Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 343

Tác giả: Tần Nguyên

Liền thấy đồng chí Tiểu Hồng nháy mắt vung đuôi của mình.
Tiếp được thỏ nướng nóng hổi.
Sau đó, răng rắc răng rắc, cắn hai ba miếng rồi nuốt vào bụng.
Tô Yên một ngụm một ngụm ăn.
Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, chị hiện tại đang ở một chỗ nguy hiểm, là nơi giống đực rèn luyện.
Nguyên bản, nguyên thân ra khỏi đây là đi cùng Hắc xà kia.
Hiện tại, chị tính làm gì bây giờ?"
Tô Yên dừng trong chốc lát
"Đi thành trấn."
Thực mau Tiểu Hoa liền nói tin tức về thành trấn
" Thành trấn cách còn hơn một ngàn km."
Tô Yên không nói gì.
Trong lòng Tiểu Hoa một bụng lo lắng.
Ví dụ, ký chủ là tiểu giống cái nhu nhược, nếu bị người xấu khi dễ thì làm sao bây giờ?
Nhưng mà lời tới bên miệng, Tiểu Hoa nghĩ tới vị nam chủ đầu tiên bị đánh tơi bời.
Trầm mặc.
Ký chủ là giống cái.
Chứ không phải là tiểu giống cái nhu nhược.
Là giống cái mà một quyền có thể đánh một con cự mãng vỡ đầu chảy máu rồi ấy.
Chờ ăn no.
Tô Yên nhìn về phía ngoài sơn động.
Mặt trời lên cao nhưng thời tiết lại dịu đi ít nhiều.
Cô đi ra sơn động.
Hơi nóng ập vào trước mặt.
Tiểu Hoa lên tiếng
"Leng keng, ký chủ, nhiệt độ hiện tại là 42 độ. Ở thế giới thú nhân là thời tiết ôn hòa."
42 độ.
Hơi nóng thổi tới, làm người thực bực bội.
Tô Yên nhắm mắt lại.
Bỗng nhiên, trên đỉnh đầu xuất hiện một vật, che bớt ánh nắng.
Tô Yên ngẩng đầu.
Tiểu Hồng nâng đầu, thân thể hình chữ S hiện ra, nó ở phía sau Tô Yên, vừa vặn đầu chặn ánh nắng chiếu tới.
Tiểu Hồng phun lưỡi rắn
"Tê tê tê tê tê"
Em có tốt hay không?
Tô Yên gật đầu nghiêm túc nói
"Ân"
Tiểu Hồng ý chí chiến đấu sục sôi, vẫy vẫy đuôi.
Tô Yên xách váy đi ra ngoài.
Tiểu Hồng đầu che ánh nắng, ngẫu nhiên nhìn thấy phía trước có chướng ngại, liền dùng đuôi dọn sạch cho Tô Yên.
Rốt cuộc, nuôi mười mấy vị diện, thêm hơn một ngàn năm làm sủng vật, vào lúc này cuối cùng cũng phát huy tác dụng.
Tiểu Hồng biến thân thể mình cao lớn thêm.
Hoa văn đỏ đen, nó chẳng sợ sẽ có người động thủ, chỉ đứng chỗ đó, liền cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Nguyên bản, các loài thú còn nhớ thương Tô Yên tức khắc chạy tứ phía.
Đương nhiên, cũng có con không cam lòng đang chờ đợi.
Nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể ở một bên chờ thời cơ.
Tiểu Hoa hướng dẫn, Tiểu Hồng bảo vệ.
Tô Yên đi một đường này, xem như thực thuận lợi.
Cho đến khi mặt trời sắp lặn.
Đi đến một thảo nguyên tương đối yên bình.
Trên bầu trời, một con diều hâu bay quanh.
Phát ra tiếng kêu sắc nhọn.
Thanh âm phát ra như lời cảnh cáo.
Chỉ là, nó cảnh cáo ai?
Thân hình diều hâu so với một người đàn ông trưởng thành còn cao hơn, thân thể khổng lồ.
Vỗ cánh, mỗi chỗ nó đi qua đều để lại cát bụi.
Mang theo uy Hi*p nồng đậm.
Tô Yên nâng đôi mắt lên, chỉ nhìn thoáng qua diều hâu kia.
Sau đó dời tầm mắt.
Liền tiếp tục đi về phía trước.
Lúc này, Tiểu Hoa lên tiếng
"Leng keng, ký chủ, lão công thú nhân thứ hai của nguyên thân xuất hiện."
Tiểu Hoa muốn thay đổi một điều
"Ký chủ, chính là con diều hâu kia, chị có thích không?
Nếu không, chúng ta từ từ xem hắn biến thành nhân loại có đẹp hay không lại quyết định nhé?"
Khi Tô Yên nghe Tiểu Hoa nói, rốt cuộc đôi mắt nâng lên, lại lần nữa dừng trên diều hâu kia.
Tiểu Hoa đợi thật lâu, đều không nghe ký chủ mình nói gì.
Nhịn không được hỏi
"Ký chủ, chị suy nghĩ cái gì?"
Cô nhìn diều hâu trầm mặc trong chốc lát
"Không muốn thả hắn đi."
"Ân? Ý ký chủ là?"
Tô Yên dứt khoát trả lời
"Diệt trừ hậu hoạn."
Tiểu Hoa câm nín.
Khi Tô Yên biết nguyên thân có 5 lão công thú nhân, cũng đã làm tốt chuẩn bị.
Thấy một tên, đánh một tên.
Ít nhất, sẽ không để cho bọn họ vô duyên vô cớ tới gần mình mới được.
Vì cái gì muốn làm như vậy?
Đây là vì lâu dài mà suy xét.
Vạn nhất tìm được Quân Vực rồi.
Người nọ có bản lĩnh lôi chuyện cũ ra nói rất lợi hại.
Giải quyết tốt một đám phiền toái, tương lai sẽ thông thuận một ít.
Tiểu Hoa yên lặng nhìn diều hâu trên bầu trời.
Hóa ra, trong lòng ký chủ nghĩ như vậy a.
Mà con diều hâu kia cúi người vọt xuống.
Thẳng tắp bay tới bờ sông.
Ngay lúc sắp tới nơi.
Diều hâu bỗng biến thành người.
Một thân áo đen, tóc dài màu đen.
Ưng, vương giả không trung.
Mỗi bước đi của hắn, đều mang phong thái tự tin của bề trên cùng cường đại.
Diều hâu kia không đi tới chỗ Tô Yên.
Ngược lại đi dọc theo con sông tới dưới tàng cây.
Cho đến khi dừng trước một cây đại thụ.
Thanh âm lạnh băng giàu từ tính
"Cesar, theo ta đi."
Tô Yên nghe tên này.
Cesar.
À, chính là giống cái mà nguyên thân một hai phải đánh bại?
Căn cứ vào ký ức của nguyên thân.
Cô cùng diều hâu gặp nhau là một tháng sau.
Mà hiện giờ, Cesar đã gặp diều hâu.
Nghe khẩu khí này, liền biết hai người có quan hệ không đơn giản.
Tô Yên nhìn đến dưới đại thụ có một người mặc bạch y.
Người nọ ngồi ở phía dưới đại thụ cho nên không nhìn rõ bộ dạng.
Nhưng mà......
Lúc diều hâu vươn tay muốn chạm vào giống cái bạch y kia.
Bỗng nhiên, giống cái bạch y kia hướng về phía không trung rống lên một tiếng.
Tức khắc hoá thành một con thú thật lớn.
Phản ứng đầu tiên của Tô Yên
"Cesar là đực??"
Thứ hai là.
Thân hình trắng trẻo mập mạp này, nhìn qua thực hung tàn, là gì?
Hùng?
Bạch hùng?*
*Hùng: Gấu. Bạch hùng: gấu trắng.
Ngay lúc cô đang suy tư.
Diều hâu kịp thời biến thành thú, từ trong tay Cesar chạy thoát.
Nhưng vẫn bị thương.
Cánh của hắn ta bị thương, máu tươi tí tách rơi xuống.
Lông bay đầy đất.
Nếu chậm một chút nữa, chỉ sợ trốn cũng không thoát.
Bạch hùng thở hổn hển, nổi giận gầm lên một tiếng với hùng ưng đang bay lượn kia.
"Graooo!!!"
Tránh xa lão tử một chút!!!
Tô Yên ra tiếng
"Con diều hâu này thích giống đực?"
"Ký chủ, ở thế giới này, chỉ có tình dục, không có đạo đức cùng tình yêu. Con diều hâu này nam nữ đều ăn."
Tô Yên tầm mắt dừng trên người Bạch hùng kia.
Thân hình rất lớn. Chạy vội vã, khiến mặt đất chấn động.
Bạch hùng nhe răng, giơ tay, đại thụ bên cạnh đã bị hắn đánh đổ.
Rõ ràng là một sinh vật hung tàn.
Khiến diều hâu kia chỉ có thể chạy trốn.
Tô Yên thế nhưng cảm thấy, nhìn thật thuận mắt.
Diều hâu bay vòng quanh, thanh âm rơi xuống, rất kiên định
"Ta sẽ không từ bỏ, Cesar, sớm muộn gì ngươi sẽ là của ta."
Tiểu Hoa ra tiếng
"Leng keng, hệ thống nhắc nhở, phát hiện nam chủ đại nhân. Chính là Bạch hùng trước mắt, Cesar."
Tô Yên ngẩng đầu, nhìn về phía bạch hùng đang tràn đầy tức giận kia.
Tiểu Hoa trố mắt, lúc sau nói
"Ký chủ, nam nhân của chị bị con diều hâu xấu xa kia đùa giỡn, hắn còn tơ tưởng nam nhân của chị."
Tô Yên nhìn diều hâu một hồi lâu.
Sau đó, cô quay đầu nhìn về phía Tiểu Hồng
"Em đánh được nó không?"
Tiểu Hồng ném đuôi, buông lời thề son sắt.
"Tê tê tê tê tê"
Đương nhiên, em là lợi hại nhất.
Tô Yên gật đầu
"Ân, giao cho em."
Nói xong, Tiểu Hồng lui thân, ẩn nấp vào rừng cây.
Tô Yên một mình đứng ở dưới đại thụ.
Thời tiết nóng hổi.
Làm khuôn mặt nhỏ đỏ bừng.
Cô đi đến chỗ đại thụ Cesar từng đứng.
Vừa đi vừa hỏi
"Tiểu Hoa, Cesar không phải giống cái sao?"
Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, nguyên thân cho rằng Cesar là giống cái. Kỳ thật Cesar là giống đực."
Tô Yên gật đầu.
Không nói gì nữa.
Cô đi đến đại thụ đứng.
Đợi không biết bao lâu.
Rốt cuộc nhìn thấy Bạch hùng khổng lồ kia, bước từng bước một đi tới chỗ cô.
Tới nơi.
Bạch hùng nhìn Tô Yên.
Nhưng chỉ liếc một cái liền dời ánh mắt.
Hắn ngồi cạnh con sông trước mặt.
Nhìn chằm chằm vào nước sông.
Cesar nhìn nước sông, Tô Yên dưới đại thụ nhìn Cesar.
Trạng thái như vậy giằng co không biết bao lâu.
Cho đến khi Cesar quay đầu.
Ánh mắt Bạch hùng không kiên nhẫn nhìn qua.
Rống với Tô Yên một tiếng.
"Nhìn cái gì mà nhìn?!"
Tô Yên gương mặt phiếm hồng vì nóng.
Ngày càng hồng.
Cô đỡ đại thụ.
"Nóng."
Bạch hùng thấp giọng hừ một tiếng.
Đúng kiểu không phải chuyện của mình.
Ở thế giới này, tiểu giống cái thực thưa thớt, cũng thực trân quý.
Nhưng, liên quan gì đến hắn?
Hắn cũng không muốn cùng bất kì ai giao phối.
Thật kỳ quái, vô luận giống đực hay giống cái, đều luôn vây lại chỗ hắn, phát tín hiệu muốn giao phối.
Hắn đối với việc giao phối, cảm thấy thật chán ghét.
Tô Yên ngồi xổm dưới đại thụ.
Hỏi Tiểu Hoa
"Nơi này giống cái có dạng gì?"
"Yêu diễm, mỹ lệ, lại thực mềm mại.
Căn cứ vào thông tin trên, giống đực ở thú thế, đều phi thường thích giống cái nhu nhược, bọn họ hưởng thụ cảm giác ỷ lại của giống cái."
Tô Yên nghe xong.
Giống cái nhu nhược?
Đang nghĩ ngợi, trên cây có một con côn trùng bò xuống dưới.
Tô Yên nhìn, tay nâng lên, nhưng được nửa đường lại thu về.
Sau đó, yên lặng lùi hai bước.
Đứng vững một lúc, sau đó vẫn luôn đứng ở đằng kia.
Cô tạm thời chưa nghĩ ra biện pháp gì cùng hắn làm quen.
Thế nên chỉ có thể đứng ở chỗ đó.
Không nghĩ ra biện pháp, nhưng cũng không thể bỏ qua hắn.
Chờ có phương pháp lại cùng hắn nói chuyện cũng không chậm.
Hai người liền duy trì tư thế như vậy được một giờ.
Bạch hùng lại nhiều lần quay đầu xem Tô Yên, trừng mắt, thực không kiên nhẫn.
Tô Yên cũng không nói lời nào, cũng không đi.
Vẫn luôn duy trì một khoảng cách không xa không gần như vậy.
Bạch hùng không biết có phải ngồi đủ ở chỗ này rồi hay không.
Đứng lên, từng bước một đi tới rừng cây.
Tô Yên cũng đi theo sau hắn.
Bạch hùng thân cao bước lớn, nó đi một bước, Tô Yên phải đi vài bước.
Còn may hắn đi không nhanh.
Tô Yên miễn cưỡng có thể đuổi kịp.
Nửa giờ sau.
Tô Yên một đường chạy chậm phía sau hắn, đi vào núi sâu.
Bạch hùng quay đầu, không kiên nhẫn kêu
"Graoo!"
Đừng đi theo ta.
Tô Yên lau mồ hôi trên trán.
Chớp chớp mắt
Nửa ngày sau, rốt cuộc mở miệng nói câu đầu tiên
"Em muốn đi theo anh."
Bạch hùng nghe cô nói trắng ra.
Đánh giá tiểu giống cái mềm mại này trên dưới một lần.
Sau đó, hừ một tiếng.
Quay đầu, bỗng nhiên chạy như điên.
Mục đích rất đơn giản.
Chính là muốn ném rớt tiểu giống cái phiền toái này.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc