Chứng tỏ Lan Chi cũng là có chút tài năng, nhưng lại gặp phải Cơ Ngọc
Vừa thấy thì giống như là một đóa hoa vô hại.
Nhưng lại toàn thân kịch độc.
Chạm vào một chút, thì phải trả giá đại giới.
Nhưng cũng còn tốt.
Điều làm Lan Chi yên tâm nhất đó là, đóa hoa này, một lòng tất cả đều ở trên người tiểu hầu gia.
Nàng nhìn ra được, Cơ Ngọc là thật sự để ý tiểu hầu gia.
Chuyên chú đến từng chỗ nhỏ.
Có độc thì làm sao, hắn cũng sẽ cẩn thận che chở tiểu hầu gia.
Đảm bảo nàng bình an.
Vậy liền đủ rồi.
Chỉ trong chốc lát, Tô Yên đã trở lại.
Lúc đẩy cửa ra đi vào.
Trên đầu nàng thấm mồ hôi, đứng ở cửa sân.
Cơ Ngọc đứng ở chỗ hành lang dài, hai người nhìn nhau.
Tô Yên yên lặng duỗi tay, sờ sờ eo.
Cơ Ngọc nhìn động tác của nàng, trong mắt hiện lên ý cười.
"Tiểu hầu gia."
Hắn đi qua, ôm Tô Yên vào trong lòng.
Tô Yên ghé vào trong иgự¢ hắn, rầu rĩ ra tiếng
"Buổi tối hôm nay, muốn phân giường ngủ."
Cơ Ngọc ngẩn người
"Vì sao?"
"Làm lụng vất vả quá độ, muốn nghỉ ngơi một chút."
"Cơ Ngọc muốn hầu hạ tiểu hầu gia đi vào giấc ngủ."
"Không cần."
"Cần."
"Không cần"
"Vậy hôm nay, Cơ Ngọc chỉ thay tiểu hầu gia làm ấm giường, hầu hạ tiểu hầu gia xong, Cơ Ngọc liền đi, được không?"
Cơ Ngọc ở vào thế yếu, nghe liền cảm thấy đau lòng.
Tô Yên do dự một cái chớp mắt
"Vậy được rồi."
Nàng đồng ý.
Cơ Ngọc trong mắt ý cười gia tăng
"Hầu gia đau chỗ nào? Để Cơ Ngọc cho xoa xoa nàng."
"Eo đau."
"Cơ Ngọc sẽ hầu hạ hầu gia thật tốt. Hầu gia thoải mái sao?"
"Ưm, còn được."
"Hầu gia, không bằng nằm lên trên giường, để Cơ Ngọc cẩn thận xoa xoa cho nàng."
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát
"Được rồi."
Nắng gắt giữa trưa, hai người dựa sát lẫn nhau, ái muội dây dưa.
Lời nói kia cũng bị Lan Chi ở một bên nghe rành mạch.
Lan Chi yên lặng thối lui.
Chỉ cần hầu gia thích, hết thảy đều tốt.
Gió ấm thổi quét, tòa phủ đệ này, mỗi một ngày đều an bình, tường hòa.
....
____THẾ GIỚI 13- KẾT THÚC_____
"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được 10 điểm giá trị."
Khi Tô Yên tỉnh lại ở trạm không gian, nghe được thanh âm Tiểu Hoa.
Sau đó, liền nghe Tiểu Hoa tiếp tục nói
"Ký chủ, thương thành tùy cơ không gian đã mở ra, có ba loại vật phẩm có thể lựa chọn."
Tiểu Hoa như là sợ ký chủ không muốn nghe.
Ngay lập tức blah blah nói thật nhanh
"1, đạt được quyền lợi lựa chọn vị diện.
2, túi gấm tùy cơ.
3, túi gấm phúc họa tương y."
Tô Yên nghe xong, suy nghĩ trong chốc lát
"Cái thứ ba, túi gấm phúc họa tương y là cái gì?"
"Nếu ký chủ lựa chọn nó, sẽ được dùng ở vị diện tiếp theo, có khả năng đạt được thêm trị số."
"Vậy nó rốt cuộc là cái gì?"
"Ưm.... Tiểu Hoa cũng không biết."
"Cái thứ hai thì sao?"
"Cái thứ hai là túi gấm có thể trợ giúp ký chủ vượt qua cửa ải khó khăn. Cũng là dùng ở vị diện sau, nhưng mà không gia tăng được trị số."
Tiểu Hoa hỏi
"Ký chủ muốn mua sao?"
"Phải tốn bao nhiêu trị số?"
"Cái thứ nhất, 10 trị số.
Cái thứ hai 15 trị số.
Cái thứ ba 6 trị số."
Tô Yên tạm dừng trong chốc lát
"Muốn cái thứ ba."
"Leng keng, chúc mừng ký chủ mua sắm thành công."
Mua xong, Tiểu Hoa nghi hoặc
"Ký chủ vì sao không cần cái thứ hai?"
"Quá đắt."
"..... được rồi."
Sau đó Tiểu Hoa lại nói
"Leng keng, chúc mừng ký chủ đạt được một cái túi gấm phúc họa tương y. Trước mặt ngài còn có 4 trị số. Muốn thêm ở đâu ạ?"
Tiếp đó, trước mắt Tô Yên liền hiện ra bảng giá trị
【dung lượng não 】41
【giá trị thể lực】65
Tô Yên
"Thêm vào cả hai."
"Leng keng, đã thêm thành công. Giá trị hiện tại của chị là
【Dung lượng não】 43.
【Giá trị thể lực 】 67
Sau khi hoàn thành, Tiểu Hoa nói
"Ký chủ, chúng ta sắp đi tới vị diện tiếp theo."
"Được."
"Leng keng, nhiệm vụ chuẩn bị bắt đầu."
Sau đó, trước mắt Tô Yên tối sầm, liền mất đi ý thức.
.....
Khi Tô Yên tỉnh dậy lần nữa, chỉ cảm thấy cả người rét run, lạnh đến run rẩy.
Vừa mở mắt ra, cô thấy mình đang ở trong một căn phòng.
Cô ngã xuống đất.
Chỉ có một ánh sáng lờ mờ trên đỉnh đầu, đủ để thấy rõ hoàn cảnh xung quanh.
Bốn phía đều là tường.
Trong một căn phòng hẹp, nơi cô ngã xuống đất, có một cái cốc bị va chạm nên nước văng ra ngoài.
Ngoài ra, không có thêm thứ gì hết.
Chỉ cảm thấy u ám, đen kịt.
Tô Yên liếm khóe môi, cảm thấy có chút khô khốc.
Trong cốc vẫn còn có một ít nước.
Cô duỗi tay nhặt nó lên.
Thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, ký chủ, nước không có độc."
Tô Yên uống hết nước trong cốc.
Khi đưa tay tới gần mới phát hiện.
Trên tay có dính vết máu.
Theo ý thức dần trở nên rõ ràng, trên đầu bỗng truyền đến cơn đau.
Tô Yên vươn tay chạm vào trán mình.
Một trận đau đớn truyền đến.
Trên tay liền dính máu tươi.
Đây là bị thương?
Nghĩ như vậy.
Thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, ký chủ có muốn tiếp thu ký ức không?"
"Có"
"Leng keng, tiếp thu ký ức bắt đầu."
Nguyên thân là một nữ sinh viên năm nhất.
Ban đầu cô sống trong một gia đình tương đối giàu có.
Để trèo lên cây cao, cha mẹ của nguyên thân đã gả cô cho Phượng gia ở thành phố X, dự định kết thân với họ, trở thành một gia tộc có giá trị trong giới thượng lưu.
Gia chủ hiện tại của Phượng gia là Phượng Quốc Nguyên.
Đây cũng là đối tượng kết hôn của cô, một người đàn ông hơn sáu mươi tuổi nhưng đã kết hôn năm lần, dáng người mập mạp, mái tóc thưa thớt.
Nguyên thân bị cưỡng chế đưa đến trong nhà này.
Thà ૮ɦếƭ cũng không muốn kết hôn với ông già hơn 60 tuổi kia.
Cũng không biết Phượng Quốc Nguyên nhìn trúng nguyên thân ở điểm nào.
Sau khi tự gặp mặt một lần liền nhất định phải cưới được nguyên thân.
Đặt ra hôn ước rồi đem người đến chỗ ở của ông ta.
Nguyên thân đương nhiên không muốn, phát điên muốn chạy ra ngoài.
Cuối cùng Phượng Quốc Nguyên tức giận, trực tiếp nhốt cô vào căn phòng tối này.
Nguyên thân cảm thấy tuyệt vọng, đâm đầu vào tường tự sát.
Tuy nhiên nguyên thân tự tử không thành.
Cuối cùng phải kết hôn với Phượng Quốc Nguyên.
Hóa ra tên đàn ông này bị nghiện SM, những người vợ trước đây của ông ta cũng xinh đẹp như hoa nhưng lại bị ông ta đùa bỡn đến ૮ɦếƭ.
Nguyên thân cuối cùng cũng không thoát khỏi số phận này, khi được đưa đến bệnh viện cô chỉ còn một hơi cuối cùng.
Tuy giữ được mạng sống nhưng cô luôn phải nằm viện.
Vài năm sau, ૮ɦếƭ trong bệnh viện.
Sau khi Tô Yên xem xong cuộc đời của nguyên thân.
Trong đầu, thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, nguyện vọng của nguyên thân là hy vọng có thể tặng món quà mà mình chuẩn bị cho người đàn ông cô ấy yêu."
Tô Yên nghe vậy, có chút không hiểu lắm
"Cô ấy không muốn báo thù sao?"
"Hả? ký chủ, ở trong lòng nguyên thân, kẻ thù quá mạnh mẽ, cô ấy đã tuyệt vọng. Trước khi ૮ɦếƭ cô ấy còn có cha mẹ ở bên cạnh, nguyên thân cũng không muốn báo thù, nguyện vọng duy nhất là muốn đưa quà cho người đàn ông cô ấy yêu."
Nghe xong, Tiểu Hoa chỉ cảm thấy lãng mạn đến không đỡ nổi.
"Ừm, thật cảm động."
Tô Yên không nói gì.
Cô chống đất đứng dậy.
Vừa đi hai bước, chân liền run rẩy.
Tô Yên vất vả miễn cưỡng đi đến cửa.
Tiểu Hoa liền lên tiếng
"Ký chủ, Phượng Quốc Nguyên sợ nguyên thân chạy trốn, cho nên đã tiêm thuốc vào cơ thể cô ấy, làm cho cô ấy mất hết sức lực."