Vừa đi, vừa nói
"Đã xả nước tắm, nhiệt độ ổn định, anh có thể tắm cho em."
Tô Yên tiến vào bể tắm.
Cô lắc đầu
"Em có thể tự tắm."
Cô nhắm mắt lại, dựa vào thành bể tắm.
Hơi nước bay lên làm khuôn mặt cô ௱ôЛƓ lung.
Diệp Tiêu lấy một cái ghế nhỏ ngồi ở bên cạnh, cũng không có rời đi.
Chỉ cần Tô Yên duỗi tay là có thể chạm đến, ngoan ngoãn ngồi.
Ánh mắt một khắc đều không có rời đi.
Đại khái là bị tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm.
Cô không cách nào hoàn toàn phớt lờ.
Tô Yên mở mắt, nghiêng đầu nhìn hắn
"Sao anh còn không đi?"
Diệp Tiêu nắm chặt góc áo
"Anh muốn ngồi cùng em."
Hắn nói, thanh âm khô cằn.
Đại khái là nhìn ra Tô Yên dường như không muốn hắn ở chỗ này.
Thế cho nên có chút vô thố.
Tô Yên thấy bộ dáng hắn lại sắp khóc.
Không muốn phản ứng hắn.
Vốn dĩ cho rằng thân thể hắn suy yếu.
Lại không nghĩ chính mình mới là người bại trận trước.
Rõ ràng là hắn chiếm tiện nghi, sao cứ như là cô ức Hi*p hắn vậy?
Tô Yên nâng lên cánh tay.
Quá nhức mỏi, lại đặt trở về bồn tắm.
Rất mệt, thật là không muốn động.
Cô lên tiếng
"Lại đây, tắm cho em."
Diệp Tiêu nhanh chóng gật gật đầu, thành thành thật thật đi đến trước mặt Tô Yên.
Ngồi xổm trước mặt cô.
Cầm sữa tắm, một chút một chút tắm cho cô.
Lúc này thời gian tắm cực kỳ lâu, sắp một giờ đồng hồ rồi.
Tiểu Hoa hầm canh gà một ngày một đêm, xương gà sớm đã mềm.
Rốt cuộc đến buổi chiều, ký chủ ra khỏi phòng ngủ.
Chỉ là khác với dự đoán của nó, ký chủ là được nam chủ đại nhân ôm ra.
Nam chủ đại nhân vẻ mặt thẹn thùng cùng vui mừng, ký chủ ngã vào trong lòng иgự¢ hắn mí mắt động động, chứng minh không có ngủ.
Người máy Tiểu Hoa lập tức bưng canh gà tới trước mặt ký chủ.
Thanh âm non nớt nói
"Chủ nhân, chị rốt cuộc đã ra. Tiểu Hoa hầm canh gà cho chị nè."
Nói xong, bưng đưa qua.
Diệp Tiêu thật cẩn thận như là đối đãi một vật phẩm quý giá, đem người đặt ở trên sô pha.
Sau đó, lấy canh gà trong tay Tiểu Hoa.
Dùng thìa một muỗng một muỗng đút đến bên miệng Tô Yên.
Tô Yên há mồm, uống một ngụm.
Lâu như vậy một chút đồ cũng chưa ăn.
Đói đến mất hết cảm giác rồi.
Hiện giờ ngửi thấy canh gà, tức khắc liền đói bụng.
Diệp Tiêu đút, Tô Yên uống.
Thực mau một chén liền uống xong rồi.
Tiểu Hoa rất có nhãn lực, lập tức bưng nồi canh gà tới.
"Ký chủ, đều là của chị a."
Tiểu Hoa giọng điệu non nớt lẫn vui mừng nói.
Tô Yên mở mắt ra, nhìn về phía Tiểu Hoa.
Trong mắt khó được có chút tán thưởng.
Tiểu Hoa vẫn là rất hữu dụng.
Tô Yên uống ba chén.
Rốt cuộc khôi phục chút sức lực.
Cô hoạt động một chút thân mình, nhìn Diệp Tiêu
"Anh không đói bụng?"
Diệp Tiêu lắc đầu
"Anh không đói, em uống đi."
Khi hắn nói, nhìn qua còn rất có tinh thần.
Không giống như là đã đói bụng thật lâu.
Nhưng mà Tô Yên vẫn cưỡng chế để hắn uống hai chén canh gà.
"Leng keng, leng keng."
Tiếng chuông cửa vang lên
Tiểu Hoa lên tiếng
"Chủ nhân, người gõ cửa là Triệu Lâm."
"Đi mở cửa."
"Vâng, chủ nhân."
Sau đó, Tiểu Hoa đi ra mở cửa.
Sau đó trở lại
"Chủ nhân, hắn tới."
Triệu Lâm mặc quân trang tinh tế, đi theo phía sau Tiểu Hoa.
Đầu tiên là làm quân lễ với Tô Yên.
"Thượng tướng."
Tô Yên gật đầu
"Chuyện gì?"
Khàn khàn ra tiếng.
Triệu Lâm sửng sốt
"Thượng tướng, ngài sinh bệnh?"
Tô Yên nhìn Diệp Tiêu liếc mắt một cái, mơ hồ gật đầu
"Có việc?"
Cô lại hỏi một lần.
Triệu Lâm vội vàng trở về chính sự.
"Ngài hai ngày nay không đến quân khu, tôi cố ý lại đây nhìn xem. Xác nhận ngài không xảy ra chuyện gì."
Tô Yên gật đầu,
"Còn gì nữa?"
"Nơi này có ba bậc bố trí chiến lược.
Tôn Minh thượng tướng muốn hoạt động khu vực thủ vệ phía Đông.
Bên kia vẫn luôn là ngài quản, cho nên yêu cầu ngài ký tên."
Nói xong, Triệu Lâm đưa văn kiện tới trước mặt Tô Yên.
Để cô xem qua.
Tô Yên lật vài tờ nhìn một lần.
Sau đó cầm 乃út ký tên vào hai trang.
Một tờ cuối cùng về việc điều động quân thủ vệ khu vực phía Đông kia không có ký thêm.
Cô nói
"Trở về nói cho Tôn Minh thượng tướng, quân thủ vệ khu vực phía Đông không thể triệt."
Tuy rằng người HL tinh cầu cơ bản đã tiêu trừ.
Dù đã tìm kiếm điều tra kỹ càng, nhưng khó bảo toàn có cá lọt lưới, quân thủ vệ ít nhất phải ở đằng kia ngốc đủ một năm.
Nhưng mà không cần phải nói lý cho bọn họ.
"Vâng."
Triệu Lâm đồng ý.
Sau đó lại nói
"Thượng tướng, ngày hôm qua có một nhà truyền thông tìm tới tôi, hỏi ngài có hứng thú tham gia tiết mục hay không."
Tô Yên nâng mắt nhìn Triệu Lâm,
"Cậu nói cái gì?"
Triệu Lâm vội vàng giải thích
"Bởi vì tin tức ngài cùng Diệp Tiêu tiên sinh kết hôn truyền ra.
Khiến cho dân chúng chú ý, hơn nữa ảnh chụp Diệp Tiêu tiên sinh cũng truyền lưu tới trên mạng.
Tạo ra tranh luận rất lớn."
Bên cạnh Tiểu Hoa ra tiếng
"Leng keng, mở ra hình thức khám phá. Chủ nhân, mời chị xem."
Sau đó, Tiểu Hoa liền dùng ngữ điệu non nớt kia.
Bắt đầu phổ sự tình phát sinh mấy ngày này.
Từ khi ảnh chụp lộ ra, đến việc chia bè phái ủng hộ và không ủng hộ.
Tiểu Hoa nói
"Chủ nhân, Tiểu Hoa là ủng hộ."
Tô Yên không nói gì, chỉ là nhìn tin tức trên màn hình.
Lực chú ý của Diệp Tiêu không ở trên màn hình kia, tất cả đều ở trên người Tô Yên.
Trong tay hắn bưng một chén canh gà, một bộ dáng tùy thời chuẩn bị đút cô.
Tô Yên lật xem những lời đồn đãi đó.
Những từ như Tiểu bạch kiểm, ăn cơm mềm, yếu đuối, xuất hiện tần suất rất cao.
Cô vốn cũng không để ý.
Nhưng mà đối tượng thảo luận là Diệp Tiêu.
Cô trầm mặc trong chốc lát.
Nghiêng đầu hỏi Triệu Lâm
"Cậu vừa mới nói, tiết mục gì?"
"Tên là《 ba ngày sinh hoạt tình lữ》 là quay chụp ngài cùng Diệp Tiêu tiên sinh ba ngày sinh hoạt ở chung, tổng cộng chia làm ba kỳ để chiếu phát."
Tô Yên buông xuống mặt mày.
Nhìn về phía Diệp Tiêu
"Muốn tham gia không?"
Diệp Tiêu hỏi một câu
" Ba ngày tham gia này, em sẽ vẫn luôn ở bên anh?"
"Ân"
"Muốn tham gia"
Diệp Tiêu gật đầu thực mau.
Vừa nghe đến ba ngày đều sẽ cùng Tô Yên, đôi mắt kia đều là phiếm ánh sáng.
Tô Yên gật đầu
"Được, vậy tham gia."
Nói xong, cô nhìn về phía Triệu Lâm
"Cậu đi giao thiệp.
Chờ tiết mục kết thúc, phát thông cáo chính thức, về sau sẽ không nhận bất kỳ chương trình nào.
Còn có, Khống chế một chút lời bất lợi trên mạng.."
"Vâng."
Sau đó, Tô Yên lại nói
"Còn có, mấy ngày nữa ta sẽ không đi quân khu, không có gì quan trọng, thì không cần đến tìm ta."
Triệu Lâm do dự
"Thượng tướng, ngài là muốn nghỉ ngơi?"
"Ân"
"Được, thượng tướng."
"Đúng rồi, đem toàn bộ tư liệu tinh cầu HL truyền cho ta."
"Vâng, thượng tướng"
Sau khi đồng ý, xác nhận Tô Yên không có chuyện gì khác.
Triệu Lâm lại lần nữa hành quân lễ.
Sau đó, xoay người rời đi.
Gameshow kia liên hệ rất nhanh.
Ngay ngày hôm sau, tổ tiết mục đã liên hệ cùng Tô Yên.
Khi xác nhận Tô Yên sẽ tham gia, cô thậm chí nghe được đối diện truyền đến thanh âm cuồng hoan.
Hơn nữa cũng định ra tốt thời gian quay, là vào hai ngày sau.
Tô Yên ngồi ở trên sô pha, lật xem tư liệu Triệu Lâm truyền đến.
Lúc này, trong đầu truyền đến thanh âm Tiểu Hoa
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, ngôi sao thứ 2 sáng lên, ký chủ cố lên!"
Tô Yên cơ hồ là theo bản năng ngẩng đầu đi tìm Diệp Tiêu.
Cô tìm một vòng ở phòng khách cũng không thấy hắn.
Kết quả là cúi đầu đi hỏi người máy Tiểu Hoa
"Diệp Tiêu đâu?"
"Chủ nhân, hắn ở phòng ngủ."
Tô Yên nghe, không có lại chú ý hắn.
Đem tư liệu Triệu Lâm truyền đến, điều chỉnh đến trên màn hình điện tử.
Thay đổi thành giọng người đọc.
Cô nhắm mắt lại, ăn mặc áo tắm dài dựa vào trên sô pha cẩn thận nghe.
Thực mau, Diệp Tiêu cũng đi ra.
Hắn thay đổi một áo ngủ màu trắng giống Tô Yên như đúc.
Sau đó, ngồi xuống bên cạnh cô.
trên màn hình điện tử truyền đến thanh âm
"Người tinh cầu HL có lực công kích mạnh, gien thiên phú giúp bọn họ dễ dàng chiếm đánh tinh cầu khác.
Người HL huyễn hóa ra bộ dáng nhân loại rất đẹp, có khả năng mê hoặc.
Thủ lĩnh có nguyên thân là hoa ăn thịt người, càng có khả năng phóng xuất ra hương khí làm người hỗn loạn, bị lạc tâm trí.
Chờ địch nhân theo hướng khí đi tới, một kích mất mạng."
Diệp Tiêu không tự giác bị thanh âm kia hấp dẫn, sau đó ngẩng đầu nhìn lại.
Vừa vặn trên màn hình đang truyền phát hình ảnh người thủ lĩnh kia trước khi ૮ɦếƭ.
Còn có một ít hình ảnh lập thể áo của người HL được phóng ra.
Diệp Tiêu gắt gao nhìn chằm chằm ảnh chụp thủ lĩnh kia thật lâu.
Sau đó nhìn về phía Tô Yên bên cạnh, hơi há mồm,
"Bọn họ, là ai?"
Tô Yên thấy hắn khó có được hứng thú với chuyện khác, mở to mắt, liền nói vài câu
" Người tinh cầu HL, ba tháng trước cùng chúng ta triển khai một hồi đại chiến, đã bị diệt."
"Là địch nhân?"
Tô Yên gật gật đầu
"Mục đích của Bọn họ chính là muốn xâm lược chiếm lĩnh địa cầu, hơn nữa không có khả năng ở chung hoà bình, là địch nhân."
Diệp Tiêu nắm lấy lưng ghế sô pha bên cạnh,
"Vậy, em, sẽ tha thứ bọn họ sao?"
Tô Yên giật giật, vòng eo bủn rủn, cuối cùng vẫn là vô lực dựa vào trên sô pha
"Sẽ không."
Nói xong cô nhìn về phía Diệp Tiêu,
"Lúc trước em cứu anh từ trong núi sâu ra, anh chẳng lẽ không nghĩ tới em vì sao sẽ xuất hiện ở nơi đó?"
Diệp Tiêu hỏi
"Vì sao?"
"Mỗi một chỗ tìm người tinh cầu HL, treo cổ toàn bộ, sợ bọn họ sẽ chạy đến đến nơi ít người sinh sống, cho nên, em mới đến đó."
Chỗ nào biết, còn ở đằng kia gặp một người tự nhiên.
Diệp Tiêu nuốt một chút nước miếng, hắn cúi đầu.
"Toàn, toàn bộ treo cổ?"
Thanh âm hắn có chút run.
Tô Yên nhìn hắn
"Bị dọa rồi?"
Cô hít sâu một hơi, tuy rằng vẫn nhớ chuyện cô bị hắn làm cho kiệt sức.
Nhưng mà, cô vẫn không muốn thực sự dọa hắn.
Ra tiếng
"Không có việc gì, đã kết thúc rồi."
Qua thật lâu sau, Diệp Tiêu rối rắm hỏi ra một câu
"Nếu, về sau còn phát hiện người HL thì sao?"
"Gi*t ૮ɦếƭ."
Đối với chuyện này, không có gì phải thủ hạ lưu tình.
Nếu dám xâm lược, phải dám ૮ɦếƭ ở nơi này.
Diệp Tiêu sắc mặt tái nhợt, trong ánh mắt tinh quang ảm đạm xuống.
Hắn vẫn luôn ngồi ở chỗ đó không nói lời nào.
Trong ánh mắt hiện lên vô số cảm xúc, hắn vẫn luôn cúi đầu, Tô Yên luôn chú ý trên màn hình điện tử, thế cho nên vẫn luôn không phát hiện.
Khi hắn suy nghĩ thật lâu, như là hạ quyết tâm.
Một đôi mắt, trở nên đen nhánh.