mặt Cesar lại càng đỏ hồng.
Hắn lập tức đứng dậy.
Phát hiện Tô Yên còn nằm ở trên người mình.
Đem người đẩy ra.
Hắn đi tới đi lui.
Màu đỏ ửng trên mặt lan tới tận cổ.
Bởi vì làn da hắn trắng nõn, cho nên vùng da đỏ ở dưới ánh mặt trời đặc biệt rõ ràng.
Cesar nhìn Tô Yên, ánh mắt phức tạp.
Cuối cùng, hừ một tiếng, sau đó phất áo rời đi.
Tô Yên đứng ở chỗ đó.
Có chút xấu hổ.
"Tiểu Hoa."
"Ân? Ký chủ?"
"Có phải ta không nên hôn hắn hay không? Hình như hắn có chút tức giận."
Tiểu Hoa vì ký chủ của mình mà phân ưu giải nạn.
"Ký chủ, đối với một khuôn mặt như vậy, ai cũng sẽ muốn hôn."
Tô Yên vừa nghe, vừa nhìn phương hướng Cesar rời đi.
Thấp giọng nói
"Nếu là gương mặt kia là của người khác, ta sẽ không hôn."
Tiểu Hoa sửng sốt.
Ký chủ của mình thật đúng là...
Nên nói cái gì mới tốt?
Chung tình? Không ham mê sắc đẹp??
Nhưng lúc nãy không phải ký chủ bởi vì bị sắc đẹp mê hoặc mới hôn Cesar đại nhân sao?
Tô Yên ở đằng kia đứng nửa giờ, phát hiện hắn mãi không có trở về.
Liền nghĩ, mình có nên đi tìm hắn hay không?
"Tiểu Hoa, em có thể tìm được hắn không?"
"Có thể."
"Ân"
Nhưng trước đó, cô muốn mua một ít đá quý.
Làm người ta tức giận, phải tặng đồ để xin lỗi.
Tô Yên từ bên kia hồ đi đến chợ trên trấn.
Cô vừa xuất hiện, lập tức hấp dẫn lực chú ý của mọi người.
Không hấp dẫn không được.
Bởi trên người cô có hơi thở dễ chịu hơn bất kỳ giống cái nào, len lỏi vào tận khoang mũi của mọi người.
Cô ở trong chợ hết đi rồi lại dừng.
Sau đó ngừng lại trước một cái sạp.
Cầm xem một viên đá qúy màu đỏ.
Nó được điêu khắc có góc cạnh.
Thật tinh xảo.
Cô cầm lấy.
Đùa nghịch ở trong tay.
Sau đó, ngẩng đầu hỏi chủ quán.
"Cái này phải dùng gì để đổi?"
Chủ quán nhìn Tô Yên nuốt nước miếng.
Đôi mắt nhìn thẳng.
Sau đó, lắc đầu.
"Không cần không cần, tặng cho cô."
Tô Yên nghe xong nghi hoặc.
"Tặng cho tôi?"
Đã nói như vậy, khẳng định là càng muốn trả giá.
Vừa định hỏi.
Đối diện liền có một giống cái đi đến.
Giống cái kia mặc chiếc váy da thú, bên trên chỉ có một miếng buộc иgự¢.
Trước cổ treo một khối ngọc bích xinh đẹp.
Dáng người cao gầy, trước sau phập phồng quyến rũ.
Cô ta hình như không để ý đến Tô Yên.
Thế cho nên lúc đi qua ᴆụng phải bả vai cô.
Tô Yên lui về sau một bước.
Lực chú ý từ trên viên đá quý hồng nhạt kia chuyển dời đến trên người giống cái nọ.
Giống cái kia cũng sửng sốt.
Bước chân dừng lại.
Cô ta lớn lên thực yêu diễm, đặc biệt là đôi mắt hồ ly kia, nhìn một cái, cảm giác giống như bị phóng điện.
Môi đỏ của cô ta mang ý cười
"Vẫn là lần đầu tiên ta nhìn thấy giống cái còn hấp dẫn hơn so với ta."
Cô ta lại nói.
"Ta là Giffy"
Tô Yên nghe tên này, buông đá quý trong tay.
Lực chú ý hoàn toàn tập trung ở trên người giống cái tên Giffy này.
Cô lặp lại một lần.
"Giffy?"
Giffy gật đầu.
Tầm mắt nhìn về phía Tô Yên mang theo thú vị.
Giống như phát hiện được chuyện gì đặc biệt.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc