"Đúng"
Tô Yên gật đầu, lên tiếng.
Nói xong lúc sau, cô lại nói
"Anh có thể đưa ra yêu cầu bồi thường, chỉ cần trong phạm vi chấp nhận, tôi sẽ tận lực thỏa mãn anh."
Giọng nói khàn khàn, trong phòng rơi vào trầm lặng.
Đại khái Tô Yên quá lý trí, một chút tình cảm đều không có.
Thế cho nên sắc mặt Thời Thù cứng lại.
Thật lâu lúc sau, mới nghe được hắn nói
"Anh muốn làm bạn trai của em."
Thời Thù vừa nói xong, Tô Yên liền ngây ngẩn cả người.
Ngẩng đầu nhìn về phía Thời Thù.
Nhìn hắn thật lâu, lúc sau.
Cô cất giọng nói khàn khàn
"Tôi là nam."
Nhưng mà, lần này Thời Thù nhất định muốn nhấc lên quan hệ với Tô Yên, không chừa thủ đoạn nào.
Hắn lôi kéo tay cô, đầu dựa vào vai cô.
Gật gật đầu
"Anh không ngại."
Tô Yên trầm mặc.
Hắn nói hắn không ngại.
Thế nhưng mà cô lại để ý.
Chỉ là tham gia nhiệm vụ gặp gỡ hai lần.
Như thế nào liền lại có người muốn làm bạn trai cô rồi?
Tiểu Hoa ngao ngao kêu
"Ký chủ, chị nói xem hắn bảo không ngại, là nói không ngại chị là nam, hay chính là nói không ngại làm tiểu mỹ thụ nằm dưới a?"
Nói xong lời này, Tiểu Hoa không kịp chờ câu trả lời.
Đã bắt đầu tự lầm bầm lầu bầu
"Ký chủ, Thời Thù đại nhân đối với chị khẳng định là châи áι. Hắn không ngại chị là nam. Nếu không ký chủ chị chấp nhận đi??"
Tô Yên
"Ta không nghĩ tới tìm bạn trai bây giờ."
Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ, hắn thất nghiệp. Bởi vì chị làm hắn bị thương a."
Tô Yên trầm mặc.
Nhìn hắn.
Lần đầu tiên suy xét có nên nuôi một người bạn trai không.
Suy nghĩ xong, cô lắc đầu
"Trừ bỏ cái này, đổi yêu cầu khác."
Thời Thù ôm cô không buông tay
"Anh muốn mỗi ngày đều có thể nhìn thấy Tiểu Quai."
"Đổi cái khác."
"Muốn cùng Tiểu Quai ngủ chung mỗi ngày."
"Không được, đổi cái khác."
"Muốn bị Tiểu Quai...ưm."
Thời Thù như là đắm chìm trong thế giới của mình.
Yêu cầu một cái tiếp một cái.
Mỗi một cái yêu cầu, trên cơ bản đều không khác nhau lắm.
Cuối cùng, Tô Yên duỗi tay, che miệng hắn lại.
Sau đó, bốn mắt đối diện nhau.
Không biết vì cái gì, hắn lại héo héo.
Ánh mắt tràn đầy lên án cùng ủy khuất.
Tô Yên nhìn hắn có tinh thần như vậy, chắc là dạ dày đã hết đau.
"Nghỉ ngơi sớm một chút, tôi phải đi rồi."
Nói xong, cô gỡ tay ra, đi đến phía cửa sổ.
Kết quả, Thời Thù lôi kéo tay cô không cho đi.
Cô đi tới của sổ, hắn liền đi theo đến cửa sổ.
Một bộ dạng bị tra nam phụ tình vứt bỏ.
Tô Yên cầm lấy áo tắm dài kia, nhìn thời gian, 11 giờ.
Thời Thù lên tiếng
"Em cầm áo đi, em đã nói sẽ mua lại cho anh một bộ phải không?"
Tô Yên dừng một chút, gật đầu.
"Ân"
Tô Yên thử buông tay ra, kết quả người nào đó như cũ vẫn lôi kéo tay cô, càng thêm dùng sức.
Cô vốn là muốn cường ngạnh bắt hắn rút tay ra.
Cô làm việc, luôn thích phân biệt rõ ràng.
Thời điểm làm nhiệm vụ, sẽ không trộn lẫn tình cảm.
Nhưng hôm nay, có người không phân biệt phải trái, liên tục quấn lấy cô.
Lúc cúi đầu, nhìn tay phải của hắn sưng giống như cái bánh bao.
Tay này, vẫn là do cô làm bị thương.
Tô Yên buông mí mắt xuống.
Cô luôn không có cách nào kiềm chế lực đạo của mình.
Sẽ làm hắn bị thương.
Ôm áo tắm dài.
Tô Yên ngẩng đầu, trong mắt thật bình thản.
"Chính anh tự buông ra, nếu tôi dùng sức, tay anh sẽ gãy."
Thời Thù nhìn sự bình thản của cô, tựa hồ lại cảm thấy đau lòng rồi.
Hắn chậm rãi buông lỏng tay ra.
"Em phải đi?"
Hắn thấp giọng lẩm bẩm.
Mang theo bất an.
Tô Yên gật đầu, cô cũng không phải rất muốn cùng hắn bàn bạc tiếp về chuyện này.
Cô muốn dỗ dành hắn một chút.
Nhưng không có thời gian.
Cô đã phá lệ ngây người ở đây 2 giờ rồi.
Chỉ có thể nói
"Tôi đi trước."
Nói xong, Tô Yên nhanh chóng dẫm lên cửa sổ, nhảy xuống.
Thời Thù nhìn cửa sổ trống rỗng trước mặt.
Thần sắc thoạt nhìn hơi ám trầm.
Nhìn cô một lần nữa rời đi trước mặt.
Hắn chỉ có thể không ngừng an ủi chính mình.
Cô ấy không có ký ức.
Không nhận ra hắn.
Cho nên mới không chút do dự xoay người rời đi.
Về sau, sẽ tốt thôi.
Chính là càng tự thuyết phục mình như vậy, lệ khí trong người Thời Thù sẽ càng ngày càng xao động hơn.
Nhìn cặp mắt kia, không còn là chính mình.
Hắn hận không thể ngay lập tức đem cô cột đến trước mặt, mãi cho đến khi cô bao dung hắn chỉ có mình hắn mới thôi.
Tay phải hắn gắt gao nắm chặt tay vịn cửa sổ.
Càng ngày càng dùng sức.
Năm đó lúc lần đầu đầu tiên cô gặp hắn trong tình trạng mất ký ức, có phải hay không cũng trải qua cảm giác này?
Trong đầu hắn xẹt qua ý niệm như vậy.
Đảo mắt, liền tự phủ nhận.
Cô ấy là đồ vô lương tâm.
Căn bản là không nhận ra hắn.
Nhớ lúc trước cô ở trong điện tu luyện đả tọa, sắp tu luyện thành một cục đá.
Hắn không đi tìm cô ấy, cô ấy căn bản sẽ không nhớ tới hắn.
Chuyện cũ nảy lên trong lòng.
Làm cho đồng chí Quân Vực càng nghĩ càng giận, càng tức càng muốn gặp cô.
Tô Yên rời đi không đến năm phút.
Quân Vực nhìn bên ngoài bầu trời đen như mực.
Nhớ cô.
Đương nhiên, hết thảy việc này Tô Yên nhà chúng ta không hề biết.
11 giờ 50, cô chạy tới sân bay đã chỉ định.
11 giờ 55 bỏ vào ngăn tủ đã biết trước.
Cô mở tai nghe ra.
Lên tiếng
"Nhiệm vụ hoàn thành."
Tai nghe bên kia nghe được, thở dài nhẹ nhõm một hơi.
"Lâu như vậy cô không có liên lạc, tôi còn tưởng nhiệm vụ đã thất bại."
Nói xong, liền nghe đầu dây bên kia nói
"Tinh, phát sinh chuyện gì, như thế nào lại trì hoãn lâu như vậy?"
Tô Yên nghĩ tới bộ dáng dính người dây dưa của Thời Thù.
Trầm mặc một cái chớp mắt
"Không có gì, vừa mới ở lại trả nợ."
Rốt cuộc là cô làm hắn bị thương.
Nói xong vài câu, một lúc sau, điện thoại cắt đứt.
Sau đó cô vào WC, thay đổi quần áo.
Lại lần nữa khôi phục hình dáng thiếu nữ.
Tiếp theo, ngồi lên chiếc xe mình để lại lúc nãy, rời đi.
Hôm nay là Chủ Nhật.
Ngày mai chính là thứ hai, phải đi học.
Sáng ngày hôm sau, Tô Yên tỉnh lại.
Cô nhìn sắc trời bên ngoài.
Hôm nay là một ngày nắng ấm đẹp trời.
Đi tới trường học.
Không biết thầy giáo ngữ văn có chấp niệm gì.
Luôn thích học sinh làm bài khảo sát.
Sau đó, mỗi lần đến kỳ kiểm tra, lại luôn thích đứng ở bên cạnh bàn của Tô Yên.
Nhìn chằm chằm vào bài làm cô.
Khi lần nữa thấy Tô Yên ở phần điền ô kinh thi 《 kiêm gia 》 lại ghi nỗi niềm nhớ nhà, thầy giáo lần nữa thở dài bất lực.
Đương nhiên, đây không phải là lần đầu tiên thở dài.
Trong 50 phút đã thở dài tận 7 lần rồi.
Chờ đến khi viết đến trang sau chuẩn bị làm văn, học trò Tô Yên nhà chúng ta chỉ viết hai câu rồi lại ngừng 乃út.
Thầy giáo che иgự¢, dời khỏi vị trí đó.
Rốt cuộc không đứng bên cạnh Tô Yên nữa.
Không thể lại tiếp tục nhìn.
Lại tiếp tục xem, hắn sợ là bản thân sẽ tức ૮ɦếƭ trước khi đến tuổi vào quan tài.
Buổi chiều vào hai tiết cuối cùng, có một phòng học đang giảng bài.
Tiếp theo, cũng không biết vì cái gì, các nữ sinh cầm di động trong tay đều hét lên.
"A a a a a, Thời Thù anh ấy nói cái gì??Anh ấy đã có chủ???"
"Không, Thời Thù ca ca là của tớ, ai cũng không xứng!!"
"Là quân khốn nạn nào câu dẫn Thời Thù ca ca xong chạy mất??"
"Khẳng định là do hồ ly tinh kia chủ động câu dẫn, Thời Thù ca ca của chúng ta thiện lương như vậy, khẳng định là bị bắt buộc!!"
"Ta không tin, tớ thà tin rằng anh ấy đồng tính, cũng không muốn bất cứ cô gái nào có được anh ấy!!"
Tô Yên nghe được cái tên Thời Thù, lực chú ý chuyển tới hai chữ này.
Phát hiện những người xung quanh đều đang xem di động.
Cô chớp chớp mắt.
Ngồi ở chỗ đó.
Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ, chị chẳng lẽ không quan tâm tới Thời Thù đại nhân sao? Chẳng lẽ không muốn biết là tiểu hồ ly tinh nào đem hắn thông đồng chạy sao?"
Tô Yên
"Ta không biết xem ở đâu."
Tiểu Hoa nhớ tới
"Ách, đúng rồi, di động ký chủ không có Weibo, download một cái, vừa mở ra là có thể nhìn thấy."
Tô Yên nghe xong.
Cúi đầu, cầm lấy di động.
Thật sự ngoan ngoãn tải Weibo.
Tùy tiện đăng ký một cái tài khoản, 【123 yêu cái đẹp 】.
Đăng ký xong, mở Weibo, đứng đẩu bảng hot search là " Thời Thù, tình yêu "
Tô Yên nhìn bốn chữ này.
Nhấn vào.
Là hình ảnh paparazzi chụp được.
Không mấy rõ ràng.
Tô Yên là người mới chơi Weibo, nhìn nửa ngày, cũng không hiểu rõ nó chứng tỏ cái gì.
Cuối cùng, liền bắt đầu đọc mấy bài viết bên dưới.
Trong bài viết ý là, Thời Thù cùng một người trong vòng yêu đương, bức ảnh này là buổi sáng hôm nay chụp được.
Hai người ở khách sạn cùng vào cùng ra, quan hệ ái muội không rõ ràng.
Tô Yên lướt xuống tiếp tục nhìn.
Xem bình luận.
Đại khái được ra thành chia hai phái.
Bên tán đồng.
Tỷ như:
【 Mèo con yêu diễm 】: Mẹ nó, thần tượng của ta còn không thể yêu đương? Dù sao cũng là tuổi trẻ khí thịnh. Ai cho phép chó săn mấy người đi theo chụp??
【 kim câu câu 】: Ủng hộ! Vô luận Thời Thù ca ca nhà của chúng ta làm cái gì, ta đều ủng hộ!!
Đương nhiên, 70% bình luận tất cả đều là không ủng hộ hơn nữa còn tỏ vẻ không thể tin tưởng.
【 Uống nước thật ngon 】: Cái quỷ gì a, tin tức này là giả phải không? Ta không tin.
【 đồng cỏ xa xăm 】: Nếu Thời Thù có tình yêu, fan chuyển anti cả đời, cảm giác bị lừa gạt.
【đầu 乃út chì cậu có không 】: Đây là đang sợ nhiều fan quá sao? Thời Thù ca ca thâи áι của ta, anh liền cho fans của mình xem cái này sao??
【 Yêu người một vạn năm 】: Đúng vậy a, cảm giác bị phản bội, tâm thực mệt. Chúng em cực cực khổ khổ giữ gìn anh nhiều năm như vậy, anh dựa vào cái gì đối đãi với chúng em như vậy??
Tô Yên lướt xuống xem bình luận không ngừng.
Cô nhìn thật lâu.
Sau đó, liền tìm hiểu sự tình mấy năm xuất đạo của Thời Thù.
Cũng tìm rất nhiều tư liệu để xem.
Vào học được nửa giờ, người bên cạnh cũng vì việc này ồn ào đến khí thế ngất trời.
Tóm lại, trên cơ bản, fans đều cảm thấy là giả.
Cũng có chút cảm thấy là thật sự, dù sao trước đây Thời Thù chưa từng truyền ra tai tiếng, lần này lại còn sinh động như vậy.
Thật lâu sau, Tô Yên đóng di động.
Ngồi ở chỗ đó.
Tiểu Hoa nhịn không được hỏi
"Ký chủ, chị cảm thấy như thế nào?"
"Cái gì?"
"Chị đối với chuyện này thấy như thế nào?"
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát
"Minh tinh phân làm ba loại, thần tượng, ca sĩ, diễn viên.
Ba người đều là một loại nghiệp, khác nhau chính là, hai người sau đều có thể tự do yêu đương, thần tượng là không thể yêu đương."
Tiểu Hoa cũng hiểu một ít.
Đây là một ít quy tắc nghề nghiệp rất đơn giản.
Nói đơn giản, hai người sau kỳ thật không khác gì làm công việc bình thường, chỉ là có chuyên môn, sở trường nhất định.
Mà thần tượng, là bị đóng gói ra mắt.
Bọn họ xuất hiện, nhất định phải là hoàn mỹ.
Thiết lập một thần tượng hoàn mỹ, dựa vào xu hướng yêu thích của fans để đạt được mức độ nổi tiếng.
Thần tượng cũng là một công việc.
Mà trong công việc này cấm kỵ chính là bạn gái.
Tiểu Hoa ra tiếng
"Ký chủ vì cái gì nói cái này??"
Nó không hiểu mấy.
Tô Yên
"Thời Thù là diễn viên, đạt hai giải ảnh đế, chính là chứng minh, hắn có thể yêu đương, fans càng bùng nổ, hắn càng nâng cao được giá trị."