Điện thoại vang lên.
Tô Yên nhìn thoáng qua dãy số.
Tiếp máy.
"Alo?"
"Tinh, có nhiệm vụ. Chu Viện muốn cô làm vệ sĩ, một tháng rưỡi."
Tô Yên nghe xong cự tuyệt
"Tôi không rảnh."
Bên kia nói
"Cô ấy yêu cầu là những ngày cuối tuần. 400 vạn."
Tô Yên nghe xong, dừng một chút.
"48 giờ?"
"Không, căn cứ theo thời gian làm việc, chỉ cần bảo đảm cô ấy mỗi ngày buổi tối trở lại khách sạn an toàn là được."
Tô Yên nghe xong, do dự, nói
"Việc này không đến nỗi phải thuê tôi chứ? ở đoàn phim sẽ có nhân viên bảo vệ, hơn nữa người nhiều mắt tạp, rất khó có cơ hội động thủ."
Còn nữa, cô ấy chỉ mỗi tuần thuê hai ngày, thật sự là ····· quá lãng phí tiền.
"400 vạn, Tinh, cô tiếp đi?"
Đây chính là tiền a, tiền đưa tới cửa a.
Nhiệm vụ đơn giản như vậy, mấu chốt là người ta còn chuyên môn chỉ định nhất định phải là Tinh tới đón.
Nếu thay những người khác liền không nhận.
Vị cộng sự kia cảm thấy, vệ sĩ là giả, phỏng chừng là hướng về phía Tinh a.
Dù sao, tin trên Weibo của Chu Viện hắn cũng thấy.
Vị anh hùng cái thế kia còn không phải là nói Tinh sao?
Tiêu 400 vạn tới tìm kiếm cái thế anh hùng của cô.
Có thể nói cái gì??
Hào khí a.
Tô Yên đương nhiên không biết cộng sự nghĩ cái gì.
Chỉ là đang xem thời gian có hợp lý hay không.
Cô vốn đã đáp ứng làm trợ lý cho Chu Viện.
Vậy đồng thời làm cũng sẽ không xung đột gì.
Cô ra tiếng
"Được rồi, lúc nào bắt đầu?"
"Tuần này bắt đầu."
"Ân"
Tô Yên đồng ý.
Sau đó, cô như là nghĩ tới cái gì
"Tôi hiện tại có bao nhiêu tiền?"
"1800 vạn. Có việc cần dùng?"
Bởi vì tổ chức Nhật Nguyệt cũng làm mấy nhiệm vụ không sạch sẽ.
Cho nên tiền của Tô Yên đều không ở trong tay của cô.
Nếu cô có yêu cầu, có thể tùy thời nói với bên quản lý.
Tô Yên ra tiếng
"Ân, tôi muốn 1500 vạn."
"Được, muốn chuyển vào tài khoản cô hay là giống trước kia, chuyển vào tài khoản người khác, cho cô kiểm?"
"Giống trước kia."
"Được rồi."
Nói xong, bên kia lại lắm miệng một câu
"Đột nhiên muốn nhiều tiền như vậy làm cái gì?"
Tô Yên
"Khám bệnh cho mẹ tôi, còn có trả nợ."
Bên kia thanh âm an tĩnh lại
"OK."
Nói xong, điện thoại cắt đứt.
Mẹ Tô Yên là người thực vật, ở phòng bệnh cao cấp có hộ lý.
Mỗi tháng cần chi rất nhiều tiền.
Còn có, lúc trước cha thiếu nợ.
Tuy rằng nói, trên pháp luật cũng không có việc cha thiếu nợ thì con trả, nhưng, nếu là thiếu, cũng nên phải trả lại.
Cẩn thận tính tính.
Nếu tiếp tục như vậy.
Quá 3-4 năm, là có thể trả hết nợ nần.
Vừa nghĩ, cô vừa đi về nhà.
Vừa mới về đến nhà.
Điện thoại lại vang lên.
Thời Thù gọi tới.
Cô tiếp máy.
"Alo?"
Thời Thù thanh âm rầu rĩ, nói trắng ra
"Anh nhớ em."
Tô Yên
"Ân, thứ bảy em đi gặp anh."
Cô đã nói trước cùng hắn.
Thời Thù chỗ nào chịu?
"Em ở chỗ nào, anh hiện tại đi tìm em."
Tô Yên nhìn thoáng qua thời gian.
"Ngày mai là thứ sáu."
Thời Thù
"Cho nên, em không cho anh đi gặp em?"
Tô Yên không nói chuyện, chính là tỏ vẻ cam chịu.
Lạch cạch một tiếng, điện thoại bên kia cắt đứt.
Chắc là bị Tô Yên chọc tức rồi.
Tô Yên chớp chớp mắt, nhìn di động.
Gác lại ở một bên, đi rót cho mình một ly nước.
Đang uống, tính toán gọi lại cho hắn.
Kết quả Thời Thù lại gọi điện thoại tới.
Lần này là video call.
Cô ấn nhận.
Sau đó, trên di động liền xuất hiện khuôn mặt tuấn mỹ của Thời Thù.
Thời Thù giống như còn đang quay phim.
Mặc một cái áo khoác màu đen, cổ áo thêu một chữ "tiên" màu bạc.
Không biết là do quần áo hay là vì qua ống kính video.
Cứ nhìn như vậy, khiến Tô Yên thất thần trong chớp mắt.
Thời Thù nhìn Tô Yên đang trố mắt qua màn hình điện thoại.
Vốn đang có chút khó chịu nhưng thấy bộ dáng đáng yêu của cô, đảo mắt trực tiếp liền tiêu tán sạch sẽ.
Thời Thù hừ một tiếng, cười nói
"Bạn học Tô, nam nhân nhà em có phải rất đẹp trai hay không?"
Tô Yên phục hồi lại tinh thần, sau đó nghiêm túc gật đầu
"Ân"
Nếu khó coi, làm sao có thể khiến các nữ sinh đi học thảo luận, tan học cũng thảo luận đây?
Đương nhiên, lời này Tô Yên không có nói ra.
Tô Yên chớp chớp mắt
"Anh tìm em có chuyện gì?"
Thời Thù nghe lời này, đang cao hứng lại tan đi.
Hắn hỏi
"Không có việc gì thì không thể tìm em?"
Tô Yên nghĩ nghĩ, nói
"Có thể tìm, nhưng em hiện tại muốn làm bài tập."
Thời Thù
"Anh nhìn em viết, em không cần để ý anh."
Tô Yên gật đầu
"Được"
Kết quả là Tô Yên nhấc di động lên, dựng ở cái bàn nào đó, thật sự không còn nói chuyện cùng Thời Thù nữa.
Nghiêm túc làm bài tập.
Mười phút sau.
Thời Thù không nhịn được
"Tiểu Quai."
Tô Yên một bên làm bài tập một bên trả lời
"Ân?"
Thời Thù hỏi
"Tiểu Quai học lớp nào rồi?"
"Cao tam*"
*Lớp 12.
"Mười tám tuổi?"
"Còn ba tháng nữa."
"A... vậy là 3 tháng sau có thể quang minh chính đại yêu đương đi?"
Tay Tô Yên nắm 乃út dừng một chút, sau đó ngẩng đầu.
Nhìn người trong máy điện thoại.
Sau khi tự hỏi, cô lúc này mới như là nhớ tới.
"Em dường như không thể yêu đương cùng anh."
Thời Thù nghe xong, sửng sốt, con ngươi đen nhánh nháy mắt cuồn cuộn, nhưng mà thực mau ẩn đi xuống.
Hắn ngữ khí như thường
"Vì sao?"
Tô Yên rối rắm
"Nội quy trường học nói, đi học không được phép yêu đương."
Thời Thù vừa nghe, sống lưng đang cứng còng liền nữa dựa trở về chỗ cũ
"Chúng ta trộm yêu đương, sẽ không có người biết."
Hắn bắt đầu hãm hại lừa gạt.
Nực cười, thật vất vả mới lừa người tới tay.
Còn có thể vì cái nội quy trường học phá hoại kia mà đẩy người ra bên ngoài sao?
Tô Yên một chút cũng không tin lời này của hắn.
Cô chỉ là bốn ngày không có liên lạc hắn thôi mà hắn liền lên trên mạng tìm người, nháo đến ồn ào huyên náo.
Toàn bộ bạn học đều đang thảo luận.
Nhưng mà......Căn cứ theo nội quy trường học, yêu đương bị phát hiện thì phải ghi tội, chịu xử phạt.
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát.
Nếu muốn không bị ghi tội, không bị xử phạt, trừ khi.... Có biểu hiện tốt đẹp trong học tập, hoặc là tham gia một ít hoạt động thi đấu làm trường học vẻ vang.
Mấy ngày hôm trước, thầy giáo vật lý tìm cô, bảo cô tham gia cuộc thi vật lý cả nước.
Nhưng mà cô đã cự tuyệt.
Nghĩ tới tình hình lúc này, cô chớp chớp mắt, nhìn thoáng qua Thời Thù.
Ngày mai đi trường học, vẫn là đi tìm thầy giáo, tham gia cuộc thi đấu này đi.
Tiếp đó, Thời Thù lại hỏi
"Tiểu Quai khi nào tới tìm anh? buổi tối thứ sáu?"
Tô Yên lắc đầu
"Thứ sáu em có việc."
Giọng nói vừa dứt, trên mặt Thời Thù bên kia hoàn toàn không có tý cười nào.
Khẩu khí hắn sâu kín
"Tiểu Quai, em biết chúng ta đã bao nhiêu lâu chưa gặp mặt không?"
Càng nói, khẩu khí càng trở nên u oán.
Giống hệt khuê phòng oán phụ.
Tô Yên do dự
"Nhưng mà em đã đáp ứng rồi. Nhưng tối thứ bảy có thể đi tìm anh."
Sắc mặt Thời Thù cũng chẳng chuyển biến tốt đẹp lên bao nhiêu.
Ở trong lòng hắn, vốn dĩ chỉ ngày thứ bảy gặp cô, hắn đã phi thường khó chịu.
Buổi tối thứ bảy nếu lại không tới, hắn hiện tại liền đóng gói cô mang lại đây.
Thời Thù
"Đi làm cái gì?"
"Làm trợ lý cho một minh tinh tên Chu Viện."
Còn làm cả vệ sỹ cho cô ấy nữa.
Nhưng đương nhiên, lời này Tô Yên không có nói ra.
Dù sao, trước khi hoàn thành, nhiệm vụ cần phải bảo mật.
Thời Thù nghe tên Chu Viện này.
Cảm thấy quen tai.
Nhưng mà không nhớ được là ai, liền ném chuyện này ra sau đầu.
Hai người nói chuyện phiếm, mãi cho đến khi Thời Thù bên kia thực sự không kéo dài thời gian nghỉ ngơi được nữa.
Lúc này mới ngắt điện thoạt.
Tô Yên buổi tối trước khi ngủ, liền lướt Weibo một chút.
Phát hiện top năm Hot Search vẫn là về Thời Thù.
Sau đó, cô lại xem Weibo của Chu Viện.
Hiểu biết một chút về động thái của cô ấy.
Kết hợp với tư liệu mà cộng sự gửi đến.
Chu Viện trong ba tháng này muốn đóng một bộ phim truyền hình tên là《 Đại Đường Thịnh Thế 》.
Đóng vai nữ chính, Trưởng Tôn hoàng hậu.
Mà căn cứ vào tin tức trên đó, đóng vai nam chính Lý Thế Dân chính là Thời Thù.
Bởi vì hai đại nam thần nữ thần cùng tới đóng vai trong bộ phim này, làm cho này bộ phim chưa quay chụp đã hot.
Hơn nữa bởi vì Thời Thù lên hot search, bộ "Đại Đường thịnh thế" này theo lên hot search.
Trên Cơ Bản Đều Đã Hiểu Biết Xong.
Tô Yên Nhắm Mắt Lại.
Thực mệt.
Cô tắt máy tính đi
Quay đầu, lên giường, ngủ.
······
Thực mau, một ngày học đã xong.
Sáng sớm thứ bảy, Tô Yên trước sau nhận được điện thoại của Thời Thù cùng Chu Viện.
Thời Thù lại một lần biểu đạt bất mãn đối với việc Tô Yên " vứt bỏ " mình.
Hơn nữa mãnh liệt yêu cầu buổi tối hôm nay muốn cô bồi thường cho hắn.
Còn Chu Viện là phát một cái định vị cho Tô Yên.
Nói với cô buổi sáng hôm nay đến đoàn làm phim cũng được.
Bởi vì mới vừa bắt đầu quay, cũng không phải bận lắm.
Tô Yên đồng ý, thoáng chuẩn bị đồ.
Mang theo một cốc nước, thêm một ít tiền lẻ, xuất phát.
Tô Yên vốn là tính toán dùng xe BMW của mình.
Sau đó, Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ, chị còn chưa tới tuổi lái xe a."
Tô Yên vừa nghe, yên lặng đặt chìa khóa ở một bên.
Trước kia lái xe là tiện cho việc làm nhiệm vụ.
Nhưng thật ra cô đã quên, mình còn chưa tới tuổi có thể lái xe.
Từ gara đi ra ngoài.
Đi vào đường cái, bắt một chiếc taxi.
Đi tới chỗ đoàn phim.
Chờ tới nơi, trợ lý của Chu Viện đang ở cửa đón cô.
Vị trợ lý kia đeo một cái thẻ bài, cười ra tiếng
"Em chính là Tô Yên đi, em có thể gọi chị là Tiểu Dĩnh."
Tô Yên gật đầu
"Xin chào."
Sau đó, Tiểu Dĩnh dẫn Tô Yên đi vào trong.
Đến chỗ hóa trang dành cho diễn viên.
Chu Viện có một phòng chuyên môn hóa trang.
Gõ cửa đi vào.
Tiểu Dĩnh nói
"Viện tỷ, đã mang người đến."
Chu Viện buông kịch bản trong tay xuống, mặc một thân áo bào đỏ.
Ngẩng đầu, nhìn về phía Tô Yên.
Cô cười thoải mái
"Tô Yên, em tới rồi."
Nhìn Chu Viện thân thiết với Tô Yên như vậy, Tiểu Dĩnh có chút kinh ngạc, nhìn Tô Yên nhiều hai lần.
Sau đó, Chu Viện nhịn không được nhìn lại phía cửa.
Sau đó vừa xem, vừa hỏi Tô Yên
"Lúc em tới, có nhìn thấy người nào cũng đi cùng hay không?"
Tô Yên lắc đầu
"Không có, cũng chỉ mình em."
Chu Viện có chút mất mát.
Lẩm bẩm
"Không đúng a, nói là đã tới a."
Tiểu Dĩnh nghi hoặc
"Viện tỷ, chị đang đợi người?"
Chu Viện gật đầu, không biết nghĩ đến cái gì, trên mặt mang theo tươi cười
"Đúng vậy, đợi người."
"Nam?"
Tiểu Dĩnh tò mò.
Chu Viện thực thần bí
"Đang đợi một người chị rất sùng bái."
Nói đến đây Chu Viện cũng không nói gì thêm.
Mà là nhìn Tô Yên cười nói
"Em muốn làm gì Tiểu Dĩnh sẽ dạy, không cần khiến mình mệt.
Nếu em có minh tinh yêu thích, như là...Thời Thù, muốn ký tên, chị sẽ tận lực giúp em."
Tô Yên gật đầu
"Được"