Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 200

Tác giả: Tần Nguyên

Đôi mắt đen nhanh ẩn ẩn có chút phiếm hồng, yết hầu lăn lộn, khàn khàn nói
"Bảo... "
Mới vừa mở miệng nói một chữ, liền bị bịt kín miệng.
Tô Yên nói chuyện với Tiểu Hoa ở trong đầu
"Em không được lại cho hắn xem cái đó. "
Nói xong, Tiểu Hoa không lên tiếng.
Nhưng trên TV đang chiếu những hình ảnh sắc tình, đảo mắt liền đổi thành thế giới động vật.
Hết thảy hài hoà.
Tô Yên nhìn vẻ mặt hắn nghi hoặc, vừa lòng buông tay ra.
Chỉ nghe hắn nói một câu
"Ngày hôm qua, anh hầu hạ không thoải mái sao?"
Tô Yên trầm mặc.
Mà bên cạnh truyền tới tiếng cười của Túc Thiên.
Cười ngửa tới ngửa lui, nhìn qua hết sức vui vẻ.
Tô Đường liếc mắt nhìn Túc Thiên cười đến không dừng được, tầm mắt dời đi, lại lần nữa dừng trên người Tô Yên.
Hắn há mồm còn muốn nói lời khi nãy.
Tiếp theo, trong miệng bị nhét một viên kẹo.
Lại thêm một viên, thêm một viên nữa.
Lúc này, rốt cuộc không còn mở miệng nói chuyện.
Thành thành thật thật ngồi một chỗ ăn kẹo.
Nhưng tay vẫn vững vàng ôm lấy Tô Yên, ý vị độc chiếm rõ ràng.
Mặt khác một bên, Túc Thiên cũng từ từ rời khỏi người Diệp Lương.
"Tiểu Diệp Tử, em nhìn người ta xem."
Thanh âm anh ách, trong mắt dày đặc Dụς ∀ọηg.
Cmn, hơn nửa tiếng đồng hồ ngồi đây, người mình thích thì ngồi ngay bên cạnh, nếu không xuất hiện ý tưởng gì, thì hắn chính là một tên thái giám!!
Túc Thiên lại sờ lại cọ.
Diệp Lương mặt không biểu tình đẩy đầu hắn ra, muốn để hắn cách xa mình một chút.
Nhưng mà càng làm như vậy, cũng không ngăn cản được hắn ngày càng dán lại.
Tô Yên nhìn hai người đó, nhịn nửa ngày mới lên tiếng Bạn đang đọc truyện tại KenhTruyen24h.Com
"Có việc sao?"
Diệp Lương gật đầu
"Hai việc. "
"Thứ nhất, Tần Cầm đã ૮ɦếƭ. "
Tô Yên nghe tin Tần Cầm ૮ɦếƭ, sửng sốt một chút.
Còn tưởng rằng cô ta sẽ tạo thêm một ít sóng gió gì nữa chứ.
Không nghĩ tới, cứ như vậy ૮ɦếƭ đi.
"૮ɦếƭ như thế nào? "
"Ba ngày trước phát hiện bị giấu sau ngõ nhỏ, nhưng mà cô ta bị tang thi cắn, khi phát hiện, đã bắt đầu biến dị thành tang thi. Cuối cùng bị người nổ súng bắn ૮ɦếƭ. "
Tô Yên gật gật đầu.
Trong đầu, thanh âm Tiểu Hoa vang lên
"Leng keng, chúc mừng ký chủ, nhiệm vụ của nguyên thân hoàn thành. Cho nên, nhiệm vụ quan trọng bây giờ của ký chủ, chính là sinh em bé oh ~~~"
Không biết vì sao, Tô Yên nghe được trong giọng nói của Tiểu Hoa mang theo một chút hưng phấn.
Cô ngẩng đầu tiếp tục dò hỏi
"Chuyện thứ hai là gì? "
"Thứ hai, hắn làm sao bây giờ? "
Khi nói, Diệp Lương ngẩng đầu liếc nhìn Tô Đường.
Diệp Lương cùng Túc Thiên tới chỗ này, chính là muốn giải quyết tốt chuyện này.
Sau đó nghe thấy Diệp Lương nói tiếp
"Hắn là tang thi vương... tôi nhìn ra được, hai người các ô... có quan hệ."
Tô Yên
"....."
Túc Thiên phụt một tiếng, ôm Diệp Lương ở đằng kia cười.
Diệp Lương tiếp tục nói
"Tang thi với nhân loại, không cùng giống loài, không phải tộc mình, tất có dị tâm. Một con tang thi ở trong căn cứ, nếu truyền ra ngoài, sẽ khiến mọi người hoảng sợ. "
Tuy rằng dựa theo trạng thái hiện tại, nếu Tô Yên ở lại, tang thi vương này nhất định sẽ không tính toán cắn những người khác.
Tô Yên biết, Diệp Lương tới chỗ này không phải là bàn bạc, mà là cần một kết quả.
Quả nhiên, liền nghe thanh âm lạnh nhạt của Diệp Lương vang lên
"Tôi cho phép hai người sống ở chổ này, nhưng lúc hắn đi ra ngoài, nhất định phải là bộ dáng của con người, không thể để cho người khác nghi ngờ. "
Tô Yên gật đầu.
Diệp Lương dừng lại một lúc,
"Cô phải biết rằng, chúng tôi duy trì hữu hảo sống chung với hắn, là bởi vì tin tưởng cô. Nếu có một ngày, cô ૮ɦếƭ mà hắn còn sống. Thì hắn chính là kẻ địch. "
Tô Yên nhìn Diệp Lương
Cô ấy buộc tóc đuôi ngựa, ăn mặc lúc nào cũng áo sơ mi và quân trang, giỏi giang không chút cẩu thả.
Trong mắt Tô Yên xuất hiện một tia dao động, cuối cùng hoá thành bình tĩnh.
"Được"
Diệp Lương đưa ra kết quả, mở ra điều kiện.
Tô Yên liền tiếp thu.
Thế nên, sau khi trao đổi xong, liền nhanh chóng kết thúc.
Diệp Lương cùng Túc Thiên ngây người ở chỗ này 50 phút.
Bởi vì cuộc trò chuyện này có thể ảnh hưởng đến tương lai của nhân loại.
Xem phim cấm 40 phút, nói chuyện năm phút đồng hồ, sau đó an an tĩnh tĩnh thêm năm phút.
Kết thúc.
Diệp Lương cùng Túc Thiên rời đi.
Túc Thiên lôi kéo Diệp Lương, nói chuyện câu được câu không.
"Chúng ta, có nên vì nhân loại mà tạo ra một người để cống hiến hay không? Nữ vương đại nhân."
Từ lúc xem phim cấm kia, ánh mắt nóng rực của Túc Thiên chưa bao giờ giảm xuống.
Diệp Lương không có nhìn hắn, tiếp tục đi về phía trước, thật lâu sau, mới nghe thấy cô nói một câu.
"Phải xem biểu hiện của anh."
Túc Thiên thật lâu sau mới phản ứng, hiểu được Diệp Lương đang nói gì.
Trong mắt hiện lên vui mừng, càng kề sát vào Diệp Lương.
"Em đồng ý?"
Phải biết rằng, lâu như vậy, Diệp Lương không có bài xích hắn thân mật.
Cô cũng chưa từng biểu đạt bất luận hành động thân mật gì với hắn.
Thật ra, lúc nãy hắn cũng không ôm bất luận hy vọng gì.
Nhưng đột nhiên, nghe được lời nói này.
Túc Thiên thấy cô thật lâu không nói gì.
Lôi kéo tay cô, liền quay người ấn lên tường.
Cô sửng sốt, muốn mở miệng nói.
Người nào đó nhanh chóng cường hôn.
Diệp Lương nâng cổ tay lên theo bản năng muốn đánh hắn.
Nhưng tay vừa mới ᴆụng vào quần áo hắn, nửa ngày sau, rũ tay xuống.
Tùy ý để hắn hôn.
Ánh mặt trời chiếu rọi xuống, hình thành một cảnh đẹp triền miên.
Làm cho người ta đỏ bừng mặt.
Mạt thế 5 năm sau, căn cứ Diệp Phong thành lập.
Diệp Lương mở ra thời đại mạt thế thuộc về riêng mình.
Nói ra cũng thần kỳ, từ sau khi thủ lĩnh Diệp Lương thống trị, không còn xuất hiện trường hợp bị tang thi triều vây căn cứ.
Căn cứ Diệp Phòng càng lớn mạnh.
Đáng tiếc, nhân loại tụ tập lại một chỗ, thì sẽ hấp dẫn tang thi tới.
Mỗi lần thành lập căn cứ mới, lâu lâu sẽ bị tang thi bao vây diệt trừ.
Nhưng qua vài thập niên, căn cứ Diệp Phong vẫn vững vàng tồn tại, phát huy lớn mạnh.
Mạt thế 60 năm sau, Tô Yên qua đời.
Không bao lâu sau, Tô Đường cũng đi theo qua đời.
Hai người nắm tay vượt qua cả đời tốt đẹp.
Thế giới 9- Hoàn thành.
Thời điểm Tô Yên mở mắt ra, đã đi tới trạm trung chuyển không gian.
Tiếp đó, liền nghe thanh âm Tiểu Hoa.
"Leng keng, chúc mừng ký chủ hoàn thành nhiệm vụ, đạt được mười điểm giá trị. Ký chủ, chị muốn thêm ở đâu??"
Thời điểm Tiểu Hoa dò hỏi, bảng số liệu xuất hiện ở trước mặt Tô Yên.
[ dung lượng não]: 20
[ giá trị thể lực]: 37
Tô Yên trầm mặc ba giây, lên tiếng
"Toàn bộ thêm vào [ dung lượng não] đi. "
"Vâng, ký chủ. "
"Leng keng, ký chủ, trước mặt chị là bảng số liệu hiện tại
【dung não lượng 】: 30
【giá trị thể lực】: 37."
Nói xong, Tiểu Hoa trầm mặc.
Sau đó, kích động nói tiếp
"Ký chủ! Ký chủ! Tiểu Hoa thu được một phần 【thư khiêu chiến】"
Tô Yên mí mắt giật giật.
"Đó là cái gì?"
"Ký chủ, nếu một người rèn luyện trong vị diện khác phát ra khiêu chiến với chị, thì hai người sẽ được phát nhiệm vụ giống nhau, ai thành công thì sống sót, ai thất bại thì linh hồn sẽ bị mạt sát."
Tiểu Hoa càng đọc càng hưng phấn.
Oa!!! trời ạ ~~
Có người muốn khiêu chiến với ký chủ a!!!
Hưng phấn, thực hưng phấn!!
Tô Yên nhàn nhạt ra tiếng
"Thắng thì được cái gì?"
"Ưm.... không được cái gì."
"Ta cự tuyệt."
"Ký chủ, khiêu chiến là đơn phương cưỡng chế, một bên khởi xướng, một bên khác phải tự động tiếp thu khiêu chiến."
Tô Yên
"Nhàm chán"
Không có chỗ tốt, còn muốn so đấu.
Thật sự không biết ai nghĩ ra cái trò này.
Mà Tiểu Hoa còn đắm chìm trong hưng phấn." Ký chủ, nhiệm vụ vị diện tiếp theo đã bắt đầu, mời ký chủ chuẩn bị sẵn sàng. Mười giây đếm ngược".
"Chín"
"Tám"
"......"
" Một, tiến vào vị diện tiếp theo."
Lúc Tô Yên tỉnh lại, phát hiện mình bất tỉnh trên hành lang của khách sạn. Trên mặt đất có một cái khay, bên cạnh là ly, cốc vỡ đầy đất. Lại xem quần áo chính mình, áo sơ mi trắng váy đen giày cao gót.
Như là nhân viên phục vụ khách sạn.
Cô còn đang đánh giá chính mình, liền nghe được thang máy có tiếng vang.
Leng keng một tiếng.
Một người đàn ông ăn mặc tây trang tinh xảo, từ bên trong đi ra.
Khuôn mặt hắn như điêu khắc, góc cạnh rõ ràng, soái khí bức người nhưng khí thế lạnh như băng.
Môi mỏng nhấp thành một đường, làm người không giám tới gần.
Tô Yên nhìn hắn ba giây.
Buông xuống mặt mày.
" Tiểu Hoa, cho ta tư liệu."
Khác với lúc trước ngoan ngoãn chịu an bài.
Bởi vì bị khiêu chiến.
Cho nên ở vị diện này, từ lúc bắt đầu cô phải dụng tâm chút.
Tiểu Hoa trầm mặt trong chốc lát.
"Ký chủ, hắn chính là nam chủ, Bạc Phong."
Tô Yên trầm mặc trong giây lát.
"Truyền ký ức."
Tiểu Hoa nghe ký chủ không có phản bác, tung ta tung tăng gật đầu.
"Tốt ký chủ, nhưng mà..."
Tiểu Hoa do dự
"Ký chủ, nhắc nhở chị, Bạc Phong đang trúng xuân dược..., chờ đến khi hắn vào phòng, sẽ có nữ nhân giúp hắn giải xuân dược."
Giọng nói vừa dứt, Tô Yên vừa mới ngồi ở đàng kia chuẩn bị tiếp thu tư liệu liền đứng lên.
Mắt thấy thân ảnh Bạc Phong sắp biến mất ở chỗ ngoặt.
Cô nắm chặt khay bước nhanh về phía trước.
Mặt hắn không biểu tình, buông xuống mặt mày, không có một tia dao động.
Nhìn kỹ, chỉ cho rằng hắn đang suy nghĩ vài chuyện, tuyệt đối sẽ không nghĩ đến nguyên nhân là do xuân dược phát tác, khiến hắn choáng váng không rõ đường.
Cô bước tới, lên tiếng
"Tiên sinh, ngài cần giúp đỡ gì sao."
Bạc Phong gật đầu
"Phòng 7014, đưa tôi đến đó."
Thanh âm đạm mạc mang theo ý tứ ra lệnh.
Nghe cũng không cảm thấy phản cảm, chỉ cảm thán hắn nên là như thế.
Tô Yên gật đầu, duỗi tay muốn đỡ hắn.
Kết quả vừa mới ᴆụng tới, tay hắn liền vung lên, chỉ ᴆụng được góc áo.
"Dẫn đường"
"Được"
Cô lên tiếng.
Sau đó, dẫn hắn đi về phòng 7014.
Cô đi không nhanh, chỉ trong chốc lát, cô có thể nghe rõ ràng tiếng thở dốc nặng nề phía sau.
"Tiên sinh, phiền ngài đưa chìa khóa, tôi giúp ngài mở cửa."
Bạc Phong có thể đi theo Tô Yên nãy giờ, thậm chí còn có thể nghe được cô nói cái gì, đã là cực kỳ lợi hại.
Phải biết rằng, xuân dược kia có thể trong năm phút đồng hồ đã dục hoả đốt người.
Hắn nhắm mắt, từ trong túi móc ra chìa khóa, đưa cho Tô Yên.
Lúc đầu ngón tay cô chạm vào tay hắn, cảm nhận được nóng rực.
Cô chớp chớp mắt.
Kỳ thật, cô càng muốn đi xem nữ nhân trong phòng 7014 là ai.
Nhưng mà hiện tại, duỗi tay từ trong túi móc ra thẻ từ.
Mở ra phòng bên cạnh.
Đẩy cửa đi vào.
Tiểu Hoa
"....."
Đây là việc mà ký chủ đáng yêu ngoan ngoãn của nó làm ra?
Nhịn không được lên tiếng hỏi
"Ký chủ, nếu phòng này có người thì làm sao bây giờ?"
" Đánh thuốc mê trói lại."
Cô nói thật bình tĩnh, xem ra chính là nghĩ như vậy.
Tiểu Hoa trầm mặc.
Nhưng mà còn may, phòng này rất sạch sẽ, không có người ở.
Của phòng vừa được mở ra, Bạc Phong nhắm mắt, đi vào phòng, ầm, cửa phòng đóng lại.
Tô Yên bị chặn ở ngoài cửa.
*****
30 giây sau, Tô Yên cầm thẻ phòng trong tay
Tích tích tích, lại lần nữa mở khoá.
Mà lúc này, Bạc Phong đã ngã xuống giường.
Thở hổn hển thô nặng.
Cả người đều là Dụς ∀ọηg dày đặc.
Cô đi qua, duỗi tay, bắt đầu ૮ởเ φµầɳ áo của hắn.
Bạc Phong ngay lập tức mở mắt.
Trong phòng tối tăm, hơn nữa lại bị Dụς ∀ọηg chi phối, hắn căn bản không thấy rõ người kia là ai.
Chỉ là người này thật sự lớn mật, cũng dám xuất hiện trong phòng hắn, lại còn ૮ởเ φµầɳ áo của hắn.
Hắn duỗi tay
"Cút!"
Thanh âm khàn khàn gầm một tiếng. Mà khi ᴆụng tới cổ tay của cô, cảm thụ được da thịt tinh tế, phản phất như tìm được nguồn nước.
Một chút cũng không muốn buông tay.
Sau đó, dùng sức một cái, ôm lấy Tô Yên, xoay người ấn cô lên trên giường.
Đôi môi mang theo hơi thở bá đạo hôn xuống, rậm rạp che trời lấp đất mà đến.
"Ưm~"
Tô Yên phát ra âm thanh nức nở.
Người phía trên động tác càng nhanh, càng thêm dùng sức.
Ẩn ẩn có ánh trăng xuyên thấu qua kẻ hở trên cửa sổ tiến vào.
Chiếu vào hai người trên giường.
Người đàn ông cao lớn tây trang hỗn loạn, một cô gái bị hắn đè ở bên dưới, dáng người cô nhỏ xinh, mái tóc đen nhánh tản ra.
Thuận theo để hắn hôn.
Người đàn ông kia bắt đầu vội vàng ૮ởเ φµầɳ áo, tay dùng lực hơi lớn đem quần áo xé rách.
Nhưng mà hắn cũng không rảnh đi quan tâm quần áo.
Trên người trần trụi, cúi đầu nhìn xuống cô gái không mảnh vải che thân.
Nụ hôn nóng bỏng rơi xuống trên da thịt tinh tế.
Nghe cô gái phát ra từng tiếng ՐêՈ Րỉ, vào lỗ tai hắn, quả thật quyến rũ ૮ɦếƭ người.
Hô hấp nóng rực tràn đầy Dụς ∀ọηg, hai người triền miên, thân thể dán sát.
Cô gái cắn môi, nhịn không được phát ra thanh âm ՐêՈ Րỉ.
Làm cho người đàn ông mãnh liệt luật động.
Hơi thở thô nặng cùng thanh âm ái muội hoà lẫn.
Đêm khuya, chỉ nhìn thấy trên giường một trận kích thích.
Hai người điên cuồng hôn môi, dường như muốn hoà thành một thể.
Cho đến nửa đêm, cảnh xuân sắc mới giảm bớt.
Cô gái ghé vào trên người đàn ông thở dốc.
Mồ hôi tí tách rơi xuống, nhìn dáng vẻ thực mệt mỏi.
Khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, mang theo một tia mị hoặc.
Cô chống cánh tay, vừa mới động thân thể. Người bên cạnh đã chụp bàn tay to tới, nắm vòng eo, hai khối thân thể lại lần nữa dán sát vào nhau
Người đàn ông thanh âm khàn khàn.
"Đi chỗ nào?"
Cánh tay Tô Yên không ức chế được, run lên một chút.
"Còn, còn tiếp tục?"
Hắn hừ nhẹ một tiếng, sau đó, nắm vòng eo mảnh khảnh của cô gái, lại bắt đầu một trận chiến đấu mới..
Tiểu Hoa im lặng nhìn thoáng qua màn hình.
Vốn dĩ, Tiểu Hoa sợ nam chủ kỹ thuật không tốt, muốn để hắn học tập thêm chút, làm cho ký chủ càng vui sướng.
Nhưng mà hiện tại xem ra là không cần thiết.
Cả phòng phiên vân phúc vũ*, khiến người liếc mắt một cái đã mặt đỏ tim đập.
* Mây mưa. Chỉ việc trai gái ăn nằm với nhau. Do điển Sở Tương Vương tới đất Cao đường, nằm mơ thấy một người con gái đẹp tới âи áι với mình. Nàng nói rằng: » Thi*p là thần nữ núi Vu sơn, buổi sáng làm mây buổi tối làm mưa.
Buổi sáng ngày hôm sau.
Bạc Phong bị thanh âm điện thoại đánh thức.
Mày nhíu một chút, mở mắt..
Nhìn tất cả vào trong mắt.
Một cô gái nằm trong lòng mình, hơi thở Dụς ∀ọηg ái muội còn chưa tan đi, trên người cô tràn đầy dấu hôn xanh tím do mình lưu lại, là tối hôm qua quá dùng sức, tạo ra dấu vết.
Xốc chăn lên, xuống giường, từ trên mặt đất nhặt lấy quần áo, móc ra điện thoại.
"Alo."
Âm thanh khàn khàn trầm thấp.
Không biết bên kia điện thoại nói gì, chỉ thấy Bạc Phong nói một câu.
"Chuẩn bị một bộ quần áo đem qua đây."
Bạc Phong đưa mắt nhìn thẻ từ bên cạnh một chút.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc