Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 215

Tác giả: Tần Nguyên

Bạc Phong cũng không muốn xem tranh vẽ lắm.
Hắn chỉ muốn cùng người vẽ tranh hôn hôn thôi.
Nhưng mà, hắn có thể nói như vậy sao?
Không thể.
Đành ngồi ở chỗ đó, gật đầu
"Được"
Tô Yên xoay người lên lầu, đi phòng vẽ tranh.
Thực mau, cô lấy bức tranh kia ra.
Mấy ngày hôm trước, cô cố đóng khung kính bức tranh này lại.
Rộng ngang một mét.
Trông rất lớn.
Tô Yên lau mồ hôi trên đầu, hỏi
"Thế nào?"
Bạc Phong ngồi ở chỗ đó, nhìn môi Tô Yên lúc đóng lúc mở, đôi mắt cô như là mang theo nước vậy.
Hắn yết hầu trên dưới lăn lộn.
"Ân, rất đẹp."
Tô Yên nhìn hắn, lại nhìn nhìn tranh.
Cô duỗi tay, gõ một chút vào khung tranh
"Em đang hỏi tranh, không cần nhìn em."
Lúc này, Bạc Phong tầm mắt mới chậm rì rì từ trên người Tô Yên chuyển dời lên bức tranh.
Nhìn vài lần.
Bạc Phong không nói ra lời.
Tô Yên vẽ rất giống, đường nét rõ ràng, còn ánh mắt đạm mạc kia.
Một thân tây trang, nút thắt chỉnh chỉnh tề tề, cấm dục, tự phụ, không thể trèo cao.
Chỉ là, Bạc Phong tiên sinh không biết vì cái gì, nhìn bức tranh ánh mắt lại thay đổi.
Sau đó dời đi ánh mắt.
Đầu ngón tay gõ ở tay vịn sô pha
"Không đẹp."
Hắn thanh âm lười nhác, nói ra lời ngang ngược lại ác liệt.
Tô Yên sửng sốt.
Sau đó nhìn chằm chằm bức tranh.
Mỗi một chỗ đều vẽ rất giống, ánh mắt, khuôn mặt, cơ hồ đều chuẩn tỉ lệ.
Cô nghi hoặc
"Chỗ nào không đẹp?"
Bạc Phong thanh âm lần thứ hai vang lên
"Chỗ nào cũng không đẹp."
Tô Yên có chút tức giận.
Cô cúi đầu, thu dọn bức tranh, lại lần nữa đem về phòng vẽ
"Không thích thì thôi."
Bạc Phong đứng lên, đi qua.
Nắm lấy bức tranh, thuận đường cầm tay Tô Yên
"Sao trước nay không thấy em vẽ cho anh một bức?" Bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen24h.Com
Tô Yên chớp chớp mắt.
Không nói chuyện.
Bạc Phong nhắm mắt, nhận ra mình nói sai rồi.
Tranh này, còn không phải là " hắn " sao.
Không nói cái gì nữa, chỉ là cầm tranh, lại lần nữa bỏ vào phòng vẽ tranh.
Hắn cũng không muốn nhìn lại nữa.
Vừa thấy đến liền tức giận.
Nếu hắn là Bạc Phong, chắc chắn sẽ thật cao hứng.
Đáng tiếc, hắn cũng không phải Bạc Phong, hắn là Quân Vực.
Tuy rằng, từ một phương diện nào đó, Bạc Phong cũng là một bộ phận của hắn.
Nhưng mà nhìn, vẫn là tức giận.
Hôm nay giữa trưa, xảy ra chuyện y tá kia.
Máu Bạc Phong cùng với Tô Yên, nhỏ giọt vào viên đá hình giọt nước đã đánh thức hắn.
Khi hắn tỉnh lại, liền phát hiện Bé ngoan đang nhắm mắt lại, ngoan ngoãn ngủ ở trong lòng hắn.
Còn chuyện gì đáng mừng hơn sao??
Sau đó, hắn dung hợp ký ức nguyên thân Bạc Phong.
Phát hiện Bé ngoan thật đúng là nhân nhượng với Bạc Phong.
Đại khái là vì hưởng thụ một chút đãi ngộ.
Cũng là muốn nhìn một chút bé ngoan khi nào có thể phát hiện hắn là Quân Vực.
Nên vẫn luôn chưa nói.
Dùng thân phận Bạc Phong ở chung cùng cô.
Hiện giờ lúc này, vừa thấy Bé ngoan vẽ một bức tranh cho Bạc Phong, liền nghĩ đến trước đây cô còn chưa vẽ cho mình đâu.
Thế cho nên không nhịn được.
Tự ăn dấm của mình.
Cô vẽ đẹp, không, là cực kỳ đẹp.
Thế cho nên hắn nhìn bức tranh kia, càng thấy chỗ nào chỗ đó đều không vừa mắt.
Tô Yên cũng không biết là không nghe hiểu ý của hắn hay là như thế nào, cũng không có hỏi hắn.
Thậm chí, từ phòng vẽ tranh đi ra, bộ dáng bực mình vừa nãy cũng tan đi.
Trong chốc lát, chuông cửa vang lên.
Mở cửa, trợ lý Tiểu Trương mang theo hai người đầu bếp đi vào.
Còn có nguyên liệu nấu ăn.
Tô Yên nhìn đống nguyên liệu nấu ăn, chớp chớp mắt.
Tiểu Trương cười nói
"Tô tiểu thư, cô có món ăn nào không thích không? "
"Không có. "
Cô nói.
Cô không kén ăn.
Tiểu Trương gật đầu
"Vâng, Tô tiểu thư. "
Bên cạnh, Bạc Phong ở cầu thang, một tay nhét trong túi, một tay nắm tay vịn cầu thang.
Lên tiếng
"Gọi phu nhân. "
Lời vừa ra khỏi miệng, Tiểu Trương sửng sốt.
Nhanh chóng sửa miệng kêu Tô Yên
"Vâng, phu nhân. "
Tô Yên chớp chớp mắt, sửng sốt một chút.
Cuối cùng gật đầu.
Bạc Phong đi đến trước mặt cô, dắt cô đến phòng khách.
Tô Yên nhớ những lời của bà nội Bạc Phong trước khi rời đi.
"Em còn có khoá học vào ngày mai. "
"Ừ? "
"Không phải bà nói rằng, ngày mai đến gặp bà sao? Nhưng em còn có tiết học."
"Buổi tối ngày mai đi. "
Cho nên không cần lo lắng.
Tô Yên lắng nghe, gật đầu đồng ý.
Nhìn vào mối quan hệ giữa lão thái thái và Bạc Vũ ngày hôm nay.
Có vẻ như họ rất hợp nhau.
Hơn nữa Bạc Vũ đã từng cứu lão thái thái, có lẽ những gì cô ta nói, lão thái thái sẽ rất dễ dàng tin tưởng.
Tô Yên cúi đầu, vô số suy nghĩ lóe lên trong đầu cô.
Thời điểm đang nghĩ ngợi, thân thể bị người đẩy, ấn trên ghế sô pha.
Người nào đó lại dính tới.
Hôn xuống.
Sau đó, Tô Yên không có tâm tình để nghĩ về chuyện ngày mai nữa.
.....
Ngày hôm sau, tầm 9 rưỡi, Tô Yên rời nhà.
Buổi sáng 10 giờ cô có một tiết, buổi chiều cũng có một tiết.
Chờ cô đến trường.
Khi chuẩn bị vào lớp, lại lần nữa gặp Trịnh Diệu.
Hắn ta đứng ở trước lớp học.
Khi Tô Yên xuất hiện, đôi mắt hắn sáng lên.
Có vẻ như là đang chờ đợi cô.
Hắn ta mặt một chiếc áo thể thao, nhìn qua rất năng động.
Khuyên tai dưới ánh mặt trời khúc xạ ra ánh sáng.
"Lại gặp mặt, Tô, Yên. "
Khi hắn gọi tên cô có dừng lại một chút.
Giọng điệu cố tình tăng lên.
Bước chân Tô Yên dừng lại.
"Có việc? "
Trịnh Diệu mỉm cười.
Hắn đi về phía Tô Yên.
Giọng điệu thực nghiêm túc
"Tôi lớn như vậy, lần đầu tiên tỏ tình với người khác, cũng là lần đầu tiên bị người khác cự tuyệt."
Tô Yên đợi một lúc, phát hiện anh ta không nói nữa.
Nghi hoặc
"Vì thế? "
Trịnh Diệu lại lần nữa tới gần Tô Yên,
"Vì vậy, em phải có trách nhiệm với tôi. "
Khi anh ta tới gần, một hương vị bạc hà bay lại đây.
Tô Yên trầm mặc.
Sau đó lùi hai bước.
Trịnh Diệu cười càng thêm rạng rỡ.
"Lùi lại cái gì? Sợ tôi ăn em sao?? "
Sau đó, nhìn Tô Yên không nói chuyện, anh ta nhịn không được nói
"Chẳng lẽ, em kỳ thật cũng thích tôi, nhưng em cảm thấy xấu hổ khi thừa nhận trước mặt mọi người? "
Tô Yên lắc đầu
"Không phải."
Cô phủ nhận một cách nhanh nhẹn sạch sẽ.
Nụ cười trên mặt Trịnh Diệu cứng lại.
Sau đó khôi phục bình thường
"Không cần phủ nhận nhanh như vậy, có thể, sau khi em hiểu rõ con người tôi, em sẽ yêu tôi."
Tô Yên lại lần nữa cự tuyệt
"Sẽ không."
Nụ cười trên mặt Trịnh Diệu gần như sụp đổ.
Hắn ta từng bước tới gần Tô Yên, nhấn mạnh một lần nữa
"Thật là, đây là lần đầu tiên tôi tỏ tình với một cô gái, em cự tuyệt tôi như vậy, gây tổn thương tới trái tim tôi. Tôi muốn em chịu trách nhiệm."
Một anh chàng sinh viên đẹp trai như ánh nắng mặt trời, luôn sẽ dễ dàng khiến các cô bé động tâm.
Tô Yên bên này còn chưa nói gì, những người bên cạnh vô tình nghe thấy lại phát ra âm thanh cảm thán
"Wow, cô gái này là ai? Này cũng quá hạnh phúc đi? "
"Thật là chịu không nổi, Trịnh Diệu học trưởng thật đẹp trai. "
"Em chịu trách nhiệm. Học trưởng, em chịu trách nhiệm với anh!"
Bên cạnh truyền đến những lời nói chọc ghẹo.
Còn có một một tràng tiếng cười.
Đây là thời điểm chuẩn bị vào lớp, vì vậy có rất nhiều người đến đây.
Tô Yên ngẩng đầu, nghi hoặc
"Lần đầu tiên tỏ tình? Anh chẳng lẽ không thích Bạc Vũ à? "
Hai chữ Bạc Vũ vừa ra, cô rõ ràng nhìn thấy thân thể Trịnh Diệu cứng đờ.
Tô Yên cúi đầu, lấy ra một viên kẹo đường từ trong túi mình, lột ra ăn luôn.
Sau đó chậm rì rì nói
"Xem ra là còn chưa tỏ tình với cô ta."
Cô dừng lại một chút rồi tiếp tục nói
"Tôi không phải đã nói với anh, tôi đã kết hôn rồi sao. Anh quang minh chính đại dây dưa với người phụ nữ có chồng như thế, hình như không được tốt cho lắm? "
Bộ dáng cứng ngắc của Trịnh Diệu chậm rãi khôi phục bình thường
"Em đừng tưởng rằng lấy việc kết hôn này để lừa gạt tôi, tôi sẽ không tin đâu. "
Tô Yên ánh mắt ý vị thâm trường
"Tôi là vì muốn tốt cho anh. "
Thời điểm nói chuyện, cô bước tới vỗ nhẹ vào cánh tay anh ta
"Bởi vì, sống sót là một điều rất hạnh phúc, không phải sao? "
Trịnh Diệu nghe không hiểu ý Tô Yên,
"Ý em là gì? "
Tô Yên chớp chớp mắt
"Cách xa tôi một chút, nói như vậy, anh có hiểu không? "
Trong 20 năm sống trên đời của Trịnh Diệu, bởi vì hắn ta cũng đủ xuất sắc và ưu tú, ngay cả cha mẹ hắn cũng chưa bao giờ la mắng một câu.
Thế mà hiện giờ, lại bị Tô Yên nói trước mặt như thế.
Sắc mặt hắn trở nên khó coi.
Chỉ là Tô Yên đã không nhìn hắn nữa.
Cô xoay người đi vào trong phòng học.
Trịnh Diệu đóng băng tại chỗ, bị tầm mắt của các bạn trong lớp đảo qua, khiến hắn ta càng cảm thấy xấu hổ hơn.
Tô Yên ngồi ở trong lớp.
Nhìn xung quanh, phát hiện Tôn Tình còn chưa đến.
Lúc này, điện thoại di động rung lên.
Nhìn tên, là Tôn Tình.
Cô vừa nhắc máy còn chưa nói chuyện, liền nghe được âm thanh cố tình đè thấp của Tôn Tình.
"Tô Yên, không tốt rồi, bố mẹ cậu đang ở đây, bọn họ thế tới rào rạt mình không ngăn họ được. Bọn họ xốc giường cậu lên, còn vừa la mắng vừa thu giữ đồ của cậu. Cậu... " ngàn vạn lần đừng trở về, tránh ở bên ngoài.
Lời còn chưa nói xong, Tô Yên liền nói
"Mình lập tức trở về. "
Nói xong, cô cúp điện thoại, mang theo túi xách đi ra ngoài.
Khi đi ngang qua Trịnh Diệu, người này giống như chưa từ bỏ ý định, duỗi tay cố ngăn Tô Yên lại.
Bị cô tránh thoát.
Trịnh Diệu thậm chí còn đi theo cô.
Hắn ta điều chỉnh tốt trạng thái, trở lại với vẻ ngoài tỏa nắng như thường lệ.
"Tôi rốt cuộc có chỗ nào không tốt, tại sao em lại không muốn quan tâm đến tôi?"
Tô Yên bước nhanh ra ngoài, thấy hắn còn đi theo, liền nói
"Anh đi theo tôi làm gì? "
"Tôi tò mò về em, vậy nên tôi sẽ liên lạc với em nhiều hơn, chúng ta có thể làm bạn với nhau trước. "
Tô Yên không nói nên lời.
Lười phản ứng hắn.
Khi đi tới cửa, cô gọi một chiếc xe taxi.
Tô Yên vừa ngồi lên xe, Trịnh Diệu cũng đi theo mở cửa xe taxi ngồi ở ghế lái phụ.
Cô mím môi, tại sao người này lại phiền như vậy?
Cô hạ mắt xuống.
"Bác tài, đi chung cư Trường Khánh."
"Được."
Tài xế có vẻ rất nhiệt tình.
Khi xe khởi động, ông nhịn không được bắt đầu nói chuyện phiếm
"Chàng trai, cậu cùng bạn gái cãi nhau sao? "
Trịnh Diệu đầu tiên là sửng sốt,
"Cháu...."
Tài xế mang một bộ dạng am hiểu sự đời
"Chàng trai trẻ, bạn gái là phải dỗ dành, phải hiểu được khiêm nhường a. "
Trịnh Diệu gật gật đầu
"Vâng vâng vâng. "
Tài xế ha hả cười rộ lên, rồi nhìn về phía Tô Yên từ gương chiếu hậu
"Cô bé, tôi nghĩ bạn trai của cháu rất tốt. Nếu không phải chuyện gì lớn, vậy tha thứ cho cậu ấy đi. "
Vừa dứt lời, Tô Yên nhàn nhạt lên tiếng
"Tôi đã kết hôn, anh ta không phải là bạn trai của tôi."
Giọng nói vừa dứt, tài xế ngạc nhiên một lúc, rồi im lặng.
Qua một lúc sau, tài xế có chút ngượng ngùng
"Cô bé, tôi xin lỗi, tôi, tôi không biết. "
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc