Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 233

Tác giả: Tần Nguyên

Bên cạnh, Tô Yên đem viên thủy tinh của mình cất vào trong túi.
Người chứng hôn thực vui vẻ.
Không nghĩ tới chính mình thế nhưng chứng kiến hôn nhân vĩ đại của Tô Yên thượng tướng.
"Thượng tướng, Diệp Tiêu tiên sinh, có lời muốn nói với nửa kia của mình không?"
Người chứng hôn dò hỏi.
Dựa theo quá khứ, đại bộ phận đều sẽ nói
" Anh yêu em " hoặc là " yêu em đến vĩnh viễn " gì đó.
Thực mau, liền nghe được Tô Yên nói.
"Về sau, em sẽ đối xử tốt với anh."
Diệp Tiêu đỏ bừng mặt, dùng sức gật gật đầu.
"Anh tin tưởng em."
Sau đó chu miệng nhắm hai mắt lại.
Một bộ dáng chờ đợi hôn môi.
Tô Yên trong mắt hiện lên ý cười.
Thò lại gần, hôn lên môi hắn.
Người chứng hôn sửng sốt một hồi lâu.
Ho khan một tiếng.
Lời này, còn có động tác kia, hình như là trái ngược a.
Nhưng mà, đương sự vui vẻ là được rồi, vui vẻ là được rồi.
Lúc từ trụ sở đăng ký kết hôn đi ra, khóe môi Diệp Tiêu vẫn luôn nhếch lên, mãi đều không có hạ xuống.
Chờ đến khi ngồi trên xe, Triệu Lâm lên tiếng.
"Thượng tướng, lệnh xử phạt Tôn Hi thiếu tướng vừa mới phê xuống dưới."
"Nói."
"Tổn hại không khí quân đội nghiêm trọng, hạ cấp xuống trung úy, thủ vệ an toàn quân khu ba năm, răn đe cảnh cáo."
"Hạ cấp thành trung úy?"
"Vâng."
Hạ nhiều như vậy, Tô Yên cũng không ngờ tới.
"Ai phê?"
"Tôn Minh thượng tướng."
Tô Yên sửa sang lại cổ tay áo,
"Đại nghĩa diệt thân?"
"Video của Tôn Hi thiếu tướng toàn bộ trên dưới quân khu đều đã biết, ảnh hưởng rất nghiêm trọng. Tôn Minh thượng tướng cũng không có khả năng trắng trợn táo bạo thiên vị."
"Ân"
Tô Yên lên tiếng.
Sau đó, Triệu Lâm lại nói
"Tôn Minh thượng tướng còn hạ lệnh tra rõ rốt cuộc là ai thả ra video."
Tô Yên nhắm mắt, lên tiếng, có chút lãnh đạm
"Xử lý sạch sẽ?"
"Vâng, thượng tướng, video là từ trong máy tính Tôn Vô Thịnh truyền ra, vô luận tra như thế nào đều chỉ đến được trên người Tôn Vô Thịnh."
Tô Yên gật đầu
"Nhớ rõ, nếu là Tôn Minh hỏi trách Tôn Vô Thịnh, chớ quên đi an ủi một chút."
"Vâng, thượng tướng."
Diệp Tiêu nghe không hiểu bọn họ đang nói cái gì.
Chỉ là cúi đầu, nhìn thủy tinh mình đang mang ở trên cổ.
Nó là hình cầu, bên trong có nửa hình trái tim.
Đây là dùng máu bọn họ chế thành.
Chứng tỏ bọn họ đã kết hôn.
Bọn họ sẽ vĩnh viễn ở bên nhau.
Diệp Tiêu đắm chìm trong cảnh tượng cuộc sống về sau của mình cùng Tô Yên.
Sẽ hôn hôn, sẽ ôm một cái, còn sẽ cùng nhau ngủ.
Cô nói về sau sẽ đối xử tốt với mình.
Cô trước nay đều không có làm hắn thất vọng, về sau cũng sẽ không.
Diệp Tiêu gương mặt hồng hồng, thường thường cúi đầu nhìn xem.
Tay nắm chặt, một bộ dáng thực ngoan ngoãn.
Thực mau, xe dừng lại trước cửa nhà cô.
Tô Yên mở cửa xe, từ trên xe đi xuống.
Thân thể thon dài,quân ủng màu đen, quân phục màu trắng.
Làm người vừa thấy liền tâm sinh sùng bái.
Diệp Tiêu cũng từ trên xe đi xuống.
Tô Yên nói
"Em còn phải trở về làm việc, buổi tối sẽ về sớm, anh vào nhà trước đi."
Diệp Tiêu trên má đỏ ửng còn không có rút đi, gật gật đầu.
Hai tay nắm vật chứng kết hôn trên cổ.
Đứng ở chỗ đó đợi trong chốc lát, Tô Yên nghi hoặc
"Còn có chuyện muốn nói cùng em?"
Diệp Tiêu vẻ mặt thẹn thùng, nhưng vẫn là nói
"Hôn hôn."
Nghiêm túc cùng lạnh băng giữa mày Tô Yên có chút dãn ra.
Cô duỗi tay, ôm lấy hắn.
Cô duỗi tay, ôm lấy hắn.
Ngẩng đầu nói
"Cúi thấp một chút."
Diệp Tiêu tự động bĩu môi, khom khom lưng.
Thuận đường còn nhắm hai mắt lại, chờ đợi Tô Yên hôn môi.
Triệu Lâm tự giác lảng tránh.
Dời đi tầm mắt.
Tô Yên ở kia chu môi, lưu lại một nụ hôn.
Lúc này mới nói
"Được rồi, vào đi thôi."
Diệp Tiêu ngoan ngoãn gật đầu.
Sau đó đi vào trong nhà.
Chờ khi cô nhìn Diệp Tiêu vào nhà, lúc này mới rời đi.
Vốn là không cảm thấy có gì khác thường, nhưng mà tới ngày hôm sau, các đài truyền thông điện tử bắt đầu che trời lấp đất tranh nhau đưa tin.
"Theo một người tiết lộ, hôm qua Tô Yên thượng tướng đã kết hôn cùng một vị nam tử gầy yếu."
Còn có tin tức càng ngắn, tỏ vẻ sự tình càng nghiêm trọng.
Cứ một câu như vậy, khiến cho một trận sóng to gió lớn trong lòng dân chúng.
"Cái gì? Chiến thần kết hôn??"
"Trời ạ, thật nhanh a. Là yêu ngầm sao?"
" Nam tử kia trông như thế nào, có xứng được với nữ thần không?"
"Vừa nghe bốn chữ gầy yếu nam tử, đã không có hảo cảm gì với vị này, khẳng định không xứng với chiến thần Tô Yên."
"Đúng vậy, chiến thần cũng không nên tùy tùy tiện tiện bị tên nam nhân thúi này dùng hoa ngôn xảo lừa đi, nam nhân không có ai tốt cả."
"Còn tưởng rằng chiến thần khẳng định là muốn tìm một nam nhân còn phải cường đại hơn với cô, kết quả, tìm một tên vô dụng.
Kháng nghị!"
"Hy vọng nữ thần có thể nhìn thấy, ta vĩnh viễn đang đợi cô, dù cho đã kết hôn, ta cũng sẽ chờ ngài ấy ly hôn cùng cái tên tra nam kia."
Mọi người đều sôi nổi không xem trọng nam nhân kia.
Chủ yếu là Tô Yên ở trong cảm nhận của bọn họ thật sự là quá hoàn mỹ, quá cường đại, đến nỗi không thể địch nổi.
Một nhân vật cấp quốc dân như vậy, bọn họ sớm đã tò mò chiến thần sẽ gả cho một người như thế nào.
Kết quả, thế nhưng cô gả cho một tên nam nhân gầy yếu như vậy.
Sau khi thảo luận một lúc sau, bắt đầu có người tò mò.
"Nam nhân kia trông như thế nào? Đang làm gì??"
Vừa dứt lời, một tấm ảnh chụp được đăng lên.
Là lúc Tô Yên cùng Diệp Tiêu mới ra khỏi chỗ đăng ký kết hôn.
Bất quá mặt cùng thân thể Tô Yên đều bị mosaic.
Mà Diệp Tiêu lại là hoàn toàn bị lộ ra.
Lúc ấy, vẻ mặt hắn cao hứng được Tô Yên dắt tay đi tới trước xe.
Ngay khi gương mặt kia lộ ra.
Tức khắc, bình luận phân hoá hai cực.
Có thể chia làm, nam nhân trận doanh cùng nữ nhân trận doanh.
Nam nhân:
"Ta phi, tiểu bạch kiểm, rác rưởi, chiến thần mau ly hôn với hắn đi."
"Còn tưởng rằng là dạng người gì, không nghĩ tới là đồ bất nam bất nữ."
"Một chút cũng không xứng với nữ thần."
······
······
Nữ sinh:
"A a a a a, cún con, cún con sao lại đẹp như vậy??"
"A a a a a, hắn cười ta làm ta thực muốn ôm a, lớn lên thật là quá đẹp."
"Có chút lý giải vì sao chiến thần muốn gả cho hắn. Nếu là mỗi ngày nhìn gương mặt này, tâm tình cũng sẽ tốt hơn rất nhiều đi?"
"Sao lại có người lớn lên đẹp như vậy? Một chút tì vết cũng không có, quả thực, hoàn mỹ! Chiến thần thật là lợi hại, thế nhưng có thể chọn người cực phẩm như vậy làm chồng."
Nam nhân cảm thấy không xứng, nữ nhân mê đến không được.
Lại một lần nữa, vợ chồng Tô Yên đều trở thành đề tài hot.
Diệp Tiêu lại hoàn toàn không biết gì.
Tô Yên nghe Triệu Lâm nhắc tới, bất quá cũng không để ở trong lòng.
Chắc cũng chỉ nháo hai ngày là kết thúc.
······
Thực mau, một tuần trôi qua.
Tới buổi tối, Tô Yên ngồi xe về nhà.
Khi sắp rời quân khu, ánh mắt Tôn Hi ác độc, sắc mặt âm nhu gắt gao nhìn chằm chằm xe cô.
Bởi vì chuyện video, Tôn Hi bị giáng cấp, hắn hiện tại chính là một kẻ trông cửa.
Mà hết thảy nguyên nhân đều bởi vì Tô Yên.
Xe không đi thẳng qua cửa quân khu, ngược lại là dừng ở chỗ thủ vệ.
Cửa kính được kéo xuống.
Tô Yên một tay chống trên cửa, nhìn Tôn Hi đứng phía xa.
" Trung úy Tôn Hi, thu ánh mắt cậu một chút đi, ác độc như vậy, còn làm sao bảo vệ nhân dân?"
Tôn Hi cắn chặt răng
"Cô!"
Tô Yên hạ mắt, thanh âm lãnh đạm
"Video của cậu không phải ta phát ra ngoài, cậu hận ta có ích lợi gì? Oan có đầu nợ có chủ, không phải sao?"
Tôn Hi sắc mặt xanh mét.
Tô Yên ánh mắt lãnh đạm, nhìn hắn một câu phản bác cũng nói không nên lời.
Lúc này mới kéo cửa kính xe lên, rời đi.
Tôn Hi gắt gao nắm chặt tay, tuy rằng hắn oán hận Tô Yên.
Nhưng câu nói cuối cùng kia vẫn nghe vào.
Chuyện này rốt cuộc là ai phát ra, hắn nhất định phải khiến người nọ trả giá đại giới!
Khi xe chậm rãi rời khỏi quân khu, Tô Yên nói với Triệu Lâm
"Chờ Tôn Hi đi tìm Tôn Vô Thịnh, cậu đi tìm Tôn Vô Thịnh trấn an hắn."
"Vâng, thượng tướng."
······
Mặt khác một bên, Diệp Tiêu một người ở nhà.
Hắn vẫn giống lúc trước, kéo rèm kín mít, tự mình ở trong phòng phát ngốc.
Ở đằng kia ngồi xuống chính là một ngày.
Người máy Tiểu Hoa ở một bên nhìn.
Diệp Tiêu tiên sinh đều sắp biến thành một hòn vọng thê rồi.
Cảm thấy Diệp Tiêu đáng thương.
Tiểu Hoa liền ở trong đầu Tô Yên nói
"Ký chủ, nam chủ đại nhân vẫn luôn ngồi ở trên sô pha chờ chị trở về, chị chừng nào thì trở về?"
"Sắp."
Tô Yên trả lời một câu.
Người máy Tiểu hoa quay chung quanh bên người Diệp Tiêu.
Sau đó nói
"Diệp Tiêu tiên sinh, ngài đã kết hôn cùng chủ nhân nhà ta, từ nay về sau cũng là nam chủ nhân của người máy Tiểu Hoa, xin hỏi ngài có yêu cầu trợ giúp gì không?"
Diệp Tiêu lắc đầu
"Không có"
Sau khi dứt lời, hắn lại nghĩ tới một sự kiện.
Nghĩ tới ngày ấy ở quân khu nhìn đến video hình ảnh kia.
Ngồi ở chỗ đó suy nghĩ trong chốc lát
"Hai tên nam nhân Tʀầռ tʀʊồռɢ ôm nhau, nằm ở trên giường phát ra tiếng kêu kỳ quái. Bọn họ đang làm gì??"
Tiểu Hoa vừa nghe, lập tức liền dùng cánh tay máy bưng kín đầu to của mình.
"Ai nha, xấu hổ xấu hổ xấu hổ. Diệp Tiêu tiên sinh vì sao lại hỏi vấn đề thẹn thùng này??"
Tiểu Hoa tại chỗ xoay vòng vòng.
Nghe lời này có lẽ sẽ cho rằng Tiểu Hoa là nữ.
Đáng tiếc.
Đây lại là một hệ thống nam.
Diệp Tiêu mờ mịt
"Tô Yên nói, ngươi sẽ nói cho ta."
Hắn trả lời.
Tiểu Hoa vừa nghe, lập tức liền cảm thấy ý thức trách nhiệm của bản thân.
Nếu ký chủ đã bố trí nhiệm vụ, vậy nó khẳng định sẽ hoàn thành thực tốt.
Kết quả là, bắt tay, nhìn Diệp Tiêu
"Chẳng lẽ Diệp Tiêu tiên sinh còn chưa có thực hiện nghĩa vụ phu thê cùng chủ nhân?"
Diệp Tiêu vẻ mặt ngốc ngốc.
Không có người dạy hắn cái này.
Tiểu Hoa đắc ý dào dạt.
"Yên tâm, Diệp Tiêu tiên sinh, Tiểu Hoa sẽ giúp người."
Nó lại cao hứng tại chỗ xoay vài vòng, cảm thấy mình thật đúng là một đại công thần mà.
Lạch cạch một chút, màn hình điện tử sáng lên.
Mặt Diệp Tiêu xoát một chút liền đỏ.
Bởi vì hình ảnh này chính là lúc trước ở quân khu nhà ăn hắn nhìn đến.
Không giống nhau chính là, lúc này đây trên màn hình là một người nam nhân cùng một nữ nhân.
Tiểu Hoa ở bên cạnh ra tiếng
"Diệp Tiêu tiên sinh, đây là chuyện mỗi một đôi vợ chồng nên làm, chỉ có làm cái này, mới xem như là vợ chồng chân chính."
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc