Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời - Chương 198

Tác giả: Tần Nguyên

Khi bọn họ đi vào căn cứ Văn Minh.
Đi được một đoạn.
Triệu Linh nghi hoặc
"Lão đại, khu cách ly lại bố trí xa như vậy sao? Em cứ cảm thấy có gì đó không đúng."
Diệp Lương nhìn cảnh tượng chung quanh.
"Cảnh giác lên."
"Vâng"
Vừa tiến vào, thực ra cô đã phát hiện không thích hợp.
Khu cách ly giống như hai căn phòng được bố trí ở chỗ cổng lúc nãy.
Dù không phải ở cổng, cũng sẽ không bố trí ở nơi xa.
Nhưng mà bọn họ hiện tại, đã được một lúc rồi.
Mặc dù hiện tại đã nhận ra không thích hợp, nếu muốn quay đầu, cũng đã không còn kịp rồi.
Nhìn những người tay cầm súng cùng với võ trang hạng đi đằng sau.
Đây là đang phòng bị bọn họ chạy trốn.
Tô Yên cúi đầu, theo sát đi vào bên trong.
Tay cô vuốt ve Tiểu Hồng đang trong hình dáng cái vòng tay.
Tiểu Hồng phun ra lưỡi rắn đỏ tươi.
Dao động một vòng, lại lần nữa dừng lại, tiếp tục làm cái vòng tay.
Ân, mấy ngày qua làm một vòng tay, nó cảm thấy.... như vậy cũng khá tốt.
Phía trước có một cánh cửa sắt màu đen được kéo ra.
Bên cạnh có một biển tên nhưng lại dùng vải trắng che đậy.
Giống như cố ý không muốn để các cô nhìn thấy chữ trên đó.
Những người phụ nữ đi phía trước lại là cao hứng ríu rít.
Ở trong mắt các cô ấy, chỉ cần qua 24 tiếng đồng hồ nữa là có thể đi vào nơi an toàn nhất này để sinh sống.
Từ đây không bao giờ cần lo lắng có thể bị tang thi đánh lén hay không.
Khi một người cuối cùng là Tô Yên bước vào.
Ầm vang một tiếng, cửa sắt phía sau bị đóng lại.
Các cô tiến vào một không gian rất lớn bị bịt kín mít.
Nơi này to như nửa sân bóng vậy.
Bày biện rất nhiều đồ vật, nhưng mỗi một thứ đều có thể khiến người nhát gan bị dọa đến ngất xỉu đi.
Đầu tang thi, thân thể trẻ con, còn có một ít bộ phận của con người, tất cả đều bị ngâm trong formalin.
Sung điện, bọt khí nổi lên.
Mà những người cầm súng lúc nãy cũng không có tiến vào.
Nói cách khác, trong không gian bị bịt kín này, chỉ có mười mấy người các cô.
Cameras bốn phương tám hướng được mở ra.
Toàn phương vị không góc ૮ɦếƭ theo dõi.
Khi yên lặng xuống, liền nghe thấy, tích tích, có tiếng dòng nước đang chảy xuôi.
Triệu Linh ra tiếng
"Lão đại, Tần Cầm không ở nơi này."
Rõ ràng cô ta cũng theo chân bọn họ đi tới đây mà không biết khi nào, Tần Cầm cũng không tiến vào cùng các cô.
Theo sát, có thanh âm máy móc rất nhỏ truyền đến.
Bốn phương tám hướng, lộ ra một ít họng súng.
Xếp thành hai hàng.
Đồng thời nhắm chuẩn.
Súng vừa xuất hiện, rốt cuộc làm mọi người phát giác ra điểm không thích hợp
"Không phải nói chỉ ở chỗ này ngốc 24 tiếng đồng hồ sao?"
"Đúng vậy, mấy thứ kia là cái gì? Muốn Gi*t chúng ta??"
"Vì sao?? Chúng ta lại không có làm cái gì chuyện xấu!!"
"Không, không biết."
Dần dần, mọi người bắt đầu ôm lấy nhau, xem xét cẩn thận.
Mà ở bên ngoài căn cứ Văn Minh.
Không khí so với nơi này còn muốn khẩn trương hơn.
Mấy trăm tên súng, võ trang hạng nặng, mấy chục dị năng giả đứng yên ở phía trên tường vây.
Một cái màn sân khấu chậm rãi rũ xuống.
Sau đó, dần hiện ra hình ảnh.
Là một người mặc tây trang, trên dưới 30 tuổi, đeo kính gọng vàng kim loại, nhìn qua liền cho người ta một loại cảm giác tinh anh.
Hắn mỉm cười ra tiếng
"Các vị, chào buổi sáng. Tôi là thủ lĩnh căn cứ Văn Minh, Tần Dương."
Hắn vừa dứt lời, có mấy người bắt đầu xao động bất mãn
"Anh đây là có ý gì?!"
"Kêu nhiều người như vậy ra làm gì?? Để chúng tôi đi vào!!"
"Đúng vậy! Chẳng lẽ muốn đem chúng ta trở thành tang thi Gi*t, ૮ɦếƭ ở chỗ này sao??!"
Tần Dương như cũ lộ ra mỉm cười tiêu chuẩn
"Tôi nhận được tin tức, nói tang thi đã tiến hành lần thứ tư tiến hóa, đã có tang thi lẫn vào trong đám các người.
Hơn nữa còn cùng một người trong đó có quan hệ tình cảm. Tuy rằng khó có thể tin, nhưng thà rằng tin là có còn hơn không, cho nên, còn mong mọi người thứ lỗi."
Lời hắn nói chẳng những không trấn an được quần chúng, ngược lại làm đám người càng thêm xao động.
Bởi vì mọi người căn bản đều không tin.
Còn có tang thi trà trộn vào đám người?
Cho rằng bọn họ nhiều người như vậy đều bị mù sao??
Trên người tang thi phát ra tanh tưởi, mắt đỏ, làn da thối rữa, hành động chậm chạp.
Kia cmn có thể giống người sao??
Sau đó trong đám người lại bắt đầu xao động
"Để chúng tôi đi vào! Khốn kiếp!!"
"Đúng vậy! Chúng tôi thật vất vả tìm đường sống trong chỗ ૮ɦếƭ đi vào nơi này, anh chỉ nói cho chúng tôi biết một cái lý do vớ vẩn như vậy??"
"Để chúng tôi đi vào!! Tôi nói cho anh biết, đừng có cho mặt mũi lại không cần, chúng ta cùng xông vào!!"
Giọng nói vừa dứt, chỉ nghe, phanh phanh phanh ba phát súng vang lên.
Viên đạn chuẩn xác xuyên thấu đầu ba người.
Ầm ầm ngã xuống đất.
Nhìn kỹ ba người này, chính là những người vừa mới la hét ầm ĩ hung hăng nhất.
Mà qua video, biểu hiện Tần Dương thực bình tĩnh, tháo xuống mắt kính, xoa xoa mặt kính không dính tí bụi bẩn nào.
Sau đó một lần nữa đeo lên, hắn cười nhạt
"Thực xin lỗi, các vị, đi tới địa bàn của ta, thì phải nghe ta, bằng không.... kết cục sẽ giống ba người kia."
Giọng nói vừa dứt, toàn trường yên tĩnh.
Có người sắc mặt lộ vẻ giận dữ, lại không dám mở miệng nói gì.
Chỉ có thể nhìn súng ống chung quanh.
Sau đó, Tần Dương lại lần nữa ra tiếng
"A, đúng rồi, cho mọi người xem một thứ, cũng là chuyên môn chế tác vì con tang thi cao cấp kia."
Hắn lộ ra nụ cười tiêu chuẩn, tiếp đó, màn sân khấu có một nửa biến đen.
Giây lát sau liền lộ ra đám người Tô Yên bị nhốt ở trong hoàn cảnh bị bịt kín kia, bốn phía máy móc cùng với họng súng rộ ra.
Túc Thiên nhìn nước chảy xuôi phía dưới kia, nhíu mày một cái.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Tô Đường.
Đối với một ít công nghệ cao, Tô Đường tựa hồ không hiểu lắm, thế cho nên khi nhìn đến trong màn hình chợt lướt qua Tô Yên, trên mặt vẫn luôn không có biểu tình, chỉ có một tia vui sướng.
Chỉ là....
Lúc này, nghe được thanh âm Tần Dương
"Tôi đếm tới ba, hy vọng con tang thi kia tự mình thừa nhận đứng ra, bằng không, các cô ta sẽ phải đã chịu một ít trừng phạt nhỏ."
Nói xong, Tần Dương như là nhớ ra cái gì, bổ sung một câu
"Đã quên nói cho các người, nơi đó là căn phòng được trang bị kỹ thuật tiên tiến nhất, dị năng giả ở bên trong không có cách nào phóng xuất ra dị năng."
Đây là nghiên cứu mới nhất được phát minh, không biết ૮ɦếƭ mất bao nhiêu dị năng giả mới nghiên cứu chế tạo ra.
Vừa lúc nhân có chuyện này, tới kiểm tra một chút.
"Một"
"Hai"
"Ba"
Thanh âm rơi xuống, liền nhìn trên màn hình kia đột nhiên vang lên tiếng súng.
Hai hàng súng ống rậm rạp hướng tới đám người kia xạ kích mà đi.
Sau đó, có sương khói mờ mịt được xả ra.
Tràn ngập toàn bộ màn hình.
Bên trong truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
Thực mau liền có vài người ngã xuống trên mặt đất.
Màn ảnh chợt lóe hình ảnh sườn mặt Tô Yên bị viên đạn xẹt qua, máu tươi lưu lại.
Thực mau lại bị sương khói che đậy, màn hình toàn một màu trắng xóa.
Nguyên bản, Tô Đường không có phản ứng gì phập phồng.
Nhưng khi nhìn đến một màn Tô Yên bị viên đạn bắn qua, hai mắt hắn trong nháy mắt liền đỏ bừng.
Hắn huyên thuyên trong miệng không biết đang nói cái gì, rất nhanh, không biết từ chỗ nào, tang thi cấp hai cấp ba nhanh chóng vọt tới.
Bọn chúng xuất hiện quá nhanh, số lượng đông đảo.
Trực tiếp cùng trên người thành lâu đấu võ, đánh tập kích không kịp phòng ngừa.
Thế cho nên rất nhanh có người từ trên thành lâu ngã xuống dưới.
Túc Thiên mày nhíu thật chặt, hắn nhìn màn hình, sương mù bốc lên.
Không biết tình huống bên trong, cũng không biết Diệp Lương như thế nào.
Lại trái ở bên ngoài, một cỗ hương vị kỳ quái bay lại đây.
Hương vị gì??
Giống như là đồ vật hư thối.
Là tang thi!
Túc Thiên nhìn xuống mặt đất đang chấn động, nhắm mắt lại.
Hắn là dị năng hệ thổ, hiện tại hắn có thể cảm nhận được dị động trong vòng vài trăm thước.
Một đám đồ vật, tụ tập tới gần, hành động chậm chạp.
Có thể xuất hiện với quy mô lớn như vậy.
Trừ bỏ tang thi, cũng không tìm được ra thứ gì khác.
Lúc này, đột nhiên nghe được âm thanh của Tần Dương
"Tôi khuyên con tang thi kia tốt nhất không cần hành động thiếu suy nghĩ, bởi vì mỗi một hành động của ngươi, đều sẽ trả thù lên người mà ngươi thích."
Nói đến đây, hắn ta nhịn không được, cười lên.
Một con tang thi lại thích con người.
Đây thật đúng là khiến người chê cười mà.
Tiếp theo, hắn ta ấn một cái nút bên người mình.
Trong màn hình, liền truyền đến tiếng quát tháo sắc nhọn của cô gái.
Hắn ta hào hoa phong nhã không nhanh không chậm giải thích.
"Nhìn thấy nước trên mặt đất không? Chỉ cần thông với dòng điện, các cô ta trải qua thời gian không được tốt cho lắm đâu. Nếu là ૮ɦếƭ vì điện giật, cũng chỉ có thể trách ngươi không nghe lời."
Giọng nói vừa dứt, trên màn hình tiếng thét chói tai thống khổ của con gái càng lớn hơn.
Nhìn xuống dưới mặt đất, nước đã không còn trong nữa, mà là một mảnh máu loãng.
Lúc nãy, một loạt tiếng súng bắn phá, đã ૮ɦếƭ mất rất nhiều người.
Nơi đó sương khói càng đậm.
Cùng với tiếng kêu thảm thiết, ngẫu nhiên có một người ngã trên mặt đất bị điện giật, thân thể run rẩy.
Nhìn qua như là một bãi thịt vậy.
Tần Dương nhìn máy theo dõi, nhanh chóng nhìn thấy trong đám người, Tô Đường hai mắt đỏ bừng đứng đó.
Hắn ta nghe tin tức từ Tần Cầm, biết được Tô Đường chính là tang thi.
Chỉ là đối với tin tức này, hắn ta chỉ bán tin bán nghi.
Cũng sợ Tần Cầm cố ý bịa ra.
Bởi vì Tần Cầm cũng là thuộc hạ của Diệp Lương.
Từ khi mạt thế đến cô ta cũng chưa từng đi tìm hắn.
Nhưng trước khi đi vào căn cứ Văn Minh lại gọi điện thoại nói với hắn ta chuyện không thể tin được như thế.
Tự nhiên, hắn vẫn phải cảnh giác.
Đương nhiên, ngoại trừ con tang thi này, hắn thiết kế một cái bẫy, còn bởi vì một nhân tố quan trọng.
Chính là muốn Diệp Lương ૮ɦếƭ.
Nếu Diệp Lương đã bị đưa vào viện nghiên cứu.
Vậy tuyệt đối không có khả năng để cô ta ra ngoài.
Cho nên, những người đi theo Diệp Lương tiến vào, cũng phải chôn cùng cô ta.
Nghĩ đến đây, trong mắt hắn hiện lên một tia tiếc hận.
Bất quá thật nhanh đã bị Tô Đường trên màn hình hấp dẫn.
Tô Đường hai mắt đỏ sậm, sắc mặt hung ác, nhưng lại đang mặc quần áo sạch sẽ, không khác người thường chút nào.
Đây thế nhưng là một con tang thi, thật sự là làm người không tưởng tượng được.
Nhìn Tô Đường triệu hoán tang thi càng ngày càng nhiều, phía mình tổn thất càng ngày càng nghiêm trọng.
Tần Dương lên tiếng
"Nếu con tang thi này không dừng lại công kích, thì tất cả mọi người trên màn hình đều sẽ ૮ɦếƭ. "
Giọng nói vừa dứt, rõ ràng có thể nhìn thấy thân thể Tô Đường cứng đờ.
Đôi mắt Tô Đường bắt đầu đỏ lên, những người xung quanh bỗng nhận ra hắn không thích hợp, liền bắt đầu cách xa hắn.
Xung quanh Tô Đường xuất hiện mảnh đất trống không.
Trên mặt mọi người xuất hiện một biểu tình, chính là khi*p sợ.
Cái người theo chân bọn họ, sớm chiều ở chung, thế nhưng là một con tang thi.
Tần Dương thấy từ lúc hắn ta vừa nói xong câu kia.
Những con tang thi bên ngoài thật sự không hề công kích.
Tần Dương kinh ngạc, ánh mắt nhìn về Tô Đường mang theo cảm thán cùng nóng rực.
Một con tang thi có thể ra lệnh cho đàn tang thi, vua tang thi??
Hắn thế nhưng bắt được vua tang thi.
Tần Dương cười haha lên.
Hình tượng giỏi giang khôn khéo từ trước đến nay vì sung sướng quá mà trở nên có chút điên cuồng.
"Ha ha ha ha ha ha ha ha"
Hắn ngửa đầu cười to.
Mà lúc này, bỗng nhiên, trên màn hình truyền đến thanh âm của con rắn.
Theo dõi page để cập nhật truyện hay

Thử đọc