Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 259

Tác giả: Tần Nguyên

"Còn tìm thứ gì a, trực tiếp đem tất cả dọn về đi, chúng ta có rất nhiều thời gian để tìm!"
Nói xong, giơ tay.
Phía sau hắn, gần một trăm người tiến vào.
Nhìn dáng vẻ của đám tiểu đệ kia.
Mặc y phục vàng nhạt, chỉ chờ ra lệnh một tiếng, tính toán trực tiếp mang toàn bộ Tàng Bảo Các dọn đi không bỏ sót thứ gì.
Người này là Ong Chúa, được thăng làm tả hộ pháp.
Ong Chúa liếc mắt nhìn Tuyết Lang vẫn luôn lạnh băng.
Liền nghi hoặc.
Thánh Nhu lên tiếng
"Có người xông vào, đánh bại Tuyết Lang."
Nói đơn giản sơ qua, làm Ong chúa kinh ngạc
"Đánh bại ngươi?"
Ong chúa nhìn về phía Tuyết lang, tựa hồ có chút không tin.
Khi nói chuyện, Ong chúa ngẩng đầu, nghe tiếng bước chân lộc cộc kia vọng qua.
Híp mắt muốn nỗ lực nhìn rõ người đó là ai
"Là nữ tử, còn mặc một thân bạch y."
Vui vẻ thoải mái mà đánh giá.
Cho đến khi Tô Yên đi đến chỗ bước ngoặt ngay cầu thang.
Hoàn toàn lộ ra thân ảnh.
Ong Chúa vốn đang tính toán cười nhạo Tuyết lang một phen, đột nhiên liền im bặt.
Phải nói là hoàn toàn sững sờ ở chỗ đó.
Mà Thánh Nhu cũng đang nhìn Tô Yên, có chút kinh ngạc
"Là ngươi?"
Bất quá thực mau, Thánh Như nhăn mày.
Nàng ta nhìn về phía Tuyết lang, tựa hồ không tán thành hắn hạ thủ lưu tình
"Nàng là người Tu tiên giới phái đến bên cạnh Yêu vương nằm vùng, năm đó thừa dịp Yêu vương điện hạ tu luyện, đánh trọng thương điện hạ.
Sau đó chạy trốn, việc này ngươi không biết?!"
Thánh Nhu không hiểu Tuyết Lang vì cái gì lại hạ thủ lưu tình, càng không hiểu tại sao Tô Yên lại xuất hiện ở nơi này.
Thực mau, hai vị hộ pháp còn lại cũng đi đến.
Yêu giới có tổng cộng bốn vị hộ pháp.
Hai vị mới vừa tiến vào này, là do Hoa Khuynh khi lên làm Yêu vương mới thu vào dưới trướng.
Một vị là xà yêu, tên là Hắc Xà.
Một vị là gấu yêu, tên là Triệu Hùng.
Đôi mắt đào hoa của Hắc Xà hơi nhướng lên
"Tiểu mỹ nhân ở chỗ nào tới? Luyến tiếc xuống tay?"
Vừa nói, hắn nhìn về phía Tuyết Lang và Ong Chúa.
Ong Chúa nhìn Tô Yên thật lâu, xoay người đi ra ngoài.
Hắc Xà nắm trong tay một cái quạt đỏ, cười có chút câu nhân.
Chỉ là trong ánh mắt lạnh băng kia, thực vô tình.
Hắn lên tiếng
"Nhân loại, phải Gi*t!"
Nói xong, cây quạt đỏ đã tập kích tới Tô Yên.
Trường kiếm trong tay Tô Yên lần nữa xuất hiện.
Ngăn cản, phòng ngự, tấn công.
Sau đó, quạt đỏ lấy tốc độ càng nhanh, càng sắc bén xoay tròn trở về.
Hắc Xà nhìn Tô Yên, mắt sáng lên
"Bị nội thương như vậy, mà lại dùng nội lực mạnh mẽ.
Ngươi sẽ ૮ɦếƭ đây, tiểu mỹ nhân."
Nói xong hắn lui về sau hai bước, bắt được cây quạt đỏ.
Đôi mắt nhìn về phía Tô Yên đang nắm chặt quyển sách.
Hắn hiểu rõ
"Hóa ra, là tính toán thừa dịp chúng ta tiến công phái Thanh Vũ, tới chỗ này trộm bí tịch?
Lúc trước, còn bị cảm động một phen khi nghe Tu tiên giới các ngươi muốn nhất trí đối địch cùng Yêu giới chúng ta.
Hiện giờ nhìn xem, toàn là dối trá."
Tiếng nói vừa dứt, trong mắt dâng lên sát khí.
Hắc Xà không có khách khí, trực tiếp ra tay.
Hắn tựa hồ không phải hướng tới Tô Yên, mà là quyển bí tịch trong tay nàng.
Phanh!
Hai chưởng đối thượng.
Một cổ khí sắc bén xẹt qua tay đang nắm chặt quyển sách của Tô Yên.
Tí tách, máu đỏ tươi nhỏ giọt xuống dưới.
《Tinh mãng quyết 》từ trong tay rơi xuống.
Hắc Xà duỗi tay cầm quyển sách kia.
Âm thanh Cổ Vương
"Mắng mắng mắng mắng này mắng mắng mắng"
Ngu ngốc! Thất thần làm gì?! Còn không ra tay? Hai người đều là xà, ngươi còn sợ hắn?
Bỗng nhiên, vật trang trí trên cổ tay Tô Yên vẫn đang nằm yên nãy giờ, động động.
Hắc Xà nằm mơ cũng không nghĩ tới.
Một con mãng xà to ngang trời đột nhiên xuất hiện ở trước mặt.
Còn dùng đỉnh đầu đâm vào bụng hắn.
Trực tiếp đâm hắn lui ra ngoài.
Tiểu Hồng một ngụm liền ngậm quyển sách, che trước mặt Tô Yên.
Loạng choạng cái đuôi có vẻ hưng phấn dị thường.
Muốn nói chuyện, nhưng mà trong miệng lại ngậm đồ vật, chỉ có thể lắc lắc cái đuổi, biểu đạt tâm tình của mình.
Phải biết rằng, trước kia, nó bị một con xà song đầu hạ gục.
Từ đó nó liền có bóng ma tâm lí với những con xà có thể biến thân, lớn lên hiếm lạ cổ quái.
Nó vừa mới đâm tên kia, chính là dùng toàn lực.
Không nghĩ tới, xà yêu hóa thân thành người dễ dàng bị đâm như vậy.
Lập tức bị nó đâm ra ngoài.
Như vậy, nó vẫn rất lợi hại a.
Nghĩ như vậy.
Tiểu Hồng phi thường cao hứng.
Còn không lợi hại sao.
Nuốt tinh thạch hơn một ngàn năm của giao long, ở vị diện nào đó còn nuốt hết toàn bộ những thứ tốt ở Tàng Bảo Các.
Dù cho nó vừa ngốc, lại lười.
Trải qua nhiều vi diện như vậy, mỗi cái vi diện đều sẽ ngây ngốc vài thập niên.
Mấy trăm năm thời gian rèn luyện lắng đọng lại.
Hơn nữa nó da thịt dày béo.
Kể cả là đứng bất động, tùy ý để người đánh, cũng không thể nào đánh ૮ɦếƭ trong ba, năm canh giờ được.
Tiểu Hồng xoay người, đem đồ vật ngậm trong miệng, đưa cho Tô yên.
Bỗng nhiên, một cỗ uy áp cường đại ập đến trước mặt.
Thân mình Tiểu Hồng run run.
Sợ tới mức không có một chút sức lực.
Ầm, rơi xuống trên mặt đất.
Tiểu Hồng lần theo chân Tô Yên rồi bò tới trong tay nàng.
"Tê tê tê tê."
Yên Yên, em phải về không gian, mau giúp em trở về.
Đầu lưỡi phun ra không nhanh nhẹn.
Xiêu xiêu vẹo vẹo, thân thể run rẩy, sắp từ cổ tay Tô Yên té xuống.
Tô Yên nhanh chóng mang Tiểu Hồng cùng Cổ Vương ném vào trong không gian.
Có thể dọa Tiểu Hồng tới mức này.
Cũng chỉ có thể là cự mãng hoàng kim.
Huyết mạch áp chế.
Vô pháp loại bỏ.
Người nọ tới
Ở cửa, yêu quỳ đầy trên đất, thanh âm cung kính.
"Cung nghênh Yêu Vương."
Hoa Khuynh mặc áo đen, thêu hoa văn kim sắc.
Tôn quý cường thế.
Trên mặt ngậm ý cười, nhìn qua bộ dáng rất thân thiết.
Chỉ là không một ai dám ngẩng đầu lên nhìn.
"Miễn."
Âm thanh giàu mị lực, từ trong cổ họng phát ra.
Mang theo một chút lười biếng.
Tiếng nói vừa dứt, mọi người đồng loạt đứng lên.
Tức khắc, không hề ồn ào náo động như trước, lập tức an tĩnh lại.
Yên lặng đến mức một cây trâm rơi xuống cũng có thể nghe rõ rành mạch.
Tô Yên vẫn luôn cúi đầu đứng ở đoạn cầu thang phía trên.
Nhìn 《Tinh mãng quyết 》rơi xuống trên mặt đất.
Khom lưng muốn nhặt lên.
Một cái roi dài màu nâu lập tức đánh úp lại.
Bang!
Mặt đất bị quất đến lún xuống mấy cm.
Quyển bí tịch kia cũng như thế mà bay đi, vừa vặn rơi xuống ở giữa điện.
May mắn Tô Yên né tránh mau, nếu không một roi này rơi xuống chỉ sợ là cả gân cốt cũng không còn.
Bất quá, vì trên roi có yêu khí, nàng vẫn bị chạm tới.
Tay phải xuất hiện một vệt đỏ, nóng rát rất đau.
Nàng nhấp nhẹ khóe môi.
Ngẩng đầu.
Người mới ra tay là một vị hộ pháp khác, Gấu Ngựa.
Cơ thể to béo, có lực, làn da ngâm đen, râu xồm.
"Nhân loại dối trá kia, còn dám dụng vào Yêu giới...."
Lời còn chưa nói xong, bị Hoa Khuynh nhìn chăm chú, thân thể hắn cứng đờ, miệng cũng theo đó mà ngậm lại.
Gấu Ngựa chỉ cảm thấy da đầu bị miết thật sâu, một khắc liền tê dại.
Lúc trước hắn được được thăng nhiệm, Yêu Vương đại nhân cũng không có nhìn hắn như vậy.
Ong Chúa ôm đại chùy* nhìn qua Gấu Ngựa.
*
Biểu tình phức tạp.
Cũng không biết....Gấu Ngựa còn có thể ngốc ở vị trí này trong bao lâu nữa.
Vì sao Tuyết lang từ khi phát hiện đối phương là Tô Yên liền không có ra tay?
Ở chung một khoảng thời gian, tình nghĩa là một chuyện nhỏ.
Chủ yếu là vì Yêu Vương đại nhân.
Hắn cùng Tuyết lang một đường theo Yêu Vương đại nhân.
Cũng là hai người gần gũi nhất với ngài.
Bởi vì đã thấy qua Yêu Vương đối xử với người kia thế nào.
Bọn họ mới không dám ra tay.
Rõ ràng y biết rõ vị Yêu Vương đại này tính tình độc ác, tàn nhẫn, lục thân không nhận, sao có thể để ý tới người nào đâu?
Nhưng Tô Yên, lại là người duy nhất mà Yêu Vương đại nhân để bụng.
Để bụng tới trình độ nào?
Thiên y bách thuận* đều không đủ để hình dung.
*Trăm việc đều thuận theo.
Nhớ trước đây, hắn cùng Tuyết Lang sở dĩ có thể trở thành tả hữu hộ pháp.
Một phần là nhờ Tô Yên.
Khi đó Hoa Khuynh đại nhân chưa trở thành Yêu Vương chân chính.
Nhưng thế lực cũng không hề nhỏ.
Nàng liền thuận miệng một câu, tả hộ pháp, hữu hộ pháp.
Ngày hôm sau, bọn họn liền tuân chỉ mệnh lệnh Yêu Vương mà hầu hạ.
Lúc ấy, hắn cùng Tuyết Lang trong lòng có chút hụt hẫng.
Vì cái gì?
Hoa Khuynh đại nhân đối với nàng thực tốt quá.
Kia quả thực chính là cầm trong tay sợ vỡ, ngậm trong miệng sợ tan, nàng đau thì hắn cũng đau, hận không thể chịu đau thay nàng.
Nếu một ngày kia, Tô Yên nhìn Yêu giới không vừa mắt, muốn Hoa Khuynh diệt sạch Yêu giới.
Phỏng chừng Hoa Khuynh đại nhân mí mắt còn chưa kịp nháy đã gật đầu đáp ứng.
Lúc sau, Tô Yên khiến Hoa Khuynh đại nhân bị thương, còn nàng thì bỏ đi.
Hắn cùng Tuyết lang thực tức giận, lòng bất mãn cực kỳ.
Thế nhưng Hoa Khuynh đại nhân cái gì cũng chưa nói, chỉ là bế quan, luyện công.
Sau đó, chính là thống nhất Yêu giới, rồi mạt sát phái Tu Tiên.
Từ khi bắt đầu tiêu diệt môn phái đầu tiên, Ong Chúa liền cảm thấy Hoa Khuynh đại nhân là đang tìm Tô Yên.
Bởi vì lần nào ngài cũng phải xem qua toàn bộ người của môn phái một lần.
Ai cũng không bỏ qua.
Vừa lúc nhìn thấy Tô Yên, trong đầu hắn liền suy nghĩ, trước hết nên bẩm báo Yêu Vương đại nhân.
Khi nghe được tin tức, người đó liền mặc kệ, bay thẳng đến bên này.
Quyển《Tinh mãng quyết 》 cứ như vậy bại lộ trước mắt mọi người.
Mắt Thánh Nhu sáng ngời
"Tinh mãng quyết?"
Nàng ta đi qua, nhặt cuốn bí tịch trên mặt đất lên.
Tô Yên nhìn chằm chằm vào quyển bí tịch kia.
Nhưng khi nàng điều động linh khí, lại cảm thấy khí huyết cuồn cuộn.
Cuối cùng vẫn là buông xuống.
Tầm mắt Hoa Khuynh từ trên người Tô Yên hướng về quyển bí tịch kia
"Ta nhìn xem."
Âm thanh vang lên.
Thánh Nhu sửng sốt, không nghĩ tới Yêu Vương đại nhân lại chú ý tới những việc nhỏ này.
Nàng ta dâng hai tay lên.
Đưa cho Yêu Vương đại nhân.
Lên tiếng giải thích
"Đây là công pháp xà yêu nào cũng muốn. Thích hợp nhất để Xà yêu tu luyện."
Hoa Khuynh lật xem vài tờ, đem quyển sách kia cầm ở trong tay.
Ánh mắt sâu kín lần nữa chuyển đến lên người Tô Yên.
Đôi mắt đen nhánh tràn đầy cảm xúc, không ngừng quay cuồng.
Cuối cùng đè áp xuống dưới.
Hắn ngậm cười
"Đã lâu không gặp a, ân nhân."
Hai chữ "ân nhân" rơi xuống, mang theo cảm xúc không thể nào diễn tả được.
Tô Yên ngẩng đầu, cùng hắn đối diện, âm thanh bình tĩnh
"Đã lâu không gặp."
Nói xong, thật lâu sau cũng không nói chuyện.
Hoa Khuynh toàn thân áp chế, nhịn không được phẫn nộ quay cuồng, gắt gao nhìn chằm chằm Tô Yên.
Nguyên bản che dấu cảm xúc thực tốt, nhìn nàng bình tĩnh lại chọc giận hắn tới mức cảm xúc cuồn cuộn.
Tiểu Hoa khẽ meo meo ra tiếng
"Ký chủ, ngài phải sống sót mới có thể cứu vớt thế giới, làm nữ anh hùng. Không thể nào ૮ɦếƭ ở nơi này."
Tô Yên
"Hắn thực tức giận, ta cũng không biết phải nói gì."
Ký chủ
"Nói lời ký chủ muốn nói."
"Thật sự?"
"Ân"
Tô Yên mím môi, do dự một cái chớp mắt.
"Ta có chút nhớ chàng."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc