Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 258

Tác giả: Tần Nguyên

Lúc này, sắc mặt Tô Yên mới dần dần có khí huyết trở lại.
Nàng ngồi trên ghế, ánh mắt nhìn về phía cửa.
An tĩnh ngồi đó thật lâu.
Một năm rưỡi trước, nàng trở lại phái Thanh Sơn.
Nhân lúc tu vi lui bước, bị nội thương nghiêm trọng.
Liền rời khỏi vị trí trưởng lão, ở chỗ này dưỡng thương.
Vừa mới bắt đầu, nội thương không nghiêm trọng lắm.
Lại không biết thế nào, mỗi khi nàng tu luyện, nội thương càng ngày càng nặng thêm.
Không có chút dấu hiệu chuyển biến tốt đẹp nào.
Bây giờ thậm chí tu vi càng ngày càng giảm.
Vừa rồi tên đệ tử kia, nói là muốn cùng nhau đối địch.
Chi bằng cố ý tới khuyên nàng làm đầu binh ૮ɦếƭ trên chiến trường thì đúng hơn.
"Tê tê tê tê tê ~~."
Em sẽ bảo vệ chị, em rất lợi hại, còn có Cổ Vương.
Tiểu Hồng phun lưỡi rắn đỏ tươi, hai con mắt trừng đến tròn xoe nhìn Tô Yên.
Nàng nhìn Tiểu Hồng, duỗi tay sờ đầu nó
"Công pháp ở Yêu giới này, em có tu luyện được không?"
Yêu giới nguyên bản đều là dã thú.
Chỉ là thời gian trôi qua, chúng khai trí, tu luyện môn đạo ngày qua ngày mới có bộ dáng như bây giờ.
Tiểu Hồng cùng Cổ Vương rõ ràng đều đã khai trí, vậy bọn họ cũng có thể tu luyện công pháp ở thế giới này đúng không?
Nghĩ như vậy, Tô Yên hỏi hệ thống Tiểu Hoa
Tiểu Hoa dự một lúc
"Ký chủ, theo lý thuyết hẳn là có thể."
Tô Yên chớp chớp mắt
"Vậy, bọn họ nên tu luyện dạng công pháp gì?"
Tiểu Hoa nói
"Ký chủ chờ một lát, Tiểu Hoa kiểm tra giúp ngài."
Chốc lát sau, âm thanh Tiểu Hoa vang lên
"Ký chủ, Tiểu Hồng thích hợp tu luyện quyển bí tịch tên là《Tinh mãng quyết 》là một quyển công pháp thượng thừa."
Tô Yên không nghĩ tới đúng thật là có, lại hỏi
"Thế còn Cổ Vương?"
"Ký chủ, Tiểu Hoa chỉ có thể tìm kiếm trong phạm vi hai ngàn km, tạm thời không tìm được cái nào phù hợp với Cổ Vương."
"Vậy 《Tinh mãng quyết 》ở đâu?"
"Ở Tàng Bảo Các của phái Thanh Vũ."
"Phái Thanh Vũ?"
"Đúng vậy, ký chủ."
Căn cứ vào tin tức nhận được, mấy ngày này Yêu Vương tân nhiệm sẽ hạ lệnh tấn công phái Thanh Vũ.
Vị Yêu Vương kia, nàng tất nhiên biết là ai, Hoa Khuynh.
Nếu gặp gỡ, sợ là không tránh được một hồi chiến đấu.
Thân thể mình......
Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ có phải sợ gặp Hoa Khuynh đại nhân hay không?"
Tô Yên không kiêng dè
"Ân"
"Ký chủ, ngài sớm muộn gì cũng phải đối mặt với hắn. Thiên hạ nhân sinh còn chờ ngài cứu vớt!"
Tô Yên xoa иgự¢, cảm thấy phiếm đau.
Từ ngày nàng trở lại phái Thanh Sơn, thời điểm cảm xúc không ổn, luôn cảm thấy иgự¢ đau nhói.
Tô Yên hạ mắt.
Nếu là chờ Yêu giới tấn công phái Thanh Vũ xong, chỉ sợ là Tàng Bảo Các đã bị ςướק sạch không còn.
Đến lúc đó, cuốn bí tịch kia liền không biết rơi vào tay ai.
Tô Yên nhìn bên cạnh, Tiểu Hồng có vẻ dị thường hưng phấn.
Từ khi biết nó có thể tu luyện biến thành người, Tiểu Hồng quấn quấn cái đuôi, cả mắt đều là phấn khích.
Từ nơi này đến phái Thanh Vũ đại khái mất ba canh giờ.
Đã nhiều ngày nay, phái Thanh Vũ luôn trong trạng thái hoảng sợ ngăn địch.
Nói vậy việc phòng giữ Tàng Bảo Các cũng sẽ bị nới lỏng.
Đêm nay đi, nếu là thuận lợi, sáng sớm mai liền có thể trở về.
Hẳn là sẽ không ᴆụng mặt Yêu giới.
Nghĩ như vậy, Tô Yên từ trong túi không gian móc ra một bình đan dược.
Lấy ra hai viên ăn xuống.
Nàng vươn tay, quơ quơ cổ tay.
Tiểu Hồng tự động thu nhỏ, sau đó ngoan ngoãn quấn lên cổ tay Tô Yên
"Tê tê tê??"
Là đi lấy bí tịch kia sao?
"Ân"
Nàng lên tiếng
Tiểu Hồng ve vẩy cái đuôi ngắn, càng lắc càng hăng hái.
Bên ngoài, sắc trời đã gần chạng vạng.
Tô Yên không hề trì hoãn, đi ra ngoài.
Tiểu Hoa lên tiếng
"Ký chủ, chị muốn đi phái Thanh Vũ sao?"
"Ân"
"Ký chủ, chị bị nội thương, không thể giao thủ cùng người khác, nếu không sẽ càng nghiêm trọng."
"Được."
Sau khi đồng ý, Tô Yên bay về phía phái Thanh Vũ.
Vì nội thương, nàng bay một lúc lại nghỉ một hồi.
Khi nàng tới Tàng Bảo Các ở phái Thanh Vũ, trời đã tối đen.
Tô Yên dừng trong rừng cây.
Đôi mắt xuyên qua tán lá, nhìn tòa tháp bảy tầng kia.
Ba chữ cái to thình lình hiện lên trước mắt.
"Tàng Bảo Các."
Không biết là những đêm trước thế nào, nhưng đêm nay, phái Thanh Vũ cực kỳ yên tĩnh.
Không trì hoãn, nàng trực tiếp bay lên lầu hai, dùng nội lực đẩy cửa sổ đi vào.
Bên trong thực an tĩnh
"Ký chủ, quyển《Tinh mãng quyết 》nằm ở tầng trên cùng."
Nàng bay lên.
Từ khi vào nơi này, Tô Yên không nói một lời.
Hơn nữa hành động cũng phá lệ nhanh nhẹn.
Nàng lên tầng bảy tìm được chỗ kệ sách.
《Tinh mãng quyết 》tuy rằng là một quyển công pháp thượng thừa, nhưng chỉ có xà yêu mới có thể tu luyện quyển bí tịch này.
Cho nên đối với người Tu Tiên mà nói, đây cũng không phải là bảo bối gì.
Rốt cuộc cũng dừng lại trước một kệ sách.
Rút ra quyển bí tịch được bảo hộ hoàn hảo.
Mặt trên viết ba chữ to 《Tinh mãng quyết 》.
Tô Yên rút ra quyển bí tịch, không một chút chần chờ, xoay người bay ra ngoài cửa sổ chuẩn bị rời đi.
Chỉ là.....
"Ai?!"
Ở đỉnh tháp của Tàng Bảo Các, truyền đến thanh âm của một nữ tử.
Sau đó, nam tử lạnh nhạt đứng bên cạnh nàng ta nhanh chóng đánh úp tới Tô Yên.
Tô Yên từng bước lui về phía sau, nắm trường kiếm trong tay, cùng nam tử kia đối đầu.
Nam tử kiếm pháp sắc bén, đòn tấn công nào cũng đầy sát khí.
Tô Yên ra chiêu quỷ dị, nam tử kia chưa từng gặp chiêu thức như thế bao giờ.
Trong khoảng thời gian ngắn, hai người chiến đấu ngang tài ngang sức.
Đột nhiên, phía chính điện phái Thanh Vũ truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Tô Yên đương nhiên thấy rõ người trước mặt, hiển nhiên người nọ cũng nhận ra nàng.
Người nọ ra chiêu dừng một chút, có điểm kinh ngạc.
Tô Yên tay nắm trường kiếm nghiêng một bên, tạch!
Trường kiếm lập tức lướt qua cổ người nọ, bức hắn lui lại, bay ra khỏi đỉnh tháp.
Trên mặt Tô Yên không có biểu tình gì.
Chỉ đứng ở trên liếc mắt hắn một cái.
Xoay người.
иgự¢ đột nhiên lại đau.
Nàng một tay dựa tường, một tay đỡ иgự¢.
Nội lực trong cơ thể đang cuồn cuộn.
Cúi đầu nhìn thoáng qua Tàng Bảo Các, dường như đang có nhiều người tụ tập sang bên này.
Bên cạnh có nữ tử vội vàng đi qua
"Tuyết Lang, huynh không sao chứ?"
Nữ tử nhăn mày
"Người kia là ai mà cả huynh cũng không đánh lại?"
Tuyết Lang cúi đầu thật lâu.
Tựa hồ không biết nói thế nào.
Nữ tử nhìn ra Tuyết Lang khác thường.
Lên tiếng
"Xảy ra chuyện gì?
Huynh biết người nọ?
Là kẻ thù hay là ân nhân?"
Tuyết lang chờ tới khi thân thể ổn định, đứng dậy.
Hắn nhìn nữ tử xinh đẹp trước mắt, nói
"Thánh Nhu, không phải ngươi muốn tìm 《Tinh mãng quyết 》sao? Đi thôi."
Nói như là không có chuyện gì xảy ra, chỉ đi tới Tàng Bảo Các.
Két!!
Đại môn Tàng Bảo Các mở ra.
Tô Yên ở đỉnh tháp cố gắng áp xuống cơn đau.
Từ trong túi không gian móc ra hai viên đan dược ăn xuống.
Phía dưới Tàng Bảo Các, đôi mắt Thánh Nhu nhìn lên thật lâu vẫn chưa chuyển.
Rõ ràng người kia còn chưa rời đi.
Tuyết Lang coi như không có sự tồn tại của người kia, mặt vô biểu tình nắm trường kiếm đứng ở chỗ đó.
Cũng không tính toán bắt người nọ lại.
Nội tâm Thánh Nhu ngày càng nghi ngờ.
Trầm mặc một lúc lâu, nàng nhìn về phía Tuyết Lang
"Vô luận huynh cùng nàng là quan hệ gì, hiện giờ Yêu Vương hạ lệnh tấn công phái Thanh Vũ, yêu cầu dù một người còn sống cũng không buông tha.
Không Gi*t, cũng được, nhưng cũng phải bắt người nọ tới để hỏi rõ ràng, Tuyết Lang, huynh định phản bội Yêu Vương đại nhân sao?"
Nói xong một lúc sau, Tuyết Lang cũng không có động.
Không biết hắn có nghe lọt tai những lời nói này hay không.
Tuyết Nhu nhìn bộ dáng lạnh băng của hắn, rốt cục cũng có có phần tức giận.
Nàng xoay người ra khỏi Tàng Bảo Các, đem đạn tín hiệu trong tay thả ra ngoài.
Thực mau, đạn tín kia đã nổ tung trên bầu trời.
Thánh Nhu đứng ở cửa Tàng Bảo Các lên tiếng
"Nhân loại kia,đại quân của Yêu giới đang trên đường tới, người trốn không thoát đâu. Tốt nhất tự mình đi đầu hàng, có lẽ sẽ có đường sống."
Trong âm thanh ôn nhu kia, có phần kiên định.
Đại khái là quen nhìn cảnh Gi*t người, trong mắt Thánh Nhu không còn hồn nhiên như trước.
Tô Yên nhắm mắt lại, vẫn không lên tiếng.
Nàng cố gắng áp chế khí huyết đang cuồn cuộn trong người.
Móc ra bình đan dược, đem ba viên còn thừa bên trong ăn luôn.
Rốt cuộc, khí huyết kia cũng được ngăn chặn.
Nàng mở to mắt.
Đứng ở tầng thượng Tàng Bảo Các nhìn chính điện phái Thanh Vũ chìm trong lửa lớn.
Không nghĩ tới lại hành động nhanh như vậy.
Phỏng chừng, chờ đến khi phái Thanh Sơn bọn họ nghe được tin Thanh Vũ bị diệt môn.
Thì đại quân Yêu giới đã tới chân núi rồi.
Suy nghĩ đến đây.
Tô Yên từ cửa sổ muốn xoay người đi ra.
Âm thanh Tiểu Hoa vang lên
"Ký chủ, chị không thể vận dụng linh khí, nội thương nghiêm trọng, nếu chị khăng khăng vận dụng linh khí rời đi, tu vi khẳng định sẽ hoàn toàn bị phế bỏ."
Tô Yên suy nghĩ trong chốc lát
"Trước khi phế bỏ, có thể rời khỏi nơi này?"
"Ký chủ??"
Khi hỏi câu này, cảm nhận được yêu giới đang càng ngày càng gần.
Tay nàng đỡ cửa sổ dừng một chút.
Rốt cuộc từ bỏ ý định rời đi.
Tô Yên từ lầu bảy, dẫm lên cầu thang, từng bước đi xuống phía dưới.
Tiểu Hoa nói nhỏ
"Ký chủ, chị rất không muốn nhìn thấy Hoa Khuynh đại nhân?"
"Có chút."
"Vì cái gì?"
"Còn chưa nghĩ được lời giải thích cho hành động hôm đó."
Nhớ hắn sao?
Ừm, nhớ.
Gặp nhau sao?
Không muốn.
Nàng suy nghĩ thật lâu, đều không nghĩ ra lí do giải thích hành vi ngày đó của mình.
Đúng là bởi vì không biết giải thích như thế nào, vậy nên, không gặp sẽ tốt hơn.
Miễn cho, hai người dây dưa tra tấn nhau.
Chỉ là hiện giờ, sợ là muốn cũng phải gặp, không muốn cũng phải gặp.
Lộc cộc.
Tiếng bước chân dẫm lên cầu thang phá lệ rõ ràng.
Nàng từng bước một đi xuống dưới.
Tiếng bước chân trầm trọng, làm hai người phía dưới, đều biết nàng bị trọng thương.
Lúc này, một người bay vào.
Người nọ thân mặc y phục vàng, buộc một nhúm tóc trước mắt.
Tay khiêng một cây 乃úa, lung lay đi tới.
"Ta nói, như thế nào mà các ngươi còn không có động thủ?"
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc