Tô Yên sửng sốt một chút
"Nhiệm vụ kết thúc?"
"Đúng vậy ký chủ."
Sau đó, Tiểu Hoa nói
"Vị diện này có chút khác với những vị diện trước đó.
Bởi vì ký chủ bị mất đi ký ức, phương pháp đạt được mảnh nhỏ Chủ Thần cũng theo đó thay đổi.
Chỉ cần ký chủ khôi phục ký ức, sẽ đạt được mảnh nhỏ Chủ Thần."
Tô Yên nghe xong trầm mặc trong chốc lát.
"Cho nên ta phải đi rồi?"
"Không cần, chị có thể sống ở nơi này tròn 5 năm rồi mới rời đi."
"Nếu ta không khôi phục ký ức thì sao?"
"Chị vẫn sẽ sống ở vị diện này đến khi 80 tuổi thì ૮ɦếƭ già, nhiệm vụ vị diện này sẽ bị tuyên cáo thất bại, trị số hiện tại của chị sẽ bị giảm bớt một nửa."
Tô Yên nghe xong.
Gật đầu, xem như đã hiểu.
"Được rồi."
Cô lên tiếng.
Tô Yên đặt tay trên ghế dựa.
Buông hạ mí mắt nghĩ chuyện khác.
"Ký chủ đang suy nghĩ gì vậy?"
Tiểu Hoa nhịn không được dò hỏi.
Tô Yên
"Suy nghĩ bọn họ, khi nào thì động thủ."
"Ai?"
"Người chán ghét ta."
Cô mất đi ký ức.
Đây là một cơ hội phi thường tốt.
Vì sao, không có người động thủ đây?
Cô nghĩ không ra.
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ, chị sợ sao?"
"Sợ cái gì?"
"Địch nhân ở trong tối, chị ở chỗ sáng."
Tô Yên nghe, chớp chớp mắt
"Tiểu Hoa."
"Ân?"
"Không nghĩ tới em lại biết nói lời này."
"Ký chủ, Tiểu Hoa là một cái hệ thống thông minh."
Nó biết nhiều chuyện lắm nha.
Tô Yên nghe, cười cười.
Sau đó, nghe thấy cửa ban công được mở ra.
Ngẩng đầu đi xem.
Thời Thù đứng ở chỗ đó.
Đang nhìn cô.
Hắn đi qua, cúi xuống hôn Tô Yên
"Tiểu Quai, anh thất nghiệp."
Tô Yên gật đầu.
"Ân"
Việc hắn rời khỏi giới giải trí, cô xem rồi.
Hắn hỏi
"Em nuôi anh sao?"
Thời Thù luôn có thể quang minh chính đại hỏi ra một ít chuyện mà đám đàn ông cảm thấy mất mặt.
Tô Yên
"Em sẽ tận lực."
Nếu chỉ là ăn cơm, ngủ nghỉ, vậy cô vẫn nuôi nổi.
Chỉ sợ hắn quá bắt bẻ, đến lúc đó là hơi khó nuôi.
Thời Thù nghe cái đáp án này, miễn cưỡng vừa lòng.
Hắn dựa đầu vào vai cô.
Hai người nằm chung trên cái ghế dựa.
Cũng may ghế còn đủ rộng.
Miễn cưỡng chứa được hai người bọn họ.
Tô Yên
"Quân Vực."
Cô gọi một tiếng.
Nam nhân nằm ở bên cạnh cô cong cong môi.
"Ân"
Lên tiếng trả lời.
Tô Yên hỏi
"Anh vì sao lại bị thương nghiêm trọng như vậy?"
Yêu hồn bị tổn thương nặng nề.
Yêu hồn diệt, hắn sẽ hoàn toàn tan biến.
Hiện giờ suy yếu đến nỗi chỉ có thể ở trong phong ấn.
Đã ở trong đó ngây người gần vạn năm.
Mà yêu hồn kia, vẫn luôn suy yếu.
Hắn ôm Tô Yên.
Nhẹ nhàng bâng quơ nói
"Thời gian lâu như vậy, anh đều phải quên rồi."
Ngữ điệu lười nhác.
Việc này cũng qua cả vạn năm.
Quên hết cũng hợp lẽ thường.
Tô Yên nghiêng đầu liếc hắn một cái.
"Ân"
Cô lên tiếng.
Theo sau, lại nói
"Nếu về sau lại phát sinh chuyện như vậy, anh có thể tìm em. Em sẽ giúp anh."
Cô nói rất nghiêm túc.
Không hỏi nguyên do mà đã giúp hắn.
Quân Vực khóe môi ngậm lấy ý cười, hôn gương mặt cô
"Tiểu Quai là muốn nói, về sau sẽ bảo vệ anh? Không cho người khác khi dễ anh?"
Nghe được chuyện bị người khi dễ này.
Cô do dự trong chớp mắt
"Hẳn là sẽ không có người khi dễ anh."
Cô còn có chút sợ hắn đi khi dễ người khác ấy.
Nhưng mà, nghĩ lại một thân trọng thương của hắn.
Cô vẫn gật đầu ứng
"Ân."
Ánh mặt trời chiếu sáng từ trên cao.
Hai người gắt gao gắn bó.
Quân Vực không biết là nghe xong, cười vui một hồi lâu.
Ôm Tô Yên vừa hôn vừa cười
Nỉ non nói
"Thật muốn ăn Tiểu Quai vào trong bụng."
Tiểu Hồng du đãng đến ban công, ở kia ven tường tê tê tê phun lưỡi rắn.
Hừ.
Show âи áι.
Thời Thù cứ như vậy dần dần rời khỏi showbiz.
Ngẫu nhiên ở nước ngoài, sẽ có người chụp được hình hắn cùng một cô gái xinh đẹp ở bên nhau.
Thậm chí có hình ảnh hai người hôn môi ở dưới gốc cây đại thụ bị lưu truyền trên Weibo.
Trở thành top một hot search, người người thảo luận.
Thậm chí có người nói, Thời Thù dù có ở ẩn, cũng vẫn như người sinh hoạt trong giới.
Tuỳ thời tuỳ chỗ đều sẽ bị người qua đường ngẫu nhiên gặp được sau đó phát Weibo, lại khiến mọi người một trận xôn xao.
Chỉ là theo thời gian trôi qua.
Vài năm sau.
Thời Thù cùng vợ hắn giống như bốc hơi.
Không còn bị người qua đường ngẫu nhiên gặp được.
Cho đến mấy chục năm sau.
Mới nghe nói hai người xảy ra tai nạn xe cộ, không rõ sống ૮ɦếƭ.
Làm cho mọi người tiếc nuối một trận.
____THẾ GIỚI 15- KẾT THÚC____
Lúc Tô Yên tỉnh lại, đã ở trạm không gian.
Thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng,chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ. Trị số thêm 5."
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát.
À, đúng rồi.
Cô cùng Thời Thù xảy ra tai nạn xe.
Sau đó xe bị nổ mạnh, cô ૮ɦếƭ trong trận lửa lớn kia.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, cô ra tiếng
"Quân Vực thì sao?"
"Ách, hắn và ký chủ cùng ૮ɦếƭ ở trận lửa lớn kia."
Cô gật đầu.
Không nói gì nữa.
Tiểu Hoa dò hỏi
"Ký chủ, trị số được thêm 5. Xin hỏi......chị thêm ở đâu?"
Tô Yên ra tiếng
"Thể lực."
Tiểu Hoa dừng một chút.
Được rồi, nó không thể hiểu được vì sao ký chủ lại si mê với giá trị thể lực như vậy.
Nhưng mà, ký chủ đã nói, vậy khẳng định phải nghe theo ký chủ.
"Leng keng, xin chờ trong chốc lát."
"Trị số hiện tại của chị là
[ dung lượng não ] 44
[ giá trị thể lực ] 76"
Tiểu Hoa hỏi
"Ký chủ, chị còn....."
Nó còn chưa dứt lời, Tô Yên lắc đầu
"Ta không mua đồ."
"Ách, vâng. Vậy bắt đầu vị diện tiếp theo?"
Tô Yên gật đầu
"Ân"
"Leng keng, xin chờ trong chốc lát."
Thực mau, Tiểu Hoa nói
"Leng keng, vị diện tiếp theo bắt đầu."
Sau đó, trước mắt Tô Yên tối sầm.
Liền ngất đi.
......
Thời điểm cô tỉnh lại lần nữa.
Phát hiện mình ở trong một cái sơn động.
Cô cúi đầu xem chính mình.
Trên người mặc là quần áo của hiện đại.
Một cái váy dài màu trắng làm bằng tơ lụa.
Dài đến mắt cá chân.
Ở bên cạnh cô, là một cái vali.
Vali dính đầy bùn đất.
Nhìn qua liền biết đã đi được một chặng đường xa.
Cô ngồi dậy.
Nhìn quanh bốn phía.
"Đây là chỗ nào?"
Nhìn qua, rất giống một cái núi sâu rừng già.
Tiểu Hoa lên tiếng
"Chúc mừng ký chủ xuyên vào tiểu thuyết 18+."
Tô Yên
"......ân?"
Tiếp đó, Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ cũng có thể hiểu là thế giới thú nhân."
Tô Yên nghe, trầm mặc.
Không phải cô không nói gì.
Là cô không hiểu ý tứ của Tiểu Hoa.
Thú nhân?
Vậy rốt cuộc là thú hay là người?
Hay là nói thế giới này dã thú và nhân loại cùng tồn tại.
Tiểu Hoa
"Ký chủ, chị ra ngoài xem một cái liền rõ ràng."
Tô Yên đứng dậy.
Đi ra ngoài.
Đập vào mắt là một cây đại thụ khổng lồ.
Bụi cỏ hỗn độn.
Khắp nơi đều lộ ra hơi thở nguyên sinh.
Cô vừa đi ra ngoài, đứng dưới ánh mặt trời.
Chỉ cảm thấy thân thể như bị bỏng, truyền đến đau đớn.
Cái địa phương này, nóng quá.
Nếu ở xã hội hiện đại, nhiệt độ bây giờ ít nhất cũng phải 60 độ.
Cho dù có gió thổi tới cũng mang theo khô nóng.
Cô khẽ nhíu mày.
Lùi sau ba bước, đi vào chỗ râm mát mới xem như hòa hoãn một chút.
Trên đỉnh đầu là nhánh cây, phát ra tiếng chim chóc kêu vang.
Nhưng mà mỗi tiếng kêu đều sắc nhọn, nghe tới cực kỳ chói tai.
Sàn sạt, có tiếng động từ bụi cỏ, một sinh vật xuất hiện.
Là một con mãng xà màu đen.
Phun cái lưỡi đỏ tươi, tiến dần về phía Tô Yên.
Đôi mắt nó trừng cô, ánh mắt như nhìn con mồi.
Lạnh băng làm người run lên.
Tiểu Hoa lên tiếng
"Nhắc nhở, nam chủ đầu tiên xuất hiện."
Tô Yên nghe, ngốc trong chốc lát
"Cái gì nam chủ đầu tiên? Còn có thứ hai thứ ba?"
Tiểu Hoa hoan hô
"Ký chủ thật thông minh a. Chị tổng cộng có 5 lão công thú nhân ở vị diện này đó. Đây là vị thứ nhất."
Tô Yên đỡ tường, nhăn mày.
"Lão công thú nhân? 5 người? Động vật??"
Mỗi một từ đều khiêu chiến nhận thức của Tô Yên.
Tiểu Hoa nhìn về phía ký chủ đại nhân nhà mình, bình thường gặp chuyện gì cũng đều bình tĩnh.
Hiện giờ nghe đến lời này, mày lại gắt gao nhăn lại.
Tiểu Hoa không dám nói thêm nữa.
Vội vàng trước truyền ký ức cho Tô Yên.
"Ký chủ, mời tiếp thu ký ức."
Tô Yên đỡ tường, nhắm hai mắt lại.
Sau đó, Tô Yên càng xem, mày càng nhăn chặt.
Nguyên thân Tô Yên, đang trên đường đi du lịch, bị sét đánh.
Liền tới nơi này.
Ngày nguyên thân tới, vừa lúc thấy được một con cự mãng cùng một con sói chém Gi*t.
Hình ảnh huyết tinh bạo lực.
Sợ tới mức cô kéo rương hành lý khắp nơi né tránh.
Chạy vội chạy vội, đi tới sơn động này.
Bởi vì quá mệt mỏi.
Liền ngủ ở đây.
Ngủ một giấc dậy, muốn rời đi.
Phát hiện một cái đầu cự mãng đang tới gần cô.
Ngay lúc nguyên thân cho rằng mình sẽ ૮ɦếƭ.
Không nghĩ tới cự mãng thế nhưng biến thành người.
Nguyên thân mới đầu còn sợ hãi.
Cũng nghe không hiểu cự mãng kia rốt cuộc đang nói cái gì.
Cuối cùng, cự mãng kia cúi đầu hôn nguyên thân, phản kháng không thành, củi khô lửa bốc, hai người liền ở rừng núi hoang vắng này hoàn thành lần đầu tiên.
Tiếp theo, cự mãng liền mang nguyên thân đi.
Thế giới thú nhân, dương thịnh âm suy.
Hơn nữa nguyên thân còn là một giống cái xinh đẹp, tinh tế, mềm mại.
Càng được nhăm nhe, tranh đoạt.
Sau đó, cự mãng đưa nguyên thân ra khỏi rừng, tới trong thành thị.
Thú nhân thực thông minh, trăm triệu năm phát triển, đã hình thành bộ lạc, tề tụ cùng nhau biến thành thành trấn.
Kinh tế giao dịch, các hạng mậu dịch đều phát đạt.
Cự mãng mang theo nguyên thân, gặp phải kẻ thù, một con diều hâu.
Sau đó, con chim kia chỉ liếc mắt một cái liền coi trọng nguyên thân.
ςướק cô về nhà, củi khô lửa bốc, lau súng ςướק cò.
Phiên vân phúc vũ* đã lâu, không thích không được.
*"Phiên vân phúc vũ" (翻云、覆雨) là dạng rút gọn của "Phiên thủ vi vân, phúc thủ vi vũ" (翻手为云、覆手为雨). Ý nghĩa của thành ngữ này là chỉ sự thay đổi như chong chóng, không biết đâu mà lần. Nghĩa bóng chỉ những người hay thủ đoạn, phản phúc, lèo lái, đảo điên.
Lại sau đó, có thể xưng là du hiểm ký* của nguyên thân.
*Cuộc phiêu lưu đầy nguy hiểm.
Sau lại gặp hổ, sói, báo.
Đủ các loại củi khô lửa bốc, lau súng ςướק cò, phiên vân phúc vũ......
Sau đó hình thành 5 lão công thú nhân và 1 giống cái.
Nhưng 5 lão công thú nhân đều muốn độc chiếm tiểu giống cái.
Lại bị kẻ gian xúi giục, lại tranh lại đoạt.
Cuối cùng, 5 thú nhân cùng đạt chung một mục đích.
Đại kết cục viên mãn.
Tô Yên hiểu toàn bộ câu chuyện.
Mở to mắt, ra tiếng hỏi
"Cô ấy vì sao nguyện ý cho ta thân thể?"
Ở những nhiệm vụ trước.
Tô Yên chiếm hữu thân thể người khác.
Họ đều là vì phí hoài thanh xuân hoặc bị hại, hoặc là không có dũng khí thực hiện điều mình muốn.
Để sử dụng thân thể người khác, cô phải giúp họ hoàn thành tâm nguyện.
Nhưng ở trong trí nhớ, nguyên thân tựa hồ sống cũng không có thống khổ.
Lại còn có bộ dạng rất hưởng thụ.
Tiểu Hoa
"Ký chủ, nguyên thân hy vọng chị có thể giúp cô ấy đánh bại một giống cái tên là Cesar."
"Vì sao?"
"Nguyên thân nói Cesar càng có mị lực hơn cô ấy."
Tô Yên trầm mặc.